Chương 43 : Nhất quyền Odin xuất hiện (2)
Khẽ quay đầu sang chỗ ẨN SĨ, Ryuuto lên tiếng :
-Về thôi, Hermit!!
Chỉ là Tanimoto như nghĩ thông điều gì đó, trực tiếp lắc đầu :
-Bắt đầu từ bây giờ, tôi chính thức rời khỏi Ragnarok!!
Ryuuto khẽ lườm :
-Suy nghĩ lại đi Hermit, h·ình p·hạt rời khỏi Ragnarok không phải là chuyện nhỏ. Ta biết cậu rất bực vụ của Loki nhưng cậu chỉ bị hắn lợi dụng thôi. Kensei – sama không bao giờ ra mệnh lệnh trực tiếp cả.
Ẩn sĩ cười dài trong nước mắt :
-Kensei đã nói là ta phải tự tìm con đường của riêng mình. Ta đã ở Ragnarok quá lâu rồi!! Đây là lúc mà ta sẽ tự đi con đường của mình!!!
-Được thôi, lần tiếp theo gặp lại, chúng ta sẽ là kẻ thù.
-Khoan hẵng, đứng lại. LOKI! THẰNG CHÓ!! Hắn hét lên.
Ryuto khẽ mỉm cười :
-Kenichi, mau chóng đạt đến đẳng cấp của ta, rồi thực hiện lời hứa ngày đó nào!
--------ta là đường phân cách--------------
Sau trận chiến, cả hắn và Tanimoto đều được đưa về Lương Sơn Bạc chữa trị. Hắn biết Taninoto sẽ gặp được trưởng lão, có lẽ cậu ta sẽ thay đổi bản thân mình!
Hôm nay thì hắn đi học bình thường nhưng có một việc xảy ra khiến hắn bắt buộc phải nhúng tay vào….
-C·hết tiệt, tớ lập Lâm Thú Điện không phải là để các cậu đi bắt nạt!!!
Mizunuma đã vô cớ t·ấn c·ông người khác. Theo lời của các thành viên khác trong băng thì có vẻ cậu ta đã b·ị b·ắt nạt quá nhiều nên bây giờ mới có tư tưởng bắt nạt người khác. Cái này gọi là kẻ tổn thương lại muốn tổn thương người khác à! Mizunuma mới là người đầu tiên. Nhưng có người đầu tiên thì sẽ có người thứ hai, thứ ba,… đến lúc muốn sửa cũng không kịp rồi! Lúc đó thì bọn họ có khác gì đám côn đồ chuyên đi đâm thuê chém mướn đâu!!
-Theo tao được biết thì cậu ta đã đi học Karate ở một võ đường Karate. Tên nó là Kyuukai. Nghe nói học viên ở đó chỉ cần học trong một tuần là có thể mạnh hơn những người học cả tháng! – Nijima lên tiếng. Với tư cách là phó thủ lĩnh, tao nên tới đó xem họ dạy thứ gì. Đi thôi, thủ lĩnh Kenichi!!
-Ừ, tao biết rồi! Đi thôi mày!
……
Tới tận nơi, hắn thực sự cạn lời với cái kiểu dạy ở nơi này! Karate có tiếng là nghệ thuật chiến đấu với các đòn đặc trưng như đấm, đá, cú đánh cùi chỏ, đầu gối và các kỹ thuật đánh bằng bàn tay mở. Trong Karate còn có các kỹ thuật đấm móc, các kỹ thuật đấm đá liên hoàn, các đòn khóa, chặn, né, quật ngã và những miếng đánh vào chỗ hiểm. Để tăng sức cho các động tác tấn đỡ, Karate sử dụng kỹ thuật xoay hông hay kỹ thuật kime, để tập trung lực năng lượng toàn cơ thể vào thời điểm tác động của cú đánh. Còn ở đây hả?? Karate cái kiểu quần què gì mà mang cả ghế đi phang nhau thế kia!!!
Hắn trực tiếp bước tới, ngăn Mizunuma lại :
- Dừng lại đi! Đây không phải là võ thuật! về thôi! Đây là lệnh! Nếu cậu thực sự muốn mạnh hơn thì tôi sẽ giúp.
- Chủ tướng Shirahama!!! –Mizunuma kêu lên.
- Khoan hẵng, đứng giữa võ đường của ta nói đây không phải là võ thuật! Vậy thì cho ta xem võ thuật của cậu là gì đi!!
Một người đàn ông cao lớn bước ra. Da anh ta sạm đen, trên mặt có một vết sẹo lớn hình chữ ‘X’’. Alan Subishi! Hình như đây là người hâm mộ Sasaki – Sensei đến độ tự tạo vết sẹo lên mặt cho giống với ông ấy thì phải. Tạm bỏ qua chuyện đấy, bây giờ thì phải đưa Mizunuma về cái đã. Nếu không thì cậu ta lạc lối mất!!
-Tránh đường đi, tôi phải đưa cậu ta về. Cái thứ mà ông đang dạy không phải là võ thuật mà là Bạo lực!!
Hắn ngay lập tức lao lên t·ấn c·ông ông ta. Khác với Kenichi trong nguyên tác, hắn không có thói quen nói nhảm với đối thủ, cứ đập cho nó một trận cái đã rồi xài ‘ thông não chi thuật’ sau.Một cú đấm tung ra nhắm thẳng mặt của Alan. Điều kỳ lạ là ông ta không hề né mà trực tiếp đón nhận lấy nó. Đã thế lại còn quay ra cười với đám môn sinh đứng sau :
-Cú đấm đẹp đấy! Giờ thì xài cái này thôi! Tên này lôi hai thanh côn nhị khúc từ trong người ra đe dọa hắn.
Không nửa lời nói nhảm, hắn trực tiếp tung đòn sát thủ của mình :
-Vô phách tử !
Hắn không giỏi trong việc kết hợp các thế võ như Kenichi trong nguyên tác để sang tạo ra những đòn t·ấn c·ông mới nhưng hắn có thể liên tục tập đi tập lại một sát chiêu cho đến khi nào nó hoàn thiện thì mới ngưng. Lý Tiểu long đã từng nói rồi : “Tôi không sợ người luyện tập 10.000 cú đá chỉ một lần mà chỉ sợ người thực hành một cú đá 10.000 lần". Và đòn tất sát : Vô phách tử của hắn đến thời điểm hiện tại đã hoàn thiện rồi!
Kỹ năng đặc biệt : Vô phách tử.
Mô tả : một kỹ năng đặc biệt dựa trên nguyên lý của bốn loại võ thuật là Karate, Võ thuật Trung Hoa, Nhu thuật và Muay Thái. Sức công phá rất cao. Đứng hơi khom người, một chân phía trước chân kia một ít, hai tay đặt ngang và canh sao cho đầu các ngón tay vừa chạm vùng ngực hay bụng đối thủ, sau đó bất thình lình giật ngả người về trước, lùi nhanh tay của phía chân đứng sau đồng thời tung đòn đấm ở tay còn lại về phía đối thủ.
Đã được tối giản hóa, tung một cú đấm với toàn bộ trọng tâm cơ thể.
Kỹ năng gây 300 sát thương chuẩn +200% sát thương vật lý + 50% xuyên giáp.
Thời gian làm lạnh : 120s.
Vô phách tử(無拍子 Mubyoshi) có thể chí mạng.
Một đòn đấm cực mạnh trực tiếp làm ông ta gục xuống. Hắn hơi bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng bình tĩnh trở lại. Cũng phải thôi, ông ta còn chưa đạt nổi trình độ của đệ tử cấp cao cơ mà!! Đột nhiên, UỲNH! Một t·iếng n·ổ cực lớn xuất hiện, bức tường bê tông trực tiếp bị vỡ ra một mảng một người đàn ông cao lớn bước ra từ đống bụi mùi mịt đó…
-Yo, Kenichi. Đi thách đấu võ đường khác mà không rủ ta à!! Ta buồn lắm à nha!!
Sasaki – sensei xuất hiện như một vị chiến thần, miệng nở nụ cười tươi như hoa. Dù sao thì đã lâu lắm rồi, mới có dịp vui như thế này mà>>>.
-Xong hết rồi thầy. MÀ sư phụ thì không được đánh với đệ tử!
-Ha haha, yên tâm đi. Vì sư phụ của chúng ra tay với đệ tử của ta trước nên ta có quyền phang. Ria mép bảo thế. ĐÁNH ĐI, KENICHI!!
Hắn : (=_=) =_= (ー_ー゛)
NGHI VẤN HACK !!!!
-Mà sao thầy biết con ở đây! Hắn tiện tay vật một tên môn sinh lên đo đất.
-Haha, anh bạn người ngoài hành tinh của con lấy máy của con gọi cho ta đấy! -Sasaki cũng không rảnh, trực tiếp tung một đấm cho một tên dính đét vào tường.
Tại Lương Sơn Bạc,….
Akisame – sensei bực mình : Hơ hơ, Ah – choo! Tên khốn Sasaki!
Apachai – sensei ngây thơ nói : giỏi nhỉ! Chỉ cần hắt hơi liền biết là ai !
…
Cùng lúc đó trận chiến tại Kyuukai, trận chiến đã kết thúc một cách chóng vánh. Dù sao thì Sasaki – sensei cũng đã thuộc vào hàng đại vĩ nhân, đám này có khi còn chẳng đủ làm nóng người cho ông ấy!
Khẽ quay sang chỗ Mizunuma, thầy ấy lên tiếng :
-Này nhóc. Cậu muốn thứ gì !
-Dạ dạ, là sao cơ ạ - Mizunuma bối rối.
Sasaki trở nên nghiêm túc :
-Cậu muốn trở nên mạnh mẽ hay chỉ muốn sức mạnh. Như Kenichi đã nói với cậu, chỉ dùng để bảo vệ mình và người thân thì đó mới là võ thuật. Suy nghĩ cho kỹ đi cậu nhóc!
Mizunuma im lặng. Cậu nhớ ra rồi! Lý do cậu vào Lâm thú điện là vì cậu muốn bảo vệ những người quan trong của cậu. Cậu không muốn bất cứ ai phải chịu cảnh b·ị b·ắt nạt như cậu nữa. Đó chính là lý do mà cậu khao khát có sức mạnh. Không phải là để bắt nạt mà là để bảo vệ!!! Bảo vệ những người đã từng bị như cậu!!
Giống với nguyên tác, Alan sau khi nhận ra đây là Sasaki Shio – cao thủ Karate 100 đẳng – thần tượng của mình thì lập tức chạy tới xin chữ ký .
Hắn thấy cảnh này thì khẽ mỉm cười. Tốt rồi, mọi việc đã xong! Về Lương Sơn Bạc với Sasaki – shishou thôi!