Tính tình của Tần Y từ trước đến giờ đều hướng nội, không thích chủ động bắt chuyện hay làm quen với người khác nên sau khi chào hỏi vài câu đơn giản với bọn họ xong thì chỉ im lặng ngồi nghe mọi người kể về vài chuyện thú vị trong cuộc sống.
Lúc này, bỗng nhiên bên ngoài truyền đến tiếng bước chân ổn định, chậm rãi.
Chỉ thấy ngoài cửa có một người đàn ông đang đi vào, trên người mặc chiếc quần tây đen, kết hợp với áo sơ mi trắng vừa đơn giản vừa thoải mái. Nhìn sơ qua cũng chỉ mới hơn ba mươi tuổi, từng động tác từng cử chỉ của anh ta đều tạo cho người khác cảm giác anh ta là một người từng trải. Đặc biệt, mỗi khi tiếp xúc với ánh mắt của anh ta, đối phương sẽ vô thức trở nên an phận, không dám càn quấy.
Nói đơn giản thì trên người anh ta có khí chất của một giáo viên chủ nhiệm.
Tần Y nhàn nhạt liếc mắt đánh giá đối phương một cái.
Tuy cô không mấy quan tâm về chuyện trong giới giải trí nhưng cũng biết người tới là ảnh đế Bạc Quân Hàn, vị nam thần bảo chứng rating mà mọi đài truyền hình ao ước. Trước đây khi quay <Ánh sáng lẻ loi giữa thành phố> cô cũng từng nghe Lý đạo nhắc qua về con người Bạc Quân Hàn. Lúc ấy, Lý đạo còn rất tiếc nuối khi không mời được anh ta đảm nhận vai nam chính vì lịch trình của anh ta quá dày đặc, không thể nào sắp xếp vào đoàn đúng hạn bộ phim khai máy được.
Dương Đan đứng cạnh Tần Y, thấy cô cứ nhìn về phía Bạc Quân Hàn thì lập tức nhỏ giọng nói bên tai Tần Y: "Vị thế hiện giờ của Bạc Quân Hàn trong giới rất cao. Mới ba mươi tuổi đã trở thành ảnh đế kiêm thị đế, là một người có cả thực lực lẫn nhan sắc. Mấy năm nay, anh ta càng lúc càng kén chọn kịch bản, rất ít kịch bản có thể lọt vào mắt xanh của anh ta vì thế hầu hết thời gian không đóng phim anh ta sẽ tiếp một số chương trình giải trí để có thể giao lưu với fans hâm mộ hoặc tham gia các sự kiện ở nước ngoài để gia tăng độ nhận diện. Khác hẳn với cái tên của mình, tính cách của anh ta khá ôn hòa, thuộc kiểu người chơi "Phật hệ"." Vừa nói, Dương Đan vừa đi đầu mỉm cười lên tiếng chào Bạc Quân Hàn.
"Bạc lão sư, đã lâu không gặp."
Bạc Quân Hàn cũng nhận ra Dương Đan, thân thiện gật đầu: "Đan Đan tỷ, không ngờ lại gặp nhau trong tình huống này. Đây là nghệ sĩ chị đang dẫn dắt?" Khi nói ánh mắt thoáng nhìn về phía Tần Y đứng bên cạnh.
"Đúng vậy!" Mới nhắc tới nghệ sĩ nhà mình, Dương Đan liền không khách khí, híp mắt đẩy Tần Y lên trước:" Nói dẫn dắt thì không đúng, phải là tôi đang dựa vào cây hái vàng mới đúng."
Nghe Dương Đan trêu chọc, Bạc Quân Hàn có chút ngạc nhiên, một lúc sau mới hiểu ra ý tứ trong câu nói của chị ta, cười lớn: "Không gặp mấy năm, Đan Đan tỷ cũng biết nói đùa rồi!" Nói tới đây thì đưa tay về phía Tần Y, bắt tay với cô.
Tần Y theo lễ đáp lại anh ta, không mặn không nhạt nói một câu Bạc tiền bối, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Thấy thái độ cứng ngắc của cô, Bạc Quân Hàn không giận, ôn hòa nói: "Tần Y, tuy là lần đầu tiên gặp mặt nhưng chuyện về cô tôi đã nghe không ít."
"Anh nghe được những gì?" Tần Y có chút hứng thú, tầm mắt đối diện với cái nhìn của Bạc Quân Hàn.
"Nghe được sức khỏe cô không tốt nhưng khi đóng phim lại rất liều mạng, không thèm quan tâm bản thân ra sao!"
Tần Y nhìn anh ta từ trên xuống dưới một lượt, lạnh nhạt nói: "Vậy sao? Nhưng tôi lại nghĩ so về cố gắng tôi làm sao có thể so được với Bạc ảnh đế? Anh đang khen tôi hay châm chọc tôi vậy?"
Tính tình của cô gái này thật đặc biệt khác hẳn mấy nghệ sĩ nữ mới vào nghề trước đây anh ta từng gặp. Trước đó, vì mẹ anh ta sau khi xem xong bộ phim <Ánh sáng lẻ loi giữa thành phố> của cô thì bị diễn xuất của cô chinh phục trở thành fan mama rồi gọi hỏi anh ta có biết cô không, có thể xin chữ ký dùm bà ấy không nên anh mới chú ý đến cô dù sao hiếm khi mẹ anh ta lại yêu thích một diễn viên nữ như thế.
Bất quá lịch trình của anh ta quá bận không thể nào đi xem hết bộ phim đó được, chỉ có thể xem các đoạn best scence cut hot trên youtube và thật sự anh ta không thể không thừa nhận dù là diễn viên tay ngang nhưng những phân cảnh khó buộc phải lột tả cảm xúc, tranh đấu mâu thuẫn nội tâm của cô đều rất xuất thần, đặc biệt là đôi mắt sâu tựa biển hồ kia, vô cùng có linh khí, có thể hút hết mọi ánh nhìn về phía mình.
Là một diễn viên vừa có thực lực vừa có nhan sắc nhưng tính cách quá mạnh nếu không thay đổi e rằng sẽ bị thiệt_ Đây là đánh giá đơn giản của Bạc Quân Hàn dành cho Tần Y khi chưa được tiếp xúc với cô nhưng hiện tại, khi đối phương đang ở trước mặt mình, Bạc Quân Hàn lại có cách nhìn mới về Tần Y.
Đã lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm, từng bắt gặp vô số chuyện dơ bẩn ẩn sâu dưới lớp vỏ bọc đầy hào nhoáng này, Bạc Quân Hàn tự nhận ánh mắt của mình tuy không tinh tường đến mức có thể nhìn đâu trúng đó nhưng tuyệt đối đủ để biết đâu là diễn đâu là thật. Cũng giống như hiện tại, chỉ qua vài câu chào hỏi đơn giản anh ta đã có thể chắc chắn cô gái trước mắt dù vô cùng xinh đẹp nhưng tuyệt đối không phải quả hồng mềm ai cũng có thể chọc, bởi ẩn sâu dưới vẻ đẹp kiều diễm vô hại của bách hợp ấy là một đóa anh túc kiêu sa độc đến mức có thể làm người ta hãm sâu vào địa ngục bất cứ lúc nào.
Bạc Quân Hàn rất ít khi gặp được cô gái nào giống vậy, hơn nữa thái độ kính nghiệp của Tần Y với việc quay phim càng khiến anh ta thưởng thức và có thêm vài phần hảo cảm với cô.
"Tất nhiên là khen rồi!" Bạc Quân Hàn cười nói: "Hiếm có cơ hội được tham gia cùng một chương trình, đây chính là duyên phận, hi vọng lát nữa chúng ta có thể phối hợp ăn ý với nhau." Ánh mắt anh ta ôn hòa, ý cười trên mặt chưa từng giảm.
Kế tiếp, Dương Đan và Bạc Quân Hàn trò chuyện thêm vài câu rồi để anh ta có thời gian giao lưu với các thành viên khách trong chương trình.