Chương 204 : Mỹ nhân cứu anh hùng ( 2 )
Grào!
Grào!
Grào!
Những tiếng gào rú vang vọng bên tai Dũng. Chẳng quan trọng gì sất, cái ngưỡng này là cứ chém trước hỏi sau. Tay phải Lưu Tinh Thương vung lên, vòng khống chế lưu thủy hiện!
Phập!
Cây thương đi tới đâu, “người” c·hết như ngả rạ tới ấy. Thấy đồng bọn quá chậm chạp, một con licker nhảy bổ về phía hắn. Móng vuốt sắc bén đã biến dị trực tiếp vươn thẳng về phía cổ hắn. Xem ra licker tuy cũng bị ảnh hưởng bới kỹ năng nhưng trí tuệ cũng không thấp đi quá nhiều.
Nếu nói điểm yếu của một con rối chính là các phần khớp nối của nó thì điểm yếu chí tử của bất cứ bộ giáp nào cũng chính là phần cổ. Đây thường là nơi không được che chắn hoặc cho dù có cũng rất ít.
Không chần chừ, Dũng vung tay trái lên đấm ra một quyền đáp trả. Chiêu W của Sett : Cuồng thú Quyền phát động!
Móng vuốt đối đầu với nắm đấm thì kết quả sẽ như thế nào? Cũng giống như trò kéo búa bao vậy, từ xưa tới nay làm gì có chuyện kéo sẽ thắng búa!? Tuy móng vuốt của Licker cũng rất sắc bén, thậm chí là còn cứng rắn hơn cả sắt thép nhưng nếu so với Hắc Tê Khải Giáp thì nó còn kém nhiều lắm!
Rắc!
Móng vuốt của Licker trực tiếp vỡ vụn, nắm của hắn thuận đà trực tiếp xé toạc toàn bộ một cánh tay của nó. Con licker mất đã ngã lăn như bị dưới đất. Thế nhưng đây hoàn toàn không phải là trận chiến một chọi một, đám zombie càng không phải chính nhân quân tử gì cả.
Nhanh như cắt, hai con licker khác lao ra từ hai bên như hai cỗ xe tăng nhằm xé xác kẻ trước mặt. Những con cấp thấp trực tiếp giờ lại trở thành vật cản, trực tiếp bị đụng bay. Chỉ chưa đầy mấy giây, hai bàn tay với đầy những móng vuốt sắc bén đã ra đòn. Một trên một dưới, một nhắm vào cổ, một vào chân.
Ngay khoảnh khắc ấy, dưới lòng bàn chân Dũng, hai t·iếng n·ổ lớn phát ra. Sóng xung kích phát ra giống như động cơ đẩy mạnh hắn lên trên cao. Nếu là kẻ khác, hành động này không khác gì t·ự s·át nhưng với một kẻ đã ăn trái ác quỷ bomu bomu no Mi như hắn thì đây là một điều rất bình thường.
Trái bomu bomu cho phép Dũng tạo ra những v·ụ n·ổ mà không ảnh hưởng tới bản thân. Nếu đã thế thì sao không thử lợi dụng sóng xung kích từ v·ụ n·ổ làm bàn đạp? Và trong khoảnh khắc ấy, hắn đã liều mạng để thí nghiệm một phen.
Kết quả có thể nói là thành công khi hắn đã trực tiếp nổ bay bản thân lên trời. À không, cũng không tính là thành công lắm..
Sóng xung kích quá mạnh trực tiếp thổi bay hắn tới hơn cả chục mét. Ở trên không trung, hắn thậm chí còn thấy cả một đàn quạ bay ngang qua mặt.
Rầm!
Như một lẽ tự nhiên, trọng lực của đất mẹ đã yêu thương kéo hắn quay về với thực tại. May mắn cho hắn rằng nơi đây là tầng thượng của một tòa nhà nên c·hấn t·hương cũng không quá nghiêm trọng. Thế nhưng tinh thần của hắn thì không ổn tý nào, hai tai hắn cứ ong ong, cảm giác máu mũi sắp tuôn trào ra đến nơi.
Máu với mana vẫn còn đầy đủ nhưng Dũng biết, nếu như cứ tiếp tục thì tinh thần của hắn sẽ vỡ nát. Đến lúc ấy, nhẹ thì tẩu hỏa nhập ma, điên điên dại dại, nặng hơn thì lên bàn thờ gặp các cụ.
-Khốn thật! Chẳng lẽ mình lại c·hết ở cái nơi quỷ quái này!
Cười khổ một tiếng, Hắc Tê Khải Giáp từ trên cơ thể gã đã giải trừ. Thứ này tiêu hao quá nhiều tinh thần lực, với sức của hắn hiện tại, duy trì nó là điều bất khả thi.
-Chưa bao giờ dùng tới nó trong thực chiến nhưng bây giờ đành phải xem ý trời vậy!
Hắc khí từ trong cơ thể hắn liên tục tuôn ra, nó lượn lờ xung quanh dũng như những bóng ma vô định. Như có một lực hút vô hình, những bóng ma đó bao bọc quanh cơ thể hắn rồi hợp thành một bộ giáp. Ma giáp Sautron : Tham Chiến!
Giết! Giết! Giết hết chúng!!
Sức mạnh như tuôn trào ra từ lồng ngực. Hai mắt đỏ ngàu như màu máu, miệng của hắn đang gầm gừ những tiếng vô nghĩa. Ở bên ngoài bộ giáp, hắc khí thoát ra càng lúc càng nhiều, chúng đen kịt lại giống như một hố đen. Chúng bay tán loạn khắp nơi giống nhu những bóng ma vô định.
Tình trạng tinh thần của hắn vốn đã không ổn, nay lại triệu hồi Ma giáp lại càng khiến nó bất ổn hơn bao giờ hết. Trong não hải của hắn, tất cả chỉ có thể gói gọn trong một chữ : GIẾT!!!
Keng : Thần trí của bạn bị ảnh hưởng bởi ma giáp Sautron. Đề nghị giải trừ ngay lập tức!
Keng : Thần trí của bạn bị ảnh hưởng bởi ma giáp Sautron. Đề nghị giải trừ ngay lập tức!
Keng : Thần trí của bạn bị ảnh hưởng bởi ma giáp Sautron. Đề nghị giải trừ ngay lập tức!
…
Kỹ năng tinh thần gamer của hắn có thể chặn các công kích trí não từ bên ngoài, từ cấp thế giới trở xuống, nó coi khinh. Nhưng ma giáp Sautron thì khác, đây là thứ được hình thành từ Rinki của Dũng, nó là thứ do chính hắn tạo ra. Công kích trí não từ bên ngoài đánh vào thì còn chống được chứ ảnh hưởng từ chính thứ do bản thân mình tạo ra thì nó bó tay toàn tập.
-HAHAHAHAHHH…. Bố mày còn chưa yếu đến cái mức bị chính thứ do mình tạo ra nuốt chửng đâu!
Cười lớn một tiếng, hắn hét vang : Geki!
Tức thì, từ trong cơ thể hắn, từng đợt, từng đợt bạch khí thoát ra, hắc khí xung quanh hắn nhanh chóng ổn định trở lại. Tuy chưa tập hợp lại ma giáp nhưng cũng không còn tình trạng tán loạn khắp nơi nữa.
Nhưng, điều đó chưa đủ. Geki với Rinki bản chất khác biệt với nhau, nếu cứ để tiếp tục chỉ tổ ăn mòn lượng Rinki với Geki hắn đang có trong vô vọng. Hắn có thể làm được gì? Hắn cần một sự khống chế. Thứ gì có thể giúp hắn? Trái Bomu Bomu no Mi? Có họa điên mới cho vào, chỉ tổ làm sự kiểm soát của hắn thêm loạn. Hắn cần một thứ gì đấy có tính kiểm soát, một sức mạnh có thể duy trì lẫn áp chế Geki và Rinki.
-... Đợi đã, áp chế... ăn mòn... Đúng rồi! Stand! Evol!
Stand của hắn hoàn toàn có thể kết hợp với Sauron để kiểm soát nó, ăn mòn lấy tâm tình tiêu cực của nó. Thế nhưng có trời mới biết thứ này khi bị hòa lẫn với ma giáp thì liệu nó có ăn mòn cả tâm trí hắn hay không?
Nhưng hiện tại không cho phép hắn nghĩ quá lâu. Chúng đang tới!
Phốc! Như những con thằn lằn, bốn chân của những con licker bám chặt vào mặt tường. Nhanh như cắt, chúng đã chạm mặt hắn. Tóm lấy thanh lan can làm đà, một con nhảy bổ về phía hắn, miệng há rộng hết mức như muốn cắn đứt đầu hắn. Từ trong bộ giáp, hắn hoàn toàn thấy rõ ràng hàm răng trông như hàm cá mập với những cái răng to lởm chởm sắc nhọn.
Theo bản năng, Dũng giơ tay trái lên trước mặt đỡ đòn. Phập!! Đứng ngoài xa cũng có thể nghe thấy tiếng cắn, cái miệng lởm khởm của con Licker trực tiếp đớp trọn lấy phần dưới cánh tay của hắn.
Cú đớp mạnh đến mức khiến xương cánh tay của hắn cảm giác đã gãy làm hai nửa. Đau! Đau kinh khủng! Đã quá lâu rồi hắn mới cảm nhận một cơn đau rõ ràng đến mức như muốn sống đi c·hết lại thế này!
Như một con chó điên, Licker điên cuồng dùng sức nhằm nhổ đứt cả cánh tay của hắn xuống. Thế nhưng nó cảm giác giống như mình vừa cắn phải miếng cao su vậy, vừa dai vừa đắng. Còn chưa để nó nghĩ xong, thanh Asauchi từ bên dưới lao lên đâm thẳng vào não nó.
Phập!
Không lấy đà, thanh Asauchi chỉ kịp đi sâu vào một nửa não của con Licker. Thế nhưng chừng đó là đủ để g·iết nó. Con licker từ từ gục xuống, hàm răng vẫn cắn chặt vào tay Dũng không buông.
Hắn thở ra một hơi. Khoảnh khắc con Licker há miệng ra, Evol đã kịp thời hóa dạng giáp bao bọc lấy cánh tay hắn. Khác với Sautron là dạng giáp cứng, giáp của Evol là giáp dạng mềm, chuyên hấp thụ chấn động chứ nếu không cú đớp vừa rồi đã biến hắn thành Dương Quá.
Rầm! Rầm!
Không để cho hắn nghĩ thêm, sân thượng chỗ hắn đã xuất hiện thêm bốn con Licker nữa. Không thể chần chừ thêm một giây, hắn ngay lập tức chạm vào cái xác con Licker biến nó thành một quả bom Axit. Chỉ cần chúng dám lao vào đây thì cả đám sẽ tan xác. Sau vụ này thì chắc hắn sẽ mất một cánh tay hay một con mắt còn đám Licker sẽ c·hết sạch. Thế nhưng những việc sau đó làm hắn trợn tròn mắt ra!
Chúng không t·ấn c·ông ngay mà đi xung quanh hắn tạo thành vòng tròn. Khác với những con zombie cấp thấp, Licker có khả năng học hỏi rất nhanh. Trong số chúng có một con nổi bật hơn tất cả. Khác với những con Licker toàn thân màu đỏ hồng của những thớ cơ, con Licker này lại có màu xanh lá cây, móng vuốt cong queo nhưng lại bóng loáng dưới ánh mặt trời. Nơi nào chúng đi qua, sân thượng như bị cày ra một mảng.
Bản năng săn mồi của chúng có vẻ đã phát triển rõ rệt so với hồi còn là nhân loại, hay có thể so sánh với bầy sói săn mồi vậy. Vây quanh con mồi với số đông, ép con mồi tới đường cùng và rồi xâu xé nó! Thậm chí là cả bản năng sinh tồn khi thấy đồng loại c·hết trước mặt và tên màu đen kia chưa chạy trốn.
-Khốn thật! – hắn thầm chửi trong bụng – Chơi tiêu hao thì mình là thằng đi trước!
Việc tạo ra một quả bom không khó đối với hắn nhưng việc duy trì cho nó không nổ ngay thì tiêu hao tinh thần vô cùng khủng kh·iếp. Phép công phá diện rộng thì hoàn toàn không có.
Grừ!
Tiếng gầm gừ rất nhẹ nhưng cũng rất nhiều. Đông! Rất đông zombie đang tiến về đây. Sắc mặt Dũng tái dần, lúc này hắn quả thực đã cảm nhận lưỡi hái tử thần đang từ từ kề vào cổ. Cả cơ thể, từng lỗ chân lông, từng giọt máu đều đang thét gào, thậm chí ẩn bên trong nội tâm của hắn còn kêu gọi mãnh liệt, kêu hắn nhất định phải chạy khỏi đây.
Thế nhưng chạy ư? Chạy đi đâu bây giờ? Cho dù chạy được thì sao chứ, hình ảnh cô bé con đó, cô bé đã mất đi người cha của mình đã níu áo hắn lại rồi tươi cười khi đó sẽ ám ảnh hắn cả đời mất. Trong tâm hắn như đang phân tách thành hai người, hai ý thức riêng biệt. Một người kếu gào hắn chạy trốn để giữ mạng, kẻ còn lại trách hắn đã bỏ rơi tất cả!
Khẽ thở dài một hơi, hắn gầm nhẹ :
-Kệ cái con bà nó! Cùng lắm thì c·hết tại đây, mất đi có mấy cái Lv chứ mấy!
Mặc kệ cơn đau từ cẳng tay truyền tới, hắn dùng hết sức mình ném mạnh cái xác về phía đám Licker. Đã có sự đề phòng trước, chúng ngay lập tức nhảy về phía sau. Thế nhưng mục tiêu của hắn là thứ khác.
Đoàng! Một t·iếng n·ổ lớn vang lên, cả sân thượng trực tiếp nổ ra một lỗ lớn, gạch đá hòa lẫn với bê tông rơi xuống tầng dưới lả tả như mưa. Những mảng gạch to lớn rớt xuống như sao băng trực tiếp đè nát những con Zombie cấp thấp bên dưới. Hắn cũng thuận thế theo đó mà rơi xuống cùng.
Bất ngờ nhưng không bị động, những con Licker nhanh chóng thể hiện bản lĩnh của mình. Những bàn chân to lớn với móng vuốt sắc nhọn nhanh chóng bám chặt lấy các bức tường như những con tắc kè.
Ngay khoảnh khắc hắn ngã xuống bên dưới, nhanh như cắt, một con Licker từ trên không lao tới, chi trước dang rộng ra hết cỡ móng vuốt sắc bén tỏa ra khí lạnh như một máy chém từ trên cao xuống.
Xoạt! Mặt sàn như miếng đậu hũ bị để lại vết cắt hình chữ X thật sâu. Thấy con mồi đã lăn sang một bên ba con Licker bên trên ngay lập tức há miệng ra, những cái lưỡi dài ngoẵng, đầu lưỡi như có cái miệng nhỏ, bắn thẳng về phía thứ màu đen kia như những viên đạn. Con licker kia cùng không nhàn rỗi, nó đứng thẳng lên bằng cả hai chân như người, chi phải biến hình thành một cây búa khổng lồ giáng xuống.
Không kịp tránh đòn này, hắn xoay người, Evol kết hợp với hắc khí lập tức hóa thành lá chắn đỡ đòn của cây búa kia giáng xuống.
Rầm!!
Lá chắn tiếp xúc với cây búa toàn thân trực tiếp rạn nứt, e rằng không thể chống lại búa thứ hai. Thế nhưng chưa đợi tới búa thứ hai tới, một cái lưỡi như ác xà uốn luọn nhắm thẳng đầu hắn mà phi tới.
Tay phải Dũng đưa lên, kỹ năng : vòng khống chế lưu thủy kích hoạt! Bộp! Ngay khi đầu lưỡi của Licker kịp chạm vào mũ giáp thì thân lưỡi đã b·ị b·ắt lại giữa không trung. Nếu như trưởng lão hay mấy vị sư phụ ở đây mà thấy cảnh này chắc hắn sẽ phải há hốc mồm ra vì thứ hắn vừa làm tương đương với chuyện tay không bắt đạn mà không phải là đạn thường mà là đạn từ súng ngắn.
Thế nhưng khi hai tay đã bị khóa chặt thì đó cũng là lúc mà hai cái lưỡi còn lại phát huy tác dụng. Phập! Như hai con trạch, chúng cắm phập vào đầu hắn, đầu lưỡi xuyên qua lớp giáp mũ đen.