Dịch: Lap Tran
----
Không có người trả lời Cô Bộ Nhân, sau khi biết có bước thứ tư, không ai nhịn được mà không nghị tới bước thứ tư.
Có thể đứng trong vùng Hạo Hãn Hỗn Độn này, ai mà không phải hạng người kinh tài tuyệt diễm? ai ma không giết ra từ vô số tu sĩ? Trước đó không có cách nào đột phá bước thứ tư thì không nói, hiện tại có cơ hội đột phá bước thứ tư thì ai sẽ lưu lại phía sau?
Trong lúc nhất thời, gần như tất cả tu sĩ đều xông về Vũ Trụ Thê vàng óng kia, ngay cả các cường giả do Địch Cửu mời về từ Thất Đạo giới cũng là tranh thủ thời gian chào hỏi bên Vận Mệnh Đạo Quân rồi cùng rất nhiều người xông tới Vũ Trụ Thê.
Lúc này, không có địch ta gì nữa, xông lên cầu thang mới là chuyện quan trọng nhất.
"Chúng ta cũng đi thôi, Diệp Đạo Chủ, Ninh Đạo Chủ cùng Tử Tiêu Đạo Chủ đều ở phía trên, chắc chắn Địch Đạo Chủ cũng ở phía trên, chúng ta lên đi cũng tốt hỗ trợ." Triệu nhịn không được nói một câu.
Sau khi Địch Cửu rời đi, nơi này còn có thể tử của Địch Cửu là Nông Tú Kỳ, hai đứa con trai đều ở nơi này, hắn không thể nào rời đi sớm.
"Diệp Đạo Chủ và Ninh Đạo Chủ là Diệp Mặc và Ninh Thành sao?" Lạc Tố Tố run rẩy hỏi một câu, từ sau khi Diệp Mặc tiến vào Tạo Hóa Chi Môn về sau, nàng không có gặp Diệp Mặc nữa.
Yến Tễ tranh thủ thời gian nói, "Đúng vậy, Tố Tố tỷ. Diệp đại ca và Tiểu Thành đều đi trước, trước đó Diệp đại ca đã tìm ngươi, không nghĩ tới các ngươi bị nhốt trong Hạo Hãn Hỗn Độn. Lạc Phi tỷ. . ."
Yến Tễ đã run rẩy nói đến Kỷ Lạc Phi, nàng biết rõ địa vị của Kỷ Lạc Phi trong lòng Ninh Thành, Kỷ Lạc Phi không có việc gì, đó là điều may mắn lớn nhất.
"Chúng ta nhanh lên đi, đồ tốt không chờ người. . ." Hia mắt Vô Ảnh tỏa sáng, nó thậm chí có thể tưởng tượng ra giới vực sau Vũ Trụ Thê có bao nhiêu bảo bối tốt.
"Ức Mặc, chúng ta lên gặp phụ thân ngươi rồi nói sau. . ." Tố Tố an ủi Diệp Ức Mặc một câu, trong nội tâm có chút kích động và khát vọng, cũng có sự áy náy sâu sắc.
. . .
"Đây mới thật sự là quảng trường Thánh Vị. . ." Ở biên giới quảng trường Thánh Vị, Đại Khẩn Đạo Quân run rẩy nói, nhìn chằm chằm vào quảng trường khổng lồ lấp lóe ánh sáng vàng trước mắt.
Giờ phút này, Hạng Kham Trần, Tân Nặc và mấy tu sĩ sớm đi vào Cửu Trọng Thiên cũng rung động nhìn chằm chằm quảng trường Thánh Vị.
"Có lẽ ngay ở chỗ này. . ." Hạng Kham Trần lẩm bẩm, hắn cảm giác được bước thứ tư, hắn chắc chắn là có thể chứng được bước thứ tư ngay tại quảng trường Thánh Vị này.
"Bên trong có rất nhiều thánh vị." Đại Khẩn Đạo Quân nhìn những thánh vị bên trong, bỗng nhiên nghĩ, có phải bọn họ có thể tùy tiện tranh đoạt, chỉ cần cướp được là thánh vị sẽ thuộc về chính mình?
Gần như là trong cùng một lúc, mấy người Hạng Kham Trần nghĩ đến chuyện cướp đoạt thánh vị.
. . .
"Không vào được quảng trường Thánh Vị?" Ninh Thành kinh ngạc nói, vừa rồi hắn muốn xông vào quảng trường lại bị đẩy ra.
Tử Tiêu tiền bối hóa thân Luân Hồi Thiên Đạo, nhưng trước khi Tử Tiêu tiền bối đi liền nhắc nhở bọn hắn chú ý Thánh nhân trong quảng trường Thánh Vị.
Tuyệt đối không thể để Thánh Nhân phục sinh, một khi những người này phục sinh thì bọn hắn sẽ nghĩ tất cả biện pháp ngăn cản ba người bọn hắn tạo dựng đại vũ trụ mới.
Không cần Tử Tiêu nhắc nhở, ba người Địch Cửu cũng biết rõ, Thánh nhân có thể nắm giữ một cái thánh vị ở đây không có một ai lương thiện.
Người lương thiện tuyệt đối không thể để thánh vị ở nơi này, người như Tử Tiêu tiền bối nghĩ mọi biện pháp để cho sinh linh Hạo Hãn vũ trụ có quyền sinh tồn. Mà những Thánh Chủ nơi này, e là bọn hắn sẽ nghĩ cách để khống chế Hạo Hãn đại vũ trụ lần nữa, khống chế tất cả sinh mệnh, duy ngã độc tôn.
Quảng trường Thánh Vị lấp lóe ánh sáng, ba người bọn hắn cũng vào không được, rõ ràng có vấn đề.
"Quảng trường Thánh Vị này có chút cổ quái, còn nữa, các ngươi nghe được tiếng xèo xèo sao?" Địch Cửu nhìn chằm chằm quảng trường, giọng nói mang theo sự nghiêm trọng.
Diệp Mặc và Ninh Thành đều gật đầu, Diệp Mặc nói, "Đây là quy tắc của vụ trụ chúng ta đang bắt đầu đồng hóa quy tắc của quảng trường Thánh Vị, nếu như Tử Tiêu tiền bối nói đúng thì một khi mấy người trong quảng trường Thánh Vị biết chúng ta đang đồng hóa vũ trụ, bọn hắn tuyệt đối không bỏ qua."
Đồng hóa nơi khác thì không tính, nhưng đồng hóa Cửu Trọng Thiên và quảng trường Thánh Vị, chắc chắc bọn hắn sẽ không cho phép.
Ba người Địch Cửu nhìn nhau, chỉ trong mấy nhịp thở, ba người đồng thời nói, "Bố trí khốn trận."
Công pháp đại đạo của ba người hiện tại không hề bị vụ trụ hạn chế, nhưng bọn hắn chỉ có ba người, trong quảng trường Thánh Vị có bao nhiêu Thánh Chủ? Chỉ cần một phần nhỏ Thánh Chủ sống lại, ba người cũng chỉ có thể chịu đánh.
Huống hồ tu vi của ba người còn chưa leo tới đỉnh cao nhất.
Hiểu rõ tính nguy hiểm của chuyện này, ba người thâm chí không có hứng nói chuyện, từng trận kỳ được luyện chế ra, sau đó ba người đồng thời bắt đầu bố trí khốn trận đầu tiên sau khi vũ trụ mới sinh ra.
Trải qua nhiều trắc trở cùng gian khổ, vất vả lắm mới tìm được một con đường đúng đắn, hiện tại bọn hắn tuyệt đối không cho phép bất kỳ kẻ nào phá hư vũ trụ mới, dù đối phương là Thánh Nhân cũng không được.
. . .
"Răng rắc!" Pho tượng ngoài rìa quảng trường Thánh Vị bỗng nhiên vỡ ra, sau khi pho tượng vỡ ra thì có một xác ướp như được cất giữ không biết bao nhiêu năm lộ ra.
Điều khiến người ta kinh dị chính là xác ướp này đã mở mắt.
Hai tay xác ướp bỗng run rẩy lên, trong đầu hắn chỉ có một tiếng nói, có người đang đồng hóa quy tắc thiên địa của Cửu Trọng Thiên. . .
Câu nói này lặp đi lặp lại trong đầu xác ướp, là một tồn tại thống trị Hạo Hãn vũ trụ bao nhiêu kỷ nguyên, hắn biết là có chuyện gì rồi.
Một khi Cửu Trọng Thiên bị quy tắc thiên địa mới đồng hóa thì bọn hắn chỉ có thể tồn tại ở quảng trường Thánh Vị, vĩnh viễn không cách nào ra ngoài. . .
Cho dù đi ra thì cũng chỉ ở dưới đạo tắc của người khác, phải biết rằng bọn hắn đều là tồn tại khống chế đạo tắc.
Không đúng, quảng trường Thánh Vị cũng sẽ bị đồng hóa. Đạo tắc phòng ngự bên ngoài quảng trường Thánh Vị đang phát ra tiếng xèo xèo. . .
Toàn thân xác ướp run rẩy, quả thực là điên rồi, Cửu Trọng Thiên đã tồn tại bao nhiêu kỷ nguyên? Quảng trường Thánh Vị đã tồn tại bao nhiêu kỷ nguyên? Từ khi vũ trụ khai mở thì đã có Cửu Trọng Thiên, có quảng trường Thánh Vị.
Hết thảy Thánh chủ mới chứng đạo đều sẽ tuân theo một quy tắc ngầm, tuyệt đối không cho phép động đến quy tắc thiên địa ở Cửu Trọng Thiên. Những Thánh Chủ này đều hiểu, tương lai bọn hắn cũng phải đi vào quảng trường Thánh Vị chiếm cứ thánh vị, chờ đợi kỷ nguyên Hạo Hãn vũ trụ kế tiếp thuộc về mình.
Trên thực tế, dù có Thánh Chủ muốn cải biến quy tắc thiên địa ở Cửu Trọng Thiên thì cũng không được. Nếu như quy tắc ở Cửu Trọng Thiên dễ dàng bị cải biến như vậy thì Cửu Trọng Thiên đã sớm không phải là Cửu Trọng Thiên, quảng trường Thánh Vị cũng không phải là nơi an toàn nhất trong Hạo Hãn vũ trụ, không bị lượng kiếp lan đến.
Nhưng giờ đây thật sự có người muốn đồng hóa quy tắc thiên địa ở Cửu Trọng Thiên, không chỉ như thế, quy tắc mới đang đồng hóa quy tắc phòng ngự của quảng trường Thánh Vị.
Đây là kẻ điên nào? Chẳng lẽ không biết nếu đạo tắc của quảng trường Thánh Vị bị đồng hóa thì dù có nắm Hạo Hãn đại vũ trụ trong tay cũng không có đường lui? Lượng kiếp sẽ bỏ qua nơi bị quy tắc vũ trụ mới đồng hóa sao?
Không được, tuyệt đối không thể để cho quy tắc mới này tiếp tục đồng hóa quảng trường Thánh Vị và Cửu Trọng Thiên.
"Là ai, là ai dám đồng hóa quy tắc thiên địa của Cửu Trọng Thiên và quảng trường Thánh Vị?" Một tiếng rống mang theo sự tức giận từ trong quảng trường Thánh Vị truyền đến.
"Là Khải Thương Thánh Chủ sao?" Xác ướp vội vàng kêu lên, "Ta là Phong Tuất. . ."
Một xác ướp trong một pho tượng khác cũng lên tiếng.
"Đúng, chính là Khải Thương, ai mà điên cuồng làm thế này? Dám đồng hóa quy tắc của Cửu Trọng Thiên thiên?"
"Chúng ta nhất định phải ngăn cản. . ." Lại có Thánh Chủ khác thức tỉnh, chuyện này gây bất lợi cho tất cả Thánh Chủ trong quảng trường.
"Bây giờ chúng ta trông coi thánh vị, căn bản là không cách nào ngăn cản. . ." Khải Thương kinh hoảng, hắn từng chưởng khống ngàn vạn sinh linh sinh mệnh, dưới sự khống chế của hắn, ngàn vạn sinh mệnh đều tan vào Hạo Hãn đại vũ trụ, nhưng cũng không có quan hệ gì với hắn, hắn thấy, dưới sự khống chế của mình, sinh linh có thể sống chính là do hắn ban ân. Thời điểm lượng kiếp tiến đến, ngàn vạn sinh linh chỉ có thể để hắn tạo dựng đạo cơ thánh vị mà thôi.
Hiện tại sinh mệnh của hắn gặp nguy hiểm, hắn khó mà làm được nữa. Hắn là Thánh Chủ, là Thánh Chủ khống chế ngàn vạn sinh linh, hết thảy sâu kiến đều có thể hóa thành tro bụi nhưng Thánh Chủ như hắn không có khả năng xảy ra vấn đề.