Chương 418: Jinzen (Cung Chúc Tân Niên 3/10)
- Cậu ta có vẻ như là đã học được Jinzen rồi - Urahara cầm cây quạt vừa phe phẩy vừa nói - mà tôi chưa thấy cô thân thiết với ai như vậy cả, thằng nhóc này có gì đặc biệt đối với cô à ?
Nói xong thì Urahara cúi đầu xuống nhìn vào con mèo đen đang ngồi ở dưới đất.
- Tôi cũng không biết nữa… nhưng dường như “nó” rất thích cậu ta - Yoruichi trong dạng mèo đen mở miệng nói - ngoài anh ra thì lần đầu tiên tôi thấy “nó” thích một ai đó đến vậy.
Urahara nghe vậy thì liền hiểu “nó” mà Yoruichi nói ở đây là gì. Khi Yoruichi sử dụng tuyệt kỹ mạnh nhất của mình Shunkou: Raiju Senkei: Shunryuu Kokubyou Senki (瞬閧 • 雷獣戦形 • 瞬窿黒猫戦姫 Thuấn Hống: Lôi Thú Chiến Hình: Thuấn Lung Hắc Miêu Chiến Cơ) thì Yoruichi sẽ thay đổi Linh Áp 48 lần trong 1 giây khiến cho tính người bị áp đảo và bản năng trỗi dậy.
Lúc này bản năng khiến Yoruichi biến trở thành một con mèo trong lốt người và t·ấn c·ông đối thủ. Khi Yoruichi trong dạng biến đổi này thì chỉ có duy nhất Urahara mới có thể khống chế được hành động của cô mà thôi.
Yoruichi luôn giữ bản thân trong hình dạng mèo để làm quen với tập tính loài mèo nhằm tiến tới kiểm soát hình thức chiến đấu trên nhưng có vẻ như cô vẫn chưa thể thành công.
Hình thức Shunkou của Yoruichi là Lôi nên có vẻ như nó bị cuốn hút bởi dòng máu của Daitengu, con của vị thần Bão Tố. Trong thần thoại của Nhật Bản thì Raijuu (Lôi Thú) luôn xuất hiện trong cơn dông tố nên việc Yoruichi cảm thấy thân thiết bởi hắn mang dòng máu Tengu con của thần Bão Tố Susanoo no Mikoto cũng là điều dễ hiểu.
Ở bên ngoài Urahara và Yoruichi còn đang quan sát thì hắn đã đi sâu vào trong tiềm thức của mình rồi.
Đây không phải là lần đầu tiên hắn đi vào trong vùng đất linh hồn của mình nhưng lại là lần đầu tiên hắn đi tới vùng tâm linh của Kotsurei. Có lẽ do Kotsurei không hoàn toàn được sinh ra từ linh hồn của hắn nên nó đã tạo thành một vùng tâm linh riêng nằm sâu trong một góc linh hồn của hắn.
Hắn bước vào trong vùng đất này và nhìn ngó xung quanh một chút nơi này khắp nơi đều là núi đồi với mặt cỏ xanh tươi trải dài đến vô tận. Nhưng ở một nơi tràn ngập sức sống như vậy thì lại có một Jinja (Thần Xã) cổ xưa tràn ngập vẻ t·ang t·hương nằm ở trên một ngọn đồi.
Hắn liền đi tới trước ngôi đền này. Bước qua những bậc thang được cây cối phủ đầy ở hai bên hắn tiến vào trong một Jinja trông rất hào hoa lộng lẫy nhưng lại bị phủ đầy bụi.
Ngôi đền thiếu sức sống một cách trầm trọng đối lập hẳn với khung cảnh tràn đầy sinh lực xung quanh.
Hắn chăm chú quan sát ngôi đền này một hồi lâu thì cảm thấy được có thứ gì đó đang kêu gọi mình. Linh hồn hắn nghe theo tiếng gọi yếu ớt và đứt quãng mà tiến vào bên trong ngôi đền này.
Bên trong ngôi đền chìm trong bóng tối tạo nên một khung cảnh ảm đạm nhưng ở giữa ngôi đền lại có một thứ ánh sáng le lói phát ra.
Lúc này hắn nhìn thấy một quả cầu nhỏ đang phát ra ánh sáng lập lòe theo từng nhịp.
- ….
Bên tai hắn lại vang lên những tiếng thì thầm không rõ.
- ….
Những tiếng thì thầm ngày càng rõ nét nhưng hắn lại không thể nghe rõ được nó đang nói gì. Hắn quay trái quay phải nhằm tìm ra nơi phát ra những tiếng thì thầm này.
Bỗng nhiên hắn quay đầu nhìn về phía quả cầu ánh sáng đang lơ lửng ở giữa căn ngôi đền.
- Tiếng động... là do nó phát ra ? - hắn tiến lại gần quả cầu ánh sáng này.
Hắn tò mò đưa tay tới muốn chạm vào quả cầu này. Dường như cảm thấy được hắn muốn chạm vào mình quả cầu ánh sáng tỏa sáng mạnh hơn như đang thể hiện sự hưng phấn.
Tay hắn chạm vào quả cầu ánh sáng thì một cảm giác ấm áp truyền tới tay hắn.
- Hả !?!
Bỗng hắn cảm thấy linh hồn mình đau nhói rồi ngay sau đó liền trở lại bình thường. Hắn rụt tay lại và chăm chú nhìn vào quả cầu ánh sáng lúc này đã sáng rõ hơn hẳn lúc trước.
Con người luôn sợ hãi thứ mà mình không hiểu rõ, vừa rồi trong nháy mắt hắn đã cảm thấy linh hồn mình như bị rút cạn sức mạnh. Mặc dù cảm giác này trôi qua rất nhanh nhưng lại tạo cho hắn cảm giác lo lắng.
Nhưng khi hắn còn chưa kịp cảm nhận được chuyện gì mới xảy ra thì hắn cảm thấy linh hồn mình xuất hiện sự biến đổi.
Lúc này hắn có thể cảm nhận được vùng đất tâm linh này của thanh Kotsurei đã hợp nhất với vùng đất linh hồn của hắn.
Khi hai nơi hòa vào làm một thì hắn cũng đã hiểu ra được một chút chuyện gì vừa xảy ra.
- Vậy ra… ngươi chính là Zanpakuto của ta ? - hắn nhìn về phía quả cầu ánh sáng và nói.
- … ... C..h… C..h..a… - những âm thanh đầy non nớt vang lên trong đầu của hắn.
Hắn lại dùng tay chạm vào quả cầu ánh sáng và một lần nữa cảm nhận được sự vui sướng của Kotsurei truyền tới từ quả cầu. Chỉ có điều ngoại trừ việc này thì cảm giác linh hồn như bị rút cạn lúc trước không còn xuất hiện nữa.
Có vẻ như vừa rồi Kotsurei đã hấp thu một phần linh hồn của hắn và chính thức trở thành một linh hồn hoàn chỉnh. Chỉ có điều nhìn vào tình trạng hiện tại của nó thì xem ra nó vẫn chưa thể trở thành một thanh Zanpakuto hoàn thiện.
Một nụ cười thỏa mãn hiện lên trên môi của hắn, mặc dù hiện tại chưa thể sử dụng được Bankai nhưng cũng là một bước tiến dài. Hắn tin rằng sẽ không bao lâu nữa mình sẽ có thể cầm trên tay một thanh Kotsurei hoàn chỉnh.
Sau khi kiểm tra quả cầu ánh sáng xong thì hắn thu tay lại và đứng dậy. Hắn quay đầu lại và bước ra bên ngoài ngôi đền thì thấy được một người đàn ông với mái tóc màu đen dài ngang vai, mặc một chiếc áo choàng dài màu đen và đeo một chiếc kính râm đang đứng ở trong sân của ngôi đền.
- Yhwach !? - hắn nhìn thấy sự xuất hiện của người đàn ông này thì hắn ngạc nhiên.
- Ta không phải là Yhwach, ta chính là ta - người đàn ông nói - ta là sức mạnh Quincy ở trong cậu.
Nghe thấy người đàn ông nói vậy thì hắn cũng không bất ngờ lắm, sức mạnh của Quincy xuất phát từ Yhwach nên người đàn ông này trông giống Yhwach cũng chẳng có gì lạ.
- Vậy nếu ông ở đây thì tên kia cũng phải quanh quẩn ở đây rồi - hắn nhìn người đàn ông và nói.
- Đang nói đến ta sao ? - lúc này một người thanh niên xuất hiện.
Người thanh niên này có một mái tóc màu trắng giống hệt như khi hắn hóa thàn Vampire Shinso chỉ khác là đôi mắt của cậu ta là con ngươi màu đen với tròng mắt màu cam chứ không phải mắt đỏ như Vampire.
- “Đây chính là hiện thân cho sức mạnh của con Hollow đã t·ấn c·ông mẹ của Ichigo đây sao ?”
Hắn nhìn người thanh niên thầm nghĩ.
- Ngươi nhìn thấy ta mà không ngạc nhiên chút nào nhỉ - người thanh niên mở lời.
- Có gì mà đáng phải ngạc nhiên cơ chứ - với lượng INT hiện tại của hắn thì con Hollow này còn lâu mới xâm nhập được vào ký ức của hắn nên nó không biết hắn không phải Ichigo thật - cả 2 ngươi bây giờ tồn tại trong không gian của thanh Zanpakuto của ta nên gọi là Kotsurei cho tiện nhỉ.
Hắn không ngần ngại mà đặt tên cho 2 nguồn sức mạnh này.
- Hiện tại Kotsurei chưa trưởng thành nên các ngươi hãy ở lại đây - hắn nói - đến khi nào Kotsurei thành hình ta sẽ hợp nhất sức mạnh của các ngươi thành 1 thể thống nhất.
- Hừ, đến lúc đó hẵng hay - Hollow Kotsurei quay đầu bỏ đi.
Quincy Kotsurei thì lại vẫn đứng đó nhìn hắn.
- Có vẻ như cậu đã biết sử dụng sức mạnh của tôi rồi nhưng nếu cậu muốn tôi có thể cùng cậu luyện tập để cậu có thể sử dụng nó thành thạo hơn - Quincy Kotsurei có vẻ bình thản hơn Hollow Kotsurei nhiều.
- Được thôi - hắn cười.
-------☆☆☆☆-------