Chương 63 : Yami hành động.
Mấy ngày sau đó tại võ đường Lương Sơn Bạc...
- Tên Éclair trốn thoát rồi ạ ? - hắn hỏi.
- Đúng vậy, mấy tên mật vụ đó méo chịu nghe lời ta canh giữ thằng đó cho cẩn thận – Sasaki gãi đầu gãi tai – Nhân tiện thì con khá thật đấy, đánh ngang cơ với một vĩ nhân, không phải đệ tử nào cũng... Nói chung là chúc mừng con. Giờ thì nghỉ ngơi đi !!!
“Chậc chậc. Ông ý muốn khen mình lắm nhưng ngại đây mà! Hố hố! Xem ra anh đây cũng không phải là không có cửa với vĩ nhân cấp cao!! Hố Hố!”
Trong đêm tối, trên một du thuyền hạng sang đang lang thang trên biển.....
-Chào mừng tới Nhật Bản, Chichouken Li Tenmon – dono ! Tôi có quà cho ông đây! - Một lá bài cắm thẳng xuống chỗ Li Tenmon. Lá bài trông có vẻ bình thường, mặt sau có chín điểm đen.
-Ồ! Chắc cậu đây là Kensei – dono! Thật vinh dự khi gặp cậu. – lão tự mình rót một cốc rượu rồi nốc cạn nó – Thứ này gọi là “Giấy phép đồ sát phải không” ?
-Haha, đừng có nói mấy thứ ảnh hưởng tới danh tiếng của ông chứ. Nó như kiểu là giấy phép thông hành kiểu Yami thôi! Nhân tiện thì ngài gọi tôi là Ogata cũng được!
-Thế sao, cậu rộng lượng hơn tôi tưởng nhiều – cầm lấy lá bài lên tay, lão cười – Lương Sơn Bạc sao, fufufu... Có lẽ chúng ta nên đi chào hỏi họ một tiếng, fufufu....
........
- Kenichi, ông nội em rất mong được gặp anh đấy - Freya giờ đang ôm lấy cánh tay trái của hắn, bộ ngực của cô đang ép vào người hắn.
- Mau buông ra, Kenichi là bạn trai của em! - bên kia Kisara đang ôm lấy cánh tay phải của hắn
- Kaname, ông nội của em muốn gặp anh ư?
Hắn hơi bất ngờ hỏi, ông nội của Freya là Kugatachi Danki là một vĩ nhân về côn pháp trong lốt của một lão khọm già khú già đế. Nếu chỉ xét riêng về mặt kỹ thuật thì ông ấy cũng được xếp vào hàng huyền thoại rồi đấy!
- Mấy người đừng có mà tình tứ ở đây nữa, chúng ta tới đây để họp cơ mà!!! - tên Niijima hét lên.
Thấy mọi người đã tập trung thì Nijima tiếp tục trình bày nội dung cuộc họp. Cuộc họp hôm nay là về một băng nhóm mới nổi Yomi, hắn biết đó là băng nhóm do các đệ tử của những võ sư thuộc Yami lập nên, mục đích của bọn chúng chính là hắn, đệ tử của Lương Sơn Bạc. Nghe có vẻ hay rồi đây!
---- ta là đường phân cách------
Hiện tại thì hắn và Ma Kensei đang ở phố người Hoa, ông chú Hakubi đã gọi cả hai người tới bọn họ tới, theo lời của Akisame nói thì đây coi như là một phần thưởng cho hắn sau trận chiến...
-Tôi nghe nói là Yami đã khiêu chiến với Lương Sơn Bạc? – ông chú Hakubi mở lời trước – Chuyện đó có thật không?
-Không sai – Ma Kensei đáp lời, một tay uống trà, gương mặt nghiêm túc, tay còn lại thì vỗ mông một người con gái làm cô ấy tức điên lên. Main ngồi ngay cạnh đó, gương mặt suy ngẫm : Sao mình lại bái thằng cha dê già này làm sư phụ vậy ta!!!
-Ngài Furinji sẽ làm gì !?
-Ông ấy nói là cứ như mọi khi, thuận theo tự nhiên. – Ma Kensei vừa né đòn của cô gái vừa nói – Nói thật là chúng ta cũng không biết chúng ta sẽ t·ấn c·ông ra sao.
-Thế sao, hợp với tính cách của ngài ấy. Hiện tại thì giang hồ cũng đã bắt đầu sôi động trở lại rồi - Hakubi đang nói thì bất ngờ quay sang chỗ Renka và hắn – À, Renka. Kenichi lâu rồi không tới chơi. Con đưa cậu ấy đi dạo một vòng nhé!
-Hả!?? – hắn còn muốn ngồi nghe tiếp mà.
-Tuân lệnh! Bọn mình đi nào Kenichi!!! – Renka trực tiếp kéo tay hắn lôi thẳng ra ngoài.
Đợi tới khi hai người họ đi khuất thì Hakubi mới nói :
-Rõ ràng là Yami đang nhắm tới cái danh vô địch thiên hạ và hiện tại thì chúng đang bắt đầu kế hoạch của mình! Để làm được điều đó, cái danh đệ tử số một chính là một bàn đạp không thể hoàn hảo hơn.
-Ừm, đúng là vậy... chúng cũng không sẽ tự tay tiêu diệt nó. Nếu có một đệ tử của chúng có thể tiêu diệt thằng bé thì ....ĐÓ SẼ LÀ CÁI ĐÀ ĐẸP NHẤT CHO YAMI!
-Vậy cậu định làm sao?
-Tôi sẽ bảo vệ nó – Ma Kensei nghiêm túc – sư phụ không xen vào trận chiến của đệ tử nhưng nếu đám đó dám phá luật thì đó lại là câu chuyện khác!
.......
-Đứng lại Ma Kensei!!!
-Hô hô, sống đúng là thú vui mà ....
Hiện tại thì Ma sư phụ đang b·ị t·ruy s·át, chắc lão dâm tặc này lại giở trò gì đây. Chỉ tiếc là Ma Kensei lẩn như trạch, hai người Miu và Shigure đuổi theo mãi mà không bắt được ông ta.
-Hôm qua con tới khu phố người Hoa đúng không? Khi về con có đầy mùi ở đó. – Apachai hỏi chuyện.
-À, dạ vâng.
-Này, đừng có nói chuyện khi đang đấu với Apachai chứ - Sasaki nằm trong nhà nói.
-Bốp!!
-Đấy, ta nói có sai đâu, khi đấu cái tên này không suy nghĩ được đến việc nhẹ tay đâu.
Hắn vừa ăn một đấm như trời giáng của Apachai vào mặt, mặc dù giờ hắn nắm giữ sức mạnh của một vĩ nhân cấp thấp nhưng vẫn còn quá sớm để đối đầu với 1 đại vĩ nhân như Apachai, lơ là một cái là rổ hành toàn tập liền. Hức, hức, đau quá à!
-Hô hô, lại một ngày thành công nữa – Ma kensei đang ăn mừng. Có vẻ như ông ấy vừa có mấy tấm ảnh đẹp. Xem ra hắn lại tốn tiền nữa rồi.
Bỗng ở góc nhà một cái chân trắng muốt thò ra, hai mắt Ma Kensei lóe sáng và lập tức lao tới hưng khi gần tới nơi thì bị một sợi roi trói lại.
- Ba không thể ngừng việc này lại sao, ba định làm nhục dòng họ Ma đến bao giờ nữa!!!
- Re...Renka !!!
Hóa ra người đến là Ma Renka, cô bé quá hiểu tính của cha mình nên đã nhử cha mình và trói ông lại. Hai người Miu và Shigure từ xa đằng đằng sát khí đi tới, cầu mong Ma sư phụ có thể sống sót qua cơn bão này...
- Hôm nay con tới để nói về cậu Tanimoto Natsu đó. Mấy ngày gần đây cậu ta thường đến chỗ chú Hakubi để hỏi thăm tình hình của bác Sougetsu. Tuy nhiên chú Hakubi lại luôn lảnh tránh câu trả lời nhưng cậu ta vẫn cứng đầu quay lại.
- Hừm, ta sẽ đích thân nói chuyện với nó khi thích hợp! - Ma Kensei đứng dậy, gương mặt nghiêm túc nói.
- Cậu ta có nhận được tin là có một cao thủ đã từ Trung Quốc tới đây, có vẻ cậu ta lầm đó với bác Sougetsu! - Ma Renka tiếp.
- À, Chichouken Li Tenmon sao? Hắn ta quả thật có một số thói quen giống với anh trai ta.
Sau khi Ma sư phụ đi ra ngoài thì bỗng Renka ôm chầm lấy hắn.
- Kenichi, lâu lắm rồi em mới gặp lại anh.
- Ồ, tình cảm thân thiết ghê nhỉ - đang hưởng thụ cơ thể lồi lõm của Renka bỗng hắn cảm nhận được một luồng khí tức nguy hiểm từ đằng sau.
- Hừ, tôi và Kenichi có tình cảm tốt thì sao hả.
Nhìn thấy thái độ của Renka bỗng Miu trở nên vui vẻ lạ thường, cô cầm một cây cỏ đuôi chó vẫy vẫy trước mặt Renka làm cô lập tức đuổi theo. Không hiểu sao Renka lại hành động như loài mèo vậy.
- Sao mày không ở trong căn cứ mà mò tới đây làm gì? - hắn nhìn tên Niijima nói. Tên này mà mò tới đây thì 99,99% là có việc rồi.
- Mày còn dám hỏi tao câu này nữa, mày là thủ lĩnh của Shinpaku mà lại suốt ngày vắng mặt, thân là phó chỉ huy tao phải tới để lôi mày tới đại bản doanh chứ!!
- Mày biết tao bận luyện tập rồi cơ mà, cứ tới đó điều hành thay tao đi. Có thằng nào tới gây sự thì gọi tao tới là được rồi. Về đi cu!
- Nếu mày muốn tao về thì hãy bảo sư phụ mày thả tao ra trước đi - tên Niijima giãy dụa nói, tên này bị Shigure và Apachai trói lại vì trông quá giống người ngoài hành tinh. Nói thật là không phải biết trước cốt truyện thì hắn cũng nghĩ thằng cha này là người ngoài hành tinh chắc
Có điều vừa đi được vài bước thì chuông điện thoại của tên này vang lên làm hắn quay lại nhìn.
- Alo, chuyện gì vậy... Cái gì!?! Yomi đang t·ấn c·ông đại bản doanh của chúng ta ư!!
- Lúc đầu tớ tưởng chỉ là trùng hợp nhưng cô ta đã bắt đầu t·ấn c·ông toàn bộ các thành viên trong nhóm!! Rất nhiều người đã b·ị t·hương rồi ạ!!!
Tại đại bản doanh của Lâm Thú Điện, một cô gái trong bộ trang phục bó sát, cô ta đội một chiếc mũ bão hiểm nhọn của những người hay đi xe đạp và nó che khuất phần mặt của cô ta.
- Ta không quan tâm đến bọn ngươi. Thứ ta cần là ĐẦU CỦA SHIRAHAMA KENICHI!!
------
chiều còn 1 chương nữa