Dịch: Lap Tran
-----
Địch Cửu cũng không có nghĩ đến bên trong Bạch Ngọc Lâu vậy mà cũng có không ít người.
Từ tầng thứ nhất đến tầng thứ năm, hầu như mỗi một tầng đều có rất nhiều người. Đặc biệt là tầng thứ năm, lúc Địch Cửu đến nơi này thì nơi đây đã có ít nhất là mấy trăm người. Nếu không phải không gian tầng thứ năm khá lớn thì e là đã chật ních rôi.
Địch Cửu không cần tìm tiểu nhị hỏi thăm tảng đá màu trắng ngà là cái gì vì đã có người đang giới thiệu, thời điểm có hơn trăm người vây quanh tảng đá màu trắng ngà, hiển nhiên những người này cũng đều tới vì...Tảng đá này.
Một tên tu sĩ Tố Đạo cảnh mặt tròn chỉ vào tảng đá màu trắng ngà rồi nói văng cả nước miếng, "Thứ này quy tắc thạch hỏa đạo hạ phẩm được thai nghén bên trong Hỗn Độn, có thể tăng Tam cấp thần diễm lên tới tứ cấp thần diễm......"
Địch Cửu cười khổ, hắn vẫn cho là Đạo Hỏa của mình đã là thánh diễm, hiện tại mới hiểu được Đạo Hỏa của hắn chỉ là Tam cấp thần diễm mà thôi.
"Tảng đá quy tắc ngũ hành do Hỗn Độn thai nghén vô cùng hiếm có, Bạch Ngọc Lâu cũng chỉ ngẫu nhiên lấy được tảng đá này mà thôi. Tác dụng của tảng đá này cũng không cần ta nói mọi người đều biết. Bởi vì qua nhiều người muốn quy tắc thạch hỏa đạo này cho nên chúng ta áp dụng phương thức bán đấu giá để bán đi, quy tắc thạch hỏa đạo hạ phẩm này có giá khởi điểm là năm ngàn thượng phẩm Đạo Tinh......"
Địch Cửu nghe đến đây, hít một ngụm khí lạnh. Hắn coi như giàu có rồi nhưng trên người hắn lại không có một khối thượng phẩm Đạo Tinh nào, không cần nói tới thượng phẩm Đạo Tinh, coi như là trung phẩm Đạo Tinh cũng không có. Muốn mua quy tắc thạch hỏa đạo mà ngay cả giá khởi điểm cũng không bỏ ra nổi.
"Quy tắc thạch hỏa đạo do Hỗn Độn thai nghén sao? " Đã đứng ở lối vào tầng thứ năm Bạch Ngọc Lâu, Như Bố kinh dị chằm chằm tảng đá màu trắng ngà bên trong cấm chế.
Vừa rồi hắn dồn hết sự chú ý vào trên người Địch Cửu trên người, trong lúc nhất thời không có chú ý nơi đây lại xuất hiện một viên quy tắc thạch hỏa đạo do Hỗn Độn thai nghén.
"Sáu ngàn thượng phẩm Đạo Tinh......"
"Bảy ngàn......"
"Bảy ngàn năm trăm...."
Tu sĩ muốn giành giật Đạo Tinh không phải chỉ có một cái hai ba tên, có thể đứng ở chỗ này, ai mà không có vài loạ hỏa diễm tốt?
Quy tắc thạch do Hỗn Độn thai nghén ra có thể nói là bảo vật hữu dụng đối với bất kỳ người nào.
"Ta ra một vạn hai ngàn thượng phẩm Đạo Tinh. " Như Bố đột ngột cắt đứt tiếng báo giá của mọi người. Địch Cửu ngay ở chỗ này cũng không thể chạy thoát, hắn không cần lo lắng, hiện tại giành lấy quy tắc thạch hỏa đạo này trước rồi lại tính.
Giờ phút này, đa số các tu sĩ đang báo giá đều tăng thêm từ năm trăm đến một nghìn đạo tinh, hiện tại Như Bố một lần tăng thêm năm ngàn, đây là giàu có hay là sách lược đây...?
Giờ khắc này, ánh mắt hết thảy mọi người đều theo bản năng chuyển về phía Như Bố, thời điểm tiểu nhị đang giới thiệu quy tắc thạch hỏa đạo trông thấy Như Bố liền vội vàng kính cẩn khom người, "Vãn bối bái kiến điện chủ Thánh Điện. "
Điện chủ Thánh Điện soa? Dù người từng thấy Như Bố hay còn chưa từng thấy thì cũng biết người này là ai rồi, chúa tể Tam Y Thánh thành, lập ngôn thánh nhân Như Bố.
Như Bố là lập ngôn thánh nhân bước thứ tư, không thể trực tiếp xưng là thánh nhân. Ngay cả bước thứ năm cũng không có thể xưng là thánh nhân, chỉ có thể xưng là Khuyết Thánh, cho nên tiểu nhị này xưng hô Như Bố là điện chủ Thánh Điện.
Nếu là nói nơi đây còn có một người không hiểu nhiều lắm Như Bố lai lịch, cái kia tự nhiên là Địch Cửu.
Một vạn hai ngàn thượng phẩm Đạo Tinh có lẽ không phải giá của quy tắc thạch hỏa đạo này nhưng chỉ nhân Tam Y Thánh thành ra tay rồi, các tu sĩ khác coi như rất muốn quy tắc thạch hỏa đạo này cũng không dám tùy tùy tiện tiện báo giá.
Địch Cửu không có thượng phẩm Đạo Tinh, hắn lại nhớ tới mình ở bên trong Hỗn Độn bắt được một lượng lớn Hỗn Độn nguyên khí. Vô luận như thế nào thì hắn cũng muốn tranh thủ chút, nghĩ tới đây, Địch Cửu cầm một cái hồ lô ra nói, "Một hồ lô Hỗn Độn nguyên khí......"
Hỗn Độn nguyên khí? Địch Cửu vừa nói liền hấp dẫn toàn bộ ánh mắt đến trên người mình.
Nhận thức của người ở phương thiên địa này đối với Hỗn Độn nguyên khí cũng không phải như người Khuê Hà vĩ trụ coi hỗn độn mênh mông trở thành một thế giới hỗn độn, chỗ đó nhiều nhất chẳng qua là có thiên địa nguyên khí phẩm chất cao hơn, cảm ngộ đạo niệm càng sâu hơn một ít mà thôi, vẫn như cũ trộn lẫn một ít khí tức quy tắc mà tu sĩ cấp thấp không cảm giác được.
Hỗn Độn nguyên khí chính thức xuất phất từ một vũ trụ chưa có thai nghén ra bất kỳ một vật gì cả, không có bất kỳ quy tắc nào, nơi Hỗn Độn này không thể đi vào. Bất kỳ kẻ nào tiến vào loại Hỗn Độn này đều phải muốn chết. Cả Hỗn Độn cũng không thể đi vào thì nói gì tới thu được Hỗn Độn nguyên khí thật sự. Hiện tại Địch Cửu xuất ra một hồ lô Hỗn Độn nguyên khí, tự nhiên sẽ hấp dẫn phần lớn ánh mắt rồi.
"Đây là Hỗn Độn nguyên khí thật sự? " Một gã tu sĩ bước thứ ba áo đen nhịn không được hỏi, giọng hắn có chút run rẩy, hxem ra hắn cực kỳ để tâm tới Hỗn Độn nguyên khí, "Không sai, đây là Hỗn Độn nguyên khí thật sự......" Địch Cửu còn chưa dứt lời đã chủ động mở cấm chế trên miệng hồ lô, trên dưới có một trăm đạo thần niệm đều rơi vào trên miệng hồ lô.
"Không sai, đây thật sự là Hỗn Độn nguyên khí......" Lại có người kích động kêu lên, lập tức không chút lựa chọn nói ra, "Ta ra năm vạn thượng phẩm Đạo Tinh mua Hỗn Độn nguyên khí của ngươi. "
"Ta ra sáu vạn......"
Vốn là Bạch Ngọc Lâu bán ra quy tắc thạch hỏa đạo, hiện tại lại biến thành Địch Cửu bán ra Hỗn Độn nguyên kh. Trong khoảng thời gian ngắn, giá cả của hồ lô Hỗn Độn nguyên khí này đã nhảy vọt lên tới mười vạn thượng phẩm Đạo Tinh.
Địch Cửu hít một ngụm khí lạnh, hắn biết rõ Hỗn Độn nguyên khí này hẳn không phải là đồ vật chênh lệch với đạo thạch bao nhiêu, nhưng thực sự không ngờ tới giá trị của Hỗn Độn nguyên khí lại cao như vậy.
Tiểu nhị bán ra quy tắc thạch hỏa đạo vụng trộm truyền một tin tức ra ngoài, hắn không dám bán đồ vật này cho Địch Cửu cũng không dám bỏ qua một hồ lô Hỗn Độn nguyên khí mà bán thứ đồ vật này cho chưởng khống giả của Tam Y Thánh thành Như Bố.
Như Bố rất mạnh mẽ, lập ngôn thánh nhân bước thứ tư. Nhưng mà cũng không phải Bạch Ngọc Lâu không có lai lịch, Bạch Ngọc Lâu chính là cửa hàng của Thần tộc, lâu chủ đồng dạng là lập ngôn thánh nhân bước thứ tư. Nếu xét về hậu trường thì Hồng Lâm Tộc sau lưng Như Bố sau lưng cũng không sánh được vớ Bách Ma Thần Tôc. Nếu bàn về thực lực toàn bộ chủng tộc thì Thần tộc chính là chủng tộc mạnh mẽ nhất. Bách Ma Thần Tộc chỉ là một trong vô số chi nhánh của Thần tộc mà thôi.
Ánh mắt Như Bố nhảy lên, lúc trước hắn còn hoài nghi không biết Địch Cửu có thật sự có vũ trụ Đạo Mạch, hiện tại hắn có thể khẳng định, chắc chắn trên người Địch Cửu có vũ trụ Đạo Mạch. Hắn không biết Địch Cửu đã tìm được một cái bảo địa ở nơi nào, chẳng những có được vũ trụ Đạo Mạch mà còn có hỗn độn nguyên khí thuần túy như thế.
Thấy mọi người vẫn còn đang báo giá mua Hỗn Độn nguyên khí, Địch Cửu vội vàng phất tay nói ra, "Các vị đạo hữu, ta định dùng hồ lô Hỗn Độn nguyên khí này mua sắm tảng đá kia mà thôi, về phần bán đi, quên đi nha. "
Không phải Địch Cửu không thèm để ý tới hơn mười vạn thượng phẩm Đạo Tinh mà là hắn mới đến liền khiêu khích Bạch Ngọc Lâu, đây tuyệt đối không phải chuyện tốt lành gì.
Tại Bạch Ngọc Lâu đấu giá Hỗn Độn nguyên khí của mình tuyệt đối là hành vi khiêu khích. Bạch Ngọc Lâu có thể làm ăn lớn như vậy ở Tam Y Thánh thành, hiển nhiên sau lưng có chỗ dựa là cường giả đỉnh cấp, Địch Cửu cũng không muốn mới vừa đến nơi đây liền đắc tội cường giả.
"Ha ha ha......Bành Tát bái kiến Như điện chủ, chúc mừng thực lực của điện chủ lại tăng thêm một tầng. " Theo một tiếng cười ha ha thì môt tên tu sĩ trông như một quả cầu lăn đến.
Không sai chính là lăn tới đây, toàn thân gia hỏa này hầu như không có phân chia bộ phận nào, tăng thêm vừa mập vừa thấp thì cả người trông như một quả bóng độc nhất vô nhị. Hắn cũng không biết có phải thực lực của Như Bố lại tăng trưởng hay không, nhưng mà Như Bố bế quan nhiều năm như vậy, hắn nói tu vi đối phương tăng lên cũng không phải chuyện gì xấu cả.
Như Bố gật gật đầu, thản nhiên nói, "Thì ra là Bành chưởng quỹ đến. "
Bành Tát lại kính cẩn khom người với Như Bố, sau đó mới quay sang nhìn Địch Cửu, con mắt híp lại thành một đường nhỏ, "Vị đạo hữu này muốn dùng Hỗn Độn nguyên khí để trao đổi quy tắc thạch hỏa đạo sao? "
Địch Cửu nói ra, "Không sai, không biết chưởng quầy có muốn đổi hay không? "
"Đổi, đương nhiên đổi. " Nói xong, Bành Tát không chút do dự mà giơ tay chộp lấy tảng đá đang nằm bên trong cấm chế, cấm chế vỡ vụn, quy tắc thạch hỏa đạo rơi vào trong tay Bành Tát.
Bành Tát liền đưa quy tắc thạch hỏa đạo vào tay Địch Cửu, Địch Cửu căn bản cũng không chờ Bành Tát bắt lấy hồ lô Hỗn độn nguyên khí, cũng nhanh chóng nhét hồ lô nhét vào trong tay Bành Tát.
"Tốt, tốt......" Bành Tát thu hồi hồ lô, liên tiếp nói mấy chữ tốt.
Về phần giao quy tắc thạch hỏa đạo cho Như Bố, từ đầu tới đuôi hắn đều không có nhắc tới.
Hình như Như Bố cũng không có tức giận, chẳng qua là chỉ nhìn xem Địch Cửu rồi nói, "Vị đạo hữu này, một người bằng hữu của ta có một số việc muốn nói với ngươi, không biết ngươi có thể dời bước tới Tam Y điện của ta ngồi một chút? "
Ánh mắt phần đông tu sĩ rơi vào trên người Địch Cửu đều mang theo một ít đồng tình, rất hiển nhiên bọn họ nghĩ Địch Cửu muốn sống mà rời khỏi Tam Y Thánh thành là chuyện không có khả năng.