Chương 65 : Đối đầu với vĩ nhân cấp cao lần 2
Khẽ đặt Raichi xuống, hắn lên tiếng :
-Thằng khốn nạn kia ngươi có biết cầu nguyện không ? – hắn rất bình tĩnh, thậm chí còn bẻ cổ 2 cái nghe kêu răc rắc.
-Cầu nguyện !? - Tenmon kỳ lạ. Lão là vĩ nhân về võ thuật, cầu nguyện về cái gì đây, không lẽ thằng nhóc này lên cơn sao.
-Thế thì mày nên đi học đi. Chúa trời, phật tổ, … cái gì cũng được, bất kỳ thứ gì mày biết. – hắn nhìn thẳng Tenmon với đôi mắt đầy sát ý – Cầu nguyện rằng mày sẽ còn nguyên vẹn mà rời khỏi đây!!
- Ha ha ha - bỗng lão ta cười lớn - ta không thể ngờ là một tên đệ tử của Lương Sơn Bạc, nơi tập hợp những kẻ đại diện cho Katsujin Ken, lại thốt ra câu này đấy!
-Với lại, một tên đệ tử như ngươi mà cũng đòi g·iết ta sao!!!
Như có cảm giác bị sỉ nhục, Lão ta nhảy lên cao sau đó lao đầu xuống như một mũi tên, hắn lập tức nhảy lùi ra sau nhưng lão ta liên tục bám theo.
Chishouken (cách viết: 地 趟 拳, nghĩa đen là đấm bốc trên mặt đất ) là một phong cách chiến đấu "giành được chiến thắng thông qua các cơ sở tiêu cực" phong cách của nó có nguồn gốc cổ xưa . Người ta nói rằng nó có nguồn gốc từ Bát bất tử ( tám vị tiên bất tử ) của Đạo giáo. Và kẻ mà hắn đang đối đầu là Vĩ nhân cấp cao của Chishouken – Nắm đấm của mặt đất, Li Tenmon.
Lão ta lợi dụng sự cứng rắn của mặt đất để tạo sức bật, lão ta vừa quay tròn vừa đấm vừa đá liên tục ra xung quanh, giờ trông lão ta như một quả cầu gai đang lăn vậy. Nếu là đệ tử thì đã sớm té khói chuồn khỏi đây rồi. Thế nhưng rất tiếc, hắn lại lao thẳng vào quả cầu gai đó.
Haki vũ trang phát động! Hủy diệt đấu trường phát động!!!
Hắn tóm thẳng lão rồi nhảy mạnh lên. Chiêu cuối của Sett có tác dụng áp chế, đừng nói là Vĩ nhân cấp cao, cho dù là huyền thoại đi chăng nữa thì cũng phải chịu tác động của chiêu thức. À, tất nhiên là nếu đối phương là thứ gì đó vượt quá tầm cỡ của con người, kiểu như một con robot cao 50m thì chiêu thức này cũng đành bó tay. Rất tiếc là Li Tenmon còn lâu lắm mới có khả năng thoát khỏi điều đó.
UỲNH!! Một tiếng động cực lớn vang lên. Không hề do dự, hắn quật mạnh lão già xuống dưới đất. Nếu lão đã coi đất là một lá chắn không thể phá hủy thì hắn sẽ cho lão biết cảm giác chạm đất là như thế nào! Không để Li Tenmon có cơ hội thở dốc, hắn ngay lập tức siết chặt cơ bắp lại : Cuồng Thú Quyền phát động. Một cú đấm cực mạnh dính thẳng bụng làm Tenmon cong lại như con tôm, trực tiếp bắn ngược ra phía sau, lăn lộn vài vòng.
Các động tác của Chishouken đều dựa trên mặt đất, hiển nhiên là phải rèn luyện cả nội lực lẫn ngoại lực. Nếu đó chỉ là một cú đấm bình thường thì Li Tenmon hoàn toàn có khả năng đỡ được. Thế nhưng, Cuồng Thú Quyền là chiêu thức gây sát thương chuẩn lên mục tiêu chính giữa. Nói theo kiểu đơn giản nhất thì cho dù mày có rèn luyện cái gì đi chăng nữa, nếu dính phải đòn chính diện này thì vẫn phải ăn một lượng sát thương nhất định.
- Khá đấy.... hự.... không thể ngờ là ngươi có thể phá được cương khí của ta, quả là hậu sinh khả úy... hộc.... - Tenmon quỳ một chân xuống đất gắng gượng nói nhưng lại phun ra một ngụm máu nữa.
- Nói nhảm đủ rồi. Ta đã nói là ngươi hãy đi học cầu nguyện đi cơ mà!– hắn nói, đôi mắt đỏ au.
Hắn đứng thủ thế, cả hai luồng khí đối nghịch nhau lần nữa được hắn triệu tập. Một luồng cảm giác nguy hiểm dâng lên trong lòng Li Tenmon, nó đáng sợ vô cùng, nó giống như là Tử Thần đang đứng trước mặt lão. Tên tử thần đang đó đang gọi lão đi tới điểm cuối của cuộc đời.
-Bộc phá quyền!
- Phụt!!
Lập tức lão ta gồng mình vận lên hộ thể cương khí của mình nhưng luồng sóng xung kích lập tức đánh tan khí của lão ta, miệng lão hộc ra một ngụm máu lớn mà ngã quỵ xuống đất.
Hắn nhìn Tenmon một chút rồi đi tới. Phải công nhận là sức sống của vĩ nhân ghê thật, dính phải hai đòn chí tử đó mà không c·hết thế nhưng hắn không hề có ý định để lão già này còn nguyên vẹn mà trở về .
Đang đi được nửa đường thì hắn bỗng dừng lại…
- Xin, xin cậu hãy tha cho cha tôi, tôi sẽ chịu c·hết thay cho ông ấy! - hắn quay lại thì thấy người đang quỳ ở dưới đất là Raichi khiến hắn rất bất ngờ.
- Cha là người gánh vác trách nhiệm phục hưng làng nếu ông ấy c·hết thì cuộc sống của các hương thôn phụ lão sẽ ra sao, còn tương lai của lũ trẻ trong làng nữa. Cha không thể c·hết được, tôi xin cậu, xin hãy thả cha tôi đi! Tôi cầu xin cậu!!
- Hai người hãy đi đi - hắn trầm ngâm rồi nói - tôi là đệ tử của Lương Sơn Bạc, tôi đã thề là không bao giờ dùng võ thuật để g·iết người rồi.
- Ta.. ta... hộc.... KHÔNG CẦN SỰ THƯƠNG HẠI CỦA KẺ THÙ!!! – Tenmon quật cường nói. Tiếc là sự quật cường đó không kéo dài được bao lâu…
Bốp!!! Một đòn chặt thẳng vào gáy trực tiếp đánh ngất Li Tenmon. Thật xin lỗi nhưng hắn không có hứng nghe lão già này lảm nhảm, đánh ngất lão cho nó nhanh!!!
-Đi đi cô gái, Sieg và tôi sẽ tìm cách liên lạc với cô và cha cô sau.
Li Raichi mừng rỡ nhìn hắn một chút rồi chạy tới đỡ Tenmon dậy.
-Cảm ơn cậu nhiều!!!
Ngay khi hai người họ đi khuất bóng,…
- Cậu (anh) có sao không Kenichi - Miu Renka và Kisara sờ soạng khắp người hắn để xem có v·ết t·hương nào không.
- Ấy.. nhẹ thôi... - mấy cô gái chạm vào người làm hắn đau điếng, hậu quả của Bộc phá quyền đã đến rồi.
Thấy hắn đau đớn mấy cô gái lại càng lo lắng hơn. Một lúc sau họ kiếm được một cái cáng cho hắn nằm sau đó mang về Lương Sơn Bạc.
----- ta là đường phân cách ------
- Cái gì, Kenichi đánh bại Li Tenmon!!
Mấy vị sư phụ khi biết bọn hắn bị Li Tenmon t·ấn c·ông thì tức giận nhưng sau khi biết là hắn đã đánh bại Li Tenmon thì bọn họ còn kinh ngạc hơn.
Mấy vị sư phụ im lặng nhìn nhau một chút, một lúc sau Akisame mở miệng nói:
- Được rồi, cảm ơn mấy cậu đã đưa Kenichi về tới đây, giờ bọn ta phải chữa trị cho thằng bé, các cậu về được rồi! - Akisame hạ lệnh đuổi khách.
Mọi người lục tục rời đi mang theo ánh mắt đầy lo lắng, chỉ có Miu và Renka ở lại để chăm sóc chủ tướng của bọn họ.
------
Ban đêm, trong phòng họp của Lương Sơn Bạc
- Mọi người nghĩ sao về việc này ? - trưởng lão lên tiếng trước.
- Kenichi phát triển rất nhanh, thế nhưng điều này lại vô tình tách nó ra khỏi tầng lớp đệ tử mà được xếp vào đẳng cấp của vĩ nhân. - Akisame nói.
- Chẳng phải như vậy Kenichi sẽ càng gặp nguy hiểm hơn sao! Khốn nạn thật! - Sasaki lo lắng.
- Đúng vậy, từ giờ trở đi các đối thủ của nó sẽ là những người thuộc đẳng cấp vĩ nhân và chúng ta không còn lí do gì để ngăn cản Yami khơi mào cuộc chiến này. C·hết tiệt! Thằng bé trưởng thành sớm quá! - Ma Kensei cụp mũ xuống.
- Tôi sẽ không để kẻ nào động đến Kenichi. - Shigure yên lặng đặt tay lên thanh kiếm của mình nói.
- Apachai cũng sẽ bảo vệ Kenichi. – Apachai cũng lên tiếng.
- Tôi cũng vậy! – Ma Kensei lên tiếng
- Cả tôi nữa! – Sasaki cũng đồng tình
- Thêm cả tôi nữa! – Akisame cũng đồng ý với cách này.
- Nhưng đó không phải là cách, chúng ta không thể bảo vệ Kenichi mọi lúc mọi nơi được, cho dù là có thể thì như vậy cũng sẽ làm hạn chế sự phát triển của nó. – trưởng lão nói ra vấn đề.
- Dù gì thì Kenichi vẫn là đệ tử của chúng ta, chúng ta phải làm gì đó chứ không thể ngồi yên được! Không lẽ đợi bọn Yami tới lấy mạng nó à!!? - Sasaki hơi kích động.
- Trưởng lão, chúng ta nên làm gì ? - Akisame hỏi.
- Chúng ta... nên có một bài kiểm tra dành cho Kenichi!!. – trưởng lão nghiêm túc nói, ánh nhìn toát ra sự nguy hiểm.