Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thế Giới Dị Biến

Chương 9: Biển




Chương 9: Biển

- Long! Chú mày không thấy việc luyện tập điên cuồng như thế là không tốt lắm à.

Nguyệt bắt đầu nói bóng gió về việc huấn luyện của Ngọc. Khoảng thời gian khi cô huấn luyện xạ kích cho Ngọc, không hiểu sao cô rất thích thú với cô bé này. Đặc biệt khi biết đây là người mà Long phải đích thân lặn lội đường xa chỉ để mời Ngọc vào đội.

- Bà chị nói cũng đúng.

Long không phủ nhận ý kiến của Ngọc, nghĩ lại thì thấy suốt quãng thời gian ở đây Ngọc chỉ ăn và luyện tập không có thời gian nghỉ.

- Hèm.. vì thế hôm nay chị quyết định sẽ dẫn Ngọc đi tham quan nơi này, chú mày đồng ý chứ.

Nguyệt hắng giọng, từ từ nói ra nguyên do mình đến đây. Cô hồi hộp nhìn Long.

Long chợt hiểu ra cái nguyên do mà bà chằn này tới đây. Không phải là kiếm cớ dẫn người mới đi nghỉ ngơi rồi bản thân cũng đi xõa. Hiện tại tất cả thành viên trong hội Flames đều phải ở trong hội chờ lệnh. Alina không muốn có nhiều chuyện phức tạp, khi ở bên trên đảo Ocean này tất cả các thành viên của các hội khác cũng quay trở về, trong đó có một vài hội có xích mích với Hội Flames, thực lực của họ cũng không kém. Bề ngoài thì đảo Ocean này trông yên bình hơn đảo Ground nhưng tranh đấu ngầm là không hề thiếu.

- Được thôi, miễn sao Alina đồng ý.

- Yay.

Nguyệt làm một tư thế thắng lợi, cô vội chạy tới chỗ Ngọc rồi lôi kéo Ngọc đi khỏi phòng huấn luyện.

Trong phòng huấn luyện chỉ còn mỗi mình Long, hắn đi thay bộ quần áo rồi bắt đầu ngồi thiền, tu luyện tinh thần lực của mình. Phương pháp tu luyện tinh thần lực rất hiếm, bình thường chỉ khi đạt đến cấp độ Vương giả thì tinh thần lực mới xuất hiện và mạnh lên theo cấp độ.

Cấp độ sức mạnh của con người cũng phân chia giống như Yêu thú theo thứ tự phổ thông, tinh anh, đại chủ, chiến tướng, vương giả. Mỗi cấp chia ra làm bốn giai đoạn chính sơ kỳ, trung kỳ, viên mãn, đỉnh phong. Riêng đối với những người sở hữu năng lực dị năng giả mỗi khi thăng lên một đại cảnh giới thì năng lực của họ sẽ được cường hóa. Vì lý do đó nếu chỉ xét trên phương diện không có v·ũ k·hí thì dị năng giả sẽ luôn mạnh hơn một bậc với người chỉ tu luyện phổ thông.

Riêng năng lực của hắn lại chính là tinh thần lực, một dị năng giả hệ tinh thần. Nhưng hắn lại không có một phương pháp hiệu quả nào sử dụng tinh thần lực để chiến đấu cả. Tinh thần lực hóa thành thực chất công kích được gọi là Niệm lực, hắn vẫn đang đi theo hướng này. Tạm thời hắn có thể dùng Niệm lực để điều khiển các vật xung quanh như cách hắn đã làm với thanh kiếm của mình lúc g·iết con thằn lằn lửa.

Leng keng.

Toàn bộ các dụng cụ trong phòng huấn luyện đều đang bay trôi nỗi giữa không trung dưới sự điểu khiển của hắn. Đây là một kiểu luyện tập thường ngày của hắn. Điều khiển số lượng vật thể, trọng lượng, quỹ tích di chuyển đều là những bài tập mà hắn nghĩ ra.

Ngồi trên một chiếc xe thể thao, Ngọc đang được Nguyệt đưa đi khắp đảo Ocean này.

- Em có biết vì sao đảo này được gọi là Ocean không.



Ngọc lắc đầu.

- Hì hì. Nơi đây thực chất là tập hợp những đảo nhỏ trôi nổi trên một vùng biển.

Nguyệt nói với vẻ thích chí.

- Sao cơ, nhưng mà lúc khi em tới đây nhìn từ trên xuống trông nó đâu có vẻ giống như vậy.

Ngọc hoài nghi trước lời nói của Nguyệt, lúc còn trên lưng tứ dực điểu, nhìn từ trên không xuống thì cả bốn tòa đảo đều giống hệt nhau, không có vẻ gì có đảo có một vùng biển cả. Ngay cả lúc ngồi trên xe di chuyển tới Hội Flames cô cũng chẳng thấy biển nào cả.

- Đó là những hình ảnh đánh lừa từ trận pháp bao phủ bốn tòa đảo thôi, dùng để ngăn cách dò thám từ bên ngoài. Lúc vào đảo thì có phải tụi em đã hạ độ cao gần sát bề mặt đảo rồi không. Đảo Ocean có một đảo chính to nhất chính là nơi mà em đáp xuống và hội của chúng ta cũng nằm trên đó nên em không thấy được biển cũng phải thôi.

- Em hãy nhìn đi, có một cây cầu phía trước, người ở nơi đây di chuyển qua các đảo bằng các cây cầu nối giữa các đảo hoặc đi bằng thuyền.

Ngọc nhìn về phía trước con đường, nơi đó có một cây cầu. Đúng như Nguyệt nói, phía trước là biển. Một cảnh tượng đẹp đẽ xuất hiện trước mắt cô. Các hòn đảo lớn nhỏ được nối với nhau bằng những cây cầu. Một cảnh tượng trước đây chưa từng có.

- Thật đẹp.

Ngọc thốt lên.

- Chị sẽ dẫn em đến bãi biển đẹp nhất nơi đây đi nào.

Nguyệt đạp ga tăng tốc về phía trước. Cô mở chiếc mui xe ra, một làn gió mát thổi vào mặt Ngọc.

- Thật dễ chịu.

Cảm giác thật thư thái sau 1 tháng gian khổ huấn luyện trong một phòng tập gò bó, nó khiến Ngọc nhớ lại cuộc sống trước kia. Nguyệt đưa cô đi qua một hòn đảo nhỏ kế bên, theo như Nguyệt nói thì ở đó có một bãi biển được cho là đẹp nhất quần đảo Ocean này. Hai người đi đến một gian đồ bơi rồi ra thẳng bãi biển.

- Nhanh ra đây nào, ở Thiên không thành có trận pháp duy trì nên không cần sợ da sẽ sạm đi đâu.

Nguyệt lôi kéo Ngọc chạy thẳng xuống biển. Dòng nước biển mát lạnh khiến cho Ngọc xua tan những mệt nhọc. Nguyệt rất năng nổ cô lôi kéo Ngọc đi hết chỗ này chỗ kia, nào là bóng chuyền, lướt sóng. Một lúc sau hai người kéo nhau ra một quán kem ven bờ biển.

- Ha ha, Em thấy thế nào, chị nói có sai không.



- Chị nói đúng bãi biển này rất đẹp.

Hai người đang cười đùa nói chuyện thì từ đằng xa có một nhóm người đi tới dẫn đầu là một người đàn ông khoảng 25 tuổi. Nhóm người này tới trước mặt hai người. Người đàn ông bỏ kính mát của mình xuống.

- Ai dô, tôi cứ tưởng là ai, không ngờ là mỹ nhân Nguyệt.

Người đàn ông nói với giọng điệu không mấy vẻ thân thiện, Ngọc thấy đám người này đến đây không có thiện chí.

Nguyệt không trả lời ngay mà nhấm nuốt hết phần còn lại của cây kem.

- Chà, anh Đỗ lâu rồi mới gặp, tôi đã nghĩ rằng anh Đỗ đây đã làm mồi cho Yêu thú rồi chứ.

Nguyệt cũng không cho gã Đỗ này sắc mặt tốt, bầu không khí giữa hai người bắt đầu trở nên ngột ngạt. Nguyệt đứng dậy lôi kéo Ngọc ra khỏi chỗ này. Tên Đỗ này là thành viên của một hội đối đầu với hội Flames, trong số chúng thì tên Đỗ này rất hay dây dưa với cô, thật xui xẻo khi đụng hắn ở nơi đây. Nguyệt không ngại đối đầu với hắn nhưng như thế có thể sẽ kéo theo Ngọc vào.

- Tôi phải đi rồi, Chào!

- Khoan đã vội đi đâu vậy, món nợ giữa hai ta còn chưa xong mà.

Đỗ chỉ tay ra hiệu bọn đàn em hắn vây quanh hai người Nguyệt và Ngọc. Bọn chúng có tất cả 11 người tính luôn tên Đỗ, thực lực khoảng chừng Tinh anh sơ kỳ, còn tên Đỗ đã là Tinh anh đỉnh phong.

- Làm sao, anh tính làm gì, chỉ với nhiêu đây là có thể cản tôi được sao.

Nguyệt đẩy Ngọc lùi về sau lưng cô, bản thân cô thì mặt đối mặt với tên Đỗ. Xét về chiều cao thì bản thân Nguyệt cao đến 1m8 nên cô đứng đó không hề kém cạnh tên Đỗ.

Ngọc cũng hiểu tình huống này không đúng lắm, cô âm thầm vận chuyển năng lượng trong cơ thể, chờ tình huống bất trắc lập tức triển khai con mắt trái của mình.

- Hừ ! cản được không á, ha ha rất tiếc tôi hôm nay không phải là tôi của ngày hôm qua. Thực lực của tôi hiện đã là Đại chủ sơ kỳ không kém cạnh cô đâu.

Tên Đỗ nhếch miệng cười trào phúng lời nói của Nguyệt. Suốt khoản thời gian này hắn biệt tăm là vì nâng cao thực lực của mình. Bây giờ hắn tự tin có thể nói bản thân không thua kém Nguyệt về khoản tu vi. Nói rồi hắn thả ra khí tràng của mình.

Thần sắc của Nguyệt có chút thay đổi, không ngờ tên này đã lên cấp Đại chủ, trông dáng vẻ trước đó thì có lẻ hắn đang ẩn dấu tu vi nên cô không phát giác ra được.

- Có là Đại chủ cấp thì cũng như vậy thôi.



Dứt lời Nguyệt xoay người tung một cú móc chân thẳng vào mặt tên Đỗ.

Ầm

Tên Đỗ cũng nhanh chóng giơ hai tay đến đón đỡ, hắn không ngời rằng cô nàng này nói đánh là đánh, không nể nang gì, chí ít trong thời điểm này người trên đảo Ocean đã được lệnh hạn chế v·a c·hạm.

- Tốt, là cô ra chân trước, lên anh em.

Tên Đỗ ra hiệu cho thuộc hạ của hắn cùng lên. Nói đùa đâu dù hắn đã là Đại chủ cấp nhưng cô nàng Nguyệt này cũng không phải hạng vừa a, chí ít lúc trước thì thực lực cô ta đã là Đại chủ sơ kỳ giống như hắn bây giờ. Mấy tên đàn em này có lẽ không chịu được vài quyền cước của cô ta nhưng có thể buồn nôn một điểm. Bỗng nhiên lúc này hắn chú ý tới Ngọc người đang được Nguyệt che chở.

“Có cách”

- Tụi mày bắt con nhỏ kia lại.

Tên Đỗ ra lệnh cho bọn đàn em thay đổi mục tiêu từ Nguyệt sang Ngọc. Ngọc đang lặng lẽ lùi ra sau cuộc chiến của bọn họ, cô biết rằng mình ở lại đây cũng không giúp được gì nhưng ai ngờ tên Đỗ đáng ghét kia lại chú ý đến cô.

Bọn thuộc hạ của hắn bắt đầu tiến sang phía cô.

- Đáng ghét, chúng mày dám đụng tới một cọng tóc của em tao, thì bà sẽ nhúng nước sôi từng thằng.

Nguyệt hét lớn, cô mạnh mẽ đạp thẳng một cước vào bụng của một tên lúc nãy vừa lao vào phía cô giờ lại muốn chuyển sang Ngọc. Vốn dĩ đây là thời kỳ tránh xung đột giữa các hội trên đảo Ocean nên Nguyệt chỉ muốn làm chúng b·ị t·hương tổn đôi chút thôi, nhưng không ngờ bọn này lại chuyển sang Ngọc, điều này khiến cô tức giận, chính cô là người đưa Ngọc tới đây không thể có điều gì xảy ra với cô bé được.



Một cỗ kình phong quét về phía Nguyệt. Tên Đỗ đã ra tay ngăn cản Nguyệt đi ứng cứu Ngọc.

- Đáng ghét.

Nguyệt không muốn dây dưa với tên này, cô cũng không ẩn dấu nữa, một cỗ năng lượng bàn bạc từ trong người cô tuôn ra rõ ràng là khí tràng của Đại chủ trung kỳ. Cô siết chặt nắm đấm vung thẳng vào quyền đầu của tên Đỗ.

- Không tốt.

Khi khí thế của Nguyệt được thả ra hắn biết mình không đón đỡ được quyền đầu của cô, nhưng mà đã không còn kịp để né tránh.

Ầm.

Tên Đỗ b·ị đ·ánh lui về sau vài mét, không muốn dây dưa với hắn Nguyệt xoay người lại lao thẳng vào đám người đang vây quanh Ngọc.