Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
The Gamer Or Hacker

Chương 162 : Những kẻ theo đuôi ( 9 )




Chương 162 : Những kẻ theo đuôi ( 9 )

Chủ nhân c·hết đi cũng khiến cái xe trở lại hình dáng ban đầu. Trông nó như một con cừu vừa bị vặt trụi lông. Vừa cũ vừa bẩn đã thế còn xập xệ trông như cái xe chuẩn bị đi bán đồng nát.

- Kỳ lạ thật! – Joseph tò mò – Chủ xe đâu rồi!?

- Mặc kệ chuyện đó đi! – Jotaro đánh trống lảng – Bây giờ cái điều chúng ta cần là tới Ai Cập càng sớm càng tốt!

Hắn giả vờ im lặng. Chủ xe đã sớm bị Evol làm thịt từ lâu. Chứ không mở cửa xe ra thấy đầu một nơi, thân một ngả thì bộ truyện này chuyển sang thể loại kinh dị rồi.

Thế nhưng, chưa đợi bọn họ nói chuyện xong thì…

Roạt!!

Như một cơn mưa rào bất ngờ, hàng loạt những thứ gì đó được bắn thẳng vào người bọn họ từ cái xe phế phẩm kia. Cả năm người đều trúng đạn, duy chỉ có hắn là được áo giáp Stand bảo vệ nên không sao hết.

Polnareff ôm lấy v·ết t·hương rồi chửi ầm lên :

- Đệch cụ! Vết thương không sâu nhưng lại rất đau. Thằng chó c·hết đó tốt nhất là nên c·hết đi nếu không tôi sẽ chém gã ra làm tám khúc!

- Khỉ thật! Thứ này là gì vậy!? – Kakyoin nhăn mặt – Nó không giống như kim châm hay đạn bắn!

- Là xăng! – Jotaro vừa băng bó vừa nói – Nó bắn xăng vào chúng ta với áp suất cao. Thật không thể tin nổi, chủ nhân đ·ã c·hết mà cái xe vẫn tự hoạt động được một khoảng ngắn.

- Này mọi người. Tự nhiên tôi thấy ngộp thở quá. Sương mù nơi đây khó chịu thật! – Avdol đang được hắn băng bó lên tiếng.



Hắn nhìn vào đồng hồ. Bây giờ mới là bảy rưỡi sáng, có lẽ sương chưa tan hết nên Avold cảm thấy khó chịu là chuyện bình thường. Một người sống trong môi trường khô ráo lâu ngày đột nhiên bị ném sang nơi ẩm ướt thì cảm thấy khó chịu, thậm chí là ngộp thở là chuyện bình thường.

- Không sao đâu. Một lúc là hết…

Chưa nói dứt câu, từ trong lớp sương mù xuất hiện hàng loạt những bóng người. Chúng bước đi chậm rãi, đôi mắt vô hồn như những con cương thi, hai tay giơ lên, miệng lảm nhảm những câu vô nghĩa. Phía trước có, đằng sau cũng có!

- Mọi người cẩn trọng! – hắn hét lớn – Evol cảm nhận được có 2 stand đang ở xung quanh đây!

- Xui đủ đường! – Jotaro đứng dậy Star Platium xuất hiện phía sau lưng – Nếu bọn mày thích c·hết đến vậy thì tới đi!

ORA! ORA! ORA!

Hàng loạt những cú đấm như trời giáng liên tiếp tung thẳng vào một con zombie khiến nó nhanh chóng hiện nguyên hình. Là những hình nhân bằng đất sét! Thế nhưng đám còn lại không hề sợ hãi mà cứ tiếp tục tiến bước.

- Để đó cho tôi! – Avol cũng đứng dậy – Magician Red! Cross Fire Hurricane!!!

Khác với lúc đấu với Silver Chariot, lần này Magician Red thực sự tạo ra một cơn bão lửa phủ sóng toàn bộ khu vực rộng hơn 10 mét trước mặt. Những tưởng ngọn lửa đỏ rực đó sẽ thiêu c·hết lũ zombie nhưng không. Chúng lấy một vài con làm lá chắn, những con còn lại cứ như vậy mà tiến bước theo sau.

- Gặp quỷ rồi! – Joseph kêu lớn - Lên xe rồi chuồn khỏi chỗ này mau!!

- E rằng không được rồi! – Kakyoin lắc đầu – Đám Zombie đó đã bao vây lấy cái xe!



Sương mù càng lúc càng dày đặc. Đừng nói là nhìn xa, cho dù bây giờ có cố gắng cách mấy thì bọn họ cũng chỉ có thể nhìn phía trước không quá trăm mét. Thậm chí máu từ các v·ết t·hương còn đang từ từ tiến vào trong màn sương khiến mọi chuyện càng trở nên tệ hại.

Hắn thấy cảnh này thì lẩm nhẩm trong miệng :

- Cánh bướm cuối cùng cũng đã đập rồi! Để xem lần này cơn bão nó tạo ra lớn đến mức nào…

Trong lúc đó, tại một nghĩa trang cách đó khoảng chừng ba cây số, hàng loạt các cương thi đang được thay phiên nhau ra đời. Nếu có ai đó ở đây, chắc chắn sẽ phải khóc ngất khi thấy cảnh tượng này.

Một bóng ma bằng xương khổng lồ, cái đầu lâu to đùng đội vương miện mái vòm với những đám mây âm u bao phủ. Bên dưới nó là một con Robot cơ khí hình người. Ngực thùng, đệm vai lớn tay chỉ có ba ngón để hoạt động.

Thế nhưng điểm đáng sợ nhất là bên dưới bọn chúng là hàng loạt những xác c·hết biết đi. Gương mặt của những cái xác đó ngập tràn sự sợ hãi, cứ như đã phải trải qua cú sốc nào đó kinh khủng lắm.

- Hahah… Với ‘Justice’ của bà và ‘Judgment’ của ta đám người đó chắc chắn phải c·hết! HAIL 2 U! – Cameo cười lớn

Gã vốn là một trong số các sát thủ đi g·iết đám người Jotaro. Nếu theo đúng cốt truyện thì đáng lẽ gã phải ở trên đảo chờ con mồi của mình tới. Thế nhưng Enya, bà đồng bên cạnh Dio đột nhiên liên lạc với gã, yêu cầu gã hợp tác với mình. Tiền không thành vấn đề, bà ta không lấy một xu. Yêu cầu duy nhất là g·iết c·hết đám người Jotaro.

Gã rất thoải mái mà đồng ý. Dù sao thì món tiền thưởng kia cũng lên đến 100 triệu đô lận. Tốn vài phút để có được món hời đấy, dù là thánh cũng ham.

Enya từ đầu đến cuối vẫn giữ im lặng, tay đã nắm chặt lấy cây gậy chống. Bà ta hận Polnareff đã g·iết con trai mình, hận lão Joseph, thậm chí là hận sang toàn bộ những kẻ đi cùng. Thế nhưng trong số đó có một kẻ có khả năng phát hiện ra người sử dụng Stand của địch khiến kế hoạch ban đầu phải thay đổi.

Đánh trực diện không thắng được thì ta thay bằng số lượng. Justice sẽ phụ trách tạo ra sương mù, ảo ảnh và cả Zombie. Ở nơi đây có một cái nghĩa trang nhưng chừng vậy là chưa đủ, bà ta cần thêm đồng minh có khả năng dẫn đám Zombie này di chuyển.

Và thế là Jud

gment được lựa chọn. Stand này cũng có khả năng tạo ra cương thi, chỉ khác là chúng được làm từ đất sét nếu như là đất chôn mộ thì càng tốt. Cứ như vậy một đoàn quân Zombie được ra đời.



Để cho đảm bảo, Enya còn triệu tập thêm cả chủ nhân của Wheel of Fortune. Tuy rằng gã là một kẻ kỳ lạ với cái thân thể thì gầy còm, hai cánh tay thì lại to tướng như tay con tinh tinh nhưng nếu gã có thể g·iết được chúng bằng một vụ t·ai n·ạn thì tốt quá. Kể cả không g·iết được thì cũng kìm chân chúng tại địa điểm đã chỉ định sẵn. Dù sao thì stand của gã cũng là một cái ô tô mà.

Tuy gã c·hết chỉ trong vòng một nốt nhạc nhưng cũng đã cầm chân được đám đó. Chỉ cần như vậy là ổn rồi. Việc còn lại thì để cho bà đây lo. Enya lạnh lùng quay sang chỗ gã Cameo :

- Chúng ta còn bao nhiêu!?

- Nếu là về xác c·hết của bà thì còn khoảng hơn 100 con nữa. Riêng về phần tôi thì khoảng hơn 20 con. – Gã nhún vai - Judegment không quen với việc phải tạo ra nhiều cương thi như vậy. Đây không phải là sở trường của nó. Hali 2 U!

“Nhân tiện thì sao bà không g·iết đám kia luôn? Justice là loại có thể điều khiển kẻ khác qua miệng v·ết t·hương của chúng mà.”

- Rất khó! – Enya lắc đầu – Muốn làm được như thế thì ta phải thấy được mục tiêu. Chúng ta cách chúng quá xa nên việc đó gần như là bất khả thi. Mi thì sao? Đám Zombie của ngươi có truyền được hình ảnh về không?

- Bất lực! – Cameo cũng lắc đầu – Judegment đâu có bá đạo đến chừng ấy. Hali 2 U!

- Ồ! Thế cơ à! Lần đầu ta biết tới vụ này đấy!!

Một giọng nói bất ngờ vang lên khiến cả hai bất ngờ quay đầu lại. Là Dũng, kẻ duy nhất trong đám người kia có khả năng phát hiện Stand của địch nhân. Không dám chậm trễ, Enya vung tay lên Justice xuất hiện kéo theo đó là hàng chục con Zombie. Cameo cũng không chậm trễ, Judgement cũng ngay lập tức bước vào tư thế chiến đấu, ngay bên cạnh gã là hơn 10 con hình nhân bằng đất sét.

- Chậc, chậc! Với người bình thường nó đáng sợ thật đấy. Chỉ có điều… Ta không phải người thường!

Tay trái Tùng Vân Nha, tay phải Dark Wraith, Gokaiger is back!!

Đám Zombie vốn dĩ phải nghe lệnh của Justice và Judgement đột nhiên chững lại. Thậm chí có những con đang bắt đầu quay ngược nanh vuốt về phía chủ nhân. Khác với Justice điều khiển xác c·hết qua v·ết t·hương, Tùng Vân Nha là thanh kiếm của địa ngục, chỉ cần vung kiếm lên một lần là sẽ có 100 xác c·hết phục vụ cho chủ nhân. Nó áp đảo hoàn toàn so với mệnh lệnh của Justice hay Judgement.

- Ta có rất nhiều chuyện muốn hỏi hai ngươi nhưng xin lỗi nhé! – hắn giơ khẩu DarkWaith lên – Gửi dùm lời nhắn của ta tới chỗ Diêm Vương nha!