Chương 217 : Vực ( 9 )
Không có chân, Mr.X dưới sức mạnh tuyệt đối không có chút sức phản kháng. Không có v·ụ n·ổ ngầu lòi như trong phim, lưỡi kiếm photon đi tới đâu, máu thịt tóe ra tới đó. Nhìn thấy thành quả, Dũng mỉm cười. Có lẽ đến giờ này, nó đ·ã c·hết hoàn toàn rồi.
Póc! Một tiếng kêu, giống như một hòn đá nhỏ ném vào vũng nước mà nếu không để ý kỹ thì chẳng có ai nghe thấy. Từ lồng ngực phải của nó rớt ra một gì đó. Rút kinh nghiệm từ chuyện Goblin Slayer, hắn lập tức nâng cao cảnh giác, đôi mắt tập trung hoàn toàn vào thứ vừa mới rớt ra.
Trông nó hơi thuôn dài, màu xanh thẫm. Thứ này quen mắt quá, hình như hắn từng thấy nó ở đâu rồi thì phải? Nheo mắt suy ngẫm, hắn bắt đầu nhớ lại những lời Mr.X từng nói. Một kẻ bí ẩn đã cấy một quả bom cũng bí ẩn chẳng kém lên người gã, dù cho có chặt đi cũng không biến mất. Mr.X rất mạnh trước những đòn t·ấn c·ông trực diện nhưng lại quá yếu trước những ma pháp có khả năng hấp thụ máu thịt, cũng có một kẻ đã nói gã là thứ đồ chơi không còn giá trị…
C·hết tiệt, hắn nhớ ra rồi. Cái thứ kia là đậu ma! Nói đậu ma có thể nhiều người không biết nhưng nói tới Chi Chi của siêu nhân Gao thì cả thế hệ 9x đều rõ. Cô ta là một Oruku hình người, thường mặc một bộ đồ màu xanh nước biển, tay lúc nào cũng cầm theo cây quyền trượng và câu nói cửa miệng mỗi khi có một con quái bị tiêu diệt là…
-Đậu ma! Hồi Sinh!
Hồi còn bé, lúc xem phim, Dũng chỉ biết đó là một dạng biến lớn của yêu quái mà thôi. Nhưng theo sự trưởng thành, hắn suy đoán, thứ đậu ma đó vốn chứa linh hồn hoặc một phần linh hồn của Oruku, nó hấp thụ máu thịt còn sót lại rồi biến hóa thành một Oruku mới.
Và đúng theo kịch bản của một bộ phim siêu nhân, từ chỗ máu thịt còn sót lại, hạt đậu nhanh chóng nở ra rồi biến hóa. Như dây leo trên dàn, chúng hợp thể với nhau tạo nên một hình dạng mới.
Nó cao lớn, cả cái tay phải to như cái mái chèo khiến cả người nó thõng xuống. Toàn thân đỏ rực một màu máu, các sợi gân xanh nổi lên to đùng như những con trăn khổng lồ. Cái miệng của nó mở rộng, nước miếng chảy ròng ròng. Đôi mắt vốn đã trắng đục nay còn dại đi trông nó không khác gì một con chó điên. Bây giờ, Mr.X mới thực sự “c·hết”.
-Tệ thật! Evol trong nó mất liên lạc rồi!
GRÀOOO!!
Nhanh như cắt, nó lao thẳng về phía Dũng. Không có ý định cứng đối cứng, hắn lập tức tăng tốc lách mình sang bên, cả người xoay thành một vòng tròn tung một kiếm vào lưng Mr.X, đồng thời cũng phóng ra một cái kỹ năng quan sát lên người nó.
[ Mr.X trạng thái tối thượng, lv100 ( lv90). Mô tả : được hồi sinh bởi đậu ma nên tạm thời đạt được sức mạnh của một cường giả. Tuy nhiên, trạng thái này chỉ có thể duy trì trong vòng 30 phút.
Hp : 100000/100000 ( 1000hp/s)
Mp : 0
Sức mạnh vật lý : 10000
Sức mạnh phép thuật : 100
Giáp : 100000 ( miễn nhiễm với tất cả các đòn t·ấn c·ông từ lv 50 trở xuống )
Kháng phép : 4000 ( miễn nhiễm với tất cả các phép thuật cấp C trở xuống )
Kỹ năng đặc thù : Lục nguyền ấn. ]
Xoạt! Mr.X lao thẳng vào bức tường, sau lưng gã có thêm một vết sẹo nữa. Đáng kinh ngạc thật. Orga Stranser được bọc bởi năng lượng Photon Blood có thể dễ dàng cắt đôi cả một cỗ xe tăng vậy mà lại chỉ có thể để lại một vết sẹo trên người con thú này.
Xét về chỉ số, trạng thái thứ 2 của tên này về cơ bản là gấp đôi so với Licker thủ lĩnh nhưng kỹ năng thì lại quá nhạt nhòa. Hoàn toàn không xứng với một boss cuối. Zombie vương, Goblin Paladin, những con quái vật mà hắn từng gặp còn khá hơn tên này nhiều.
Rầm! Từ đ·ống đ·ổ n·át bước ra, Mr.X trông như một chiến thần. Như con thú bị chọc điên, nó lại lao đến lần nữa.
-Năng lượng Photon đã cạn rồi, xem ra phải dùng tới nó vậy. Tao không muốn phải lộ ra bài tẩy nhưng xem ra không dùng không được rồi.
Rider Orga biến mất, thay vào đó là một bộ giáp đen khác. Hắc Tê Hiệp xuất chiến! Xoay nhẹ núm vặn ở hông, trên tay cánh tay hắn xuất hiện một cái găng sắt, phần trên nhô ra sừng của một con tê giác. Vũ khí phụ của Hắc Tê Giáp : Hắc Tê Thuẫn.
Đối mặt với một cỗ xe tăng đang lao tới, hắn vẫn bình tĩnh xoay cái núm vặn thêm lần nữa. Từ mặt thắt lưng của hắn, một hình chiếu xuất hiện, chúng biến thành một nguồn năng lượng truyền thẳng lên cánh tay hắn. Tuyệt kỹ tất sát : Cuồng Bạo Quyền!
Đoàng!!!
Quyền thịt v·a c·hạm với nhau tạo thành một v·ụ n·ổ khủng kh·iếp. Mr.X lùi lại hai bước, hắn thì như con diều đứt dây bay ngược về phía sau. Cánh tay của cả hai đã vỡ nát sau cú v·a c·hạm nhưng đừng quên, với thân thể gamer, người thường còn một máu thì nằm đó hấp hối chứ hắn vẫn sinh long hoạt hổ.
Đối thủ của hắn cũng chẳng phải dạng vừa, cánh tay vỡ nát kia nhanh chóng mọc ra những sợi thớ cơ mới. Cảnh này làm hắn nhớ đến tên Muzan trong thanh kiếm diệt quỷ. Hắc Tê Khải Giáp sau cú v·a c·hạm đã hư hại nghiêm trọng. Rất may mắn là nó duy trì bằng tinh thần nên chỉ cần hắn không từ bỏ thì vẫn còn tồn tại. Chỉ là với tình thế như này, Hắc Tê Giáp gần như không có khả năng t·ấn c·ông, chỉ là con rùa đen rút đầu để người ta đánh.
Không để cho đối phương có cơ hội thở dốc, Mr.X lại một lần nữa lao lên, cánh tay phải to bè lại vung lên một lần nữa như muốn lấy mạng hắn. Dũng đã dính ấn một lần, thêm đòn vừa rồi là hai, chỉ cần khắc lên thêm bốn ấn nữa, hắn sẽ c·hết.
Nhưng khác với lúc nãy, bây giờ Dũng lại rất bình tĩnh :
-Ba, hai, một…
Ngay khi móng vuốt giơ đến trước mặt Dũng thì…Đoàng! Từ lòng bàn chân, một v·ụ n·ổ phát ra đẩy mạnh hắn lên trên. Thấy con mồi vụt mất, Mr.X điên cuồng, nó cúi xuống, cả người giậm nhảy lên cao. Thế nhưng chờ đợi gã không phải là gương mặt kinh hãi của con mồi mà là một nụ cười của thợ săn khi thấy con mồi của mình rơi vào bẫy :
-Khí Hình Hóa Thực!
Từ sau lưng hắn, mặt trời như bị nuốt chửng bởi bóng đêm vô tận. Hố đen lại một lần nữa xuất hiện, mọi thứ như bị kéo tới. Một luồng khí tức kinh hoàng ấy lại một lần nữa xuất thế.
Ở chính giữa hố đen, một cái xương… không, lần này là một đầu ngón tay. Không có cuồng bạo hung tàn, chỉ có sự lạnh lẽo.
Như muốn vạn vật tan biến.
Ở giữa không trung, Mr.X cố gắng vùng vẫy nhưng vô vọng. Ngón tay ấy cứ thế mà di xuống, giống như nghiền nát con kiến. Những nơi ngón tay ấy đi qua, không có sự đổ nát, không có tiếng kêu than, chỉ có một sự tĩnh lặng đến mức đáng sợ. Tất cả mọi thứ cứ như vậy mà biến mất, cứ như chúng chưa từng tồn tại trên cõi đời này.
Cũng như chiếc xương gai kia, nó tới rất nhanh rồi đi cũng rất nhanh. Mặt trời lại lần nữa tỏa sáng. Dưới mặt đất, Mr.X nằm đó một đống, từ phần ngực trở xuống đều không còn nữa. Không có máu me be bét hay xương trắng hiện ra, cũng không còn hình dạng quái dị kia nữa.
Giống như con rắn chín đầu Hydra bị anh hùng Hercul·es c·hặt đ·ầu rồi tẩm lửa lên đốt, cho dù gã có cố gắng thế nào đi chăng nữa thì phần dưới của gã không cách nào khôi phục được.
-Hahah….Chiêu đó được đấy! – Mr.X cười như điên dại – Mày khá đấy! Nếu là mày thì chắc là sẽ g·iết được nó thôi! Sẽ được, chắc chắn sẽ được…
Tiếng cười cùng tiếng nói của gã cứ nhỏ dần, nhỏ dần cho tới khi cả cơ thể gã hòa tan thành cát bụi. Bên tai hắn lại một lần nữa vang lên tiếng của hệ thống :
-Chúc mừng bạn hoàn thành nhiệm vụ. Asauchi sẽ tiến hóa lên Zankaputo. Hãy lựa chọn hình dạng và kỹ năng.