Chương 166 : Những kẻ theo đuôi ( 13 )
- Tuyệt vời! – Avdol hô vang – Cậu đã bắt được nó!
- Hay lắm Dũng! Không cần nhân từ với nó làm gì! – Jojo lạnh lẽo – Xé toạc đầu nó ra đi!!
- OK!!
Ngay sau câu nói đó, Evol ngay lập tức tăng lực xiết chặt. Thế nhưng High Priestess đã chứng tỏ độ quái của nó. Xoạt! Sợi dây ngay lập tức bị cắt đứt bởi một vật thể sắc bén. Là một lưỡi dao lam! Thảo nào Evol không trói được nó là phải. Không chần chừ một giây, nó ngay lập tức hòa mình cùng với căn phòng.
- Khỉ thật! Nó lẹ quá! – Avdol kêu lớn – Di chuyển sang phòng bên cạnh ngay!!
Những tiếng bước chân vội vã vang lên. Nơi này toàn đồ điện tử, nói không ngoa một chút thì đây chính là địa bàn của High Priestess, nếu còn tiếp tục ở lại thì bọn họ sẽ trở thành mồi nhắm cho nó.
Càng ngày càng có nhiều nước tràn vào hơn. Không còn cách nào khác, bọn họ bắt buộc phải buông bỏ chiếc tàu ngầm này. May mắn cho họ là Joseph đã kịp thời tỉnh lại chứ không cần ai phải vác theo nữa. Chạy một mạch liên tiếp qua các buồng, cuối cùng tất cả mới tới nơi.
- Đây là buồng thông áp trong khoang trú ẩn. – Joseph vừa giải thích vừa mặc bộ quần áo lặn – Hiện tại chúng ta đang ở dưới đáy đại dương 40 mét. Khi độ sâu tăng 10 mét, áp suất sẽ tăng thêm 1 atm. Nói một cách đơn giản nhất thì nếu như bây giờ chúng ta trực tiếp mở cửa khoang ra thì lực áp suất sẽ cán dẹp chúng ta ra như cái cách mà một cái xe lu cán dẹp một viên đá con con.
“Mặc quần áo lặn vào đi các chàng trai. Tôi sẽ mở van để nước từ từ tràn vào bên trong. Như vậy thì cơ thể chúng ta sẽ thích nghi dần dần với lực áp suất khủng kh·iếp này.”
- Khoan hẵng! – Polnareff vừa mặc vừa kêu – Tôi chưa từng lặn bao giờ!
- Bên này cũng vậy! – hắn giơ tay – Bơi thì cháu có biết nhưng lặn thì chưa từng.
- Vậy thì cố mà học đi mấy đứa! – Joseph tiếp lời – Đầu tiên, việc quan trọng nhất khi lặn là phải luôn giữ được bình tĩnh. Cũng khá may mắn là chúng ta đang ở gần đáy nên hãy bơi dọc theo đáy biển rồi nổi lên sau….
Thêm một hồi giải thích về các bộ phận quan trọng nhất của việc lặn, Joseph mới đi mở van để nước từ từ tràn vào. Tuy nói là tự thoát thế này thì khá nguy hiểm nhưng đây là phương án bắt buộc rồi.
Nước nhanh chóng lấp đầy buồng của tàu, Joseph cũng đã đứng trên cầu thang đợi sẵn để mở của buồng ra từ bao giờ. Thấy mọi người ra dấu tay OK, ông ấy mới từ từ bơi lên, theo sau là những người còn lại. Thế nhưng, ngay khi tới lượt Polnareff thì…
Ặc! Ặc! Ặc!
- C·hết tiệt! Là High Priestess! Nó đã biến thành cái miệng ống!
- Không ổn! Cô ta muốn chui vào bên trong và phá hủy nội tạng cậu ấy!
Là người ở gần nhất, Jotaro ngay lập tức ra tay nhưng đã muộn. Soạt một tiếng, High Priestess chui thẳng vào miệng của Polnareff. Với sức tàn phá kinh khủng của nó thì chỉ cần vài giây là cậu ta sẽ thành người thiên cổ mất. Polnareff cũng đã ngất đi hai mắt trắng dã như cá c·hết.
- EVOL!
- HERMIT PRUPLE!
- HIEROPLANT GREEN!
Nhanh như cắt, ba sợi dây xuất hiện, hai cái qua lỗ mũi, một cái đi qua miệng cậu ta. Bị kích thích mạnh như vậy, anh bạn người Pháp ngay lập tức tỉnh lại. Nếu như đây không phải là dưới đáy biển thì cậu ta đã hét lớn từ lâu.
- May quá! – Joseph nói – Chúng ta tóm được nó tóm được nó rồi!
Dùng sức mạnh, ba sợi dây kéo mạnh High Priestess ra khỏi miệng của cậu ta. Rất may là nó mới chỉ đi đến cổ họng và vẫn chưa kịp biến thành thứ gì khác nên Polnareff vẫn chưa nguy hiểm đến tính mạng.
Thế nhưng, kéo nó ra khỏi người cậu ta không có nghĩa là nguy hiểm đã qua đi. Xoay người thoát khỏi ba sợi dây đang trói buộc mình, High Priestess lại một lần nữa biến đổi. Là một khẩu súng phóng lao!
- Chạy ngay mọi người! Nó nhắm vào túi khí đấy!
Dưới đáy biển sâu, chỉ cần túi khí bị vỡ thì coi như cuộc đời mi đi bụi. Phụt!!! Ngọn lao phóng ra với một tốc độ không tưởng. Mục tiêu của nó hiển nhiên là Polnareff vẫn còn đang choáng váng.
- Áo giáp stand!!
Nhanh như cắt cả người cậu ta được bao phủ bởi một lớp màng đen dày đặc. Phập! Mũi lao cắm thẳng vào cái áo giáp. Nếu như là áo giáp bình thường thì Polnareff đã toi mạng từ lâu nhưng kỹ năng phòng vệ của Evol có khả năng hấp thụ các tác động từ bên ngoài nên cậu ta vẫn an toàn.
Thất bại lần 1 không khiến nó nản lòng, thế nhưng một vấn đề đã xảy ra. Nó không tài nào rút được mũi lao về! Phần đầu của mũi lao đang bị ăn mòn với một tốc độ khủng kh·iếp tới mức mắt thường cũng có thể thấy được.
Bản chất của Evol chính là ‘ăn’ các stand khác để tiến hóa, bất luận là trong hình dạng nào. Mũi lao mà High Priestess bắn ra với nó không khác gì là nhét đồ ăn vào tận miệng. Đồ ăn đã đưa tới tận cửa mà còn không chịu ăn thì họa chỉ có thằng dở hơi. Thậm chí phần dịch đen đó còn đang bắt đầu theo dây gắn ở mũi lao mà tìm tới chỗ khẩu súng – bản thể của High Priestess.
Phựt!
Không chần chừ một giây, High Priestess ngay lập tức biến về bản thể. Sợi dây gắn theo đầu mũi lao cũng bị mất đi. Có vẻ như sợi dây đó là phần tóc của nó khi mà hắn thấy lông trên đầu nó đã bị ít đi.
Gào lên một tiếng đầy đau đớn, nó xông lên t·ấn c·ông nhưng đã chậm. Chủ nhân của Evol đã nhanh chóng thoát ra khỏi buồng tàu, tiện tay đóng cửa nhốt nó lại nơi này.
Tạm thoát khỏi nguy hiểm, hắn nhanh chóng bơi tới chỗ của mọi người. Bọn họ cũng chưa đi xa, chỉ cách nơi đó khoảng 10 mét.
- Cậu không sao chứ? – Avdol lo lắng
- Yên tâm! Tôi vẫn chưa c·hết! – hắn thở phào – Nhưng con tàu đó không giam nó được lâu đâu. Mà Polnareff thế nào rồi?
- Tôi ổn! – cậu ta ra dấu rồi tiếp – Nơi này đẹp thật! Giá mà sau này tôi có thể có một kỳ nghỉ ở đây. Những đàn cá tung tăng bơi lội, rặng san hô tuyệt đẹp…
- Biển này được biết đến vì các khu vực dưới đáy biển rất ngoạn mục mà du khách có thể lặn xuống để xem, chẳng hạn như Ras Mohammed, Elphinstone, the Brothers và đảo Rocky ở Ai Cập, và các khu vực ít nổi tiếng hơn ở Sudan như Sanganeb, Abington, Angarosh và Shaab Rumi – Kakyoin bắt đầu giải thích – Nhân tiện thì Biển Đỏ còn từng được gọi là "vịnh Ả Rập" trong phần lớn các tài liệu của người châu Âu cho đến tận thế kỷ XX.
- Cảm ơn Kakyoin! Cậu phá hỏng bầu không khí lãng mạn của tôi với người ấy rồi.
- Tôi thật sự cảm thấy khá vô phước cho cô nào rước phải loại cà bông như cậu!
- Cái gì!?
-…
Vừa đi vừa nói chuyện khiến áp lực tâm lý giảm đi đôi phần trong mỗi người. Dù sao thì gần một tháng nay, bọn họ cũng bị đuổi g·iết liên tục. Đi máy bay thì máy bay rơi, đi tàu thì tàu nổ, thậm chí là tới tàu ngầm cũng b·ị đ·ánh chìm! Tuy nói là lần nào cũng tai qua nạn khỏi nhưng có ai biết vận may này sẽ kéo dài trong bao lâu chứ?
- Nhìn kìa! Là một đường hầm! – Joseph kêu lên – Vậy là chúng ta đang ở cách 7m dưới mặt nước biển. Cuối cùng chúng ta cũng gần tới nơi.
“Hãy bơi dọc theo phiến đá và nhớ để ý xung quanh. Tuy High Priestess không thể biến thành các vật như cá, nước hay bong bóng nhưng nó có thể cải trang thanh một hòn đá để bất ngờ á·m s·át…”
Chưa nói dứt câu, đáy biển đột nhiên biến đổi, một mặt nạ xuất hiện. Là High Priestess nhưng… To quá! Phải tới hơn trăm mét chứ chẳng đùa! Há miệng rộng hết cỡ, nó nuốt chửng cả sáu người vào miệng như một người lớn nuốt chửng sáu hạt cơm bé xíu. Ngay khi tất cả ổn định trở lại thì mới biết là mình đã mắc bẫy của cô ta rồi.
Cười lớn một tiếng, giọng của một người phụ nữ phát ra :
- Thật đần độn! Các người không biết rằng dưới đáy biển có rất nhiều khoáng vật à!?
“Dũng đúng không nhỉ? Mi khá đẹp trai đấy! Rất tiếc là ta phải tiêu diệt ngươi ngay bây giờ”
HAHAHAHAHAH!!!!!!
Một tiếng cười lớn, nó vang vọng khắp vòng miệng của High Priestess. Nó ngập tràn sự vui mừng của kẻ thắng, pha trong đó một chút coi thường.
- Giết ta ư? – Hắn cười nhạo – Để ta dạy cô điều này nhé! Muốn bắt cá mập thì đừng dùng lưới của cá rô!
“Evol : Dạng Magician Red! Xuất trận nào!”
Evol xuất hiện, cả không gian ngay lập tức nóng lên như lò lửa. Các loài cá cảm nhận nhiệt độ tăng cao bất thường cũng tìm cách bơi ra xa khỏi chỗ này.
- Mi làm ta bất ngờ đấy! Nhưng với ngọn lửa nhỏ nhoi đó thì không ăn thua đâu!
- Thế sao!? – hắn mỉm cười – Văn hay đoạn đầu, kịch hay đoạn cuối!
Quay lại phía sau, hắn nói lớn :
- Tìm chỗ nấp đi mọi người! Chiêu thức này không phân địch ta đâu!
Nhiệt độ càng lúc càng tăng cao một cách bất thường. Nước biển bốc hơi càng lúc càng nhanh. 100 200, 300,… Ngay cả những cái răng cứng như kim cương của High Priestess cũng có dấu hiệu b·ốc c·háy. Nếu có một cái nhiệt kế có thể đo lường ở đây, người ta sẽ thấy nhiệt độ trong đây đã lên đến hơn 10000 C, đủ sức đốt cháy cả kim cương. Thậm chí nó còn đang tăng cao không ngừng.
Cảm giác sự nguy hiểm, cái lưỡi của High Priestess ngay lập tức đẩy mạnh hắn lên phía hàm răng nhưng Roạt!! Một đường kiếm sắc bén từ thanh Tùng Vâm Nha đã khiến phần thịt b·ị c·hém làm vài mảnh.
- Ta không biết cô trông như thế nào nhưng xin lỗi nhé! Ta không phải Sanji nên không có biết nhân từ với phụ nữ đâu!
‘Magician Red’ vẫn ngửa mặt lên, miệng há rộng hết cỡ. Một đốm rồi một đám hai đám… Hàng ngàn những ngọn lửa nhỏ nhanh chóng tạo thành một q·uả c·ầu l·ửa. Quả cầu càng lúc càng lớn. Bây giờ thì trông nó giống như một mặt trời cỡ nhỏ vậy!
“Cầu lửa diệt vong!!!”
Đoàng!!!
Quả cầu lửa bay với vận tốc ánh sáng trực tiếp v·a c·hạm với khoang vòm miệng của High Priestess khiến nó nổ tung ngay tắp lự.
- Evol! Bữa tiệc của mày tới rồi!