Chương 258: Nhầm kịch bản
- Kẹt... - hắn đẩy cửa ra và đi vào phòng.
Hắn nhìn thấy có rất nhiều lão già Elf đang ngồi trên một dãy bàn gỗ cao phân tầng giống như là tòa án ngày xưa vậy. Ba vị trưởng lão đang ngồi rải rác ở những dãy bàn ở giữa và Evelyn thì đang ngồi ở trong góc.
- E hèm, cậu là Phạm Quang Hiệp đúng không ? Mời cậu ngồi - một người đàn ông trung niên tộc Elf ngồi ở dãy bàn ở chính giữa phòng nói, ông ta đúng là cái kiểu người đàn ông lý tưởng, thành đạt và bảnh bao mà mấy bà sồn sồn thích.
Józef Henriksen Lv 68
Xem họ của người này và vị trí ngồi của ông ta thì có lẽ đây chính là con trai của đại trưởng lão và là tộc trưởng của tộc Elf rồi.
- Hôm nay chúng tôi gặp mặt cậu ở đây là để bàn bạc với cậu một việc - Józef mở lời.
Hắn vẫn giữ im lặng, hắn muốn xem xem bọn họ thuyết phục hắn trả lại chiếc Grimoire của đại trưởng lão như thế nào.
- Chiếc Grimoire đó rất quan trọng đối với tộc Elf, nó là biểu tượng cho sự tự hào của chúng tôi. Chính vì vậy, chúng tôi không thể để nó rơi vào tay người ngoại tộc được - Józef thản nhiên lấy hai tay đan vào nhau và chống trước mặt nói - Chúng tôi muốn cậu kết hôn với Evelyn, thất công chúa của tộc Elf.
....
......
NÀ NÍ !?!?!
Hắn vừa mới nghe lão tộc trưởng nói cái gì thế kia.
- Đúng vậy, chúng tôi muốn cậu trở thành con rể của tộc Elf - Józef xác nhận lại lời nói của ông ta.
- Xì... Xì tốp rai hia... - hắn cố tiêu hóa những lời này của Józef - hình như là ông chú đọc nhầm kịch bản rồi đấy.
- Nhầm kịch bản ? Là sao ? - Józef khó hiểu.
- Đúng ra... đầu tiên là phải đòi lại chiếc Grimoire này, sau đó tôi nói là không được này, sau đó nữa là uy h·iếp, đe dọa các thứ các kiểu rồi bị đại trưởng lão cản lại, tiếp theo là có mấy tên không chịu nghe lời đại trưởng lão mà ngầm cho người ra tay t·ruy s·át tôi rồi bùm... bùm... chíu... chíu... đánh nhau to luôn, tôi bắt đầu tiêu diệt từng tên một rồi quay lại tộc Elf trả thù thể hiện cả một bầu trời tư cách của bản thân chứ - hắn khoa chân múa tay nói - đúng vậy... phải như thế thì mới đúng quy trình.
Hắn gật gù cảm thấy mình quá xuất sắc vì đã đoán được ý định của tộc Elf.
- Cậu bị ngu hả... - nhị trưởng lão lên tiếng - đời nào tộc Elf chúng tôi lại làm những việc hèn hạ như vậy chứ.
- Hình như có sự hiểu lầm gì đó ở đây thì phải ? Tộc Elf chúng tôi không thể để cho chiếc Grimoire đó rơi vào tay người ngoài nhưng nó đã nhận cậu làm chủ và từ chối tất cả những người khác - Józef nói - vì vậy lựa chọn duy nhất là để cậu trở thành một thành viên tộc Elf, để điều đó được thực hiện thì cậu phải kết hôn với 1 người con gái tộc Elf. Và tôi nghĩ rằng thân phận và sắc đẹp của Evelyn không làm cậu thấy bị sỉ nhục chứ hả, nó là công chúa của tộc Elf và cũng đã từng quen biết cậu nên tôi nghĩ hai đứa sẽ hợp nhau.
Đậu !!! Hóa ra là thế, thế mà hắn cứ tưởng sẽ có đánh nhau to cơ đấy. Lại một lần nữa hắn lại bị tư tưởng của lũ tung của hãm hại rồi, sao hắn lại đi tin vào truyện của cái bọn bài ngoại đó chứ, trong truyện của chúng nó thì ngoài người hán ra thì tộc người nào chẳng là thấp kém.
Tộc Elf là một bộ tộc cao quý và tràn đầy tự tôn chứ không phải là một lũ người kiêu ngạo và bảo thủ như trong mấy cái truyện huyền ảo mà lũ tung của viết. Theo hắn thì mấy kẻ có thể viết xuyên tạc sự thật như vậy cũng chỉ là một lũ thấp hèn cố gắng sỉ nhục và hạ thấp người khác xuống để thỏa mãn cái lòng hư vinh rởm đời của chúng mà thôi.
- Nhưng mà tôi và chị Evelyn chỉ mới gặp nhau có mấy lần thôi, sao có thể vội vã kết hôn như vậy được, với lại tôi đã có vợ rồi - hắn từ chối khéo.
- Không sao hết ! Kẻ mạnh thì sẽ có đặc quyền, những ước thúc kia chỉ dành cho lũ vô dụng không thể phá bỏ được những rằng buộc của xã hội mà thôi - nhị trưởng lão nói - cậu và Evelyn có thể đính hôn trước, còn về tình cảm thì có thể từ từ bồi dưỡng.
- Nhưng còn ý kiến của Evelyn thì sao, chúng ta đâu có thể ép buộc cô ấy phải kết hôn với tôi được - được cưới một cô Elf xinh đẹp thì còn gì bằng, có điều hắn không thích ép buộc họ (bà con ơi ra mà xem cái thằng đi c·ướp gái của người khác phát biểu này, đạo đức giả vãi chưởng !!!).
- Evelyn - Józef cười cười.
Evelyn từ một góc bàn đi xuống đứng cạnh hắn và bỗng nhiên ôm lấy cánh tay của hắn. Hắn bất ngờ quay sang nhìn Evelyn thì cô nói:
- Việc này là do tôi đề nghị với họ, nếu cậu không muốn thì cũng không sao - Evelyn cười tươi, hắn thấy nụ cười này không giống như là nụ cười giả tạo mà người khác ép buộc mà giống như nụ cười vui vẻ từ tận đáy lòng cô ấy.
- À ờ, tôi cũng không phản đối đâu - hắn gãi mũi nhìn Evelyn, gì chứ gái đẹp lao vào lòng thì hắn không ngại đâu.
-------☆☆☆☆------