Chương 37
Hắn ở đây được mấy hôm rồi hắn cũng không đoán ra được nữa chỉ tính riêng mấy hôm trị thương thôi hắn đã mất khả năng nhận biết thời gian ở nơi đây đến tận hôm nay trên trời có một kẻ nói đây là hôm thứ 10 đồng thời đã bắt đầu xuất hiện vòng tử làm cho hắn mới sững sờ . Vậy là hắn đã dưỡng thương được tầm 8 ngày mà không ăn không uống hắn thật sự nể bản năng chịu đựng của hắn .
Nhìn làn da trắng buốt của hắn hắn nhìn thật kĩ lắc đầu đấy là tác dụng phụ còn lại của độc khiến cho da hắn vẫn chưa phục hồi được thậm chí bây giờ nếu không dùng long nhãn thì hắn cũng không nhìn rõ được đường còn giọng hắn hiện tại hơi khàn do độc dược ăn mòn .
Nghĩ lại một chút khiến hắn lắc đầu bây giờ cơ thể hắn đang không ngừng chữa thương do độc không kịp tan ra mòn . Hắn nhìn về phía chân trời mỉm cười có lẽ tiếp tục hành trình hắn bây giờ đang trong công cuộc thử nghiệm loại độc mà hắn đã tạo ra .
Bình tĩnh ngồi dưới lền cát nóng hổi hiện tại hắn vẫn chưa xác định được mục tiêu trước sa mạc không thấy biên giới này hắn hiện tại đã xác nhận vị trí của một ốc đảo hiện tại cách hắn tầm 300 mét bên trong có một con rắn khổng lồ đang nằm phơi nắng bên trong hắn dùng long nhãn để phán đoán ra được thực lực của nó trên hắn vài bậc lên hiện tại hắn vẫn chờ đợi chưa có động tĩnh gì .
Đột nhiên hắn nhìn xuống dưới lòng đất khiến cho hắn ghê hết cả người hắn nắm chặt tay độc dược của hắn chỉ tác dụng lên được mấy con không phải là độc vật thôi lên độc của hắn hiện tại quá yếu so với những kẻ tu độc .
Hắn bay lên trên trời cao dùng long nhãn nhìn ra xung quanh thấy được một đoàn người đang di chuyển nơi này hắn mỉm cười bay vụt đi . Một đoàn gồm 9 người đang không ngừng di chuyển đến ốc đảo một tên nhìn một chút rồi báo lại cả đoàn biết với giọng nói hứng khởi.
" Đã tìm thấy một ốc đảo nhưng ở đấy có một con độc xà đang canh giữ thực lực của nó yếu nhất cũng phải tam phẩm mọi người ở nơi đây có ý kiến gì không ".
Tất cả mọi người ở đây cau mày nhìn ra ốc đảo đằng trước thèm thuồng không thôi một tên trẻ tuổi khuôn mặt phá lệ tuấn tú nhìn về phía ốc đảo rồi quay sang nói với mọi người :
" Bây giờ thực lực của chúng ta có thể g·iết được độc xà tổn thất sẽ ảnh hưởng không là cho lắm hiện tại chúng ta lại đang thiếu khuyết lương thực khá nhiều cần bổ xung thêm bây giờ ngươi thử đi xung quanh xem có ai không nếu có liền bỏ nếu không có liền bắt đầu . Ở đây có ai có ý kiến nào khác không ".
Một nữ tử nhìn vị sư huỵnh kia với đôi mắt hiền hoà đôi mắt lại xen lẫn một chút sự dâm dục nói với giọng điệu như chảy ra nước :
" Ta đồng ý với sư huynh bây giờ chúng ta đang thiếu lương thực cần hành động ngay ".
Cả đoàn gật đầu bắt đầu hành động bên trong lại có ba ánh mắt khác lạ tập trung vào nữ tử vừa nói còn một tên khác với ánh mắt nhìn vị sư huynh kia với giận dữ như ai đó chiếm lấy món đồ duy nhất của mình trên trời Trần Long đang dùng long nhãn không ngừng soi xét những tên bên dưới . Đôi mắt này không những có thể nhìn ra năng lượng mà nó còn nhìn ra sự dao động để biết xem cảm xúc của mỗi người một món đồ tuyệt hảo dành cho hắn lúc này .
Bên hông đoàn có một bóng người nhỏ con không ngừng chạy lại đến hắn hét thật to lên với giọng điệu khẩn thiết :
" Tất cả dừng lại nếu không muốn c·hết ".
Nghe thấy tiếng kêu cả đám liền rút v·ũ k·hí ra nhìn về phía cái bóng đang không ngừng chạy đến một đứa trẻ tầm gần 6 tuổi chạy lại đến không nhìn bọn hắn mà nhìn sang hồ nước kia vừa thở dốc vừa nói :
" Bên dưới có một con rết khổng lồ cảnh giới ít nhất nhất phẩm tông sư lại gần chỉ có c·hết ".
Tất cả mọi người nghe xong đều nhíu mày lại một tên trong đó lại lắc đầu không .
" Không thể nào rõ ràng nơi đây tất cả mọi người đều bị áp chế lại rơi xuống còn võ sư thôi" giọng nói của hắn nhẹ nhàng giống như tin tưởng
Trần Long nhìn tên đấy ánh mắt lạnh băng giọng hắn nói với bi thương cùng sự mất mác :
" Chỉ là các thí sinh hay các độc vật đều bị áp chế như thế ".
Nói xong cả đoàn nhăn mày nhìn ra đứa trẻ đằng trước mắt với sự hồ nghi Trần Long cũng mặc kệ ánh mắt ngấn lệ như cố kìm nén một sự tình bi thương.
" Các sư huynh của ta đến đây để g·iết nó kết quả bị một con rết tinh từ dòng họ lao lên g·iết hết . Các vị sư huynh ấy đã hi sinh thân mình mở đường máu để ta chạy . Đều là chính phái giống nhau ta không muốn các ngươi lại lâm vào một con đường máu ".
Vị sư huynh kia dòng năng lượng đang không ngừng dao động tỏ ra đồng cảm với hắn nhìn đứa trẻ đằng trước mắt nói :
" Nếu đệ đã không có nơi để về thì hãy ở chỗ chúng ta ".
Mấy tên còn lại chưa kịp ngăn cản thì có năm nữ nhân lên tiếng đồng ý Trần Long nhìn ra được bốn nữ kia dòng năng lượng chảy bình thường còn một nữ nhân đang dao động nhẹ nhàng Trần Long nhìn nhìn quay lại sang tên vừa nãy thì năng lượng của hắn đang không ngừng dao động mãnh liệt nhưng khuôn mặt hắn tỏ bình tĩnh . Trần Long nhìn một chút rồi mỉm cười ánh mắt hắn sâu hoắc bằng mặt nhưng không bằng lòng.
" Đệ tên là Trần Long đệ tử của phái Kiếm Thanh tông xin ra mắt các vị sư huynh ".
Cả đoàn nghe xong gật đầu không có ai phản đối vị sư huynh kia đứng ra giới thiệu .
" Bọn ta là phái Ngọc Hồng tên ta là Trọng Hùng, tên kia là Nguyễn Hải Phong tên kia là Nguyễn Toản tên kia là Nguyễn Minh ... ".
Trần Long mỉm cười nhìn mấy tên kia cúi gập người .
" Đệ xin chào các vị sư huynh ".
Một tên để râu quần áo xộc xệch tên là Trọng Quốc nhìn Trần Long rồi mỉm cười cho nó có lệ Trần Long hắn cũng gật đầu mỉm cười theo .
Đến đêm cả đám ngồi quanh một con rắn khổng lồ Trần Long chỉ nhìn rồi mỉm cười . Hắn hiện tại đang cố phán đoán mối quan hệ rối rắm trong đoàn cả đám ngồi nói chuyện đến giờ tuất liền đi ngủ . Trần Long nhìn ra hướng lều của Nguyễn Minh đôi mắt hắn thâm sâu khó lường .
Đến sáng dậy mọi người liền ra khỏi ngôi lều của mình đêm qua hắn ở cùng với một nữ tử tên là Hồ Ngọc lên sáng dậy hắn cùng nữ tử đi ra . Đứng dậy vươn vai cả đám liền di chuyển tìm một ốc đảo mới .
Nguyễn Minh bước ra nhìn Hứa Lan với ánh mắt dâm dục nhưng chỉ một cái chớp mắt Trần Long bắt được mỉm cười nhìn hắn hắn bây giờ có có một kế hoạch mới . Cả đoàn lại bắt đầu di chuyển đến tầm giờ thìn liền suất hiện một ốc đảo mới . Trọng Hùng nhìn ốc đảo rồi xác nhận không có việc gì bọn hắn liền cắm trại ở đây .
Đêm đến Trần Long đang ở trước mặt Nguyễn Minh hắn mỉm cười nhìn trước một con thú đang bị dục vọng che mất chứ không phải là một con người . Hắn cũng chẳng nói gì thì thả ra một làn khói nhẹ rồi rời đi .
Chui vào lều Hồ Ngọc hắn nhìn thật kĩ nữ tử đằng trước hắn mỉm cười nói :
" Sư tỷ Hứa Lan hiện tại càng ngày càng gần sư huynh Trọng Hùng sư tỷ có lẽ lên có hành động nếu không sẽ mất trong tầm tay ".
Hồ Ngọc cũng mặc kệ nhìn ra phía trại của sư huynh nữ tử cắn chặt móng tay như đang suy nghĩ một vấn đề gì đó . Trần Long nhìn thấy kết quả đã đạt được hắn liền đi ngủ .
Sáng dậy Nguyễn Minh khuôn mặt khô khốc mệt mỏi cả đám liền chạy lại gần không ngừng hỏi thăm Nguyễn Minh đôi mắt mệt mỏi lắc đầu từ chối hắn chỉ nói mình tu công pháp sai lệch. Cả đám thấy vậy chỉ đành rời đi chỉ có riêng Trần Long đến lại gần nói mình hiểu chút về y dược lôi hắn đến chỗ kín thầm cái gì đó vào tai hắn khiến cho hắn đỏ mặt .
Đêm nay hắn đang ngồi trước mặt sư tỷ Hứa Lan khuôn mặt của sư tỷ khó kìm nén sự dâm dục Trần Long mỉm cười nhìn nhìn rồi nói :
" Sư tỷ bây giờ lên cần có cơ hội để chiếm sư huynh Trọng Hùng nếu tỷ không nhanh lên thì sư tỷ Hồng Ngọc Minh Huyền, Đặng Chi sẽ cản lại không còn cơ hội đâu ".
Hứa Lan lao đến tát hắn một phát vang trời khuôn mặt của nữ tử đằng trước trở lên biến dị, không ngừng vặn vẹo nhìn ra Trần Long đằng trước nhăn mày .
" Ta cần một đứa rác rưởi như ngươi giúp sao lên nhớ ngươi ở đây được sư huynh Trọng Hùng bố thí ".
Trần Long cũng mặc kệ nhìn nhìn nữ tử rồi mỉm cười hắn biết bây giờ đã đủ mồi lửa rồi liền rút lui . Hắn quay sang lều của Nguyễn Minh mở lều ra hắn liền phải mù mắt nhìn tên đằng trước mặc kệ nói :
" Ngươi thật sự phế vậy nếu ta là ngươi thì hãy chiếm từ thân xác rồi từ từ đến trái tim ".
Cứ thế đến tận 6 hôm sau hắn chỉ có không ngừng cho ít mồi lửa thấy mấy tên một nửa trong đoàn đã gần mấy lí trí rồi hắn gật đầu . Đến gần nữ tử thật sự giúp hắn hắn mỉm cười nhìn nữ tử đằng trước không nói gì chỉ nhìn nhìn rồi đi .
Đêm nay hắn lại trước mặt của Trọng Hùng nhìn vị sư huynh đằng trước mắt hắn gật đầu.
" Ta đã giúp các ngươi thế thôi bây giờ ta sẽ di chuyển đây ".
Trọng Hùng nhìn đứa trẻ đằng trước liền thở dài ra một hơi hắn gật đầu rồi Trần Long liền quay đi . Đi đến một đoạn cách xa đoàn Trần Long liền mỉm cười . Tay hắn bốc lên một luồng khói nhìn luồng khói hắn mỉm cười .
" Độc này thật sự bá đạo làm t·ê l·iệt dây thần kinh kích thích cảm xúc trong người . Bây giờ có lẽ thử nghiệm đủ rồi bây giờ xem kết quả thôi ".
Hắn cứ vỗ cánh bay ở trên trời đến theo dõi mọi hoạt động xung quanh . Rồi nhìn sang hồ nước bị hắn đầu độc hắn chỉ mỉm cười đoán đoán xem kết quả ra sao .