Thế Giới Là Trực Tràng

Chương 3: Hội họp trong lỗ thịt (2)




"A... a... ta..." Âm thanh trầm thấp liên tiếp vang lên, Kim Cổ không hiểu, chỉ nghe được câu cuối, "Ta... ta cũng... là... người..."

Càng đến gần Kim Cổ, khối chất lỏng càng có hình dáng giống loài người hơn, ngũ quan đầy đủ, dáng người cao lớn, chỉ tội toàn thân là màu sữa gạo, đồng tử trắng bệch. Thậm chí, bên dưới nó còn mọc thêm một con cặc to dài lủng lẳng, tuy không trọn vẹn y hệt đồ thật nhưng khá tương đồng, cực kì có hồn, sống động, tỉ như lúc rục rịch ngóc đầu dậy.

Kim Cổ cố gắng không lùi bước, cảm giác áp bách đối phương đem đến quá mạnh, ngữ khí anh yếu đi, có phần kháng cự, "Mày muốn làm gì! Đánh nhau à?"

"V... về... đây..." Dường như không nhận ra Kim Cổ đang bài xích, đối phương từng bước đến gần anh, lầm bầm mấy câu "Không cho phép đi", "Quay về", rơi vào chấp niệm cực mãnh liệt.

Thương lượng thất bại, Kim Cổ cũng không nhiều lời nữa mà dứt khoát đánh đòn phủ đầu, anh nắm chặt "gậy Như Ý" quét ngang, cuốn lên vô vàn lá rụng, cát bụi rào rào.

Nếu người thường ăn một gậy này nhất định chỉ còn đường chết, dù là yêu ma quỷ quái cũng trầy da tróc thịt. Không ngờ, người tinh trùng chẳng hề có ý nghĩ phòng thủ, tiếp tục tiến về phía Kim Cổ không tránh né.

Mắt thấy gậy lớn chuẩn bị đánh trúng gã, tuy có phần không đành lòng nhưng Kim Cổ chẳng hạ thủ lưu tình, anh vẫn chưa quên bản thân vừa bị nó xâm phạm thế nào.

Người tinh trùng cứng cỏi nhận lấy một đòn kia, ngoài dự đoán, trên người nó chẳng hề xuất hiện nửa vết xước, ngược lại thân thể như chất lỏng ấy lấy nhu thắng cương, trực tiếp bao trùm côn thịt, nhẹ nhàng đập tan mọi công kích. Không những không tạo nên tổn hại nào, Kim Cổ còn bị người tinh trùng thuận tay túm nhẹ côn thịt, kéo qua.

Kim Cổ đụng thẳng vào ngực người tinh trùng, chưa kịp định hình chất lỏng đã cuốn lấy anh, sợ anh lại chạy trốn.

Cảm giác ngập tràn quen thuộc ập đến, Kim Cổ như rơi vào một miếng thạch mềm, bên trong lạnh băng, vừa trơn vừa dính nhưng cực co dãn, bóng mượt. Người tinh trùng không mảy may lưu lại nửa khe hở, Kim Cổ suýt chút nữa ngạt thở, anh há miệng hô hấp theo phản xạ. Thứ đàn hồi kia lập tức lấp đầy miệng Kim Cổ, “Ưm… a a!"

Không ngờ đối phương vừa có thể bọc kín Kim Cổ, vừa có thể sản sinh ra đường ống nối thông giống như xúc tua, không chỉ lấp đầy cái miệng của anh mà một cái còn thuận theo bẹn đùi men lên, cọ qua cọ lại giữa khe đào.

Vật đó ẩm ướt mềm mại giống hệt đầu lưỡi, chạm lên cửa huyệt mềm mại không ngừng trêu chọc khiến yết hầu Kim Cổ chẳng nhịn được rên khẽ, "Ư...". Lỗ hậu rụt lại, côn thịt biến về bình thường.

Nhận ra Kim Cổ có phản ứng, thoạt nhìn vô cùng thoải mái nên đối phương càng cố gắng hơn, nó phân ra một giác hút nhỏ, dán lên cửa huyệt mút mát rồi phân thêm một giác hút khác cuốn lấy côn thịt, đề phòng anh lại chạy trốn.

Khi nãy Kim Cổ thiếu dưỡng khí, đang chóng mặt thì đột nhiên bị mút vào, anh thoải mái muốn xuất hồn, cộng thêm kích thích tinh trùng ra vào không lâu trước đó lại được gợi lên. Kì thật, anh phải dùng ý chí cực kiên cường mới thoát khỏi nó, nhưng giờ Kim Cổ đã tê dại toàn thân, cơ thể mềm đến gập cả người, chỉ có thể căng chân tiếp nhận.

Chưa từng trải nghiệm cảm giác thở dốc mà thiếu dưỡng khí, lí trí Kim Cổ dần tan rã, dục vọng nguyên thủy và khát khao sinh tồn không ngừng giành giật tranh đoạt quyền khống chế thân thể.

Thời gian dường như bị kéo dài, vĩnh viễn ngừng trôi.

Cảm nhận được anh sắp ngất, cuối cùng, nó đành từ bi thả vào chút bọt khí, vớt lại nửa cái mạng nhỏ. Nhịp tim Kim Cổ sắp vọt ra ngoài, trong đầu trống rỗng, theo bản năng dùng sức hớp lấy từng đợt dưỡng khí, "Hức... hộc hộc hộc..."

Khát khao sinh tồn được thỏa mãn bắt đầu lui đi, trái ngược hoàn toàn với dục vọng nguyên thủy: không giảm còn tăng.

Tay Kim Cổ không khống chế được sờ xuống dưới, nhưng anh chỉ chạm tới một lớp thạch mềm dính cuốn trên côn thịt.

Không thể trực tiếp an ủi bản thân, Kim Cổ gấp gáp đẩy thứ ngăn cách ra, tủi thân lẩm bẩm, "... Muốn..."

Dứt lời, người tinh trùng hỏi lại, "Muốn.... cái gì?". Vì anh đang chìm trong nó nên thanh âm đối phương hơi ồm ồm, vẫn buồn buồn giống như khi còn dưới nước. Có thể nghe được chút vui vẻ trong giọng nó khi thấy Kim Cổ chủ động đòi hỏi, nó rút xúc tua đang chặn miệng anh ra, dời xuống trêu chọc hai núm vú thẳng đứng.

"Sờ..." Nếu Kim Cổ tỉnh táo, anh tuyệt đối sẽ không dùng ngữ khí ỏn ẻn như này nói chuyện nhưng ở tình huống hiện tại, Kim Cổ không cứng cỏi oai phong nổi nữa, đặc biệt là núm vú còn đang bị xúc tua trơn bóng dây dưa.

Vừa nói xong, xúc tua đang bám lên côn thịt anh lập tức di chuyển lên xuống theo tiết tấu.

Không biết là khoái cảm hay số lượng dưỡng khí ngày càng ít, cả người Kim Cổ rơi vào trạng thái mê say, gương mặt anh đỏ bừng, eo tự giác đong đưa, đón chào xúc tua ve vuốt, cảm giác ngứa ngáy khi lỗ hậu bị mút lấy cũng dâng cao mà Kim Cổ bất lực, không biết làm sao.

"Phía sau... ư... ngứa..."

Xúc tua chờ đợi đã lâu nhẹ nhàng thúc vào trong, đổi lấy một tiếng than thoải mái của Kim Cổ.

Mặc dù bên ngoài xúc tua dính dính trơn bóng nhưng nhận định bản thân vừa kết hợp với "Trứng" khiến nó rất hưng phấn, vừa tiến vào đã phồng lớn không kiểm soát, lỗ đít Kim Cổ lập tức căng đầy, lạnh lăng. Kim Cổ sợ đến mức co người, tỉnh táo phần nào, anh vội vàng xin tha, "Thả ta... thả ta ra ngoài..."

"Không... không được... phép.... đi..." Nhắc đến đề tài này chẳng khác nào đạp trúng kíp nổ của người tinh trùng, nó kích động run lẩy bẩy, xúc tua dịu dàng cũng bắt đầu bồn chồn bất an, mạnh mẽ dập mạnh vào trong, còn phân ra thêm một cái nhồi đầy miệng anh.

Cái miệng này thật không biết nói chuyện, lấp lại!

"Ưm ưm ưm! A..." Đợt tấn công thô bạo khiến Kim Cổ nuốt sạch lời định nói về, nước mắt sinh lí và nước miếng ồ ạt trào ra không kiểm soát, anh còn vô tình cắn phải đầu lưỡi, "A!"

Choáng váng thiếu dưỡng khí đến mức cắn vào lưỡi, Kim Cổ không ngờ bản thân lại có ngày hôm nay, tốt xấu gì anh cũng là thần binh sát phạt mà!

Dù không muốn thừa nhận, nhưng quả thật cũng hơi thoải mái.

Đầu óc mơ hồ không suy nghĩ nổi, Kim Cổ cảm nhận được khoái cảm rõ ràng ào ào ập đến, thứ ướt át, dính trượt mà cứng rắn chiếm cứ mỗi phân mỗi góc thân thể, tiếng tim đập lớn dần, hòa cùng tiết tấu ra vào.

Mạch máu nhảy lên, "Bạch", bên dưới hoàn toàn lún cán, con cặc vừa to vừa dài dập thẳng vào sâu. Vách tường bị kích thích thít chặt, con cặc ma sát không ngừng khiến lỗ hậu dần rỉ nước, thậm chí Kim Cổ có thể cảm nhận được một giọt đã lăn đến bắp chân.

"Điên... điên rồi... Ai... cứu... tôi với..."

Cả cơ thể được bao trọn, da kề da, thịt kề thịt với đối phương không kẽ hở, lồng ngực, bụng dưới, đùi,... dường như cả thể xác lẫn tinh thần đều tiếp nhận nó triệt để, tan ra.

Ý chí Kim Cổ giờ đây đã hao mòn chẳng còn là bao, vì khó thở nên sắc mặt anh hơi khổ sở, hai bọt khí đưa đến miệng cũng không nuốt vào.

Người tinh trùng không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng nó có thể cảm nhận tình trạng của anh không đúng. Mặc dù cực kì không tình nguyện, nó vẫn chậm rãi đẩy đầu Kim Cổ ra ngoài, hi vọng anh dễ chịu hơn.

Lần này Kim Cổ mới thật sự sống lại, không khí sao mà trong lành. Anh tranh thủ thời gian vừa hô hấp vừa tính kế hoà giải với người tinh trùng.

Rút kinh nghiệm, anh đánh không lại nó, khả năng của đối phương vừa vặn khắc chế anh, không thể lấy cứng chọi cứng.

"Đại ca... hộc hộc... Trước hết anh thả tôi ra được không.... Á!" Không mở miệng đã tốt, vừa nhắc đến mấy chữ thả ra, điều kiện gì chưa kịp thương lượng, Kim Cổ lại bị kéo về dạy dỗ.

Lần này nó thật sự tức giận, không nề hà mà chà đạp điên cuồng, mạnh mẽ rút ra thúc vào, mỗi lần đều dập thẳng đến điểm nhạy cảm của Kim Cổ. Chất lượng âm thanh bên trong cực tốt, tiếng da thịt va chạm bành bạch và tiếng nước nhòm nhọp không ngừng vang dội quanh tai.

Kim Cổ vừa thẹn vừa nhục, sao nó có thể phát ra âm thanh sắc tình đến vậy nhưng rất nhanh thôi, anh không còn tâm tư lo nghĩ nữa. Tốc độ con cặc dập vào ngày một nhanh chóng, như muốn địt cả hồn phách anh ra.

Lần này người tinh trùng không dễ nói chuyện nữa, nó đợi đến khi hô hấp Kim Cổ dần tới cực hạn, sắp ngất đi mới thả chút bọt khí, không nhiều không ít, đủ thở mấy hơi. Đợi anh tỉnh táo phần nào, nó lập tức dừng lại, không để Kim Cổ kịp suy nghĩ lung tung.

Kim Cổ bị khống chế gắt gao, quy đầu ê ẩm, cơ thể dần chìm đắm trong khoái cảm, lỗ hậu bị địt thê thảm, còn vô số xúc tua đếm không xuể đang dở trò bú mút quanh đầu vú nhạy cảm, đầu khấc cũng có một xúc tua chèn vào lỗ sáo, móc dịch tuyến tiền liệt tràn lan.

"Ư... ư... a... a... a..."

Anh giống như một món đồ chơi rách nát không chút phản kháng, chỉ có thể phát ra mấy âm thanh vụn vặt nghẹn ngào.