Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
The Gamer Or Hacker

Chương 86 : Hai phe va chạm ( 3 )




Chương 86 : Hai phe va chạm ( 3 )

- TRẬN ĐẤU BẮT ĐẦU!!

Tanimoto không vội t·ấn c·ông, cậu ta lượn lờ như con cá cảnh trước mặt của Kanou. Tuy quyền pháp của Tanimoto là cương quyền nhưng tính cách của cậu lại vô cùng cẩn trọng. Đã có không ít kẻ mạnh mẽ hơn đã trở thành đá kê chân trên con đường võ thuật của cậu.

Kanou là kẻ đứng đầu YOMI, thích hay không thích thì trong tầng lớp đệ tử, hắn cũng là kẻ ưu tú nhất, Tanimoto tuyệt đối sẽ không mắc cái sai lầm sơ đẳng là khinh địch rồi lại bị phản công.

Kanou cũng không dám liều lĩnh, toàn thân căng cứng, ánh mắt liên tục bám đuổi với chuyển động của đối phương. Với đống v·ết t·hương trên cơ thể, chỉ cần sơ sẩy một nhịp là hắn lên bàn thờ ngắm gà k·hỏa t·hân.

Cuộc chiến lúc này đã trở thành một cuộc giằng co qua lại, không ai chịu ra tay trước. Các vị sư phụ thì bắt đầu nhíu mày nhưng không ai lên tiếng. Thế nhưng, đám binh sĩ bên phía Jenifer thì lại không kiên nhẫn đến như vậy…

“Mẹ nó, nhào vô đi….”

“Có mỗi thằng đứng còn không nổi mà vờn tới vờn lui hoài… chém nó ra hai khúc là xong…”

“Mày biết cái quần què gì… thằng nhóc áo choàng kia là muốn đối thủ tự ngã… tao thấy nó mất máu sắp c·hết rồi.”

Mặc kệ tất cả những lời chế diễu, Tanimoto vẫn rất bình tĩnh di chuyển.

- Ê Kenichi! – Nijima thì thầm vào tai hắn – mày có biết Ẩn giả đang định làm gì không??

- Cậu ta đang đợi.

- Đợi??? – Nijima kỳ lạ

- Tao cũng không biết phải giải thích thế nào nhưng…

Ngay khi hắn còn chưa dứt lời, Tanimoto bất ngờ t·ấn c·ông. Giống như một cây rìu, chân phải của cậu ta tung một cú đá trước nhắm thẳng vào ống đồng đối phương.

Kanou cũng không ham chiến mà ngay lập tức lui lại. Thế nhưng, Hermit thuận thế, ngay lập tức lấy chân phải làm trụ, tung một đòn củi chỏ nhắm ngay mặt đối phương.

Ngay khi Kanou lách mình sang bên thì…

BỐP!!

Kanou dính phải một cú tát cực nặng từ phía trên xuống thế nhưng chưa dừng lại tại đó, Tanimoto cúi người xuống tung một đấm móc cực mạnh từ dưới lên. Thế nhưng, Kanou ngay lập tức gập người lại, cả người nương theo đòn công kích nhảy lại một khoảng.



- Thăng long quyền và quy long giáng thế sao ? – Ma Kensei gật gù

- Cái gì vậy!? – Nijima há hốc mồm, có cảm tưởng có thể đút cả quả trứng gà vào đó cũng được – Sao lại thế? Không phải tên đó liên tục theo Tanimoto sao? Sao tao có cảm giác thằng đó bị bất ngờ vậy?

- Đó chính là cái tao nói! – hắn giải thích – Tao cũng không biết tại sao nhưng khi tao quá mức tập trung vào việc gì đó thì thi thoảng tao sẽ có một khoảng lỗi, cả người lẫn đầu óc cứ như bị đơ ra.... Tao cũng biết giải thích tại sao nhưng chắc là Tanimoto cũng biết về khoảng đó nên mới tận dụng nó trong chiến đấu.

Ngay khi cả hai đang nói chuyện, Tanimoto nhanh chóng tiếp cận Kanou. Phương châm của cậu ta rất đơn giản : thừa dịp mày bệnh, lấy mạng mày.

Kanou cũng quyết đoán từ bỏ phòng ngự, với hắn, thua cuộc là chuyện nhỏ, làm mất mặt sư phụ mới là chuyện lớn. Hai tay vặn xoáy như hai mũi thương nhắm thẳng lồng ngực vào đối thủ.

- Jinetsuken Nejiri-Nukite!!!

Trong thực tế, những đòn chọc tay hay còn được gọi Nukite của môn Karate rất ít khi được sử dụng làm chiêu thức để kết liễu. Nó có thể gây các c·hấn t·hương nặng cho phần ngón tay, có khi là chưa hạ được đối phương thì các ngón tay đã gãy sạch. Cũng chính vì vậy, các đòn Nukite đều sẽ nhắm vào yết hầu hoặc là mắt của đối thủ bởi vì đây là những nơi trọng yếu dễ bị tổn thương trên cơ thể.

Nói như vậy nhưng không phải là không có người dùng những đòn Nukite làm đòn kết liễu, tiêu biểu trong đó là Thần Quyền Akira Hongō của Yami. Và đệ tử của ông ta : Kanou Shou!!!

Hermit cũng chẳng phải tay vừa, nếu đối thủ đã liều c·hết thì cậu ta cũng theo tới cùng : Genmei-ittaikatakushou!!! ( Một cú đá tầm trung nhằm thẳng vào dạ dày của đối phương bồi theo đó là một cú đánh bằng lòng bàn tay từ dưới lên nhằm thẳng vào mặt.)

XOẠT!

Cú đá của Tanimoto đã đi chệch hướng, Kanou lách nhẹ người sang trái, cả hai tay vẫn tiếp tục nhắm thẳng đến tim của đối phương. Không kịp thu chân lại, Tanimoto liền chơi lớn.

Quyết đoán từ bỏ phòng thủ, Tanimoto tập trung toàn bộ sức lực nhắm vào cánh tay trái của đối phương. Một là mày c·hết hai là tao đi!!

Xét về bản chất, chiêu thức mà Kanou sử dụng là Jinetsuken In'yō Kyokuha Nukite của thần quyền Akira Hongo. Tuy uy lực có yếu hơn nhưng bù lại tốc độ vô cùng nhanh khiến cho việc phòng thủ cả hai là bất khả thi.

PHẬP!!

Hai đốt ngón trỏ cắm sâu vào da thịt như một lưỡi kiếm máu liên tục chảy không ngừng từ v·ết t·hương. Tuy nhiên, trận chiến này đã có kết quả.

Ngay từ đầu trận chiến, Tanimoto không hề có ý định chiến thắng mà không phải nhận v·ết t·hương chí mạng nào. Kanou rất mạnh, dù cho là thương nặng thì tên này vẫn hơn cậu ta một bậc. Nếu đã vậy thì liền xem xem bên nào chịu đòn lâu hơn.

Ngay khoảnh khắc Tanimoto tóm được tay của Kanou, cậu ta ngay lập tức dùng đoãn kình đáp trả. Một cú đánh bằng lòng bàn tay làm tim của Kanou ngừng đập khoảng 3 giây khiến tên Sky này ngất xỉu ngay tại chỗ . Chừng đó là quá đủ để chiến thắng!

Cũng phải nói thêm là chiến thắng này cũng có phần may mắn vì Kanou đã b·ị t·hương, một loạt các chiêu thức vốn dĩ có thể thi triển ra lại không thể sử dụng. Đúng là đã đen lại còn lắm lông…



- Thằng nhóc đó khá thật! – Trưởng lão gật gù – Thay vì né tránh, nó trực tiếp dùng bả vai mình làm nơi nhận v·ết t·hương.

- Đoãn kình sao? Đưa khí vào bên trong thông qua đòn t·ấn c·ông từ đó phá hủy nội tạng – Ogata huýt sáo – Có vẻ cậu nhóc vẫn chưa thành thục chiêu thức đó nếu không là Kanou c·hết chắc rồi.

- Haizz, thất bại sao! – Agaard Jum Sai thở dài

- HAHAHA!! Biết mà! – Nijima cười lớn – Ta biết cậu sẽ thắng mà!!

Thần quyền với gương mặt lạnh lùng, ông ta phất tay ra hiệu :

- Rút!!

Ngay khoảnh khắc Yami rời khỏi hòn đảo cũng là lúc nơi đây dậy lên những tiếng reo hò.

- HA HA… Thắng! Chúng ta thắng rồi!

Thế nhưng, khi mà họ chưa kịp vui mừng bao lâu ….

RẦM!!!

UỲNH!!

Những tiếng động lớn không ngừng vang lên kèm theo đó là những công trình liên tục đổ sập xuống.

- Khốn kh·iếp! Tên Fortuna đã cài bom khắp cả hòn đảo này!

- Chạy mau!!!

- Mau rút khỏi hòn đảo!!!

- …

……

BÙM!!! BÙM!!! UỲNH!!!



Dưới những t·iếng n·ổ lớn vang vọng, hòn đảo tử thần cứ như thế mà từ từ chìm xuống đáy đại dương. Tên Fortuna thì đã được người của Yami bí mật đưa đi trong lúc trận chiến diễn. Những tên khách hàng và lính canh thì lại không được may mắn như vậy. Một số thì b·ị b·ắt, một số b·ị b·ắn c·hết, chỉ còn một số ít đã kịp lên thuyền bỏ chạy từ trước.

Nếu xét về cả chiến dịch thì họ đã thua rồi. Họ đã để con cá lớn sổng mất.

- Đang nghĩ gì vậy Kenichi ? - Takeda thấy hắn đăm chiêu thì hỏi.

- À không, chỉ là tớ hơi kỳ lạ là Tanimoto đi đâu rồi ??

- Ai biết! - Nijima đáp lời – Chắc cậu ta lên thuyền rồi, cậu ta có thuyền riêng cơ mà. Chắc cậu ta sẽ sớm liên lạc lại thôi!

- Thế à.. – hắn thở dài – Chỉ hi vọng là mày đúng!

Cùng lúc đó, tại cơ sở của Yami cách hòn đảo 500 hải lý…

- Đệ tử của ngươi đã làm bọn ta mất mặt!! – Ác quỷ thần quyền gầm lên – Chưa bao giờ ta phải chịu nhục nhã như bây giờ!!!!

- Cả Show diễn của tôi cũng đi đời luôn rồi… – Cuồng khấu quyền Diego cầm khăn tay đang cố lau mấy giọt nước mắt mà lão mới nặn ra.

- Hahaha ! Có sao đâu – Agaard Jum Sai vẫn tươi cười – Thắng thua là chuyện bình thường trong giới võ thuật mà!

- Xem ra ta đã đúng, thằng nhóc đó không đủ tư chất để kế thừa võ đạo. – Một giọng nói truyền từ trong bộ đàm ra.

- Ngươi nói lại câu vừa rồi xem ? – Thần quyền ngay lập tức phát ra khí thế

- ĐỦ RỒI!!! – Giọng của Nhất Ảnh vang vọng – Ta đã cảnh cáo là đừng gây chuyện. Vậy mà các người đã làm cái quái gì vậy !?

Tất cả bọn họ đều im lặng, xem ra lời nói của Nhất Ảnh vẫn có trọng lượng rất lớn tại nơi này. Búng tay một cái, Nhất Ảnh ra lệnh :

- Tạm thời để Kanou nghỉ ngơi, ta sẽ để một người thay thế. Gọi Kajima đến đây!

- Sư phụ Nhất Ảnh, ngài cho gọi tôi? - Một thanh niên trẻ bước tới.

- Từ giờ, ngươi sẽ là lãnh đạo mới của YOMI. Đừng làm mất mặt ‘Hắc Ám’

- Tuân Lệnh!!

------------------

từ giờ sẽ là chương đều đều nhé. Tớ xong tiểu luận rồi