Thế giới thứ chín

Chương 1440: Vương Của Hỗn Loạn Giới (1)




Trong lòng của Địch Cửu cũng cực kỳ thư sướng, sau khi biết được có sự tồn tại của bước thứ tư, hắn một mực có chút bàng hoàng cùng lo lắng. Bởi vì tu vi của hắn càng cao, liền càng hiểu rõ bước thứ tư có bao nhiêu đáng sợ. Mà hắn không có cơ hội bước vào bước thứ tư, đồng thời cũng biết chính mình căn bản cũng không phải là đối thủ của bước thứ tư.

Liền xem như hắn vẫn đang chuẩn bị để đối chiến với Xích Yêu, cũng phải liên hệ rất nhiều cùng chung chí hướng, thế nhưng cái này vẫn chỉ là một loại an ủi tâm lý mà thôi. Cho tới hôm nay, Địch Cửu mới có một chút xíu lực lượng để đối phó bước thứ tư, chí ít hắn nhòm ngó được một tia bí mật trong đại đạo của Xích Yêu.

. . .

Thời điểm Địch Cửu cùng Ninh Thành đi vào Huyền Hoàng Thiên Ngoại Thiên, nhóm người Vận Mệnh Đạo Quân, Yến Tễ, Nông Tú Kỳ đã sớm đang chờ bọn hắn.

Trông thấy Nông Tú Kỳ đã là Hỗn Nguyên cảnh sơ kỳ, Địch Cửu mừng rỡ không thôi, Tú Kỳ cùng đi theo hắn, muốn bước vào Hỗn Nguyên cảnh chỉ sợ còn phải có một đoạn thời gian. Mà bây giờ Nông Tú Kỳ chẳng những bước vào Hỗn Nguyên cảnh, thậm chí đã ổn định tại Hỗn Nguyên cảnh sơ kỳ.

Xem ra tu sĩ ngoại trừ tư chất bên ngoài, tài nguyên tu luyện thật sự rất trọng yếu a. Hắn để lại cho Tú Kỳ tài nguyên tu luyện cũng chính là cấp cao nhất đạo quả cùng đạo đan, thậm chí còn có một ít đỉnh cấp Thần Linh Mạch. Những vật này đều là tu sĩ bước vào bước thứ ba mới dùng tới được, Tú Kỳ dùng để chứng đạo Hỗn Nguyên, tự nhiên là nước chảy thành sông.

Nhưng mà hiện tại Địch Cửu lại không có cách nào nói chuyện với Nông Tú Kỳ, hắn nhìn thấy một người không tính là rất quen, Lê Đồ tiểu vương. Trong thập đại thiên tài của Đạo giới, tiểu vương Lê Đồ thế nhưng cực kỳ nổi danh, hơn nữa còn xếp ở vị trí thứ ba.

Trong thập đại thiên tài kia có Trọng U bị hắn giết, Khương Đại bị hắn truy sát không biết tung tích. Bằng hữu Chủng Ngạo của hắn từ khi sau khi tách ra, rốt cuộc cũng chưa từng gặp qua. Không nghĩ tới, hôm nay còn có thể ở nơi này trông thấy Lê Đồ tiểu vương. Hắn cùng Lê Đồ tiểu vương quan hệ cũng khá tốt, hiện tại Lê Đồ tiểu vương xuất hiện ở đây, vậy nhất định là có chuyện trọng yếu muốn nói cho hắn biết.

Chỉ là thì thầm cùng Tú Kỳ, Địch Cửu cùng Nông Tú Kỳ ánh mắt chạm nhau, nhẹ gật đầu sau đó nhìn Lê Đồ tiểu vương hỏi, "Lê Đồ đạo hữu, đã lâu không gặp, chúc mừng tu vi tăng trưởng."

Lê Đồ tiểu vương tiến bộ thật là không nhỏ, đã là Hợp Đạo hậu kỳ.

Lê Đồ tiểu vương đối với Địch Cửu khẽ khom người, "Đa tạ những cống hiến của Địch tiền bối đối với Đạo giới, thiên địa quy tắc của Đạo giới hiện tại cực thích hợp để tu luyện, chẳng những là ta, tất cả mọi người tại Đạo giới, đều tiến bộ nhanh chóng."

Cứ việc bàn về tuổi tác, Lê Đồ tiểu vương so với Địch Cửu không biết còn lớn bao nhiêu lần, nhưng tu chân vũ trụ chính là một nơi cường giả vi tôn. Năm đó Lê Đồ tiểu vương thế nhưng đã tận mắt nhìn thấy sự cường đại của Địch Cửu, đã nhiều năm như vậy, Địch Cửu không thể nghi ngờ lại càng thêm cường đại, cho nên hắn không chút do dự xưng hô Địch Cửu là tiền bối.

Hắn chẳng những chứng kiến sự cường đại của Địch Cửu, ngay cả thời điểm năm đó Địch Cửu chỉ mới là tiểu nhân vật, hắn cũng đã từng được chứng kiến. Lúc kia, Địch Cửu chính là một tu sĩ Tố Đạo sâu kiến, tham gia qua một buổi giao đấungưng đan. Bất quá thời điểm đó, Địch Cửu cùng hắn so sánh, đó chính là chênh lệch cách xa vạn dặm, nơi nào có tư cách nói chuyện cùng hắn.

Người a, dù hôm nay chỉ là tiểu nhân vật phải ngước nhìn ngươi, nhưng tương lai ngươi cũng không biết đối phương có thể trưởng thành đến trình độ gì.

Cái này càng khiến cho Lê Đồ tiểu vương hiểu rõ một đạo lý , bất cứ lúc nào đối mặt với bất luận kẻ nào, đều cần phải bảo trì một phần nhân tình. Bởi vì ngươi không nhìn thấy được tương lai, tương lai cho dù người khác không bằng ngươi, một phần nhân tình hôm nay của ngươi cũng sẽ không khiến cho tương lai của ngươi khuyết thiếu cái gì. Nhưng nếu tương lai người khác xa xa mạnh hơn ngươi, ngươi bởi vì có một phần nhân tình của hôm nay, có thể sẽ gieo xuống một cái cơ duyên.

Địch Cửu gật gật đầu, "Không sai, có thể từ Đạo giới đi tới Huyền Hoàng Thiên Ngoại Thiên, ngươi đã hơn xa nhiều tu sĩ cùng lứa tại Đạo giới."

Lê Đồ tiểu vương lại hơi có vẻ lo lắng nói ra, "Địch tiền bối, lúc này ta mới tới là vì Chủng Ngạo báo tin."

"Ngươi có tin tức của Chủng đại ca sao?" Địch Cửu mừng rỡ không thôi.

Lê Đồ tiểu vương gật gật đầu, "Sau khi ta rời đi Đạo giới, dưới cơ duyên xảo hợp, tiến nhập Hỗn Loạn giới. . ."

Mặc dù gật đầu nhưng trong lòng Lê Đồ tiểu vương lại đắng chát không thôi, hắn cùng Chủng Ngạo là tu sĩ cùng thế hệ, thậm chí năm đó hắn còn xếp vị thứ ba trong thập đại thiên tài, mà Chủng Ngạo bất quá chỉ xếp tại vị thứ năm. Địch Cửu xưng hô Chủng Ngạo là đại ca, mà hắn nhưng phải kêu Địch Cửu là tiền bối.