Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thế Gian Kịch

Chương 45 : kế hoạch




Chương 45 : kế hoạch

Ngồi nhìn những tên chính phái không ngừng bị đồ sát khiến cho hắn nhận ra được một điều .

" Cho dù ngươi hơn kẻ khác về mọi mặt nhưng đứng trước c·ái c·hết thì ngươi cũng sẽ bình đẳng đối với một tên tầm thường thấp kém ".

Ngồi trên lền cát nóng con mắt hắn vận chuyển hết cỡ theo dõi mọi hoạt động đang diễn ra xung quanh cầm chắc thanh kiếm trong tay đôi mắt hắn hờ hững giống như trận đồ sát trước mắt không liên quan đến hắn cho lắm .

Cả mặt trận phía tây bây giờ đã trở lên hoang phế Trần Long nhăn mày vì điều hắn sợ nhất chính là mấy tên kia không biết điều hận tông môn lên chuyển sang cho hắn tốt nhất hiện tại hắn lên trốn đi .

Còn dưới lòng đất có tận hàng ngàn sinh vật đen xì chúng đứng xếp thành hàng nhường một con đường chính giữa cho một kẻ ngồi trên chiếc ghế được khắc lên nhưng ngôn ngữ trông vô cùng kì lạ còn đằng trước mặt kẻ đấy liền là cái xác đã nói chuyện với Trần Long lúc vừa nãy .

Cái xác nhìn chăm chú tên đằng trước không mất quá lâu hắn liền quỳ xuống đất với biểu cảm vô hồn nói :

" Hiện tại bây giờ có một kẻ khá mạnh từ tông môn vào trong này hắn hình như đang đợi một cái gì đó trong vùng không gian cả ngươi và ta bây giờ lên hoà bình đợi khi nào bảo vật suất hiện thì đồng tâm hiệp lực g·iết tên kia chiếm lấy bảo vật ".

Dưới bộ giáp một linh hồn giống như đ·ã c·hết từ từ sống lại đôi mắt đỏ au của hắn có thể khiến cho những kẻ hèn nhát nhìn vào trở lên run sợ . Hắn bình tĩnh không nói một lời nào điều hắn làm duy nhất chính là không ngừng gõ tay vào ghế . Hắn phủi tay đuổi tên kia đi hắn nhìn ra cửa hang động lúc này lại xuất hiện thêm một tên khác đó là Trần Long .

Nhìn cái xác c·hết trước mắt hắn mỉm cười chớp mắt vài cái hắn cúi người xuống quay sang tên vua đằng trước nói :

" Chào vị đại nhân đáng kính của tôi tôi đến đây vì có chuyện muốn giúp . Nếu đại nhân giúp được vậy thì tiểu nhân đây sẽ tặng cho đại nhân một thanh kiếm cấp nghịch phẩm ".



Nghe thấy Trần Long nói xong tên kia liền hứng khởi lên dù chỉ là nhân phẩm nhưng có vẫn mạnh hơn so với bình thường nhất nó là nghịch cấp . Hắn ta gõ tay trên chiếc ghế rồi hắn bắt đầu nói :

" Ta có thể giúp gì cho ngươi".

Trần Long miệng cười cười hắn nhìn tên đằng trước nói :

" Đại nhân cũng không cần phải làm gì cho đến cuối lúc bảo vật suất hiện lúc đó đại nhân giúp ta một tay thôi cũng được ".

Nói xong hắn cúi người xuống cầm thanh kiếm huyết sát dâng lên cho kẻ đằng trước tên kia cầm thanh kiếm lên ngắm nghía một hồi lâu rồi hắn gật đầu . Trần Long thấy đã thành công liền lùi ra khỏi hang chạy mất để lại xác sống cùng với tên kia Trần Long sau khi thoát khỏi hang liền vỗ cánh bay về phía nam như đang đợi một thứ gì đó . Đôi mắt hắn tập chung về một phía cho đến khi dưới lòng cát trồi lên một con giun hắn nhìn thấy mồm hắn nhếch môi cười.

Nhìn con giun đằng trước Trần Long với con mắt lạnh lùng nở một nụ cười nói :

" Không biết đại nhân đến nơi này làm gì vậy ".

Con giun kia vẫn làm hành động cũ chính là nôn một cái xác ra để nói chuyện cái xác c·hết đã bị thối rữa nhưng lần này nó đã xuất hiện những cảm xúc trên mặt . Nhìn con sâu kiến trước mắt tuy trong lòng đầy căm phẫn nhưng khuôn mặt hắn vẫn giãn ra cười cười nói :

" Không biết đại nhân sao lại làm vậy ".

Trần Long không nói gì hắn quay người nhìn sang một quả núi nói :



" Đại nhân không hiểu bảo vật kia là cấp đạo phẩm là kết tinh của ngàn quy tắc tạo lên nghe nói nó được Sát Đạo kiếm nhân dùng khi còn trẻ mà mở bảo tàng đó ra thì cần hai thứ một là đồ sát hai là kết ấn . Tông môn thật sự muốn lấy bảo vật lần này ".

Hắn quay người lại với đôi mắt đầy sự quyết tâm con giun đằng trước đã biết được điều nó muốn biết vậy lên nó liền chắp tay lại rồi chui xuống lòng đất chạy mất . Trần Long nhìn con giun kia đi với đôi mắt quyết tâm nhưng lòng hắn lại mừng thầm vì đã lừa được nó .

Trong một hang động đầy những tổ kén khác nhau khắp nơi có những màng kết dính . Nếu nhìn sang bên trái thì bên trong có một đống xác c·hết nằm la liệt thối rữa hàng đống tử thi bốc lên nhưng mùi thối tràn ngập trong cái hang này đáng tiếc những sinh vật kia không có mũi vậy lên bọn chúng không ngửi được .

Một xác c·hết hiện tại đang ngồi nói chuyện đôi mắt của hắn đã mất một số nơi xuất hiện lúc nhúc giòi nhưng có vẻ hắn không quan tâm cho lắm . Hắn mở miệng ra thì răng chỉ còn mấy chiếc cùng với giọng the thé hắn nói :

" Nếu như cái bảo vật kia không có thật thì sao chúng ta lên làm những kế hoạch dự phòng ".

Nghe được lời hắn nói một cái xác c·hết giữ nguyên được cơ thể của mình là một tên đàn ông với mái tóc ngang vai đôi mắt có màu nâu tuyệt đẹp khuôn mặt hắn hiện lên vẻ oai hùng uy nghiêm hắn đứng dậy từ từ bước tới thân xác gốc của hắn xoa tay lên nói :

" Không một đệ tử trong tông đến nơi này làm gì đặc biệt hắn là từ cốt khu đến nơi này . Có lẽ tông môn đã sai hắn đến nơi này để lấy món bảo vật kia các ngươi bây giờ tránh xa hắn ra . Nếu như tông môn không lấy được bảo vật vậy thì có lẽ chúng ta sẽ bị chôn sống ".

Nói xong con giun chính liền nuốt cái xác bò vào một huyết trì nằm ườn bên trong đấy . Bây giờ còn lại mỗi xác khô kia hắn nhìn vào đầm huyết trì kia thật sự là hắn thèm nhỏ dãi . Hắn bây giờ cần làm một cái gì đó nghĩ nghĩ hắn chui vào cơ thể gốc . Cơ thể gốc của hắn từ từ thu nhỏ lại cho đến khi cả cơ thể nhỏ bằng cây kim dài 30cm .

Một bên khác Trần Long vẫn đang trờ đợi một cái gì đấy hắn nằm ườn tại một cái hang ẩm thấp . Đôi mắt hắn dõi về hang của oán linh không mất bao lâu liền vang lên một t·iếng n·ổ tung trong hang lúc này cả linh hồn đang không ngừng chuyển biến . Kẻ cầm thanh kiếm này đang không ngừng gào lên trong tuyệt vọng hắn đã thật sự sai lầm nghịch phẩm trung quy vẫn là nghịch phẩm hắn đã thật sự quá chủ quan . Đôi mắt hắn đã dần mất đi lí tính hắn xông ra ngoài cùng với đồng bọn g·iết để giải toả tâm lí . Nhưng càng g·iết hắn càng bị mất một phần lí trí các nơi khác đều tập hợp đội quân của mình lại để chống trả tên kia .

Không cần mất quá nhiều thời gian tất cả đều sảy ra một cuộc hỗn chiến khói lửa bốc lên khắp nơi . Nhưng phe oán linh trung quy vẫn yếu thế hơn vì các phe khác nhau tập hợp lại để g·iết hắn không mất quá lâu liền bị dập tan cả binh đoàn phải chạy về hang động để dưỡng thương .



Bên trong hang lúc này đã có một kẻ khác với bộ giáp được khắc chế bằng một kí hiệu ngồi thay vị trí của tên ban đầu nhìn về cái xác đằng trước hắn hét to lên .

" Kẻ tội đồ đằng trước mắt đã không dẫn dắt quân mình sao cho đúng hắn ta xứng đáng b·ị c·hém đầu ".

Nói xong hắn chạy tới mắt hắn đỏ rực nhìn thanh kiếm với vẻ thèm thuồng chưa kịp chạm vào thanh kiếm thì thanh kiếm đã bay vèo ra ngoài một thằng nhóc bắt lấy bình tĩnh bước vào trong hang .

Tất cả oán linh đều gầm rú lên lao vào kẻ đột nhập trái phép chỉ riêng tên vừa lên ghế thấy lạ hắn nhăn mày hét to lên .

" Tất cả cầm binh khí lên g·iết hắn cho ta ".

Hét xong hắn cũng lùi về phía sau rồi biến mất Trần Long nhìn thấy cũng mặc kệ nhìn mấy kẻ kia đã mất toàn bộ lí trí lao đến phía hắn Trần Long nở một nụ cười . Hắn cầm thanh kiếm trong tay không ngừng đồ sát oán linh đến tận 2 khắc sau Trần Long mới thở ra được một hơi nhìn những kẻ đang ngã ở dưới đất Trần Long mỉm cười hắn ngồi xuống hút toàn bộ năng lượng của oán linh . Mất đến nửa canh hắn mới mở mắt tỉnh dậy khác với những sinh vật khác sẽ tăng về mặt thể xác thì những linh hồn này làm cho hắn trở lên minh mẫn hơn .

Tuy nhiên hắn không phải gánh chịu một số oán niệm vì hắn không ngờ được thanh kiếm này nuốt những cảm xúc khác nhau rồi tự nuôi kiếm ý cho bản thân mình . Hắn nở một nụ cười tươi từ từ bước ra khỏi hang đi trên đoạn đường đen tối con mắt hắn vận chuyển hết cỡ cho đến khi hắn bước được ra ngoài . Khác với những lần trước lần này ngoại trừ những tia nắng ra đón trờ hắn còn là một đám tận hơn 200 kẻ khác nhau . Trần Long nhìn mấy tên kia nở một nụ cười nói :

" Không biết các vị sư huynh cần gì ở đệ ".

Một tên bình tĩnh bước lên Trần Long phát hiện hắn chính là Trọng Hùng . Nhìn thấy Trọng Hùng xuất hiện Trần Long mỉm cười hắn nhìn nhìn rồi nói :

" Không biết sư huynh cần gì ở đệ ".

Trọng Hùng nhìn thằng bé đằng trước hắn gật đầu với con mắt đã trở lên điên dại . Hắn nhìn rồi cười lên điên cuồng .

" Ngươi còn hỏi được à bây giờ ngươi đưa thanh kiếm đây chúng ta sẽ ban cho ngươi một c·ái c·hết thật nhẹ nhàng ".

Trần Long nhìn tên đằng trước khác xa so với lúc ban đầu sự đau thương có thể biến con người thành một kẻ như vậy sao . Hắn nhìn với một con mắt đầy tình thương lắc đầu .