Thế Gả Hào Môn: Nghiêm Tổng! Xin Buông Tha

Chương 37: Gạo nấu thành cơm




Trên đường quay về biệt thự Nghiêm gia, Lý Nhược đã mơ mơ màng màng tỉnh lại nhưng do vẫn còn say rượu nên lúc tỉnh lúc mơ rồi cô lại tiếp tục dần chìm vào giấc ngủ, Nghiêm Uy liếc mắt thấy dáng vẻ vừa tỉnh lại ngủ của Lý Nhược thì khẽ bật cười, do đã có da có thịt hơn lúc trước nên bây giờ hai má của cô tròn trịa, phúng phính lại thêm cái đầu hơi nghiêng khiến cho anh không nhịn được mà giơ tay bóp nhẹ hai má của cô, đáng yêu thật.

Nghiêm gia

Về đến Nghiêm gia, Nghiêm Uy cẩn thận bế Lý Nhược đi vào trong, quản gia Trần nhìn thấy anh bế cô về thì hốt hoảng, lo lắng chạy đến hỏi han: “Thiếu gia! Thiếu phu nhân bị làm sao thế?”

“Bác cứ yên tâm, cô ấy không bị làm sao cả, chỉ là đang ngủ thôi.” Nghiêm Uy trả lời xong thì bế thẳng Lý Nhược đi lên phòng.

Vào trong phòng, Nghiêm Uy nhẹ nhàng đặt Lý Nhược xuống giường, anh giúp cô tháo giày ra còn giúp cô tẩy trang, chu đáo đến từng việc từng việc một, cuối cùng Nghiêm Uy mới kéo chăn đắp lên người của Lý Nhược nhưng khi đắp chăn cánh tay của cô bỗng giơ lên vô tình choàng qua cổ của anh khiến môi của anh và cô chạm nhau, cả người của anh chợt cứng đờ, cơ thể như có một dòng điện chạy qua. Dường như do rượu kích thích Nghiêm Uy bỗng bị đắm chìm vào nụ hôn ấy, càng hôn sâu hơn, Lý Nhược mơ màng không biết gì nhưng vẫn cảm nhận được có gì đó chạm vào môi của mình, cô cau mày, ưỡn người khó chịu, cơn say đã khiến cho cô không còn biết gì cả, một chút phản kháng cũng không có.

Dáng vẻ ngoan ngoãn của cô cùng với men rượu trong người đã khiến kích thích dục vọng trong người của anh ngày một dâng trào, bị dục vọng chiếm hữu Nghiêm Uy dần mất đi lý trí, anh xé toạc váy mặc trên người của Lý Nhược, cả cơ thể nõn nà, trắng nuột hiện rõ trước mặt của anh khiến cho anh không kiềm chế được nữa mà hành động ngay lập tức, cứ như thế cả hai đều trải qua một đêm mặn nồng, khắp căn phòng đều tràn ngập mùi ái muội giữa hai người.

Đợi Lý Nhược hoàn toàn tỉnh táo đã là sáng ngày hôm sau, đầu của cô đau như búa bổ, cơ thể cũng đau ê ẩm, cô vỗ vỗ vào đầu của mình, đôi mắt vừa nhìn qua thì thấy Nghiêm Uy đang nằm bên cạnh, cô ngay tức khắc ngồi bật dậy trợn trừng mắt nhìn anh, điều khiến cho cô kinh sợ, hoảng hốt hơn chính là bản thân không có mặc gì cả, quần áo của anh và cô nằm dưới đất, kẻ ngốc vừa nhìn cũng biết là đã có chuyện gì xảy ra. Lý Nhược cố gắng nhớ lại mọi chuyện thì mơ hồ nhớ ra chuyện tối hôm qua, gương mặt cô nóng ran hết cả lên, cô cầm gối đập mạnh lên người của Nghiêm Uy tức giận, thở phì phò hét lớn: “Nghiêm Uy! Anh mau thức dậy cho tôi.” Đây là lần đầu tiên Lý Nhược cảm thấy bản thân to gan như thế, không những quát lớn tiếng mà còn đánh vào người của Nghiêm Uy.

Nghiêm Uy khẽ cau mày thức dậy, liếc mắt nhìn cô cất giọng nói: “Mới sáng sớm mà cô làm cái gì thế? Hét cái gì?”

“Anh…anh…anh dám lợi dụng lúc tôi say mà…mà…” Lý Nhược tức đến nghẹn cả họng, không nói nên lời, vừa ngại lại vừa tức khiến cho mặt của cô đỏ bừng như quả cà chua.

Đôi mày của Nghiêm Uy hơi nâng lên, gương mặt của anh rất tỉnh, nhẹ nhàng, thản nhiên đáp lại Lý Nhược: “Tôi và cô là vợ chồng, lăn lộn với nhau trên giường cũng là chuyện bình thường, cô cần gì phải phản ứng mạnh như thế?”

Lý Nhược tức nghẹn không thốt lên được lời nào nữa, cô không ngờ Nghiêm Uy lại có thể nói ra những lời như thế, anh một chút liêm sỉ cũng không còn, cô còn tưởng anh là một người đàng hoàng, quân tử không ngờ…Lý Nhược mím môi thầm mắng: “Đồ vô liêm sỉ!”

Nghiêm Uy thừa biết Lý Nhược đang mắng cái gì? Anh không quan tâm đến, miệng là của cô cô muốn mắng thế nào thì mắng thế đấy. Thay đồ xong, Nghiêm Uy xuống lầu ăn sáng rồi đi làm ngay sau đó, Lý Nhược có chút uể oải, mệt mỏi nên vừa thay đồ xong thì lại tiếp tục lên giường nằm, chưa kịp nằm xuống thì đã nhìn thấy một vết máu trên ga giường, cô hoảng hốt, vội vàng gom hết ga giường đi giặt, để cho người làm giặt rồi thấy vết máu này chắc cô ngại chết mất.

Nhã Phượng Ly lại rảnh rỗi vui vẻ, tung tăng mang bánh ngọt đi đến biệt thự của Nghiêm Uy tìm Lý Nhược, vào đến cô lễ phép chào hỏi quản gia Trần, ông mỉm cười gật nhẹ đầu rồi nói: “Thiếu phu nhân đang ở trên phòng, tiểu thư cứ lên trên đó.”

“Vâng ạ.” Nhã Phượng Ly gật gật đầu, nhanh chân mang bánh lên phòng của Lý Nhược.

Mở cửa bước vào trong phòng, Nhã Phượng Ly không thấy Lý Nhược đâu cả, cô đảo mắt nhìn xung quanh, thấy Lý Nhược đang ngồi cửa phòng tắm cô đặt bánh xuống bàn rồi tiến đến hỏi: “A Nhược! Cậu đang làm cái gì thế?”

Lý Nhược giật nảy mình, vội quay người lại che tấm ga giường phía sau lưng, Nhã Phương Ly nheo mắt nhìn dáng vẻ giật mình, lúng ta lúng túng của Lý Nhược thì nghi hoặc hỏi: “Cậu đang giấu cái gì phía sau đấy? Cho tớ xem.” Cô nhanh tay đẩy cô bạn của mình sang một bên, thấy dưới đấy chỉ là tấm ga giường cô cau mày vừa cầm lên vừa nói: “Chỉ là một cái ga giường cậu che…” Chưa kịp nói hết thì Nhã Phượng Ly đã nhìn thấy vết máu trên đấy, tuy đã mờ đi nhưng nhìn vẫn còn thấy được, hai mắt cô mở to hết cỡ thốt lên:

“Cậu và Nghiêm Uy đã xảy ra chuyện rồi sao? Tối qua hai người đã…”

Lý Nhược ngại ngùng gật đầu thừa nhận, Nhã Phương Ly cười nhẹ, thấy cô ngại ngùng như thế thì nổi lên hứng trêu chọc: “Ôi, cuối cùng hai người cũng gạo nấu thành cơm rồi, cậu mau nói cho tớ biết cảm giác ấy như thế nào?”

“Cảm giác gì mà cảm giác chứ? Lúc đấy tớ say bí tỉ có biết gì đâu, sáng ra đã thành ra như thế.” Lý Nhược thấy vẻ mặt hứng thú, phấn khích của Nhã Phượng Ly thì thật muốn đánh một cái, biết cô hay ngại mà còn hỏi như vậy.

Nhã Phượng Ly phì cười, nhéo nhẹ hai má của Lý Nhược: “Ây da, A Nhược của tớ, trông cậu ngại đáng yêu thật đấy, bây giờ cậu đã tin lời tớ nói chưa hả? Nghiêm Uy thật sự đã có tình cảm với cậu rồi nếu không cũng sẽ không có chuyện này đâu. Nếu như cậu nói anh ta chỉ là muốn giải quyết nhu cầu sinh lý thì cậu sai đấy, chồng của cậu mà muốn thì đã giải quyết từ lâu rồi không đợi đến bây giờ đâu.”

Lý Nhược mặc kệ những lời trêu chọc của Nhã Phượng Ly, điều quan trọng bây giờ là cô phải giặt sạch vết máu này, đợi sau khi cô giặt xong cô sẽ tính sổ với Nhã Phượng Ly.

Nghiêm thị

Vừa đến công ty Nghiêm Uy đã ngay lập tức bảo trợ lý điều tra rõ xem tối qua đã có ai tiếp xúc với tên nhân viên phục vụ, nhất định phải tìm ra kẻ mua chuộc hắn, không những thế anh còn thẳng tay khiến cho công ty của Hữu Minh lâm vào tình trạng khốn đốn, khó khăn nhất, khiến cho các đối tác Hữu Minh sắp hợp tác đồng loạt hủy bỏ không hợp tác gì nữa, cổ phiếu công ty sụt giảm nghiêm trọng.