Chương 153 : Cốt truyện bắt đầu
Tới nay cũng là 5 ngày trôi qua hắn vẫn ăn nhờ ở đậu tại nhà của dì Holy cùng với ông Joseph và Avdol. Sáng thì luyện tập một chút với Star Platium trước khi Jojo đi học tiện thể hấp thụ thêm sức mạnh của nó. Chiều thì luyện tập với Avdol về khả năng mới của Evol. Stand của hắn hiện tại cũng có thể tạo ra lửa. Tuy là không thể so với Magician Red nhưng chỉ cần như vậy cũng là bước tiến lớn rồi.
Hermit Purple thì khỏi cần bàn, hắn đánh đổi khả năng chụp ảnh để lấy sức mạnh lẫn tốc độ cho Evol. Stand của Joseph phù hợp với các nhiệm vụ do thám chứ không hợp với chiến đấu thực thụ.
Stand : Hermit Purple của Joseph là những cái dây leo màu tím có gai. Trong khi Evol của Dũng sau khi hấp thụ một phần của nó thì đã biến đổi từ dây leo thành sợi xích. Mất đi khả năng chụp ảnh từ xa nhưng lại tăng cường khả năng trói và bắt đối phương. Thậm chí Evol còn có thể hấp thụ cả mana của đối phương nếu như bị nó bắt trói.
Tại sân sau của nhà dì Holy, hắn và Avdol đang luyện tập với nhau…
- Ồ! – Avdol ngạc nhiên – Hình dạng mới của Evol đấy à!? Cậu làm kiểu gì vậy?
Bây giờ Evol đã biến đổi hình dạng. Vẫn là một cái nhẫn gắn chặt với ngón áp út, chỉ có điều là từ chiếc nhẫn đó thay vì tỏa ra những sợi xích to và dài thì bây giờ nó lại tỏa ra những sợi chỉ mỏng dính. Những sợi chỉ chạy ngang dọc khắp mọi nơi như mạng nhện chằng chịt khắp nhà.
Bỏ đi khả năng chắc chắn bù lại những sợi chỉ này vô cùng sắc bén và rung động liên tục như những lưỡi cưa mini. Chỉ cần đối thủ không để ý là gã sẽ bị cắt làm ba mảnh ngay lập tức. Duy chỉ có màu đen là không thay đổi được.
- Đọc truyện nhiều lên anh bạn! – hắn mỉm cười – Cả ý tưởng sợi xích lẫn sợi chỉ đều lấy từ truyện tranh đấy. Giờ thì đỡ này!
Hự! Hắn vung tay một cái, những sợi chỉ ngay lập tức từ bốn phương tám hướng xiết chặt lấy Avdol. Chỉ cần hắn siết mạnh thêm chút nữa là ông bạn này sẽ lìa đời ngay.
- Thế nào thầy bói! Cái này được gọi là lưới nhện đấy! Không tồi chứ!?
- Không tồi! Chỉ có điều…
AAA! Magician Red được triệu hồi. Sức nóng lẫn cơ bắp của nó trực tiếp phá tan những sợi chỉ ra thành ngàn mảnh nhỏ.
- Cậu có thấy có cái lưới nhện nào trói nổi một con chim không? – Avdol cười nhẹ - Cậu đã quá tập trung vào độ mỏng và độ rung mà bỏ qua mất độ bền lẫn độ cứng.
- Không sao!? – hắn thu hồi Evol rồi tươi cười đáp lại – Tớ vẫn sẽ cải tiến. Tới khi nào Evol mỏng như sợi chỉ nhưng chắc chắn như sợi xích sắt thì chúng ta sẽ đấu lại.
- Thế sao!? – Avdol vẫn cười nhưng hắn cảm nhận có thứ gì đó ẩn sau nụ cười ấy – thế sao chúng ta không đấu ngay bây g….
CẠCH!!
“Ông có ở phòng trà không!?”
Tiếng cửa mở và tiếng gọi của Jojo làm ngắt quãng cuộc trò chuyện của hai người. Bây giờ mới là 9h sáng, đáng lẽ cậu ta phải ở trường mới đúng chứ? Tạm ngưng cuộc đấu, cả hai bước tới chỗ Jojo xem có chuyện gì diễn ra.
Cậu ta đang cõng một người học sinh nam trên vai. Từ tuổi tác mà suy đoán thì chắc có lẽ cái gã đó ngang hàng với Jojo. Cái áo khoác gakuran xanh lá cây, mái tóc đỏ nhạt bồng bềnh ở phía sau gáy với một gương mặt khá là điển trai theo phong cách lãng tử.
Trông gã đó b·ị t·hương khá nặng với những v·ết m·áu xung quanh người. Những điều đó trông cũng bình thường cho tới khi ông Joseph vén phần tóc mái của cậu ta lên. Ở giữa trán của cậu ta có một thứ gì đó trông như nửa phân dưới của con nhện đang cắm sâu vào đầu.
Là Noriaki Kakyoin! Hắn thở dài một tiếng, xem ra cốt truyện sắp bắt đầu rồi!
- Hết cách rồi! Ta không thể làm gì được, vài ngày nữa cậu ta sẽ c·hết! – Joseph bắt đầu giải thích – Thấy cái thứ đang ở giữa trán của cậu ta không, Jotaro? Nó là bào tử của DIO, nó cắm sâu vào não và tạo ra một loại cảm xúc gọi là “Đức tin”. Cái cảm xúc đó khiến cậu trai trẻ này ngưỡng mộ DIO và thề sẽ trung thành với hắn như những môn đồ cuồng tín tin vào giáo phái của mình.
“DIO đã kiểm soát những cảm xúc này và ép cậu ta đến g·iết chúng ta. Phẫu thuật cũng không ăn thua vì nó là một vật thể sống. Chỉ c·ần s·ai phạm một li thôi là cậu ta sẽ c·hết ngay tắp lự!”
- C·hết ư!? – Jotaro cười nhạo một tiếng, Star Platium ngay lập tức hiện lên – Cái tên Kakyoin này… Giờ vẫn chưa c·hết mà!!
Không nằm ngoài dự đoán, mặc cho những nguy hiểm có thể xảy ra Star Platium vẫn có thể kéo nó ra một cách nhanh gọn. Bào từ của DIO đúng là một vật thể sống, nó sẽ cố gắng xâm chiếm lấy những người cố gỡ nó ra khỏi vật chủ. Thế nhưng, bào tử thì chung quy cũng chỉ là bào tử, Star Platium nhanh tới mức có thể bắt được một viên đạn đang bay trong không khí, thậm chí nó còn chính xác tới từng chi tiết như một cái máy thì chừng này có ăn thua gì?
- Tại sao…mi lại liều cả mạng mình để cứu ta?
Kakyoin lúc này đã tỉnh dậy, miệng vẫn còn thở hồng hộc nhưng đôi mắt thì mở lớn, nhìn chằm chằm vào Jojo như muốn tìm câu trả lời. Thế nhưng đáp lại cậu ta, Jotaro chỉ cười nhẹ rồi nhún vai:
- Ai biết? Ta thích thì ta cứu thôi!
- Haiya! Xem ra cậu là loại khẩu xà tâm phật rồi!
…..
Kakyoin ở lại nhà Jojo một đêm để tịnh dưỡng các v·ết t·hương. Chỉ có điều, sáng hôm sau, dì Holy bất ngờ lên cơn sốt cao rồi b·ất t·ỉnh ngay lúc nấu nướng. Từ đằng sau lưng của dì ấy mọc lên những cây thân dây leo chằng chịt. Là Stand của dì ấy. Holy đã phát triển một stand!
Thế nhưng Stand được điều khiển bằng ý chí và hành động theo ý muốn của chủ nhân. Nếu chủ nhân không có ý chí vững vàng hoặc một niềm tin đủ mãnh liệt thì Stand sẽ bất tuân mệnh lệnh, gây nguy hại thậm chí là t·ử v·ong cho chính người chủ đó.
Đưa dì Holy vào phòng ngủ ông Joseph bước ra ngoài, gương mặt đầy ủ rũ như sắp khóc đến nơi :
- Ta đã mong cầu cả ngàn lần với Chúa rằng điều này đừng đến nhưng cuối cùng nó vẫn xảy ra. Holy…Nó không đủ sức để điều khiển Stand của chính bản thân mình…Năm mươi… năm mươi ngày. Nó chỉ còn sống được tối đa là năm mươi ngày!
- Dũng này! – Jotaro cố giữ bình tĩnh quay sang chỗ hắn – Cậu có thể cắn nuốt stand đó được không?
Hắn lắc đầu :
- Rất nguy hiểm. Stand vẫn chưa thức tỉnh hoàn toàn, nó vẫn còn ở trong linh hồn của dì Holy. Thứ mà chúng ta nhìn thấy mới chỉ là phần nổi của nó. Cưỡng ép hấp thụ Stand đó sẽ gây nguy hại rất lớn cho dì ấy.
Avdol đưa hai ngón tay lên :
- Có hai cách để thoát khỏi tình trạng này. Cách một, làm cho dì ấy mạnh lên để tự mình điều khiển stand. Nhưng cách này gần như không khả thi vì dì ấy quá tốt bụng, hơn nữa, thể chất lẫn tuổi tác của dì ấy cũng không đủ tốt cho phương pháp này. Vả lại, làm cho một người mạnh lên cả về thể xác lẫn tinh thần cũng cần rất nhiều thời gian, chí ít là trên dưới một năm mà chúng ta chỉ có 50 ngày
“ Cách thứ hai, đơn giản hơn, g·iết Dio trong vòng 50 ngày, giải quyết chuyện này một lần và mãi mãi. Nhưng cách này còn khó thực hiện hơn vì chúng ta gần như không biết hắn ở đâu. Tất cả những gì chúng ta có chỉ là một bức ảnh chụp gã tại một nơi tối tăm. Tập đoàn Speed Wagon đã dùng các kỹ thuật tiên tiến nhất hiện nay nhưng cũng không thể tìm ra gì từ bức ảnh này.”
Đoạt lấy tấm ảnh từ tay Avdol, Jotaro triệu hồi Star Platium lên :
- Tôi nghĩ là tôi có thể biết được nơi này ở đâu đấy! Stand của tôi có vẻ đã bắt được thứ gì đó.
Nhanh chóng vẽ lại chính xác những gì mình thấy, Avdol kêu lên :
- Là một con ruồi. Chờ hẵng, tôi biết loại ruồi này. Nó là Aswan We – We Fly. DIO đang ở Ai Cập và ở đâu đó gần Aswan.
- Vậy ra hắn còn ở Ai Cập! Thế khi nào chúng ta lên đường? – Kakyoin bất ngờ xuất hiện – Tôi sẽ đi cùng với mọi người.
- Lý do? – dũng kỳ lạ - DIO rất nguy hiểm. Cậu có thể m·ất m·ạng như chơi đấy!
- Tôi đã gặp DIO tại Ai cập cách đây ba tháng trong một chuyến du lịch cùng với gia đình. Tôi không biết vì sao nhưng có vẻ như hắn không muốn rời khỏi Ai Cập! Cứ coi như đây là cơ hội để trả ơn cứu mạng của Jojo đi!
- Chậc! – Jotaro tặc lưỡi – Thích thì chiều!
….
Ngay sáng ngày hôm sau, hàng loạt những chiếc xe chở các y bác sĩ lẫn thiết bị tối tân nhất đã đi tới nhà của dì Holy. Các bác sĩ sẽ theo dõi sức khỏe của dì ấy 24/24 nhưng theo lời của Avdol thì việc đó chẳng có ích gì. Người thường sẽ không tìm ra nổi nguyên nhân của căn bệnh, dì ấy sẽ lên cơn sốt cao rồi nhiễm đủ thứ bệnh rồi sau đó sẽ ra đi mãi mãi.
Bước ra từ phòng ngủ của dì ấy, gương mặt ông Joseph vẫn ủ rũ :
- Con bé vẫn gắng gượng cười nói dù đã lên cơn sốt cao. Chỉ cần đặt lưng xuống là nó b·ất t·ỉnh ngay.
- Cháu cũng đã dùng thanh Asauchi cắt bỏ bớt phần nổi của Stand. – Dũng cũng lên tiếng – Tuy không có khả năng chữa trị dứt điểm nhưng ít nhất cũng sẽ giúp dì ấy dễ chịu hơn trong mấy ngày tới.
- Mẹ của Jojo, bà ấy luôn khiến mọi người cảm thấy ấm áp khi ở cạnh bà. – Kakyoin cảm thán - Nói câu này thực không phải phép nhưng nếu tôi có yêu một ai đó, tôi sẽ chọn một người như bà ấy làm vợ.
- Đi thôi mọi người! – Jotaro lên tiếng – Đừng ủ rũ như thế. Tất cả những gì chúng ta cần làm là tới Ai Cập rồi g·iết cái tên DIO đó!
- Đi nào! – Joseph cũng lấy lại tinh thần – Tới lúc kết thúc mối ân oán giữa gia tộc Joestar và DIO rồi!
….