Chương 191 : Bản lĩnh
Chương 191 : Bản lĩnh
Sau một hồi thảo luận, hắn quyết định đi theo cốt truyện là tới nhà cô Shizuka. Theo trí nhớ của hắn ở nhà cô ấy có một đống v·ũ k·hí và một chiếc Humvee M1025. Dù sao thì ngồi trên một con xe quân sự cũng an tâm hơn nhiều so với một con xe buýt. Nhờ ơn mấy con zombie, trên quãng đường hắn vừa đi vừa g·iết cũng kiếm chác được kha khá nhưng chính điều đó cũng ngốn mất 3 tiếng đồng hồ của bọn hắn.
Tới được nơi thì trời cũng đã ngả vàng từ lâu nhưng có vẻ như nơi đây vẫn có những vị khách không mời mà tới. Chỉnh lại cà vạt thanh Asauchi lại một lần nữa xuất hiện trên tay hắn. Saeko cũng rút kiếm ra :
- Xử lý nhanh gọn đám này nào!
....
Dưới sự hợp tác của hai người, đám zombie rất nhanh chóng bị xử lý sạch sẽ. Với tư cách là một quý ông lịch thiệp ( theo hắn tự nhận ) Dũng nhường phụ nữ tắm trước còn mình thì đi canh gác. Ngôi nhà cũng không quá lớn và may mắn là có hàng rào nên hắn cũng không cần quá vất vả, chỉ cần đứng ở tầng 2 quan sát xuống bên dưới là được.
Hơn nữa ở tầng 2 còn có một lô v·ũ k·hí chiến đấu thuộc vào hàng hiếm. Một khẩu súng trường Springfield M1A Super Match, một khẩu súng trường Armalite AR-10T được sửa đổi để giống với Knight's Armament SR-25, một khẩu súng ngắn Ithaca M-37 và nỏ Barnett Wildcat C5. Thế nhưng lắp đạn hết cả hơi thì hắn mới nhận ra là chỉ có khoảng hơn 100 viên đạn, có nghĩa là mỗi khẩu súng chỉ có tối đã là 2 băng. Cái nỏ còn tệ hơn khi mà chỉ có chưa đến 50 mũi tên. Dựa theo số lượng hắn g·iết thì chừng này đạn so với bọn chúng, về cơ bản là muối bỏ biển.
Trên TV, liên tục là những tin tức tồi tệ truyền tới. Dân chúng khắp nơi b·iểu t·ình, thế nhưng khác với bình thường, lần này cảnh sát trực tiếp nổ súng về bất cứ người nào có dấu hiệu đinh qua cầu. Không cần tới cái TV thì hắn cũng đã nghe thấy tiếng súng vang vọng từ phía bên kia cây cầu. Vơ vội cái ống nhòm, khung cảnh địa ngục đang diễn ra. Hỗn loạn là từ duy nhất mà hắn biết để diễn tả cái thảm cảnh này. Người b·iểu t·ình v·a c·hạm mạnh mẽ với phía cảnh sát, khắp nơi đều là máu tươi và khói lửa không khác gì c·hiến t·ranh cả. Những chiếc xe ủi vốn dĩ chỉ dùng để ủn đất nay lại dùng làm v·ũ k·hí để đối phó với người b·iểu t·ình. Dựa theo tình hình này thì có vẻ chính phủ đã quyết tâm cô lập thành phố Tokonosu này kể cả có phải g·iết sạch toàn bộ dân thường ở đây.
Tàn nhẫn ư? Không, nếu là hắn thì hắn cũng sẽ làm như vậy. Cũng giống như việc một bộ phận trên cơ thể đã hoại tử quá mức thì bắt buộc phải cắt bỏ nếu không nó sẽ l·ây l·an sang các nơi khác. Thậm chí trong y học cũng có thuật ngữ Black Label ám chỉ việc không còn phương thức chữa trị, chỉ còn con đường c·hết. Cất cái ống nhòm đi, hắn nằm phịch ra giường. Tuy còn vô vàn câu hỏi tại sao như d·ịch b·ệnh này tới từ đâu, nó phát tán bằng đường nào, biện pháp hay vắc - xin chống lại nó đã có chưa, .v.v.. nhưng hắn thực sự cần nghỉ ngơi.
Thế nhưng mới quay người một cái, ở phía đằng sau lưng đã truyền tới cảm giác mềm ấm. Hắn biết cái cảm giác này, Shigure cũng đã từng làm chuyện này với hắn hồi ở suối nước nóng nhưng cái này thì to hơn nhiều, ít nhất phải bằng với Mikumo! Mà trong số những người phụ nữ ở đây, chỉ có một người sở hữu thứ v·ũ k·hí khủng thế này!
- Cô Shizuka? - hắn kỳ lạ - Cô làm gì thế?
Nếu như phải dùng một câu để mô tả cô ấy thì chỉ có thể là "gương mặt thiên thần, vóc người ma quỷ". Dáng người cao ráo với những đường cong nuột nà cộng thêm với bộ ngực khủng có thể khiến bất cứ gã đàn ông nào gục ngã. Nhưng phối hợp với cái vóc dáng c·hết người ấy lại là một gương mặt thơ ngây cùng với mái tóc vàng dài tới thắt lưng cùng với đôi mắt màu hạt dẻ luôn lấp lánh. Cô ấy là loại vừa khiến đàn ông liều mạng che chở nhung vừa muốn mang lên giường mà điên cuồng làm tới mức không thể xuống được mới thôi. Và vưu vật ấy lại đang ôm hắn trong tình trạng k·hỏa t·hân!
- Ara ara! Dũng hư quá nha! Chưa tắm mà đã lên giường à!
Vừa nói, cô ấy vừa bám chặt vào cô hắn khiến hai trái bưởi trước mặt cứ rung rinh không ngừng! Gương mặt ửng hồng cộng với mùi rượu nồng nạc càng như muốn mời gọi hắn phạm tội. Thế nhưng mới khiêu khích một chút, cô ấy liền trực tiếp gục xuống, mùi rượu Volka liên tục truyền vào mũi Dũng. Ở cái tình cảnh này, hắn như cảm thấy thiên thần với ác quỷ đang đánh nhau liên tục trong lương tâm hắn. Nhưng thế méo nào mà thiên thần lại thắng! Nhìn xuống "cậu em" đang liên tục b·iểu t·ình, hắn chỉ đành nhìn lại về phía tay trái của mình. Ở nơi đó, ở phía ngón áp út có một chiếc nhẫn đen chỉ mình hắn mới thấy. Đó là Evol nhưng cũng là lời nhắc nhở cho hắn biết là mình đã có vợ, mà không chỉ là một người!
Khoác tạm cho cô ấy cái áo sơ mi, hắn phải cố gắng lắm mới đưa con mèo nhỏ này về phòng riêng mà không khiến cô nàng này tỉnh giấc. Vuốt nhẹ mái tóc vàng óng kia, hắn khẽ khàng như nói với một cô bé mới lớn :
- Trời ạ! Đã không biết uống lại còn uống rượu nặng nữa chứ! Chắc cô chán nản lắm hả!?
Có lẽ áp lực quá lớn đã khiến cô ấy tìm đến rượu, thậm chí là cả chuyện đó. Cố gắng bỏ lại những suy nghĩ đen tối, hắn quyết định đi tắm cho đầu óc thanh thản chút xíu. Thế nhưng phòng tắm lại phải đi qua phòng bếp mà ở đó, Saeko khi thấy hắn lại rất tự nhiên như chẳng có chuyện gì :
- Cậu dậy rồi à! Ăn gì đó không!? Ngoại trừ cô Shizuka ra thì mấy người còn lại đi ngủ hết rồi.
Ừ, câu nói thì đơn giản nhưng làm ơn đi! Saeko đang chỉ mặc độc nhất cái tạp dề mà nói câu đó. Thế có khác mẹ gì người vợ hỏi chồng anh muốn ăn cơm hay ăn em trước!? Cố quay đầu đi, hắn xấu hổ :
- Saeko à! Tớ là một đứa đàn ông con trai với chức năng sinh lý bình thường chứ không phải giới tính thứ 3!
- À, cậu nói cái này à! Quần áo ở đây không có cái nào vừa với tôi nên tôi mặc tạm cái này ý mà. Yên tâm đi, tôi không có k·hỏa t·hân đâu!
Saeko hình như cố tình hoặc không biết mà còn xoay người lại để lộ tấm thân nõn nà. Từ phía sau quan sát thấy mái tóc đuôi ngựa màu tìm, bóng lưng trắng mềm mại, phía dưới bờ mông căn tròn được nội y chữ T bao lấy cùng đôi chân thon dài khiến nó càng trở nên nổi bật hấp dẫn, đặc biệt nhìn thấy nửa bộ ngực được bao bọc trong bộ tạp dề càng khiến thân hình càng thêm mê người. Trời đất ạ, hắn có cảm giác dục hỏa bên trong đang cháy càng lớn, thêm tý nữa thì gọi c·ứu h·ỏa đến là vừa.
Lao nhanh vào phòng tắm, hắn điên cuồng xả nước lạnh lên trên cơ thể mình. Sau một hồi vật lộn thì cuối cùng thì chuyện đâu cũng vào đó. Mặc lại quần áo, hắn cố làm ra bộ mặt thản nhiên rồi bước ra phía bên ngoài. Mọi người có lẽ đã ngủ hết, chỉ còn lại chút ánh sáng heo hắt từ bên ngoài rọi vào. Cố gắng lết xác lên tầng 2, hắn tựa mình vào lan can cửa sổ mà nhìn ngắm ra bên ngoài. Vầng trăng vẫn rất đẹp, vẫn tròn vo như cái bánh bao mà tỏa ra ánh bạc xuống nhân gian. Tiếng ồn ào đã sớm mất đi từ lâu, chỉ còn lại tiếng gầm gừ của đám zombie đang lang thang ngoài đường tìm kiếm đồ ăn. Hi vọng đêm nay sẽ là một đêm thanh bình.