Có thể nói, Trương Ký đã mở ra một cánh cửa đến thế giới mới cho Cố Ninh. Bọn họ hoàn toàn không nhận ra rằng hóa ra có một số người nguyện ý dùng tinh hạch để đổi lấy vật tư. Theo Tam Ca, mặc dù bây giờ họ có rất nhiều thức ăn nhưng chúng vẫn còn hạn chế, hơn nữa bọn họ mỗi ngày đều ra ngoài giết tang thi nên số tinh hạch có được cũng không kém. Nhưng đối với Cố Ninh mà nói, vật tư là thứ chỉ cần có tiền đều sẽ mua được, còn tinh hạch thì phải mạo hiểm mới lấy được.
Đặc biệt là tinh hạch tiến hóa. Bọn họ đã phát hiện ra rằng việc hấp thụ tinh hạch tiến hóa lần thứ 2 sẽ mở rộng nguồn năng lượng trong cơ thể đến một mức độ nhất định, có nghĩa là có thể tích trữ nhiều sức mạnh hơn, đây là một lợi thế rất lớn trong một trận chiến.
Về viên tinh hạch được đào ra từ não của tang thi đột biến có xúc tu, Cố Ninh đã đưa cho Hướng Hứa, sau khi hấp thụ nó dị năng của cô bé tăng thêm gần một phần tư, cũng chính vì điều này nên cô bé mới có thể chống lại công kích của mười dị năng giả trong một phút.
Mặt khác sáu viên tinh hạch biến dị còn lại cô đưa cho ba người Phương Pháp, Tam Ca và Chung Húc. Ngoài ra còn một số tinh hạch tiến hóa khác đều được cô chia đều cho dị năng giả khác trong đội. Cuối cùng còn dư lại ba viên tinh hạch tiến hóa để dự phòng.
Sau một thời gian mỗi ngày ra ngoài giết tang thi, bọn họ đã tích lũy được số lượng tinh hạch khổng lồ gần vài trăm viên.
Ngày hôm sau, trên tấm biển quảng cáo ở văn phòng quản lý xuất hiện một tấm bìa cứng lớn chiếm lấy nửa tấm bảng, trên đó có ghi dòng chữ màu đen viết rằng dùng tinh hạch đổi lấy vật tư. Phía dưới là dòng chữ nhỏ hơn một chút ghi rằng một viên tinh hạch bổ sung có thể đổi lấy năm cân vật tư.
Đây là một con số vượt xa giá thị trường. Cố Ninh muốn lấy tinh hạch, mà cô còn hy vọng có thể sử dụng cơ hội này để giải phóng một phần thức ăn ra ngoài. Một mặt, dị năng không gian của cô ấy đã bại lộ. Cô tin rằng hiện tại có rất nhiều người đang để mắt đến dị năng của mình. Trong trường hợp ấy tại sao lại không làm chút thỏa thuận có lợi. Bán một số lượng lớn vật tư ra ngoài, chỉ cần đáp ứng những nhu cầu cấp bách của người khác, họ tự nhiên sẽ không rảnh chú ý đến cô một cách điên cuồng.
Một lý do khác là vì Cố Ninh mềm lòng. Cô chưa bao giờ là một người cứng rắn, sự tàn nhẫn, máu lạnh của cô chỉ để nhằm vào những kẻ thù địch với mình. Cô thấy người dân ở căn cứ ngày càng gầy đi, còn những đứa trẻ hồn nhiên, vô tư trở thành những người có thể làm tất cả vì miếng ăn miếng mặc. Nếu cứ theo đà này chỉ trong vòng vài năm nữa, trên thế giới này sẽ ngày càng ít người hơn.
Người bình thường rất khó khăn trong việc kiếm được một viên tinh hạch tiến hóa, nhưng nếu là tinh hạch bổ sung chỉ cần vận khí tốt thì có thể tìm được một hai viên. Năm cân vật tư nếu ăn tiết kiệm thì có thể đủ cho nửa tháng. Có nửa tháng này giảm xóc họ hoàn toàn có thời gian để kiếm thêm nhiều tinh hạch hơn.
Không thể không nói, ở thời điểm đầu mạt thế vật tư đã bị cướp đoạt đi một lần, đến bây giờ đã hơn bốn tháng, trừ khi tìm kiếm ở những nơi có nhiều tang thi nếu không những nơi hẻo lánh khác, vật tư đều bị cướp đoạt gần như sạch sẽ. Lại so sánh có thể thấy được so với vật tư, tinh hạch càng dễ kiếm hơn.
Ngay khi tấm bìa cứng này được phát ra lập tức thu hút rất nhiều người có tinh hạch nhưng lại thiếu vật tư.
Vào buổi chiều, bọn họ tới chỗ quản lý dùng vật tư thuê một lều lớn. Giả đạo trưởng và một số binh lính đem các túi tiếp tế từ tầng 3 vào nhà kho. Mỗi người lính đều được trang bị súng, hơn nữa có Giả đạo trưởng một dị năng giả ở đấy, bên trên chính là đại bản doanh của họ, sẽ không có người nào đến cướp đồ.
Khoảng 2m bên ngoài lều lớn, Tam Ca dựng lên một bức tường đất, chỉ chừa lại một cánh cửa nhỏ rộng chừng 1m cho những ai có nhu cầu buôn bán.
Những túi gạo, mì sợi cùng các loại bánh quy, giăm bông chất thành đống trong lều, ở bên kia đủ loại quần áo có kích cỡ khác nhau và các loại quần áo mùa đông, chăn, màn được sắp xếp gọn gàng. Tất cả đều là những thứ mà Cố Ninh đã mua từ thế giới kia, nhưng họ không biết mà chỉ nghĩ đó là đồ cô lấy được trong siêu thị lúc trước.
Không quá vài phút, bên ngoài đã đông nghẹt người, tất cả mọi người đứng bên ngoài hàng rào, chảy nước miếng trước các bao tải chứa đầy lúa gạo và các vật tư khác bên trong.
Thấy càng ngày càng có nhiều người hơn, Giả đạo trường hắng giọng và bắt đầu giới thiệu quy tắc giao dịch, không chỉ thu thập tinh hạch, mà vàng và kim cương các loại đều có thể đổi đồ. Không có nhiều người có tinh hạch, nhưng cũng không ít người không ngại vứt bỏ những đồ vật có giá trị như dây chuyền, nhẫn vàng, nghe đến đây thì tất cả quay về lều tìm đồ đem bán. Thậm chí họ còn không thèm nghĩ đến việc tại sao lại cần đến vàng ở thời điểm mạt thế hiện nay. Giả đạo trưởng và những người khác cũng không hiểu, nhưng họ vẫn phải đáp ứng yêu cầu của Cố Ninh.
Khách hàng đầu tiên đến cửa là một nhóm dị năng giả sống trong cùng một tòa nhà.
Cả hai bên đều quen biết nhau. Bọn họ dùng một viên tinh hạch tiến hóa để lấy một bao gạo, và một vài viên tinh hạch bổ sung để lấy vài chiếc áo khoác mùa đông, vài tấm mền, một số mẩu bánh mì và bánh quy, rồi vui vẻ bước đi.
Có một điều mà Giả đạo trưởng không ngờ được, chính là thật sự có không ít người bình thường lấy ra được tinh hạch bố sung. Ông cũng rất tốt bụng, dị năng giả đến mua ông không bao giờ lấy nhiều hơn một phần, nhưng chỉ cần là người thường tới mua, ông luôn trộm thêm vào cho họ một cái bánh mỳ.
Có rất nhiều đứa trẻ ghé vào hàng rào nhìn đống vật tư chất đầy như núi, đứa nào đứa nấy đều đói meo, mặt mũi như rau cải, Giả đạo trưởng mặc dù cảm thấy có chút khó chịu nhưng cũng biết có một thì sẽ có hai, làm việc tốt cũng cần có mức độ. Tiếp đó Tam Ca đề nghị thành lập một quán cháo cho trẻ em và người già tại căn cứ, nhưng chị Hồng kiên quyết từ chối. Ngoại trừ vài người lính nhiệt tình ra, những người khác đều phản đối. Căn cứ này hiện có hơn 100.000 người, cộng lại có hàng nghìn người già và trẻ em, nếu họ thực sự lập một quán cháo, e rằng sẽ dẫn đến rất nhiều rắc rối.
Trương Ký thực sự không ngờ Cố Ninh lại làm như vậy. Đồng thời, anh ta cũng mơ hồ đoán được ý định của Cố Ninh, nhưng lại không biết đó là ý đồ của cô hay là của các thành viên trong đội.
Sau hai lần gặp gỡ với Cố Ninh sau ngày tận thế, anh ta tinh ý nhận ra rằng Cố Ninh dường như là nhân vật cốt lõi trong đội này. Nói thẳng ra, một dị năng giả hệ không gian chỉ là một nhà kho di động trong đội. Hơn nữa, Cố Ninh vẫn là một cô gái… Nghĩ đến việc phần lớn người trong đội mà anh ấy nhìn thấy ngày hôm đó đều là đàn ông, Trương Ký không tránh khỏi có một số ý nghĩ khác, cộng thêm những gì Cố Ninh nói rằng cô đã chia tay Lục Gia Tử, và sự thay đổi lớn về tính cách của cô khiến anh ta ngày càng chắc chắn hơn về suy nghĩ của mình.
Rốt cuộc, hình thức này là điều hay thấy nhất trong thời kỳ mạt thế.
Mấu chốt là, liệu anh ta có thể thuyết phục Cố Ninh về đội mình được không? Lúc trước anh ta luôn nghĩ đến không gian của Cố Ninh, nhưng dù sao thì nể mặt tình bạn giữa hai người, nếu như trực tiếp giết Cố Ninh rồi lấy đồ bên trong, anh ta không làm được. Nó cũng tương tự như giết một con gà và lấy trứng của nó. Nhưng lúc này Trương Ký đột nhiên nhận ra, hình như anh ta có thể trực tiếp mang gà đi.
Tuy nhiên, làm thế nào để có được nó là một vấn đề lâu dài.
Trương Ký lại rơi vào trầm tư…