Thầy Giáo Trương Và Thầy Giáo Lý

Thầy Giáo Trương Và Thầy Giáo Lý - Chương 8




Sau khi có thành tích của kì thi tháng thứ nhất, lớp 1 đứng thứ hai về tổng thể, riêng môn Vật lí thì bỏ hạng hai xa lắc.

(Ở đây đứng thứ hai là về kết quả của tất cả các môn thi, ngoài ra có thêm bảng xếp hạng kết quả thi từng môn của từng lớp nữa, ở môn Vật lí thì lớp 1 đứng thứ nhất.)

Giờ Vật lý của Lý Hoán được đánh giá xuất sắc, lãnh đạo nhà trường tổ chức cho các giáo viên các lớp đến học hỏi kinh nghiệm, ngoài ra còn có của trường khác.

Lý Hoán đứng trên bục giảng, bình thản giảng bài.

Các giáo viên ngồi phía sau, ở dưới đó thầm thì, y thật sự chỉ mới đi dạy có 4 năm thôi sao?

Trương Trình thính tai, nghe vậy có chút không vui, nhưng ngay sau đó sự kiêu ngạo từ trong lòng lại toát ra: “Đây là tính cả một năm thực tập của năm tư đại học đó.”

Hắn nhìn Lý Hoán vẽ một mũi tên nhỏ chỉ phương của lực trên bảng đen, lực độ dứt khoát còn mang theo sự dẻo dai, mũi tên vẽ ra như ẩn chứa cốt thép…

Ánh mắt lặng lẽ dời xuống.

Lý Hoán vẫn là một thân áo sơ mi sáng màu phối với quần thường. Vạt áo sơ mi được đóng chỉnh tề trong lưng quần, phô bày tuyến thắt lưng với độ cong đẹp đẽ, chiếc quần vừa người được cái mông căng lên vừa đúng, không rộng thùng thình cũng không có vẻ bó chặt…

Lý Hoán nói cái gì nghe cũng không lọt, tạp âm trong lòng quá lớn, làm máu chạy trong huyết quản cũng phát ra tiếng ồ ồ.

Cứ mỗi lần Lý Hoán dạy một đám học sinh mới, sẽ có không ít đứa bày tỏ sự tán thán từ tận đáy lòng với vóc dáng của y, đứa mê trai nghiêm trọng thậm chí còn nhìn chăm chăm một chỗ suốt cả tiết học, nhìn viên phấn trắng y cầm trên tay, khi viết khi vẽ.

Nhưng rất nhanh sau đó đám học sinh đã phát hiện ra, bọn nó sai rồi, sai lầm vô cùng trầm trọng! Tiết học của thầy Lý tựa như vầng thái dương trên bầu trời vậy, nếu chỉ chăm chăm vào mỗi một vẻ bề ngoài thôi thì nông cạn biết bao nhiêu, không xứng được nghe thầy giảng bài.

Lý Hoán viết bảng xong, xoay người, thản nhiên liếc Trương Trình một cái, coi như cảnh cáo.

Khóe môi Trương Trình cong lên. Hắn tự nhận là một người nội ngoại kiêm tu, cả trong lẫn ngoài, từ linh hồn đến thân thể, hắn đều muốn.

(nội ngoại kiêm tu: có tu dưỡng cả về tâm hồn, đạo đức lẫn cơ thể)