Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
The Gamer Or Hacker

Chương 199 : Licker




Chương 199 : Licker

Chương 199 : Licker

Rắc!

Tiếng xương sọ vỡ vang lên. Thế nhưng rất nhanh sau đó, hàng chục con khác đã thế chỗ của kẻ vừa mới nằm xuống mà lao về phía trước. Điểm đáng sợ nhất của Zombie là gì? Có hai thứ. Đàu tiên, đó là cảm xúc. Chúng không biết mệt mỏi, không biết sợ hãi càng không biết chạy trốn. Tất cả những gì chúng làm chỉ là tuân lệnh theo bản năng. Và điểm thứ 2, cũng chính là cái đáng sợ nhất : Số lượng. Không một ai có thể ước lượng số zombie xuất hiện cả chỉ bởi đơn giản một điều : chúng quá đông!

Nếu với người bình thường rơi vào trạng thái bị cả ngàn con zombie bao vây, kết cục chỉ có một : C·hết! Thế nhưng, trong cái hoàn cảnh thập tử vô sinh ấy, có một kẻ lại cười. Nụ cười của hắn rất thản nhiên, bình tĩnh thậm chí ngay cả đôi mắt cũng hoàn toàn không để lộ ra chút sát ý . Thế nhưng nụ cười ấy thật sự rất đáng sợ, nó giống như cái cách mà Joker đã cười khi b·ị b·ắt vào ngục tối vậy. Đây hoàn toàn không phải là kết thúc mà là sự khởi đầu mới.

Với từng điệu vũ, gã tiễn đưa từng bóng "người" bao quanh nó đi về cát bụi với từng bộ phận trên cơ thể. Bàn chân, bàn tay, cùi chỏ, đầu gối,...bất cứ thứ gì cũng là v·ũ k·hí dễ dàng và chuẩn xác tới lạ kỳ thổi bay đầu của đám "người xám". Nhưng, đám người kia vẫn không hề tỏ ra sợ hãi, lê lết cơ thể tàn tạ của họ bao quanh sinh vật đỏ kia. Gã cũng tính là thông minh khi mà đã dụ lũ zombie vào một ngõ cụt rồi mới quay lưng lại mà đánh với chúng.

Hai tay gã tóm lấy đầu của một con rồi kéo mạnh xuống, đồng lúc đó thân dưới bật mạnh lên, đầu gối húc thẳng vào mặt nó.

Răng....Rắc! Rắc!

Giống như bị xe tải đâm, đầu con zombie trực tiếp nát bấy. Thế nhưng đó chưa phải kết thúc, những mảnh vỡ của cái đầu ấy vung vãi khắp nơi và... Bùm!! Những mảnh vỡ như những quả lựu đạn cỡ nhỏ trực tiếp thổi bay một mảng lớn zombie. Năng lực của trái Bomu Bomu no Mi kích hoạt!! Thế nhưng khoảng trống ấy đã nhanh chóng bị lấp đầy bởi những con khác. Cũng may là khoảng trống đó đủ lớn để Dũng thở ra một hơi :



- Chậc! Vẫn còn đông quá! Xài tới Khí Hình Hóa Thực thì hơi bị lãng phí. Dùng cái này đi!

Tay trái gã tóm lấy một cái xác dưới chân mình, gã ném mạnh nó về phía đám zombie vẫn đang ùn ùn đi tới. Đám zombie không hề để tâm tới đồng bạn của mình mà cứ thế dẫm lên, thế nhưng chúng không biết rằng, thứ chúng dẫm lên không phải là cái xác thông thường.

Đoàng!!!

Một tiếng sét vang dội vang lên trực tiếp tiễn quá nửa đám zombie lên đường ngay và luôn. Đám còn lại cũng chẳng khá hơn, toàn thân chúng bị ướt đẫm máu tươi, giống như những ngọn đuốc sống với một màu đỏ rực. Dũng thấy cảnh này thì mỉm cười. Đây chính là kỹ năng mới của hắn : Bạo Huyết! Nguyên tắc hoạt đông của nó cũng rất đơn giản là sử dụng các sóng chấn động hội tụ vào một điểm để tạo sức công phá cao nhất. Còn đ·ám c·háy kia chính là máu được đun sôi ở nhiệt độ cao nhờ sóng xung kích do v·ụ n·ổ. Thế nhưng, mọi chuyện vẫn chưa dừng lại.

Đoàng!

Những t·iếng n·ổ liên tiếp lại một lần nữa vang lên kết liễu những ngọn đuốc sống. Lần này ít nhất là nửa đám zombie xui xẻo ra đi. Điểm đáng sợ nhất của bạo huyết chính là những thứ bị văng ra khỏi quả bom ban đầu sẽ lại biến thành những quả bom nhỏ lần nữa.

Chiêu này cũng không phải là không có nhược điểm, thậm chí là có rất nhiều. Đầu tiên cần một vật thể để hắn có thể "chế tạo" ra bom, hơn nữa bản thân vật thể cũng cần có vật dễ cháy hoặc ít nhất là có thể bắt lửa tốt mới có thể phát huy tối đa sức mạnh vốn có. Lần trước hắn cũng từng dùng chiêu này để hạ cả một con Charcharodontosaurus nhưng lần đó là dùng trên một chùm lựu đạn, hơn nữa là p·hát n·ổ trong phạm vi nhỏ nên uy lực mới đủ sức kết liễu. Còn lần này thì...

- Zero, đám này còn bao...



Chưa kịp dứt lời, lông tóc của hắn đã dựng đứng lên. Phải biết là hiện tại hắn vẫn con đang trong bộ giáp Hắc Tê, có thể nói là dù có xe tăng cũng chưa chắc có thể làm gì được vậy mà giác quan của hắn lại rung lên. Không dám chậm trễ, hắn theo bản năng cúi xuống.

Vút!

Bức tường phía sau Dũng, một cái lỗ nhỏ chỉ chưa đầy đầu ngón tay út của hắn đã được đục thủng, từ cái lỗ nhỏ đó, thứ dịch đen sì liên tục nhỏ xuống v·a c·hạm với mặt đất tạo thành những tiếng xèo xèo như axit. Ngước nhìn lên, Dũng ngạc nhiên. Đó là một cái lưỡi ạ!!

Còn chưa để hắn hoàn hồn, cái lưỡi ấy trực tiếp rút về với một tốc độ không tưởng. Nhìn theo phía cái lưỡi, hắn kỳ lạ, người biến dị à. Đó là một người đàn bà với đầu tóc rũ rượi, đôi mắt ngập tràn màu máu. Thế nhưng thay vì đi bằng hai chân, bà ta bò dưới đất bằng cả tứ chi nhưng cái điểm kỳ lạ nhất là cái miệng của bà ta. Nó mở rộng ra, nơi đó có một cái lưỡi dài lê thê, đầu lưỡi vẫn còn thứ gì đó.

- Quan sát!

[ Quan sát thành công.]

[ Bán Licker : Lv 30, HP : 3000, MP : 2000. Kỹ năng : phóng lưỡi, độc tố ( nội tại ) ]

- Ờm...chém g·iết cũng lâu nhưng mình vẫn còn khá tỉnh táo mà nhỉ?



- Cơ mà...

- ...Một con Licker ở thế giới High School of the Dead? Là mình điên hay thế giới này có vấn đề!? Chứ không phải sao đám zombie đầu đất này lại biết tiến hoá, lại còn là tiến hoá thành Licker mới c·hết chứ!?

Dũng hơi sững lại nhìn chằm chằm vào cái bảng status con quái, mồm tí rớt quai hàm xuống đất. Hắn dám chắc cái thế giới đang đứng là High School of the Dead, là một nơi HOÀN TOÀN chỉ có zombie thường xuyên suốt series. Thế mà tự dưng trên trời nhảy đâu ra cái con Bán Licker chà đạp thẳng vào cái thường thức của hắn vậy???

Lẽ nào...

- Caius! Ehther! Lòi cái mặt ra đây giải thích coi!??

Hò hét cả nửa ngày trời, cuối cùng nó cũng ra mặt. Nhưng thứ hắn nhận được lại là : Hệ thống đang tạm thời bảo trì, sẽ có quà đền bù sau. Mé nó, thảo nào vẫn chưa thấy Khí Hình Hóa Thực của mình đâu. Không kịp để hắn suy nghĩ, pựt một tiếng, cái lưỡi dài lê thê lại bắn về phía hắn với một tốc độ không tưởng. Xem ra bán Licker cũng có thể tính là khôn ngoan, nó biết đối phương giỏi cận chiến nên nó quyết định ở yên tại chỗ làm xạ thủ. Thật đáng tiếc, thứ đáng sợ nhất của nó là yếu tố bất ngờ từ cái lưỡi, một khi đã mất đi thứ này thì trong mắt Dũng, con này cũng chỉ giống như bao con zombie khác.

Lách nhẹ người sang bên để tránh đòn, cái lưỡi đi xuyên thủng qua bức tường dày cộp đằng sau hắn như một mũi giáo xuyên qua một tờ giấy. Ngay khoảnh khắc đó, Dũng đưa tay ra tóm chặt lấy lưỡi của nó. Quấn quanh cái lưỡi ấy thành một vòng trong lòng bàn tay mình, hắn ra kéo mạnh một cái. Con bán Licker ngay lập tức bổ nhào đầu xuống đất, cả người cứ thế bị kéo lại gần chỗ hắn. Điểm mạnh của đám bán licker là lưỡi không dễ bị giật đứt nay lại trở thành điểm yếu c·hết người của chúng. Cảm giác được nguy hiểm, nó ngay lập tức há to miệng định cắn đứt lưỡi mà chạy trốn. Thế nhưng đã muộn.

Đoàng! Đoàng! Đoàng!

Ba phát súng liên tiếp trực tiếp bắn nát sọ khiến nó c·hết ngay tắp lự. Chẳng cần biết mày là Licker hay cái gì, cứ bắn nổ sọ là xong đời hết. Zombie cũng đã vãn vãn đi nhiều rồi, hắn vừa mới định rời đi đã phải chửi thề :

- Mẹ nó! Các ngươi là muốn g·iết người à!