Chương 227 : Sức mạnh thật sự của Nemesis ( 3 )
Ở một căn nhà hoang cách chỗ Nemesis khoảng ba cây số, Dũng đứng đối diện với Yukino. Có nhiều chuyện hắn cần cô ấy giải đáp nhưng trước hết là phải chữa trị v·ết t·hương của cô đã.
Lấy lại quyền kiểm soát với Evol, Dũng cúi người xuống, tay khẽ chạm vào v·ết t·hương. Sức mạnh của Evol cho phép nó sao chép bất cứ sức mạnh nào của các stand khác, một trong số ấy Crazy Diamond, thứ có khả năng hồi phục tất cả. Nhưng…
[ Khả năng của Evol bị vô hiệu! ]
[Khả năng của Evol bị vô hiệu! ]
[Khả năng của Evol bị vô hiệu!]
-Khốn nạn! – hắn bất lực gầm lên, trong người tựa như có cả nghìn con kiến đang bò – Thế này là sao?
-Vô vọng thôi! – Yukino nhẹ nhàng lắc đầu – Em vốn không phải là…
-Im ngay! – Cố gắng kìm nén, Dũng tiếp - Anh…anh có rất nhiều câu hỏi nhưng hiện tại, ưu tiên của anh là chữa trị cho em trước. Thế thôi!
ẦM!!ẦM!!ẦM!!
Một tiếng động lớn, kèm theo ấy là dư chấn. Động đất ư? Cũng chẳng lạ quá khi mà họ đang ở trên một nơi rung chấn xảy ra như cơm bữa. Nhưng hắn cảm thấy lo sợ. Ló đầu ra bên ngoài, một cảnh tượng khiến hắn gần như c·hết lặng.
Nhật thực? Không, nó còn đáng sợ hơn nhiều. Một mặt trăng đỏ lòm như máu tươi, đang dần nuốt chửng mặt trời. Ngươi cứ tưởng tượng, bầu trơi vẫn sáng xanh trong nhưng đột nhiên lại có một mặt trăng đỏ lòm, từ từ tiến tới giữa trời rồi cứ thế đứng yên.
Hắn không dám nói là học rộng tài cao, sự kiện nguyệt thực toàn phần, xuất hiện “trăng máu” hắn cũng biết một hai. Nhưng thứ này, thậm chí còn chẳng phải là nguyệt thực. Nó giống như một mặt trăng nhân tạo thì đúng hơn.
Phía bên dưới nó, Nemesis giơ hai tay lên giống như đang thực hiện một nghi thức nào đó. Lốc xoáy nổi lên ầm ầm, ngay cả Dũng, người đứng phía xa cũng cảm thấy nóng rực cả người lên.
Cũng giống như chim, kiến có thể cảm thấy trước t·hảm h·ọa tự nhiên, bản năng trong hắn cũng đang điên cuồng cảnh báo. Và đứng trước sống c·hết, bản năng của hắn ít khi sai.
Yukino thấy cảnh này cũng c·hết lặng. Hơn ai hết, nàng quá hiểu thứ kia là gì. Đó không phải là mặt trăng, mà là…
-Điên! Điên thật rồi! – nàng bất lực – Sao nó dám dùng thứ đó!?
Tóm lấy bả vai của vợ, hắn lay mạnh :
-Em biết gì về thứ đó sao?
-Em…em biết! Thứ đó được coi như một trong những con át chủ bài. – Ngập ngừng một chút, Yukino tiếp - Cũng giống như v·ũ k·hí h·ạt nhân, thứ đó chỉ được kích hoạt khi nào mạng sống của các sứ giả bị đe dọa. Uy lực của thứ đó vô cùng khủng kh·iếp, em đã từng nhìn thấy cả một tiểu hành tinh bị xóa sổ trong nháy máy. Nhưng em không biết chính xác nguyên tắc mà nó hoạt động ra sao..
Nghe xong những lời đó, đại não của hắn lập tức chuyển động. Vũ khí h·ạt n·hân, con át chủ bài, mạng sống bị đe dọa…
“Anh hiểu rồi! Chậc. Suýt tý nữa thì thần hồn nát thần tính!” Dũng nhún vai “Xem ra chúng ta vừa va phải một con rồng tre rồi.”
-Rồng tre? – Yukino ngơ ngác – Em không hiểu?
-Anh không quá rõ nguyên tắc hoạt động của con hàng kia nhưng nếu như thứ đó nếu có thể tùy tiện kích hoạt như vậy thì cả anh với em đều sớm c·hết từ lâu rồi.
Đừng quên Dũng là thủ lĩnh tối cao của Lâm Thú Điện. Thông minh siêu hạng thì có thể không tới nhưng đầu óc để dùng thì vẫn là phải có. Sát thương hắn gây ra cho Nemesis có lớn không? Nói nhỏ thì chắc chắn là không nhưng bảo là để uy h·iếp đến tính mạng nó thì còn kém một khoảng cách xa.
Nhưng kỹ năng đó là gì? Nó hoạt động ra sao? Dũng đảo mắt, gương mặt trầm xuống. Hắn cảm nhận được thứ gì đó vừa sượt qua da của hắn. Một thứ li ti, nhỏ nhưng nếu tập hợp lại sẽ vô cùng nguy hiểm. Là bụi. Nemesis định chế tạo một quả bom bột mì khổng lồ!
Cũng giống như việc để cửa mở lúc mùa hè mà trong phòng riêng mở điều hòa sẽ tạo ra cơn gió thồi từ trong phòng ra bên ngoài, đó chính là chênh lệch nhiệt độ tạo ra áp suất. Khi một sự khác biệt trong áp suất khí quyển tồn tại, không khí di chuyển từ vùng có áp suất cao hơn đến các vùng áp suất thấp hơn, dẫn đến những cơn gió có tốc độ khác nhau. Hơn nữa, các hạt vật chất càng được nghiền mịn thì diện tích tổng bề mặt của chúng càng lớn và phản ứng hoá học càng mạnh.
Nemesis lợi dụng nhiệt độ từ Thập Phương Luyện Ngục và Băng Thiên Địa Liệt tạo ra một khu vực có áp suất cực cao nhằm thu thập một lượng lớn bụi trong không khí. Sau đó sử dụng một kỹ năng hệ phong để tạo thành một khối hình cầu, tránh trường hợp lượng bụi bị phân tán khắp nơi. Một khi lượng bụi đã đủ dày đặc thì chỉ cần một tia lửa điện nhỏ cũng đủ để nó kích nổ.
Năm 1977, một vụ n·ổ b·om bột mì tại thành phố Westwego (Mỹ) xảy ra khiến những người dân cách đó tới tận 19 km vẫn còn cảm nhận được chấn động. Vậy thì nếu như hắn để quả bom bột mì to như một mặt trăng nhân tạo kia p·hát n·ổ thì e rằng sức công phá của nó đủ để san bằng cả dãy phố, à không, có khi là cả thành phố này sẽ thành bình địa!
Dũng không còn biện pháp nào khác ngoài việc chiến đấu với Nemesis trước khi nó kích nổ thứ c·hết tiệt kia. Chạy ư!? Nói theo cách của game thủ thì Nemesis chính là boss cuối của trò chơi này, thế giới này chính là địa bàn của nó, trừ phi g·iết được nó, còn nếu không, dù có chạy tới chân trời góc bể nó cũng sẽ tìm ra và g·iết cả hai người.
Vũ khí trong tay hắn, thứ duy nhất có thể g·iết được Nemesis lúc này, chỉ có thể là thanh Kurayami. Tùng Vân Nha hay Hắc Tê Khải Giáp e rằng còn chẳng khiến nó để tâm. Còn về thứ hắn đã triệu hồi? Nói hơi quá nhưng đến thời điểm hiện tại, Dũng cũng chẳng biết chính xác chúng có khả năng gì.
-Chậc! Xem ra lại phải…
“Bốp!” Một tiếng tát vang trời, kèm với đó là một gương mặt đầy sự giận dữ “Nếu lần này anh dám chơi trò t·ự s·át rồi để stand tự hoạt động thì chính tay em sẽ đập c·hết anh ngay!”
10 năm, không, có lẽ là hơn. Vì từ quá lâu rồi mới có một người dám tát thẳng mặt Dũng như thế này. Hắn có đau không? Có chứ, má trái của hắn còn đang sưng đỏ, in rõ cả năm dấu ngón tay thế kia cơ mà. Nhưng khi thấy gương mặt như đang đẫm lệ của cô ấy thì hắn không thể nào mà giận được.
Hắn đã quá tự tin vào kỹ năng thân thể gamer, hắn tự tin rằng mình có thể c·hết đi sống lại mà hoàn toàn không gặp vấn đề gì. Nhưng hắn đã quên rằng những người xung quanh hắn thì chưa chắc như vậy.
Nếu kỹ năng có trục trặc gì đó và hắn không thể sống lại thì sao? Nếu sống lại thì đó liệu có còn là hắn không? Hay đã biến thành một kẻ khác rồi? Có cả ngàn câu hỏi về cái vấn đề c·hết đi sống lại này nhưng không một ai có thể chắc chắn.
-Anh xin lỗi. – hắn hơi cúi đầu – Yên tâm, lần này thì anh sẽ khác!
-Được! – Yukino nhìn thẳng mắt Dũng – Thế kế hoạch là gì?
Dũng giơ thanh Tùng Vân Nha lên rồi nở một nụ cười nham hiểm :
-Song kiếm hợp bích!
…
Nemesis đứng đó, tựa như chiến thần. Vũ khí cấp A vẫn còn trong tay, trên đầu còn có một quả bom nổ chậm. Nó không s·ợ c·hết hay nói đúng hơn, nó vốn đã “c·hết” rồi. Nói chính xác hơn, bây giờ, Nemesis chỉ là cái vỏ rỗng, bên trong nó là Lucius, một trong số các thuộc hạ của Caius. Nếu như lúc trước, Nemesis giống như một đứa trẻ mới chỉ tập tãnh biết đi thì giờ đây, nó đã tiến hóa thành một thiếu niên.
Từ phía xa, một vật thể đen đang bay tới. Một bộ giáp với biểu tượng Ω làm mũ trụ, tay lăm lăm thanh kiếm kỳ dị. Lucius không cười nhạo cũng chẳng có vẻ gì là lo lắng. Dù chỉ được phép sử dụng 50% sức mạnh nhưng như thế là quá đủ với ả.
Tay trái đưa lên, bầu trời tối sầm lại. Kỹ năng đặc thù : Lôi Điện Nhất Kích!
Khác với lần trước, lần này không chỉ là một tia mà là cả chục tia sét to tổ bố nhắm xuống bộ giáp.
ẦM!!
Tiếng sấm rền vang hòa kèm với ánh sáng chớp lóe khiến nơi đây tựa như một buổi hòa nhạc. Những tia lửa lóe lên trên bộ giáp khiến nó chao đảo một lúc rồi lại nhanh chóng ổn định lại tốc độ.
Lucius cũng không bất ngờ, dù sao đó cũng là kẻ mà được cả Caius lẫn Ehther lựa chọn, bị một tia sét đánh liền c·hết thì mới là có vấn đề. Ả lần nữa đưa tay lên, sấm sét lẫn nữa nổi lên. Những tia sét tựa như những đứa trẻ ngoan ngoãn, chúng cuộn tròn lấy bàn tay của ả. Bàn tay ả vốn chỉ còn có 3 ngón quắp lại tựa như vuốt nay lại được trang trí thêm một màu xanh bắt mắt.
Kỹ năng đặc thù : Vuốt sấm sét. Mô tả : Nemesis ( Lucius ) điều khiển sấm sét hóa thành v·ũ k·hí dạng trảo. Mỗi đòn t·ấn c·ông sẽ gây thêm sát thương hệ lôi kèm với hiệu ứng t·ê l·iệt. Thời gian duy trì : 30s
Cánh tay của ả hạ xuống, một trảo này rơi xuống tựa như hủy thiên diệt địa : “Ma trảo diệt thần”
Ma trảo diệt thần : gây một lượng sát thương chuẩn tương đương 250% sức mạnh vật lý.
Đây vốn là kỹ năng do Lucius tự học rồi tự phát minh ra, đồng thời cũng vô pháp phục chế lên Nemesis. Con quái vật ấy có thể bắt chước được hình dạng nhưng không có cách nào bắt chước được kỹ năng này của ả.
Răng… Răng… Răng…rắc!
Một trảo rơi xuống, vạn vật nát tan. Những tòa nhà cao tầng tựa như những khối bơ bị một dao chém ngọt. Xét về lý thuyết, giáp Orga có thể chịu nổi nhiệt độ trên mặt trời nhưng lý thuyết khác với thực tế nhiều lắm.
Bộ giáp lảo đảo rồi rơi thẳng xuống. Với Lucius, đòn vừa rồi không khác gì so với việc tiện tay vỗ c·hết một con ruồi. Nhưng có gì đó rất lạ. Một thứ mà ả không thể giải thích được. Cũng giống như việc một đầu bếp nhà hàng năm sao nấu ăn xong rồi lại tự hỏi mình đã cho muối vào hay chưa vậy.
Thật kỳ lạ...