Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
The Gamer Or Hacker

Chương 206 : Mỹ nhân cứu Anh Hùng ( 4 )




Chương 206 : Mỹ nhân cứu Anh Hùng ( 4 )

Hộc! Hộc!

Dũng ngã gục xuống, máu không ngừng chảy ra từ mang tai chứng tỏ nội tạng đã tổn thương nghiêm trọng. Ma giáp cũng đã tan biến, mắt hắn đã mờ hẳn đi, trong óc chỉ nghe thấy tiếng ong ong.

Tuy biết Khí Hình Hóa Thực sẽ tiêu hao vô cùng khủng kh·iếp nhưng hắn không ngờ nó lại gần như lấy mạng hắn. Bây giờ hắn đang mất dần cảm giác về mọi thứ xung quanh mình, chẳng cần tới Licker, một con zombie cũng thừa sức xé hắn làm nghìn mảnh. Đầu ngón tay cứ lạnh dần, rồi đến cẳng tay rồi bắp tay,…

Cộp! Cộp!

Tiếng giày cao gót vang lên trong không gian, có thứ gì đó đang tới. Hắn cố hết sức mở căng mắt ra nhưng đôi mắt vốn tinh anh nay lại giống như bị khiếm thị. Những gì hắn thấy chỉ là các mảnh khối vô định lập lòe cùng với hai màu đen trắng. Là Zombie, Licker hay Mr.X, hắn chẳng còn biết nữa. Hắn sẽ c·hết sao? C·hết tại đây ư?

Chưa! Hắn chưa thể c·hết được!

Thanh Tùng Vân Nha như con ác xà, chuôi kiếm uốn lượn một vòng quanh cổ tay, viên ngọc màu tím như hòa làm một với da thịt hắn. Cả cơ thể hắn nhanh chóng biến đổi, toàn thân hắn đỏ rực như lửa cháy. Trên đầu hắn mọc ra hai cái sừng dê đen kịt, sau lưng mọc ra đôi cánh dơi to lớn. Cả cơ thể hắn bằng mắt thường cũng có thể thấy là đang phồng to lên.

Đây chính là Át chủ bài thứ 3 của hắn, cũng là cái cuối cùng : Trạng Thái Hóa Quỷ. Theo lý mà nói, đây cũng không thể coi như át chủ bài vì khả năng điều khiển trạng thái này là con số không. Ở trạng thái này, thứ hắn biết chỉ có chém g·iết mà thôi! Lần gần nhất hắn sử dụng nó cũng là ở thế giới Kenichi lúc Miu bị Ác Quỷ Thần Quyền bắt đi mà đó còn là kích hoạt nhờ Caius.

Lần này tuy có thể chủ động kích hoạt kỹ năng nhưng hắn không thể điều khiển được nó. Chính vì vậy, một khi kích hoạt thì chỉ có một khả năng : hắn c·hết hoặc đối thủ c·hết!

-Trời đất ạ! Có mù cũng phải thấy mờ mờ chứ? – Yukino ngao ngán lắc đầu – Em chứ có phải ai đâu mà phải liều mạng thế?

Thế nhưng đáp lại nàng lại là….

GRÀOOO!

Gầm lên một tiếng, con quái vật kia lao tới, tay trái vung thanh Tùng Vân Nha lên bổ một đường chí mạng từ trên xuống. Nếu như trưởng lão ở đây, ông ấy nhất định sẽ kinh ngạc vì đường đao ấy đã có phần khí thế giống hệt như Ōganosuke Yogi, con quái vật và cũng là thủ lĩnh của Bát Nhận Đoạn Tội, người đã đánh ngang hàng với ông ấy.



Đối mặt với một đao đầy khí thế như vậy, Yukino vẫn thản nhiên mỉm cười :

-Cấp độ truyền thuyết? À không, có vẻ hơi giống với lão ấy nhưng nếu chỉ thế này thì…

Keng!! ẦM! ẦM!!

Tiếng kim loại v·a c·hạm, không gian như muốn vặn vẹo sau đòn vừa rồi.

Một thanh đại đao chặn đứng đòn t·ấn c·ông, nếu như Dũng còn tỉnh táo chắc hẳn sẽ nhận ra đây chính là thanh Thiết Toái Nha mà hắn đã đưa cho 2B, không, giờ phải gọi cô ấy là Yukino mới đúng. Gạch đá dưới chân cô ấy ngay lập tức vỡ vụn sau đòn vừa rồi là đủ hiểu nhát chém đó uy lực đến mức nào.

-Một kích toàn lực chỉ có sức của Chuẩn Cường Giả? – Yukino vẫn tươi cười như cũ – Vui vẻ chút chắc cũng không có vấn đề gì đâu ha.

Rầm!

Mất đi điểm tựa, thanh Tùng Vân Nha trong nháy mắt chém xuống đất một đường kiếm sắc bén. Con quái vật như trố mắt ra, gặp quỷ, cái người trước mặt vừa biến mất ngay trước mũi nó.

Bốp!

Một cú đá từ phía khiến nó lộn ngược về phía trước mấy vòng. Cú này tuy không đau nhưng lại mang tính sát thương cực cao. MẸ NÓ! Lớn đến chừng này còn bị người ta đá mông! Phía sau vẫn văng vẳng tiếng cười nhạo!

Thế nhưng khi nó vừa mới quay đầu lại, người đó đã đứng trước mặt nó :

-Chào.

Bốp!

Lại thêm một cú đấm vào mặt khiến nó lăn thêm vài vòng. Quá đau đớn, nó bật phắt dậy, bên tay phải xuất hiện thêm một thanh kiếm nữa. Đó là một thanh đại kiếm bản to, đầu kiếm không được làm nhọn mà làm thành hình bán nguyệt, toàn thân kiếm khắc đầy những phù văn kỳ dị.



-Fume Ultra Greatsword? Là thanh kiếm của con Goblin đó? – trong mắt Yukino lộ ra một tia thích thú - Đây là lần đâu tiên ta thấy nó đấy!?

Miệng nói nhưng tay của nàng lại không ngừng, toàn thân nàng phát ra khí thế, một đường kiếm khí sắc bén bắn ra. Những nơi nó tiếp xúc toàn bộ đều bị cắt làm hai. Kỹ năng đặc thù của Thiết Toái Nha : Phong Thương!

Không dám chậm trễ, con quái vật lập tức gầm lên, một cơn lốc màu đen bao bọc lấy nó như một bộ giáp.

Đoàng!

Phong Thương và chạm với cơn lốc màu đen khiến bụi bay mù mịt. Đường kiếm khí tường chừng như có thể cắt vụn tất cả ấy có vẻ như đã bị cản lại.

-Nếu như chỉ một đường kiếm mà đ·ã c·hết thì anh đã không xứng làm chồng em. – Yukino nhún vai – Mà xem ra đàn ông cuối cùng cũng chỉ là những cậu bé lớn xác nhỉ?

Trước mặt nàng, cơn lốc màu đen đã tán đi chỉ để lại nơi đó một hình thù cao lớn. Đó vẫn là con quái vật kia, chỉ có điều, trên thân nó đã được trang bị mũ giáp. Giáp đen bóng loáng, trước ngực là một lò phản ứng màu xanh lá, toàn thân trên dưới trông giống như một con Robot biến hình. Ngay cả thanh Tùng Vân Nha cũng biến đổi hình dạng, tay cầm ngắn hơn, lưỡi đao cũng biến to hơn, trông nó giống như một thanh rìu chiến hơn là một thanh kiếm.

Con quái vật tiến về phía nàng, mỗi bước chân của nó như muốn rung chuyển nơi đây, bàn chân lõm hẩn xuống sàn nhà một phân.

-Là kỹ năng của thanh Fume sao? – Yukino vẫn đứng đó bất động, ánh mắt lộ ra sự hứng thú – Linh Hồn Hiệp Sĩ này chắc không phải của Optimus hay Megatron đâu nhỉ?

Gầm lên một tiếng, con quái thú ấy vung kiếm lên. Thanh Fume Ultra Greatsword tạo thành một đường vong cung từ trái sang như muốn cắt đôi nàng ra. Thấy cảnh này, Yukino chỉ cười nhạt, Thiết Toái Nha nâng lên đỡ đòn. Tới Tùng Vân Nha là v·ũ k·hí cấp S nàng còn chưa ngán chứ nói gì tới loại v·ũ k·hí cấp A này. Tuy nhiên…

Rầm!

Khác biệt với sự tưởng tượng của mình, nàng trực tiếp b·ị đ·ánh bay. Tuy b·ị đ·ánh bất ngờ nhưng Yukino vẫn rất nhanh nhẹn, cả người xoay một vòng trên không, hai chân như một vũ công bale nhẹ nhàng tiếp đất.



Ngay khi nàng tiếp đất, con quái vật đã phi tới trước, một cú đấm móc trái nhanh như cắt đã tới sát trước mặt.

ẦM!!

Một t·iếng n·ổ lớn vang lên, một tiếng thét chói tai vang lên. Bụi mù tán đi, chỉ để lại đó một cảnh tượng kỳ dị. Yukino vẫn đứng đó, bàn tay nhỏ bé như có ma lực mà giữ chặt lấy nắm đấm to lớn kia. Nếu xét về kích cỡ, nắm đấm kia so với bàn tay ấy không khác gì so voi với kiến nhưng lần này, kiến thắng voi.

-Dũng này. Chị Mikumo đã từng dạy anh rồi đúng chứ? Có những thứ của phụ nữ tốt nhất là không nên động tới…

Răng rắc!

Trong không gian kỳ dị ấy, người ta có thể nghe thấy cả tiếng xương tay bị bẻ vỡ. Xung quanh Yukino, không khí như vặn vẹo, gương mặt của nàng càng lúc càng lạnh lẽo.

Rầm!

Như có sức mạnh vô hình, cả người con quái vật bị kéo xuống sàn, cả người như quỳ gối trước người con gái trước mặt.

Không chịu khuất phục, nó gầm lên một tiếng. Kỹ năng huyết mạch Orge phát động : Mình đồng da sắt! Thế nhưng giống như một con kiến cố gắng lay động một ngọn núi, việc nó làm vô ích.

Con quái vật đổ mồ hôi lạnh. Đây là lần đầu tiên nó bị áp đảo về mặt sức mạnh, đứng nói là đứng lên, dù cho có dùng hết sức cũng không thể rút bàn tay ra được. Nghiến răng chịu đau, tay phải nó vung thanh Tùng Vân Nha lên, một đường đao sắc lẹm từ bên dưới chém lên.

Vỏ bề ngoài, một đao này là nhắm tới Yukino nhưng chỉ mình nó mới biết, đao này là hoàn toàn không có ý t·ấn c·ông. Trước một đao này, cô nàng này chỉ có hai lựa chọn, một là dứt khoát bóp nát bàn tay để nhận một đao, hai là thả tay ra lui lại, lúc đó thì có thu tay về được hay không thì đúng là phải xem ý trời.

Với nó, thà rằng mất một tay còn hơn là tiếp tục bị khống chế, cứ như thế này thì kẻ c·hết trước chính là nó. Không khí quanh nơi này như đặc quánh lại, ánh mắt nó sáng lên rực rỡ. Xong rồi… Có vẻ như con ngu này dám đỡ một đao này của nó, định làm tay không bắt kiếm à!

Thế nhưng chuyện tiếp theo liền khiến nó trố mắt ra. Hai ngón tay trắng muốt như tuyết, nhỏ như ngọn bút nhẹ nhàng kẹp chặt lấy thanh Tùng Vân Nha như kẹp một tờ giấy mỏng vậy.

Yukino sau màn biểu diễn vẫn cười, chỉ là nụ cười của nàng đã trở nên lạnh buốt tâm can :

-Định làm hỏng mặt em. Còn mắng em nữa. Có vẻ như anh chán sống rồi thì phải?

Ngay sau câu nói, trong phạm vi trăm mét, vạn vật như muốn đóng băng. Vực của Yukino phát động!

Con quái vật : Cô bạn à, chúng ta có thể đàm phán không?