Chương 37: Điểm dối lừa
Làng Fisherman, gần Mười hai giờ đêm...
- Cô biết ông ta? – Giọng bà Miguera tỏ ra thực sự ngạc nhiên.
- Có thể! - Tôi đáp - Ông ta tới từ Harvint phải không? Tôi cần phải xác nhận thông tin quan trọng này!
Bà Miguera gật đầu, ánh mắt lóe lên sự hứng thú kì lạ với câu chuyện của tôi:
- Vậy là cô thực sự biết Sorence từ trước.
- Phải, biết rất rõ nữa là khác! – Tôi mím môi rồi tiếp tục – Ông ta là một kẻ tráo trở và vô cùng nguy hiểm. Đó không phải là người có thể tin tưởng.
- Ồ, tôi không lấy làm lạ vì điều đó! – Miguera nhún vai, thả thêm vài cục cồn khô vào đĩa nến – Stephan Sorence tới đây từ hơn mười tháng trước, không lâu trước khi xảy ra đợt t·ấn c·ông lớn đầu tiên của bầy thây ma. Tình báo của chúng tôi cho biết, Sorence chưa từng xuất hiện trong khu định này cho tới vài ngày trở lại đây. Có vẻ ông ta hoạt động trong một đội quân bí mật khác của Hiroth tại Ethar.
- Đợt t·ấn c·ông lớn đầu tiên? – Tôi ngạc nhiên – Tôi nghĩ lần lũ xác sống tràn vào khi rôi còn nằm viện là lần duy nhất chứ?
- Không, trước đó từng có một đợt tấn không khác, chị Annie à! – Jenine cắt lời – Nó xảy ra trước cả khi chị tới mấy tháng. Tuy nhiên cái lần tên bán thây ma Nick Broney gây ra thì quả là chưa bao giờ thiệt hại nặng nề tới vậy. Đó là lý do tại sao người ta thường chỉ nhớ tới vụ t·ấn c·ông sau này. Nhưng tại sao chị lại biết Sorence?
- Đó là một câu chuyện dài, chị sẽ kể sau! – Tôi nói – Bà Miguera, vậy bà hẳn đã biết Sorence đang làm gì tại lâu đài Hiroth?
- Không – Miguera lắc đầu – Tôi chỉ biết hắn từng tiếp xúc với “thiên thần bóng tối” một vài lần, còn chi tiết lý do tại sao thì tôi không thể nắm được. Nhưng tôi có thể chắc chắn với cô rằng hắn đang làm việc gì đó cho ngài Hiroth.
Giờ thì tôi đã có thể dám chắc giả thuyết của mình. Vậy là thực sự ngài Hiroth đã bí mật cung ứng Zombierisrim cho Kael. Nhưng tại sao ông ta phải làm vậy trong khi mặt khác lại yêu cầu Brian chữa trị cho anh? Tôi vốn muốn hỏi tiếp thông tin về Radian thì Jenine đã vội ngăn lại ngay khi cái tên anh ta còn chưa thoát hết ra khỏi đầu lưỡi. Cô cho rằng có thể làng Fisherman cũng có liên quan đến sự m·ất t·ích của anh, đánh động họ lúc này không phải là điều có lợi cho việc điều tra. Và vì vậy, tôi đã chuyển từ trạng thái truy hỏi, chất vấn sang vị trí người trả lời cho những câu hỏi của bà Miguera.
- Cô biết gì về đội quân bí mật dưới lòng lâu đài Hiroth? – Bà Miguera hỏi.
- Đó là nhóm những người đột biến – Tôi trả lời – Chúng tôi đã phát chế được hai loại thuốc gồm Lilyrisrim và Zombierisrim. Với những người trong giai đoạn phơi nhiễm nhưng chưa tới mức biến đổi thì Lilyrisrim có khả năng sẽ cứu sống được họ, tôi chính là một ví dụ điển hình. Còn Zombierisrim, đó là hoạt chất gây nhiễm bệnh chiết xuất từ máu của bán thây ma Nick Broney – tôi nói trong sự ngạc nhiên của Jenine – Đội quân đột biến của ngài Hiroth chính là sử dụng thứ thuốc đó để gây biến thể. Họ được sử dụng như đội quân bí mật để bảo vệ nơi này.
Bà Miguera nhếch mép, cười bí ẩn:
- Tôi thực sự nghi ngờ về việc ngài Hiroth dùng họ chỉ để làm chó trông nhà thôi lắm. Ông ta đang bắt đầu cảm nhận thấy nỗi sợ rồi đấy...
- Ý bà là sao? – Tôi ngạc nhiên hỏi.
- Cô có nhớ tôi từng nói rằng “ở ngoài kia còn một Kael khác” hay không?
Lời của Miguera làm tim tôi chợt nhói lên, siết lại và gần như ngừng đập. Mặt tôi vẫn trắng bệch trong cái lạnh của làng chài nhưng hai bên má lại nóng ran như bị chọc đúng yếu điểm.
- Ý bà... là... sao? – Tôi ngập ngừng, hỏi.
- Chúng ta sẽ ngừng chơi cái trò đấu trí với nhau nhé – Bà Miguera đáp – Nhưng đừng hỏi tôi lý do tại sao tôi biết những chuyện này, đó là phần bí mật tôi không thể tiết lộ trong ngày hôm nay... Kael trong ngục của Hiroth, anh ta là một người nhân bản của Kael thật!
Tôi choáng váng và gần như đổ gục sau câu nói của bà Miguera. Càng lúc tôi càng không thể hiểu mọi chuyện đã tiến xa đến thế nào xung quanh mình.
- Kael thực sự vẫn còn ở Harvint! – Bà Miguera tiếp tục - Anh ta đã được cứu sống bởi một nhóm nghiên cứu virus khi sắp hoàn tất sự biến đổi. Là mẫu thí nghiệm đầu tiên thành công khi sử dụng hoạt chất Ikarylla cho việc chữa bệnh thay vì phòng ngừa, ADN của Kael được lưu lại và nhân bản vô tính cho việc nghiên cứu. Nhưng tham vọng của phòng thí nghiệm nơi nhóm nghiên cứu virus kia không dừng lại ở đó. Họ nhân bản vô tính một Kael khác làm dự trữ cho Kael thực. Có điều họ đã không biết họ đang tạo ra thứ gì. Kael nhân bản lại trở thành một cá thể đột biến từ chính kháng thể Ikarylla và đó là người chúng ta gọi bằng cái tên mỹ miều “thiên thần bóng tối” hiện nay. Anh ta g·iết gần như tất cả những người đã tạo ra mình trước khi bỏ đi không ai biết nơi đâu, nay lại đột ngột xuất hiện ở đây. Ngài Hiroth chắc hẳn đã nắm được việc tại sao phòng thí nghiệm ấy lại sản xuất người nhân tạo như vậy. Họ được sản sinh chỉ với một mục đích: tiêu diệt thế lực của ông ta. Có những mâu thuẫn phức tạp cô không dễ để hiểu ngay lúc này đâu.
- Vậy còn Kael thực? – Tôi sốt sắng hỏi.
- Anh ta đã m·ất t·ích một cách kỳ lạ! - Bà Miguera đáp – Theo tôi biết, có người trong phòng thí nghiệm đã lường trước được những hậu quả của sự nhân bản. Hắn ta đã bán Kael thật cho một tay chủ nô lệ nào đó trước khi chuồn êm với số vàng kếch xù kiếm được.
Tôi thẫn thờ, nửa tin nửa ngờ trước thông tin của Miguera. Jenine nhanh nhẹn chen lời:
- Làm sao chúng tôi biết được những gì bà nói là sự thật?
- Các cô không nghĩ chúng tôi chỉ đơn giản là những người đánh cá nhà quê thôi đấy chứ? – Bà Miguera mỉm cười – Đằng sau tất cả chúng ta là những thế lực không lường trước được. Bản thân tôi cũng không thể biết hết bộ sậu đang chống lưng cho mình. Nhưng thông tin họ truyền tới luôn có độ chuẩn xác rất cao.
- Làm thế nào bà nhận được thông tin từ họ? – Jenine tiếp tục chất vấn.
- Tôi đã nói rồi, cô bé... Hôm nay không phải là thời điểm thích hợp để biết hết về mọi thứ - Bà Miguera trả lời.
- Vậy bà muốn tôi làm gì? – Tôi lấy lại sự bình tĩnh, nói thẳng vào vấn đề - Bà chắc không chỉ cần mỗi câu nói về đội đột biến để đổi lấy tất cả những bí mật quan trọng mình vừa tiết lộ đấy chứ?
- Tất nhiên là không, cô thông minh lắm, cô bé ạ! - Bà Miguera đáp – Tôi muốn cô làm cho tổ chức một việc mà ngoại trừ cô ra, khó ai có thể hoàn thành ở thời điểm hiện tại.
- Đó là việc gì? – Tôi hỏi trống trơn.
Bà Miguera ngập ngừng, nhìn chăm chăm vào Jenine.
- Cô ấy có thể tin được! – Tôi nhấn giọng – Bà cứ nói đi.
- Vậy được! – Bà Miguera gật đầu – Chúng tôi muốn cô... á·m s·át ngài Hiroth, thủ lĩnh khu tái định cư!
***
Jenine lập tức thốt lên câu gì đó rồi lấy tay bụp chặt che miệng. Tôi dõi đôi mắt sửng sốt, nhìn bà Miguera chằm chằm:
- Bà muốn...
- Tổ chức của tôi muốn tiêu diệt ngài Hiroth, Annie à, vì sự an toàn cho tất cả những người còn lại – Bà Miguera mặt không biến sắc, nói – Hiroth nắm giữ quá nhiều thị phần trong cái trò chơi tranh giành quyền lực thời hậu đại dịch. Ông ta kiểm soát phần lớn các phòng thí nghiệm đã gây lên t·hảm h·ọa này, giờ thì chính bọn họ đang phản lại ông ta. Loại bỏ Hiroth là điều thiết yếu để đem lại sự cân bằng hơn trật tự quyền lực đang dần được thiết lập.
Tôi đứng phắt dậy, thẳng thừng từ chối:
- Không! Tôi không phải một sát thủ! Và tôi sẽ không g·iết bất cứ một người sống nào!
- Vấn đề là ông ta đâu phải hoàn toàn là người sống... – Bà Miguera mỉm cười.
- Cái gì? – Tôi kinh ngạc kêu lên.
- Annie! – Bà Miguera nói tiếp – Ngài Hiroth là một “bán thây ma”! Và nếu cô không nhanh chóng thủ tiêu ông ta, tất cả chúng ta đều sẽ phải c·hết!
- Làm sao... bà biết ông ta là bán thây ma? – Jenine lên tiếng – Ngài Hiroth đã ở đây từ rất lâu, nếu ông ấy là bán thây ma, tại sao không ai trong chúng tôi phát hiện ra?
Bà Miguera thở dài, khuôn mặt chuyển sang vẻ trầm tư lạ lùng:
- Ngoài kia có nhiều bán thây ma hơn là các cô tưởng đấy. Họ không phải kẻ nào cũng trở nên máu lạnh và khát máu. Sự kháng thể từ một loại hóa chất mà chúng tôi gọi là Ikarylla trước khi hoàn thiện được tiêm vào cơ thể con người không những không làm họ miễn nhiễm mà còn kích thích sự phát triển vượt bậc của virus thây ma. Giờ thì ngoài đó đầy rẫy những kẻ nửa nạc nửa mỡ, là thây ma nhưng vẫn giữ trí tuệ và suy nghĩ của con người. Ngài Hiroth là một trong những kẻ như vậy. Đừng ngạc nhiên khi đôi lúc chúng ta vẫn để sót bọn chúng giữa lòng xã hội con người. Như b·án t·hân ma Nick Broney, hắn ta đã lợi dụng đoàn giải cứu của Annie để xâm nhập vào cộng đồng này và tất cả chỉ vỡ lở khi hắn không thể kiềm chế được ham muốn nếm máu của mình. Cách duy nhất để phát hiện ra chúng là thử máu. Mà ở đây, ai dám thử máu ngài Hiroth? – Bà Miguera bắt đầu tỏ ra hơi kích động – Bằng các biện pháp đặc biệt, người của chúng tôi đã phát hiện ra ngài Hiroth mang trong mình virus thuần của thây ma. Ông ta đã trở thành loại quỷ ăn thịt bậc cao với những suy tính vượt tầm con người. Thay vì g·iết thịt chúng ta, Hiroth muốn quyền thống trị. Ông ta là một thành viên trong tổ chức bán thây ma được lập ra với nhiệm vụ duy nhất là đặt con người dưới sự điều khiển của chúng. Khi chúng tôi phát hiện ra điều này, Ikarim... hmm là tên tổ chức đó, đã lên kế hoạch loại trừ những “người đưa tin”.
- “Người đưa tin”? – Tôi thắc mắc.
- Tất cả những người phát hiện ra bí mật của họ đều được Ikarim coi như “người đưa tin”! – Bà Miguera giải thích – Điều đó có nghĩa... cô, tôi và tất cả những người sống ở đây đều sắp trở thành “người đưa tin”! Gián điệp của Hiroth đã đánh hơi ra điều gì đó!