Chương 237 : Giá trị
Đúng là bình thường bọn họ không coi trọng đám chiến binh Karth nhưng khi không còn chiến giáp, bọn họ mới biết chúng khó chơi đến mức nào.
Chiến binh Karth không có tư duy nhưng đổi một cách nói khác, chúng không biết sợ là gì. Chỉ cần còn đủ năng lượng, chúng vẫn có thể tiếp tục chiến đấu. Trừ phi bọn họ bằng một cách nào đó có thể một đòn hạ sát nếu không đám này sẽ bám lấy họ còn dai hơn cả đỉa.
Hơn nữa, Yaiba cũng dần dần hồi phục. Nếu để gã ra tay, e rằng phần thắng của bọn họ còn thấp hơn nhiều.
Dũng thấy vậy cũng không vội ra tay. Mục tiêu của hắn là thứ khác, một thứ đáng giá hơn cả báu vật.
-Chỉ cần các vị không di chuyển, chúng sẽ không t·ấn c·ông. Giờ tôi còn có chút việc. Bái bai nhé!
Nhìn thấy hắn rời đi, bọn họ hơi ngẩn người. Yaiba vốn là đến gây sự, dáng vẻ giống như không c·hết không thôi với bọn họ bây giờ lại đột nhiên bỏ đi khiến cả đám có chút không hiểu.
Nishihori Sakura rất n·hạy c·ảm, thứ gì còn đáng giá hơn bọn họ chứ? Ngoại trừ báu vật thì còn thứ gì.. Cô đột nhiên hiểu ra :
-Đội trưởng! Lập tức liên hệ với tổng bộ, tên Yaiba kia làm muốn chiến các cỗ máy cơ khí!
Mogami Souta có vài điểm hiềm nghi :
-Gã chiếm kiểu gì? Mấy cỗ máy đó nặng cả nghìn tấn, cái nhẹ nhất cũng hơn năm trăm tấn. Không lẽ là hack vào hệ thống? Nhưng hệ thống của SGS cũng không phế đến mức đó chứ?
Akashi tự tin :
-Yên tâm. Đừng nói là hack, nếu gã có thể vào được khoang lái, ngày mai tớ sẽ nộp đơn xin nghỉ việc tại SGS. Việc của chúng ta bây giờ chính là thoát khỏi đây!
Akashi nói không sai. SGS hiển nhiên hiểu rõ sức hấp dẫn của những cỗ máy khổng lồ này nên bọn họ đã lắp đặt hàng loạt biện pháp bảo vệ an toàn. Để vào khoang lái, bắt buộc phải có bánh lái sấm sét do tổ chức đặc thù chế tạo. Hơn nữa, nếu như có kẻ mạnh mẽ xông vào, chế độ tự hủy sẽ kích hoạt. Bọn họ tình nguyện hủy diệt Daibouken còn hơn để nó rơi vào tay kẻ khác.
Nhưng một việc mà không ai ngờ tới đã diễn ra. Yaiba bước tới Go Go Dump, miệng lẩm bẩm :
-C·ướp đoạt!
[ Keng, c·ướp đoạt phương tiện cấp AA : Go Go Sump thành công. Bạn có thể đưa phương tiện vào kho đồ ]
Nhanh như cắt, hắn như u linh di chuyển đến chỗ các cỗ máy còn lại. Lần lượt Formula, Gyro, Dozer và Marine đã nằm dưới sự kiểm soát của hắn. Hiển nhiên là nhóm chiến đội Boukenger không biết điều này, bọn họ chỉ thấy được Yaiba chạy qua chạy lại giữa các cỗ máy. Chạy hết một vòng rồi lại quay về chỗ bọn họ. Tốc độ này cũng quá đáng sợ tất cả chỉ diễn ra trong chưa đầy 2 phút, căn bản không có thời gian để bọn họ phản ứng.
Akashi tuy không biết trong hồ lô của đối phương bán thuốc gì nhưng anh ta vẫn cẩn trọng :
-Ngươi muốn gì, Yaiba?
-Không phải ta đã nói rồi sao? Ta muốn xem SGS đối với các ngươi coi trọng đến mức nào!
Giống như u linh, Dũng hiện ra ngay cạnh Mamiya Natsuki với Nishihori Sakura. Nhóm Boukenger còn chưa kịp phản ứng, một đòn chặt gáy khiến cả hai cô nàng ngất xỉu tắp lự. Vác cả hai lên vai, hắn cười nhạt :
-Mời các vị về báo với chỉ huy của SGS rằng : Người ở trong tay ta, muốn chuộc thì cho xin một cái giá mà các vị cho là hợp lý.
Đoàng! Không phải là một mà là toàn bộ đám chiến binh Karth trực tiếp p·hát n·ổ. Uy lực v·ụ n·ổ không đến mức khiến bọn họ bỏ mạng tại đây nhưng cũng đủ để che mắt tất cả. Đợi đến lúc khói bụi bay bớt, người cũng không thấy đâu.
Masumi hai tay nắm chặt lại, trong mắt lộ rõ vẻ không cam lòng. Hai lần liên tiếp bại trước Yaiba khiến ý chí của cậu ta bị lung lay dữ dội. Còn về Natsuki, tuy lúc nào cũng một bộ dáng bất cần, con nhỏ đó muốn đi đâu thì đi nhưng trong thâm tâm cậu ta vốn đã coi cô ấy như người nhà. Người nhà b·ị b·ắt cóc, chẳng có ai bình tĩnh.
-Chúng ta về SGS trước đã! – Akashi lúc này cũng lên tiếng, giọng nói của anh ta lạnh buốt như băng – Tên Yaiba đó đã muốn chơi. Được! Chúng ta sẽ chơi với hắn đến cùng!
Phượng có lông mao, long có nghịch lân. Lần trước Yaiba đã c·ướp đi báu vật, đối với Akashi, đó là chuyện bình thường, cơ duyên chỉ nằm trong tay kẻ mạnh, nếu đủ thực lực thì anh ta cũng không ngại c·ướp đồ trong tay Dark Shadow. Nhưng lần này Yaiba đã c·ướp đi đồng đội của anh ta thì tên đó đã chính thức tự ký án tử rồi.
…
Về đến Dark Shadow, hắn nhẹ nhàng đặt cả hai xuống đất. Gekkou thấy gã xuất hiện thì vui mừng nhưng khi thấy hắn mang người về thì lông chim cú mèo liền dựng đứng. Mả mẹ nó, thằng điên này là dám bắt người của SGS?
-YAIBA!!! Ngươi là muốn hủy đi Dark Shadow!? – Gekkou hét lớn.
-Yên tâm đi lão già! – hắn tự tin – Không có trăm phần trăm nắm chắc chiến thắng, ta mới không điên đến mức đi gây sự với con quái vật đó.
-Vậy thì nói về kế hoạch của ngươi ta xem! – Gekkou nghiêm túc
-Yên tâm đi. – hắn cười như không cười – Đến lúc đó lão sẽ biết. Còn giờ thì gọi Shizuka đến giúp ta chăm sóc bọn họ một chút.
…
Ngoài trời đã nhá nhem tối, Sakura tỉnh dậy trước. Bộ đồng phục SGS đã biến mất, thay vào đó là một kimono hồng nhạt, Natsuki cũng tương tự là như vậy, chỉ khác bên đó là màu vàng tươi.
Đánh thức đồng đội tỉnh dậy, cả hai nhìn xung quanh đây một lượt. Đây là một căn nhà gỗ kiểu nhật. Căn nhà không lớn nhưng lại rất sạch sẽ, tuy nhiên lại không có một bóng người. Ở phòng ăn đã có một mâm cơm đầy đủ đồ ăn thức uống.
Nơi đó có một người con trai đang ngồi. Hắn ta trông cũng khá đẹp trai, ngũ quan tương xứng, giống như đạt tỷ lệ vàng. Ngay cả Sakura vốn có Akashi là người trong lòng cũng bất ngờ. Từ người hắn tỏa ra một cỗ khí thế kỳ lạ, vừa dâm tà lại vừa thánh khiết khiến cả hai như không kìm lòng được mà đến nhéo một cái.
Thấy hai cô nàng đã tỉnh lại, hắn cũng không hỏi nhiều :
-Đói bụng thì ngồi xuống ăn cơm với tôi chứ?
Sakura rất rõ ràng đối phương là Yaiba, là kẻ đã b·ắt c·óc mình nhưng bây giờ đến mục đích của gã là gì, cô cũng không hiểu. Nếu đã như vậy, nàng cũng không ngại liều một phen, dù sao cũng có câu : không vào hang cọp, sao bắt được cọp con.
Nghĩ vậy, cô kéo cả Natsuki ngồi xuống. Thấy vậy Dũng cũng không nhiều lời mà đưa đĩa sushi về phía bọn họ.
Thấy Natsuki có vẻ chần chừ, Sakura tiện tay nhặt lên một miếng rồi bỏ vào miệng :
-An tâm đi. Nếu hắn muốn g·iết, cả hai người chúng ta đã sớm c·hết từ lâu, không cần phải bày ra mấy trò vớ vẩn này.
-Quả không hổ là là tiểu thư của tập đoàn Nishibori. Đủ quyết đoán cũng đủ dũng khí! – hắn vỗ tay – Ta đúng là không g·iết hai cô, nếu muốn g·iết, ta phí khí lực mang cả hai về đây làm gì? Tuy nhiên, ta cũng không nói sẽ không làm gì hai người nha!?
Ngừng lại một chút, hắn nhìn Sakura như trêu tức :
-Thí dụ như bỏ thuốc kích thích vào đồ ăn chẳng hạn?
Phụt!
Câu nói vừa dứt, cả Saukura lẫn Natsuki đều nhổ đồ ăn ra khỏi miệng. Sakura khỏi cần nói, cô đã vốn đã có người trong lòng, nếu như trước mặt cô là Akashi thì không cần phải nói nhiều nhưng trước mặt cô lại là Yaiba, dù hắn có đẹp trai thì cô cũng không có ý định trao thân cho gã. Natsuki tuy chưa có ai nhưng cũng không muốn lần đầu tiên của mình lại là với một kẻ xa lạ.
Nhưng chưa đầy một phút, cả hai cảm thấy mình như con ngốc bị đùa giỡn vậy.
-Hahhahahah…Ôi mẹ ơi! Hố hố hố! Hai người…hai người….hahahhaha!!
Hắn cười phá lên để lộ ra hàm răng trắng bóc. Sakura lúc này mới ngẫm lại, lúc này cả hai người vốn đã nằm trong tay hắn, nếu gã thực sự có ý dâm, bọn họ thoát không khỏi, vậy cần gì phải chơi mấy trò vớ vẩn này?
Gã chỉ đơn giản là trêu đùa hai người bọn họ mà thôi!
Nhận thấy cả hai đang nhìn mình với ánh mắt sắc như dao, hắn thu hồi lại bộ dáng cợt nhả :
-Cảm ơn nhé. Lâu rồi tôi không vui như thế! Nhưng phiền hai vị ở lại đây ít ngày.
Tỉnh táo trở lại, Natsuki mang theo gương mặt thơ ngay hỏi gã :
-Anh muốn gì?
-Ai biết!? – hắn nhún vai – Cứ cho là tôi đột nhiên nổi nhiên tà ý bắt hai người về thỏa mãn dục vọng đi?
Thản nhiên đứng dậy bước ra ngoài bỏ lại hai cô nàng vẫn còn trong tâm trạng hoang mang, hắn cười nhạt :
-Lão Gekkou nói không sai, chắc mình bị điên thật.
Nhưng ngay sau đó trong mắt hắn lại hiện lên vẻ điên cuồng :
-Để xem xem “chính nghĩa tất thắng” hay “đạo cao một thước, ma cao một trượng nào?”
Cùng lúc đó, trong trụ sở của SGS, Akashi đang cãi nhau với Makino, ánh mắt anh ta tựa như đang có lửa cháy :
-Đưa bánh lái sấm sét cho con!
-Ta nói không là không! – Makino chỉ còn thiếu nước hét lên, giọng nói ngập tràn sự bất lực – Go Go Drill vẫn chưa hoàn thiện. Không phải nhóc không biết, sức mạnh của nó ít nhất là gấp đôi so với các cỗ máy đời trước. Với tình trạng này, con sử dụng nó tương đương t·ự s·át!
-Lão già! Tránh đường đi! – Masumi cũng đứng cùng phe với Akashi – Lão có thể không lo nhưng ta thì khác! Lão không muốn tên này liều mạng, vậy để ta đi là được!
Ngay cả Souta, người lúc nào cũng tưng tửng nay cũng nghiêm túc, gương mặt đanh lại:
-Bọn con hứa sẽ về nên con xin chú. Hãy đưa bánh lái sấm sét cho tụi con!
-TẤT CẢ IM LẶNG CHO TA!!!!
Một giọng lạnh như băng phát ra từ màn hình. Mister Voice lên tiếng, hình ảnh 3D đỏ rực biểu tượng cho việc người đó đã tức giận đến mức cực điểm. Với tư cách là chỉ huy của SGS, lời nói của người này vẫn có trọng lượng, ngay cả Akashi cũng phải cúi đầu.
-Akashi. Với tư cách là đội trưởng của nhóm, việc của cậu không phải là để cảm xúc điểu khiển cái đầu. Cho dù trời có sập xuống, cậu cũng phải bình tĩnh để chỉ huy nhóm của mình.
Dừng lại một chút, Mister Voice tiếp :
-Ta biết cậu không muốn bỏ lại đồng đội nhưng đối phương bắt bọn họ chứ không phải g·iết, chứng tỏ hắn vẫn cần hai người họ cho mục đích nào đó. Ít nhất trong thời gian ngắn, bọn họ vẫn an toàn. Thứ cậu cần làm bây giờ không phải là dùng Go Go Drill đi chịu c·hết mà là vận dụng toàn bộ năng lực của SGS đi truy vết tên Yaiba đó!
-Masumi, cậu gia nhập nhóm không lâu nên ta không chấp. Nhưng không có quy củ không thành vuông tròn. Bình thường cậu làm loạn cũng được nhưng nhiệm vụ diễn ra, cậu cần tuân thủ tuyệt đối mệnh của Akashi. Để cảm xúc báo thù lấn át cả lý trí là hành động của mấy tên nghiệp dư!
-Souta, cậu là lão binh trong nhóm, cũng có thể gọi là một trong những kẻ gia nhập sớm nhất. Thứ cậu cần làm không phải là làm loạn với bọn họ mà là tỉnh táo, phân tích tình huống xem vụ việc lần này. Đừng nói với ta là một cựu điệp viên lại không làm được những điều đó!
Từng lời của Mister Voice như dội một gáo nước lạnh vào những cái đầu đang nóng như lửa đốt của nhóm Boukenger. Makino thấy vậy thì thở ra một hơi, xem ra chỉ huy cũng thật sự tâm huyết với bọn họ. Nếu hôm nay người làm loạn là kẻ khác chứ không phải Akashi, người này đã sớm ra tay trấn áp, trực tiếp đuổi khỏi nhóm chứ không phí lời nhiều như vậy. Đừng xem hình ảnh 3d này trông hơi ngốc nghếch nhưng nếu có thứ gì đó làm hại trái đất, kẻ này hoàn toàn sẵn sàng kích nổ toàn bộ cả trụ sở để kéo tên đó chôn cùng cũng không phải nói chơi.
Sau lời dạy dỗ của Mister Voice, Akashi rất nhanh lấy lại lý trí :
-Vậy giờ chúng tôi cần làm gì?
-Đợi! – Mister Voice khẳng định chắc nịch - Đối phương nếu là b·ắt c·óc, chắc chắn gã sẽ chủ động liên lạc với chúng ta. Trên người Bouken Pink và Bouken Yellow vẫn mang theo thiết bị điện thoại biến thân ( Adventure Cellphone Accellular ) nếu như gã liên lạc thông qua thứ đó, ta có thể thông qua vệ tinh xác định vị trí chính xác của bọn họ. Nếu đối phương đưa họ vào một vùng không gian đặc thù, ta cũng có thể thông qua quan sát biến đổi năng lượng từ đó xác nhận đại khái vị trí bọn họ ở khu vực nào.
Lời nói vừa dứt, điện thoại biến thân của Akashi vang lên liên tục. Mister Voice thực sự tiên đoán như thần a! Akashi vừa mới bắt máy, bên kia đã vang lên một giọng nói :
-Chào anh bạn! Chúng ta lại gặp nhau rồi!
-Yaiba! – Masumi c·ướp lấy điện thoại, giọng gằn xuống – Ngươi muốn gì?
-Ai biết! – phía bên kia, giọng nói cợt nhả lại vang lên – Trẻ con đưa máy cho người lớn đi. Đưa cho kẻ nào có đủ tư cách quyết định ấy!
-Ngươi!!
Masumi tức tới mức nghẹn họng nhưng Akashi rất nhanh đã đoạt lại chiếc điện thoại :
-Yaiba. Chúng ta đừng chơi trò chơi con nít nữa. Nói đi, ngươi muốn gì?
-Chúng ta gặp mặt trực tiếp nói chuyện đi! Ta vẫn sẽ để điện thoại thêm khoảng 2 phút nữa. Đừng nói với ta là công nghệ của SGS hàng đầu thế giới lại không truy vết nổi xem tôi đang ở đâu nhé!
Yaiba không nói giỡn, hai phút sau gã mới dập máy. Mister Voice thấy vậy liền giận quá hóa cười :
-Hahahha…Khốn nạn thật! Ta vừa mới truy ra dấu vết của tên đó. Các cậu thử đoán xem hắn đang ở đâu?
Chưa đợi bọn họ trả lời, Mister Voice đã lên tiếng :
-Hắn ở ngay cạnh chúng ta, ở ngay một quán cafe cách đây khoảng 10km. Ta phải nói tên này quá mức tự tin hay gã thực sự bị điên mới dám khiêu khích SGS!?
Hít sâu một hơi, Souta lên tiếng :
-Liệu đây có phải là cái bẫy không? Dark Shadow không có khả năng để một thằng điên ngồi lên cái ghế thủ lĩnh đó chứ?
-Không hề! Ta vừa mới hack vào hệ thống camera ở nơi đó, gã quả thực đang ở đó, tín hiệu từ điện thoại biến thân vẫn còn. Nhưng cậu nói đúng, chúng ta cũng không thể không đề phòng. Akashi, cậu một mình tới đó, ta cho phép cậu sử dụng báu vật để chiến đấu trong trường hợp cần thiết.
-Masumi, cậu dẫn một đội phối hợp cảnh sát địa phương bí mật bao vây quán café đó. Ta đã liên hệ với bên chính phủ, nếu cần thiết bọn họ sẵn sàng nổ súng!
-Souta, cậu ở lại quan sát theo dõi tên Yaiba này tránh trường hợp gã thoát khỏi đó.
-Yaiba đã muốn chơi. Được! Chúng ta chơi với hắn đến cùng!