Thế giới thứ chín

Chương 1003




Địch Cửu gật gật đầu, "Vạn Độc huynh, mặc dù tu vi của ta còn chưa có bước vào bước thứ ba, nhưng ta đối với đạo ngược lại là có chút tâm đắc. Lần này đi tới Đại Đạo uyên, tiến nhập Vọng Sơn, thậm chí kém chút đi tới Vọng Sơn chi đỉnh, đối với đại đạo càng có minh ngộ."

Nghe được Địch Cửu kém chút đã đến Vọng Sơn chi đỉnh, trong lòng Vạn Độc Đạo Quân càng rung động. Hắn biết Địch Cửu có thể đem bọn hắn mang ra khỏi Đại Đạo uyên, khẳng định không phải người tầm thường. Không nghĩ tới ngay cả Vọng Sơn chi đỉnh Địch Cửu đều có thể đi vào, nếu như nói có thể đi tới được Vọng Sơn chi đỉnh, Vạn Độc hắn đã sớm rời đi, đáng tiếc ngộ tính của hắn còn kém một chút. Thủ đoạn của hắn lại ngoan lệ, nhưng mà việc có thể được Vọng Sơn cùng với thủ đoạn ngoan lệ hoàn toàn không có bất cứ quan hệ nào.

"Quê nhà ta có một câu, nói ràng 'Chính nghĩa thì được ủng hộ, không hiểu đạo lý thì không được ủng hộ'. Sau khi ta dung hợp đạo vận của chính mình, ta cảm giác được câu nói này phải gọi là 'Đa trợ đắc đạo, quả trợ thất đạo’. Trợ này là vì trời trợ giúp, bất kỳ một vũ trụ nào, việc giết chóc mà không mang ý nghĩa nào quá nhiều, đều sẽ mất đi sự trợ giúp của trời, đắc đạo càng gian nan hơn." Địch Cửu nói đến đây là dừng, không tiếp tục nói hết, hắn tin tưởng Vạn Độc Đạo Quân khẳng định nghe hiểu.

Trên thực tế Địch Cửu vẫn còn một câu không nói cho Vạn Độc Đạo Quân, đó chính là nếu như là hắn tiêu diệt toàn bộ Cực Bối Thiên Hải, ảnh hưởng khẳng định không có lớn như Vạn Độc Đạo Quân. Bởi vì hắn bắt đầu sáng tạo quy tắc vũ trụ thuộc về mình, tương lai tất nhiên sẽ hình thành thế giới quy tắc vũ trụ thuộc về mình. Theo tu vi thực lực của hắn tăng lên, ảnh hưởng của Ngũ Hành vũ trụ đối với hắn mà nói sẽ càng ngày càng yếu.

Mà hắn nói sự trợ giúp của trời, ý chỉ đến sự trợ giúp của Ngũ Hành vũ trụ. Vạn Độc Đạo Quân dù có lợi hại hơn nữa, cũng là đang tu luyện quy tắc vũ trụ trong Ngũ Hành vũ trụ, không tránh thoát được sự trói buộc của Ngũ Hành vũ trụ. Vạn Độc Đạo Quân ở trong Ngũ Hành vũ trụ giết chóc quá nhiều, nhận ảnh hưởng sẽ càng lớn, thật sự đối với đại đạo của hắn, nửa điểm trợ giúp đều không có.

Vạn Độc Đạo Quân lạ thường chính là không phản bác lại Địch Cửu, mà là đối với Địch Cửu ôm quyền, "Đa tạ lời từ đáy lòng của Địch huynh đệ, như lời ngươi nói, mặc dù cùng phương thức làm việc của ta trái ngược, ta vẫn cảm tạ một câu, ta biết tâm ý của ngươi. Hôm nay xin từ biệt, tương lai gặp lại đi."

Nói xong thân hình Vạn Độc Đạo Quân mở ra, chớp mắt biến mất không thấy gì nữa. Có lẽ là biết quan điểm của hắn cùng Địch Cửu chênh lệch quá lớn, ngay cả Thông Tấn Châu hắn đều không có lưu lại.

Địch Cửu thở dài, hắn biết lời mình nói, Vạn Độc Đạo Quân đều không có nghe vào được một chữ. Ý Vạn Độc Đạo Quân nói, đó là bởi vì hắn nói, đổi thành người khác nói những lời này, Vạn Độc Đạo Quân là người luôn làm theo ý mình, nói không chừng liền trực tiếp ném ra một đạo Thiên Độc Pháp Tắc tiêu diệt đối phương.

Kiến thức sự đáng sợ của Vạn Độc Đạo Quân, Địch Cửu quyết định phải hao phí một phen công phu đi nghiên cứu một chút Vạn Độc Pháp Tắc của Vạn Độc Đạo Quân. Dù hiện tại là bằng hữu, ai biết tương lai sẽ phát sinh sự tình gì. Nếu tương lai Vạn Độc Đạo Quân đến địa bàn của hắn, Địch Cửu hắn tiếp nhận lên, bằng hữu bên cạnh hắn cũng chịu đựng không nổi.

Chuyện của Cực Bối Thiên Hải đã kết thúc, đối với Địch Cửu mà nói là có thể rời đi.

Thời điểm Địch Cửu đang muốn triển khai Thần Niệm Độn rời đi nơi này, đến Huyền Hoàng Thiên Ngoại Thiên nhìn xem, sau đó rời khỏi Huyền Hoàng Thiên Ngoại Thiên, đến Hư Thị rồi lại xé rách hư không, một thanh âm đột ngột gọi hắn lại, "Vạn Độc Đạo Quân, ngươi cứ thế xong việc mà đi sao?"

Hết lần này tới lần khác thanh âm này còn cực kỳ êm tai.

Địch Cửu kinh hãi không thôi, ngoại trừ Thủy Ngân ở Đại Đạo uyên kia ra, thật đúng là chưa bao giờ có người đột ngột xuất hiện tại phía sau hắn, khiến hắn không phát hiện được.

Cơ hồ là theo bản năng, Địch Cửu trước tiên quay người, lúc này mới mở rộng thần niệm.

Khi Địch Cửu thấy rõ ràng một nữ tử đứng đối diện, hắn bị rung động. Từ lúc tu đạo đến nay, hắn thấy qua mỹ nữ không biết bao nhiêu. Thậm chí từng tại thời điểm tỉnh tỉnh mê mê, yêu lên Chân Mạn kia. Thê tử của hắn Nông Tú Kỳ, cũng là một mỹ nữ giống như vậy.

Nhưng hắn thật đúng là chưa bao giờ thấy qua nữ tử xinh đẹp như người trước mắt này, nữ tử này không thể nói đẹp, chỉ có thể nói là hoàn mỹ vô khuyết. Thật giống như sinh ra liền tụ tập toàn bộ thiên địa linh khí, đem tuyển tú giữa vũ trụ tập trung đến trên người nàng. Nga mê tinh tế, mắt như thanh hoằng, cho dù nói chuyện mang theo ngữ khí chất vấn, vẫn y nguyên không cách nào ngăn cản loại thiên địa linh tính đập vào mặt kia.

Lần trước nữ nhân cho hắn loại cảm giác này là Mặc Vũ Xuân, thế nhưng Địch Cửu cảm giác, nếu như Mặc Vũ Xuân cùng nữ tử trước mắt này đứng chung một chỗ, lập tức liền sẽ bị hạ thấp đi.

Cái này không chỉ vì dung mạo, còn bao gồm một khối khí chất giống như loại linh tú vũ trụ trời sinh kia.

Nhưng cái này cũng không phải là thứ làm cho Địch Cửu rung động nhất, làm cho Địch Cửu rung động nhất chính là, thú sủng dưới chân nữ nhân xinh đẹp này.

Thú sủng kia có sáu cánh, nhìn qua trên thân mang theo một đạo lại một đạo đạo vận lưu chuyển, thật giống như thần thiết luyện chế trân quý nhất trong vũ trụ. Đặc biệt là đôi mắt kia, Địch Cửu lại cảm nhận được con mắt kia nhìn mình, trong ánh mắt có một loại khinh bỉ.