Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
The Gamer Or Hacker

Chương 229 : Sức mạnh thật sự của Nemesis ( 6 )




Chương 229 : Sức mạnh thật sự của Nemesis ( 6 )

Nhìn thấy dáng vẻ của Dũng còn sống, Lucius có một tia tán thưởng. Không cần biết kẻ này bằng cách nào mà sống sót nhưng đổi với ả, chỉ cần sống là đủ. C·hết sớm quá thì còn gì vui nữa?

Như một ánh sao băng, Lucius lao tới, hai bàn tay tựa như tẩm dầu mà b·ốc c·háy dữ dội. Chỉ là ngọn lửa này lại có màu đen kỳ bí. Không dám đối mặt trực diện, Dũng liên tiếp lui về phía sau. Những nơi cú đấm kia đi qua, không gian tựa như bị bóp méo.

Lucius tựa như tay đấm quyền anh chuyên nghiệp, tốc độ của ả càng lúc càng nhanh hơn, đôi chân giống như đang đạp mặt đất mà lướt đi. Dũng cũng không kém, thân pháp uốn dẻo tựa như lươn né tránh mọi đòn công kích.

Càng né, hắn như đắm chìm vào một trạng thái khó tả. Mọi vật trước mắt hắn tựa như cảnh phim Ấn Độ được làm chậm đi. Không biết là vô tình hay cố ý, hắn cảm nhận được đối phương sẽ ra quyền nào trước, chân nào sẽ bước lên, quyền sẽ đến từ bên trái hay bên phải,…

-Đốn ngộ sao!? – Lucius ngạc nhiên – Xem ra ta phải nghiêm túc chút xíu rồi!

Ả đột nhiên dừng lại, cả người biến đổi. Từ phía sau mọc lại một đôi cánh đen tựa như cánh dơi, con ngươi đỏ rực như máu tươi, trên đầu cũng lộ ra cặp sừng. Trạng thái đặc thù : Ác Quỷ Giáng Lâm!

Mô tả : Trạng thái đặc thù của Lucius, khi tiến vào trạng thái này, Lucius được tăng 50% hút máu phép, 50% sức mạnh phép thuật, 30% sức mạnh vật lý. Thời gian duy trì : 20s. Khi tiến vào trạng thái, Lucius được phép sử dụng các chiêu thức đặc thù bao gồm : kiêu ngạo, tham lam, dục vọng, phẫn nộ, tham ăn, đố kị, lười biếng.

Khác với Yukino phải thi triển Vực, Lucius được phép sử dụng 50% sức mạnh của mình, ả không ngần ngại tung ra con át chủ bài.

Lucius giơ tay lên, một luồng sáng phát ra.

Trong nháy mắt, cả cơ thể Dũng như bất động, xung quanh chỉ còn lại bóng đêm vĩnh hằng.

Át chủ bài thứ hai của ả : Ngục Tù Vĩnh Cửu.

Mô tả : Chỉ định một sinh vật bất kỳ đưa vào trong bóng đêm bất tận do lucis điều khiển trong vòng 10s. Trong 10s đó, Lucius c·ướp đoạt 10% toàn bộ chỉ số của sinh vật xấu số. Thời gian hồi chiêu : ???

Dũng vừa kịp tỉnh lại thì bên tai hắn đã vang lên tiếng của ả :

-Tử chiến đến c·hết nào!

….

Ở phía bên kia, Yukino đang lo lắng tột độ. Nàng hiểu rõ đối thủ mà Dũng phải đối mặt là ai. Lucius tuy là hầu cận bên cạnh Caius nhưng sức chiến đấu của cô ta tuyệt nhiên không thua kém bất cứ mãnh tướng nào dưới quyền lực của hoàng đế bóng đêm. Nếu xét trên bình diện sức mạnh, Lucius đã đạt tới ngưỡng Vương Giả đỉnh cấp còn Dũng mới chỉ lẹt đẹt ở cấp Cường Giả. Chênh lệch này không phải là thứ mà kinh nghiệm, trang bị có thể bù đắp.

Nói một cách đơn giản thì nó cũng giống như việc các vị mang theo súng bắn chim đi bắn máy bay phản lực vậy. Chống cự là vô nghĩa.

Màn sương tán đi, ở nơi đó, Lucius b·óp c·ổ Dũng xách lên tựa như xách một con gà sắp c·hết. Hai tay Dũng thõng xuống, chỉ còn bàn tay là vẫn nắm chặt lấy thanh Kurayami. Gương mặt hắn đã be bét máu, một con mắt cũng bị chọc mù. Nhờ còn chiếc quần dài nên người ta mới không thấy bên trong, đầu gối của gã cũng b·ị đ·ánh nát, hai chân gần như đã bị phế bỏ hoàn toàn. Dưới ánh chiều tà, máu tươi tý tách rỏ xuống qua từng kẽ ngón tay, ngón chân xuống nền đất. Có lẽ thứ duy nhất phân biệt được hắn với xác c·hết là hơi thở yếu ớt như ngọn nến trước gió kia.

Vứt Dũng sang một bên như một bịch rác, tay phải Lucius khẽ động, một thanh đại kiếm xuật hiện :

-Ngươi quả thực không tệ. Nhưng cũng chỉ là không tệ mà thôi!



Phập!

Thanh cự kiếm đâm xuyên qua ngực hắn, cắm sâu xuống lòng đất.

Thất bại sao? Trong Dũng bây giờ chỉ còn một mảnh hư vô mờ mịt. Đại não của hắn như đã ngừng suy nghĩ từ lâu.

Máu tươi lại một lần nữa ứa ra. Chỉ là lần này, hắn đã không còn sức để kêu gào.

Lucius thấy vậy cũng thu hồi nụ cười. Ả giơ thanh hắc kiếm lên :

-Tạm biệt!

Vút! Một mũi tên bạc xuyên thủng cánh tay ả. Lucius còn chưa kịp hoàn hồn, một cước đã đến trước mặt ả.

Rắc!

Cả thân thể trực tiếp bị sút xa đến cả chục mét. Sát thương không nhiều nhưng độ sỉ nhục đủ lớn. Cả thế giới này kẻ duy nhất có thể làm được điều đó chỉ có một!

Đứng dậy rũ sạch bụi đất trên người, Lucius lạnh lùng nhìn về phía kẻ ra tay :

-Edea! Mi chán sống rồi!

Ả không phải nói giỡn. Cước lực vừa rồi tốc độ đã vượt quá phản xạ thông thường. Để làm được điều đó, trừ phi Edea đã kích hoạt toàn bộ sức mạnh của mình. Bình thường thì không nói, dù sao thực lực hai người cũng là chia năm – năm, mi g·iết không được ta, ta cũng không làm gì được ngươi. Nhưng ở thế giới này, dám dùng trăm phần trăm sức mạnh, tương đương với t·ự s·át.

Bằng chứng là cơ thể của Edea đang dần dần bốc hơi. Không phải là nói bóng gió mà là bốc hơi theo đúng nghĩa đen, bằng mắt thường cũng có thể thấy. Ngoái nhìn về phía Dũng đang nằm bất động, Edea nhẹ giọng :

-Món quà cuối cùng…

Chỉ trong nháy mắt, Edea hóa thành một vệt sáng. Vệt sáng ấy biến mất, hòa nhập với cơ thể Dũng. Cơ thể hắn được bao phủ bởi một cái kén khổng lồ phát sáng, ngay cả Lucius thấy cảnh này cũng há hốc mồm :

-Bà mẹ nó! Con điên này thật sự tự hiến tế bản thân mình!?

Hiến tế, nói đơn giản là dùng sức mạnh của mình để triệu hồi một vật hoặc để đánh đổi một thứ gì đó. Con người hiến tế cừu cho Thần thánh để đổi lại sự che chở, còn Edea hiến tế mạng của mình cho hệ thống để thằng ngu kia hoàn thành nhiệm vụ.

Lucius quen biết Edea thời gian không phải tính bằng năm mà phải bằng thế kỷ nhưng đây là lần đầu tiên ả thấy con này còn điên hơn cả ả.

Tuy kể ra thì lâu nhưng tất cả chỉ diễn ra trong một khoảnh khắc. Không có vang trời lở đất, không có huyết khí trùng thiên, cũng chẳng có cái ánh sáng chói lóa. Cái kén khổng lồ chỉ đơn giản là nứt ra rồi vỡ vụn.



Dũng đứng đó. Cơ thể hắn trắng muốt, đẹp tựa như một thiên thần nhưng đôi mắt hắn vô hồn tựa như một xác c·hết. Thế nhưng, phía dưới chân Dũng lại có vô vàn xác c·hết, cả người toát ra vẻ tà dị tới cực điểm.

Lucius cũng không có nhiều lời, cả người như đạn pháo bẳn thẳng lên phía trước, tung ra một quyền. Thừa dịp ngươi bệnh, lấy mạng ngươi. Dũng không di chuyển, cơ thể vô thức hành động theo bản năng, gã cũng tung ra một quyền đáp trả.

ẦM!!

Quyền pháp giao phong, một t·iếng n·ổ chói tai vang lên.

Lucius lui lại về sau mười bước, Dũng vẫn đứng nguyên tại đó, hai mắt đã có lại thần thái :

-Ngươi là Lucius?

Hắn đã đạt đến Kageki, trạng thái tâm thể kỹ vô cùng hoàn hảo, thậm chí không có lấy một vết xước. Nhưng, đó lại không phải là thứ hắn muốn. Nếu có thể lựa chọn, hắn tuyệt nhiên sẽ không lấy mạng của vợ mình để đổi lấy thứ này!

Kẻ yếu không có quyền được chọn cách c·hết. Hắn biết điều đó, để lên được vị trí này, đôi tay hắn cũng đã nhúng chàm không ít lần. Nhưng biết rõ là một chuyện, cảm xúc là một chuyện khác.

Hắn hận!

Hắn hận bản thân mình yếu đuối! Nếu hắn mạnh hơn, đủ sức xử lý Nemesis đã không phải trốn đông trốn tây, thậm chí còn liên lụy đến người của mình. Nếu như hắn mạnh mẽ hơn, việc gì nàng ấy phải hiến tế bản thân mình!!!

Hận! Hận! Hận!

Hắc khí trào ra, cả người hắn nhanh chóng được bọc lại trong một bộ giáp. Ma Giáp Sautron. Xung quanh Dũng ngập tràn tử khí…tử khí đen kịt, thậm chí gần như cô đặc lại thành dạng lỏng… Evol xuất hiện trên đỉnh đầu hắn tựa như một mặt trời đen.

Lucius thấy cảnh này cũng ngưng lại động tác :

-Vực!?

Vực của một người thông thường sẽ có một đến hai thuộc tính, thiên tài thì có thể nhiều hơn nhưng có một điều chắc chắn là những thuộc tính đó sẽ có liên hệ đến nhau. Thí dụ như một kẻ tu luyện ra thủy vực, có thể trong thủy vực sẽ có vài thuộc tính liên quan như sương, băng,… thậm chí là cả thuộc tính đổi lập như lửa cũng không phải là không có.

Nhưng vực của kẻ này quá mức hỗn loạn. Tử khí của Dorinki có, Cương khí của Kageki cũng có, thời gian pháp tắc cũng có một ít, đó là còn chưa kể thêm vô số các loại tạp nham,… Nếu phải dùng một chữ để hình dung thì đó chính là : Loạn!!

Lucius dù có ngạc nhiên nhưng động tác cũng không hề chậm, cả người co rút lại lao lên phía trước lần nữa. Kỹ năng đặc thù : Cú đấm lửa!

Dũng cũng chẳng yếu thế, hai tay gã như được bóng đêm bao phủ thành bộ vuốt trảo, gã cũng tung ra một quyền. Kỹ năng cấp A : Thần Quyền Hủy Diệt!

Song quyền v·a c·hạm. một nóng bỏng tựa như dung nham, một cứng rắn giống như kim cương. Cú đấm lửa là kỹ năng đặc thù Nemesis khi có huyết mạch của Joker tạo thành, uy lực của nó không cần phải bàn cãi, người bình thường dính một quyền này e là đã thành bánh dount.

Nhưng thần quyền hủy diệt lại là kỹ năng do Dũng tự sáng tạo, nó chính là kết hợp giữa tinh hoa võ thuật, sức mạnh của vua đấu trường Sett với chính bản thân hắn. Một quyền xuất ra tựa như ma thần xuất thế, hủy thiên diệt địa.

Một kỹ năng là tới từ huyết mạch, một cái là do sáng tạo mà có, vậy cái nào sẽ thắng?



Không cần đợi quá lâu, kết quả đã có. Dũng lui về sau mười bước, giáp tay của Sautron đã vỡ nát, để lộ bàn tay đã rướm máu. Phía bên kia, Lucius cũng cau mày. Ả thế mà lui lại phía sau trọn vẹn 3 bước, bàn tay như có hắc in bao phủ lên ăn mòn.

Điều này cũng không kỳ lạ, dù sao tên kia cũng nửa bước Cường Giả, không gây được chút sát thương nào mới gọi là kỳ lạ.

Dũng đưa tay lên, một cây cung xuất hiện trong tay hắn. Cây cung trông vô cùng kỳ lạ, nó trắng muốt tựa như tuyết nhưng lại không có dây cung, nó xuất hiện khiến không khí nơi đây u ám đi bội phần.

Giương cung, cài tên, bắn!

Dũng làm một loạt động tác khiến Lucius ngạc nhiên. Mi không có tên thì bắn kiểu gì?

Phập!

Bả vai ả đột nhiên nổ ra một cái lỗ. Chưa kịp để Lucius định hình, Dũng lại một lần nữa giương cung lên. Không còn thời gian suy nghĩ, ả lập tức lao về phía trước. Dù không biết nguyên tắc hoạt động của cây cung kia nhưng Lucius vô cùng tự tin với khả năng cận chiến của mình.

Gương mặt Dũng không để lộ bất kỳ cảm xúc, hai cánh cung hẹp lại tựa như hai lưỡi đao, ở phần trung tâm của cây cung lộ lên hai cái tay cầm. Gã cầm lấy cây cung tựa như cầm lấy thanh đao, một đường chém ngược từ dưới lên đối nghịch trực diện với nắm đấm của Lucius.

Xoẹt!

Không có tiếng kim loại ma sát với nhau, không có máu tươi chảy ra như suối. Lưỡi đao của hắn chém xuyên qua cánh tay Lucius tựa như một nhát đao chém xuyên qua khối bơ.

Lucius muốn lui nhưng đã muộn. Dũng đưa tay lên, ngón trỏ chĩa vể phía ả. Kỹ năng tự chế tạo : Ma Chỉ!

Đoàng!

Ma Chỉ rơi vào thân thể của Lucius khiến ả gần như c·hết sốc ngay lập tức, hai chân nổ thành bột phấn. Ả không hiểu. Cho dù là đối phương có đạt đến ngưỡng Cường Giả, dù ả chỉ được phép dùng 50% sức mạnh của mình thì cũng không có chuyện ả bại trận nhanh như vậy được.

Đối phương không lẽ cắn thuốc, không, không đúng. Chẳng lẽ nào…

-Mi nhận ra rồi à? – Dũng cất lời – Không phải ta mạnh lên, chỉ đơn giản là ngươi bị lão hóa thôi.

-Không thể nào! Cho dù mi có dùng Evol lĩnh ngộ ra lĩnh vực liên quan đến thời gian thì cũng không thể nào đủ sức…

Như chợt nhận ra điều gì đó, ả im lặng. Đúng vậy, tên này không đủ mạnh nhưng Edea thì khác. Mũi tên bạc, hai nhát chém trên lưng, còn hàng loạt các đòn công kích khác từ con nhỏ kia. Ban đầu ả chỉ xem trọng sát thương của nó nhưng xem ra, ả đã quá xem nhẹ bạn chiến đấu của mình.

Cười lên một tiếng chua xót, Lucius lúc này lại vô cùng thoải mái :

-Nào, giờ mi muốn gì đây? Một chém nhanh gọn hay tứ mã phanh thây? À không, chắc phải lăng trì xử trảm, ba nghìn sáu trăm đao mới thỏa mãn mi nhỉ?

Khác với suy nghĩ của ả, Dũng lại rất thản nhiên :

-Tại sao ta phải g·iết ngươi?