Chương 89 : Bình yên kết thúc. Cơn bão bắt đầu
Sau khi trưởng lão quyết định rằng Shigure sẽ chỉ đạo trực tiếp cho hắn thì giờ tập của hắn đã được phân phối lại, giờ buổi sáng sẽ do 4 vị sư phụ thay phiên nhau dạy còn buổi chiều sau khi đi học về hắn sẽ tiến hành tập thể lực bằng những cỗ máy của Akisame rồi sau đó sẽ học kiếm cùng với Shigure.
Buổi chiều hôm đó sau khi hoàn thành bài tập thể lực thì hắn nghỉ ngơi một chút sau đó thì bắt đầu bài tập với Shigure. Vì hắn nghĩ việc được Shigure chỉ đạo trực tiếp nên đã lấy thanh Thiên Sinh Nha (天生牙 Tenseiga). Dù sao thì nó cũng được mệnh danh là ‘Thanh kiếm không dùng để chém g·iết ’.
Lúc hắn đi ra ngoài sân thì Shigure đã ở đó sẵn để chờ hắn. Shigure thấy hắn tới thì quay sang nhìn và cô rất bất ngờ khi thấy thanh Thiên Sinh Nha.
- Kiếm tốt! Nhưng nó có vẻ không hợp lắm.. - Shigure khen ngợi.
- Chị nói đúng! – hắn gật đầu – Tên nó là Tenseiga, một thanh kiếm ‘không thể chém g·iết’. Phải thừa nhận là nó không hợp với tính cách của em chút nào. Em vẫn còn một thanh khác nữa nhưng nó vẫn chưa phù hợp để xuất chiến vào bây giờ.
- Vậy chúng ta bắt đầu học được chưa Shigure-nee - hắn hỏi.
Shigure hơi gật đầu một chút rồi bắt đầu giảng bài.
- Trường phái Kousaka là một trường phái Ninjutsu (nhẫn thuật) dùng v·ũ k·hí. Giống như hầu hết các loại nhẫn thuật khác, kiếm thuật Kousaka Ryuu (Kousaka lưu: trường phái Kousaka) thiên về tốc độ và sự bí ẩn khi ra đòn... - Shigure nói sơ lược về Kousaka Ryuu cho hắn nghe - vì cậu đã được học kiếm thuật cơ bản và cách dùng một số loại v·ũ k·hí trước đó rồi nên hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu học một kỹ thuật cốt yếu của Kousaka Ryuu.
Shigure rút kiếm ra và đứng đối mặt với chiếc tượng điêu khắc mà Akisame làm ra, hắn chăm chú nhìn kỹ động tác của Shigure, một giây lát sau cô liền ra đòn.
- Kousaka Ryuu: Chigiri Mantan (香坂流:千斬万断 Hương Phản Lưu: Thiên Trảm Vạn Đoạn)!
Ánh kiếm chỉ lóe lên một chút sau đó thì bức tượng điêu khắc kia hiện ra từng vết kiếm sắc nhọn rồi đổ sập xuống, bức tượng này đã bị Shigure chém thành muôn mảnh.
- Ta đã cố gắng chém chậm lại để cậu có thể quan sát, điểm cốt lõi của chiêu này chính là tốc độ, chém càng nhanh, càng nhiều thì uy lực của nó sẽ càng gia tăng. Chiêu này hoàn toàn không bị giới hạn về sức mạnh mà người sử dụng nó chém càng nhanh thì nó sẽ càng mạnh.... Luyện tập đi!
Buổi chiều hôm đó hắn cầm thanh Kotsurei luyện tập chiêu Chigiri Mantan dưới sự chỉ dẫn của Shigure, tất nhiên là chém vào không khí rồi vì Akisame-sensei đã tức điên lên khi thấy bức tượng điêu khắc của mình b·ị c·hém thành đá vụn, nếu hắn còn dám lấy tượng của ông ra mà luyện tập nữa thì....
Dần dần hắn đã nắm được yếu quyết của chiêu thức này, không chỉ cần nhanh, mà phải cực kỳ nhanh, nhanh đến mức đối phương không thể nhìn thấy hắn xuất đao. Mấy ngày tiếp theo Shigure vẫn để hắn luyện tập chiêu này với mục đích tăng thêm tốc độ chém cho hắn, đến bao giờ hắn chém ra được 100 lần trong chớp mắt thì mới được chuyển qua học chiêu khác. ( Full tốc độ đánh )
Sáng sớm ngày cuối tuần, hắn vừa chuẩn bị cho giờ tập buổi sáng cùng với Ma sư phụ thì ông lại nói.
- Hôm nay con sẽ không phải tập nữa.
Hắn thấy khá lạ vì bình thường mấy vị sư phụ có bao giờ để hắn trốn tập đâu mà sao hôm nay hào phóng dữ vậy. Trong lúc hắn còn đang thắc mắc thì Shigure đi tới, cô vẫn mặc bộ trang phục thông thường chỉ khác một chút là cô giờ mặc thêm một chiếc áo khoác dài ở ngoài nữa.
- Cầm lấy này. - Shigure đưa cái bọc mà cô cầm trên tay cho hắn.
Hắn hiếu kỳ mở cái bọc ra, trông giống như là một thanh kiếm vậy, nhưng Shigure biết hắn đã có thanh Tensiga rồi kia mà. Hắn mở ra thì thấy bên trong là một cái bao kiếm màu đen, hắn ngạc nhiên ngẩng đầu lên nhìn Shigure.
- Bao kiếm có thể bảo vệ thanh kiếm - Shigure nói.
À, hắn nhớ ra rồi! Hôm qua trong lúc luyện tập hắn cũng cho cô ấy xem cả thanh Asauchi nữa. Thấy hắn có đến hai thanh kiếm lận mà chưa có cái bao nào nên cô ấy tặng cho hắn một cái coi như là quà.
“Một lưỡi kiếm dù quý đến đâu nếu không được lắp vào một cán kiếm thích hợp và để trong một bao kiếm đúng cách thì vẫn không thể nào gọi là hoàn hảo” – Nguyên văn của Shigure
- Cảm ơn chị. Bao kiếm đẹp lắm!
Bao kiếm màu đen tuyền, trên bao kiếm có in hình một con rồng đang uốn lượn. Phần tsuba tsuba (kiếm cách, phần bảo vệ tay và phân chia phần lưỡi đao và cán đao) cũng được cô chú ý tới và chỉnh sửa.
Cho thanh Asauchi vào trong bao, hắn quyết định đeo nó trên lưng cho giống với một Ninja. Dù sao phái Kousaka cũng là một trường phái nhẫn thuật.
- Đừng vội mừng… - Shigure nói tiếp – Đây coi như là phần thưởng trước. Chuẩn bị đi. Nếu thành công, chị sẽ thưởng thêm!
- Đi đâu vậy chị ? – hắn kỳ lạ.
- Không sao đâu nhóc! – Sasaki cười vỗ vai hắn – Cứ đi rồi biết!
- Bắt lấy!
Akisame quang cho hắn một vật tròn tròn. Ngay khi bắt được vật đó thì hắn nhận ra ngay đó là gì. Tấm huy chương vàng thách đấu mà Boris đã đưa cho hắn!
- Chuẩn bị tinh thần tốt nhất đi! – Akisame nghiêm túc – Chào mừng con đến với t·hế g·iới n·gầm lần thứ 2!!
……………..
Ban đêm, trên con xe Kawasaki W ba bánh của Sasaki, hắn mới nhớ ra cốt truyện. Hiện tại bọn họ đang trên đường đi bảo vệ một nữ nghị sĩ của Nga, người đang nắm giữ một số thông tin về Yami. Quan trọng hơn, người đi á·m s·át bà ta là Bộc phá thần quyền - Alexander Gaidar.
Hiện tại thì bọn họ đã tới khách sạn nơi vị nghị sĩ này đang tạm trú.
- Nhưng con không hiểu ? – hắn vừa đi vừa nói – Sao Yami lại để lộ một thông tin quan trọng như vậy? Ý con là sao chúng lại để lộ ra người đi á·m s·át là ai?? Không phải như vậy là tự gây khó khăn cho chính chúng hay sao?
- Để phô trương sức mạnh! – Sasaki đáp trả.
- Nói một cách đơn giản hơn, chúng muốn cho cả thế giới biết rằng: Một khi động tới Yami thì kết cục chỉ có c·ái c·hết! – Akisame giải thích.
- Chậc! Con ghét mấy vụ như thế này!
Gõ cửa phòng, nơi được cho là nơi nữ nghị sĩ đang ở, chào đón họ là 2 khẩu Glock 17 đen ngòm chĩa thẳng đầu.
- Chúng tôi là người của Lương Sơn Bạc – Akisame dùng tiếng Nga giải thích – Người gặp nguy hiểm đang ở đâu ? Bọn tôi nhận nhiệm vụ hộ tống cô ấy ra sân bay!
Như đã có xác nhận, cả hai người vệ sĩ đều thu hồi súng. Một người lên tiếng :
- Rất xin lỗi về chuyện vừa rồi, chúng tôi không biết mặt của những người được cử đến lần này. Sở cảnh sát đã xác nhận, nữ nghị sĩ đang ở phòng…
AHH!!
Ngay khi anh ta còn chưa nói dứt câu, một tiếng kêu thảm đã vang lên từ phòng bên. Không có thời gian chần chừ, Sasaki liền trực tiếp sút vỡ một mảng lớn của bức tường.
- MÁ ƠI! – Cả hai người vệ sĩ được đào tạo bài bản cũng phải sốc toàn tập. Đó là tường bê tông cốt thép đấy!!
- Tệ thật! Con ghét mấy vụ như thế này! – khẽ lắc đầu ngao ngán, hắn cũng ngay lập tức theo sau hai vị sư phụ.
Sang đến phòng bên, Bộc phá thần quyền đứng bên ngoài ban công, trên tay còn mang theo một người phụ nữ.
- Thằng khốn! – Sasaki gầm lên – Mày định g·iết một người phụ nữ không có khả năng chống trả sao?
- Yên tâm đi! Bà ta sẽ chẳng cảm thấy gì đâu! Nếu không thích thì thử cản ta xem!
Nói rồi, tên này ngay lập tưc nhảy thẳng sang tòa nhà bên cạnh. Sasaki – sensei thấy vậy cũng ngay lập tức bám theo sít sao. Cả hai cứ như Ninja nhảy qua nhảy lại giữa các tòa nhà. Đây mà là người à!!?
- Chúng ta cũng đi thôi! Mau chuẩn bị xe đi! – một người vệ sĩ nói.
- Chậm quá! – Akisame chậc lưỡi – Ta có cách nhanh hơn.
Nói xong, thầy ấy liền một tay tóm lấy hắn, cả người ngay lập tức lao ra ngoài cửa sổ. Hai người vệ sĩ nhìn trối c·hết, đầu tự hỏi : Đây mà là con người sao???
----------
đang được nghỉ nên sẽ cố gắng ra nhiều chương nhé! Thân