Chương 103 : Tài liệu mật ( 2 )
Trên đường cao tốc, bọn họ đang ngồi xe để đi tới vùng núi mà ông thanh tra nhắc tới. Hiện giờ hắn, Miu và Nijima đang ngồi trong xe của ông thanh tra, Chikage đang ngồi trên đùi của Miu còn Takeda, Ukita và Kisara đang ngồi trên một chiếc Taxi.
- Ông thanh tra này! –Miu hỏi – Cái người đứng đầu chống lại Yami là người như thế nào vậy ạ!?
- À! Cháu nói Insida Giin sao!? – Thanh tra Honmaki cười – Ông ta là người đã đề xuất kế hoạch giải quyết ‘Vấn đề hắc ám’. Sau đó, mà chắc các cậu cũng hiểu ông ấy đã gặp nguy hiểm như thế nào. Đừng coi thường tầm ảnh hưởng của Yami, chúng đang có ý định xử lý tất cả những người có liên quan tới hoạt động ở Okinawa.
- S.O.S! TẤT CẢ CẨN THẬN! – Nijima đột nhiên kêu lên
- Không cần mày nói đâu! – hắn ngó gương chiếu hậu – Chúng ta có ‘đuôi’!
Một chiếc xe màu đen Toyota đang tiếp cận xe của họ. Bỗng nhiên có hai tên chui ra từ chiếc xe đó và nhảy lên xe của ông thanh tra.
- Choang!!
Một tên dùng Kim Cang Xử đâm xuyên qua cửa kính mà đâm về phía ông thanh tra nhưng đã bị hắn chặn lại sau đó đạp bay tên này xuống đường. Miu lúc này đã trèo lên nóc xe để đấu với tên còn lại, Kisara thông qua cửa kính sau của chiếc xe đá vào chân khiến cho tên này bị mất đà rồi bị Miu đá văng khỏi xe.
- Em có sao không - hắn hỏi Miu.
- Em không sao đâu, chỉ là mặc váy khó di chuyển quá!
……….
Cuối cùng thì họ cũng đến vùng núi mà chính trị gia kia đang ở. Chỉ là…
- Năm xe, trong đó có một xe bán tải đang di chuyển lên núi… – Nijima nhìn qua ống nhòm – Chậc! Chậc! Giả thua nhưng lại bí mật bám theo sau sao? Chắc chắn chúng vẫn đang theo dõi chúng ta. Rất có thể số lượng vẫn có thể còn đông hơn nữa!
- Tệ thật! – hắn đoạt lấy cái ống nhòm – Nếu là trường hợp bình thường thì chắc tao lo được nhưng nếu chúng phân tán ra thì sẽ khó nhằn lắm đấy! Mục tiêu của chúng là cái đĩa. Một phát đạn là quá đủ để xử lý rồi!
- Chưa chắc đâu! – Takeda nói – Theo tớ được biết, phe Yami rất ít s·ử d·ụng s·úng!
- Anh bạn này nói đúng đấy! – Thanh tra Honmaki đồng tình – Rất khó tin nhưng chúng đã t·ấn c·ông chuyến áp tải chỉ với những kẻ dùng tay không.
- Có vấn đề nghiêm trọng hơn nhiều! – Nijima lôi cái đĩa ra rồi nói – Tao cảm nhận chúng đã chắc chắn về sự tồn tại của cái đĩa này. Nếu không thì chúng sẽ không dại dột mà hành động liều lĩnh như vậy.
- Ý cậu là trong chúng ta có gián điệp sao!? - Takeda nói.
- Đúng vậy, và kẻ đó... - tên Niijima bỗng nhiên chỉ về phía ông thanh tra - chính là ở đây!
- Cái gì!!? - ông thanh tra thấy mình bị gọi là gián điệp thì tức giận - tôi đã làm thanh tra 25 năm nay rồi, tôi tuyệt đối không phải là gián điệp!!
- Bình tĩnh nào, tên gián điệp thật sự ở đây cơ!! - tên Niijima thò tay vào túi áo của ông thanh tra móc ra một chiếc điện thoại.
Đập vỡ chiếc điện thoại Nijima lấy ra một con chip siêu nhỏ, điện thoại thông thường không thể có con chip nhỏ như vậy được. Chắc chắn ông thanh tra đã dùng chiếc điện thoại này gọi cho những người ở phe chống Yami và bị con chip này ghi lại.
- Tạm gác chuyện đó lại đã - hắn nói - chúng ta phải lên núi tìm người có thể giải mã dữ liệu kia rồi đưa gã ta xuống núi!
Sau đó Takeda Ukita dẫn đầu chạy lên trên núi trước còn hắn, Miu, Kisara và Chikage cùng ông thanh tra đi phía sau.
Đi được 1/3 đường bỗng nhiên có một thứ gì đó lướt qua bọn hắn.
- Tốc độ kinh dị thật! - hắn thầm than.
- Cậu bớt khen địch thủ lại đi! – Kisara kêu lớn – Chúng ta có ‘khách’ đây này!!!
Từ trong bụi rậm có mấy tên mặc trang phục nhà sư giống mấy tên lúc trước xuất hiện t·ấn c·ông bọn hắn.
Rắc! Một cú đá nhanh gọn kết liễu một tên đang định t·ấn c·ông hắn.
- Đám này không phải vĩ nhân! - hắn nói lớn – Giao cho mấy cậu xứ lý đấy! Tớ cần đuổi theo kẻ vừa rồi! Cái đĩa đang gặp nguy hiểm!
- Đi đi! –Miu đỡ đòn của một tên rồi đáp trả - Đám này cứ để bọn em lo!
- Nhờ cả vào mọi người nhé! - nói xong hắn lập tức lao về hướng mà bóng người vừa rồi chạy đi.
…..
Khi hắn vừa đuổi tới nơi thì thấy Takeda, Ukita và Niijima đang bị bao vây bởi ba tên nhà sư cầm Kim Cang Xử còn có một cô gái đang cầm trong tay chiếc đĩa sao lưu dữ liệu.
Rimi Kokorone Lv 32
- [Quan sát]
Tên: Kokorone Rimi
Tuổi: 16
Giới tính: Nữ
Hp: 520/520 (Hp regeneration: 5,2/s)
Mp: 170/170 (Mp regeneration: 1,7/s)
Lv 33
STR: 61
AGI: 123
VIT: 52
WIS: 11
INT: 17
LUK: 32
Atlante của Yomi, đệ tử của Kensei Ogata Isshinsai.
Kỹ năng: Ancient Martial Art
AGI của cô bé này cao thật, còn cao hơn cả Miu nữa, thảo nào những người khác không thể bắt kịp tốc độ của cô ấy. Có điều... 11 WIS 17 INT ở cấp 32 thì phải nói là đầu óc của cô bé này có vấn đề...
- Được rồi! - hắn xuất hiện trước mặt của Rimi nói - mau giao chiếc đĩa ra đây.
- Oa, anh nhanh thật đấy! - Rimi thấy hắn bỗng nhiên xuất hiện trước mặt mình thì giật mình lui ra sau - Rimi còn không thể thấy anh xuất hiện như thế nào nữa!
Bỗng nhiên Rimi quay đầu bỏ chạy hắn nhìn vậy thì buồn cười quay lại nói với mấy người kia:
- Tôi đuổi theo cô ta đây. Sẽ có tiếp viện ngay ấy mà, đừng lo! - hắn vừa nói dứt lời thì tiếng máy bay trực thăng từ xa truyền đến.
- Seigfried, Freya và Thor đã đến rồi đây!!! - mấy người này liền nhảy dù từ trên trực thăng xuống.
...............
Rimi đang chạy trên con đường núi với tốc độ rất nhanh thì bỗng nhiên một bóng người lại xuất hiện trước mặt làm cô bé giật mình nên đã vấp chân mà ngã về phía trước.
- Em chủ động ghê nhỉ, vừa mới gặp nhau mà đã lao vào ôm chầm lấy anh rồi! - hắn ôm lấy Rimi cười.
- Oái - Rimi đẩy hắn ra và nhảy lùi ra sau - sao anh lại có thể nhanh hơn Rimi được, Kensei-sama đã nói là Rimi rất nhanh kia mà!?
- Một đệ tử dù nhanh đến đâu thì cũng không thể nhanh hơn một vĩ nhân được. - hắn cười - Được rồi, em mau đưa chiếc đĩa đây!
- Không được, Kensei-sama đã ra lệnh cho Rimi là phải mang chiếc đĩa này về! - Rimi lắc đầu như trống bỏi.
- Vậy thì chúng ta trao đổi đi! - hắn thò tay móc từ trong túi quần ra một chiếc Pantsu sọc trắng xanh giơ lên trước mặt.
- Oái!! - Rimi sờ xuống váy, giờ cô mới nhận ra chiếc quần lót của cô đã bị hắn lột mất từ khi nào rồi.
Chiêu lột đồ này hắn học từ Ma sư phụ, đây là một thần kỹ do ông sáng tạo ra, nó đã khiến địa vị của ông ấy trở nên cao chót vót trong mắt hắn khi ông ấy chịu dạy hắn chiêu này, quả nhiên là không hổ danh Ma sư phụ!!!
- Biến thái!! - hai mắt Rimi rưng rưng - Hu hu, quần lót của Rimi lại bị một kẻ lạ cầm mà không phải Ryuuto-sama...
- Chậc... - thấy cô bé khóc lóc hắn lại không đành lòng mà lại gần đem chiếc Pantsu trả lại cho cô bé.
Ting, độ hảo cảm của Rimi Kokorone tăng lên 65.
- Mau, mau quay đi chỗ khác đi, Rimi muốn mặc quần lót… - Rimi ngừng khóc.
Hắn đành quay đi để cho Rimi mặc lại quần lót nhưng vài giây sau một tiếng xé gió vang lên.
- Muốn t·ấn c·ông anh sao, em còn non và xanh lắm cô bé ạ!!- hắn nghiêng đầu sang một bên né cú đá của Rimi nói.
- Hừ, Rimi sẽ đánh anh vì tội trộm quần lót của Rimi!!! - xem ra mặc lại quần lót xong đã khiến Rimi tràn trề tự tin mà muốn đối đầu với một vĩ nhân như hắn.
- Vậy sao? Vậy em mau tháo đôi giày đó ra đi, nếu không thì em không thể đánh trúng anh đâu! - hắn chỉ vào đôi giày đế cao của Rimi nói, đôi giày của cô bé được làm từ vàng nguyên chất nên rất nặng, nó được dùng để kìm hãm tốc độ của Rimi lại, nếu không cô còn nhanh hơn vừa nãy nhiều.
- Anh tốt bụng thật đấy Rimi sẽ cởi giày ra đây!
Ting, độ hảo cảm của Rimi Kokorone tăng lên 70.
- Rimi tới đây! - Rimi hô lên một tiếng sau đó biến mất trong tầm mắt của hắn.
Nhanh thật đấy, tốc độ này đã ngang ngửa các vĩ nhân cấp thấp rồi, không... thậm chí nó còn nhỉnh hơn một chút...
Có điều, chỉ như vậy thôi mà muốn đánh trúng hắn thì chưa đủ đâu.
- Soạt!! - hắn lập tức biến mất khỏi chỗ.
- "Anh ta đâu rồi, sao Rimi không thể nhìn thấy anh ta"
Rimi đang suy nghĩ thì cảm thấy mình như dẫm lên một thứ gì đó khá mềm mà không giống mặt đất.
- Em đang tìm anh à - giọng của hắn vang lên làm Rimi giật mình nhảy ra xa.
Nhưng ngay khi Rimi chuẩn bị tiếp đất thì cô lại có cảm giác dẫm lên thứ mềm mềm đó lần nữa. Rimi quay ra sau thì thấy hắn lại xuất hiện sau lưng mình lần nữa. Cho dù Rimi nhảy đi đâu thì hắn đều xuất hiện ở đó trước khi cô tiếp đất, cái thứ mềm mềm mà Rimi dẫm lên chính là bàn chân của hắn.
- Một đôi bàn chân mềm mại như vậy mà dẫm xuống nền đất đá này thì sẽ b·ị t·hương đấy - lần này hắn xuất hiện ngay trước mặt Rimi nói.
- Oa oa oa, anh bắt nạt Rimi - cô bé lại khóc nữa rồi...
-------
Quá mệt nên mượn tạm chương của lão Hiệp!