Cô hất Mạnh ra rồi đuổi theo Nhung, nhưng Nhung thì cứ chạy hai tay bịt màng nhĩ lại không muốn nghe tiếng nói, tiếng giải thích của cô.
-Á!
-Nhung, mày có sao không?-Cô nhanh chống chạy lại đỡ cô, do chiếc váy tím dài và cái đôi giày cao gót của Nhung làm Nhung vấp ngã xuống đường.
-Tránh xa tao ra- Nhung gằn lên, nước mắt rơi trên mi, quệt nước mắt Nhung lấy lại bình tĩnh đối mặt với cô.
-Mày nghe này, nghe tao nói, tao và Mạnh không có gì hết! Mày tin tao- Mặc cho Nhung tránh xa cô cỡ nào, cô cũng ôm lấy Nhung. Một tình bạn hiện ra trước mặt mọi người. Nhung và cô thân nhau tình nhỏ có gì cũng cho nhau. Một tình bạn đáng ngưỡng mộ! Mà giờ chỉ vì ''cái ôm không nên nhìn'' mà tình bạn lại bị rạng nứt...Nhưng hiện tại cũng đang ôm cô đang khóc nứt nở trên vai.-Ngoan nào!- Cô thấy Nhung khóc cũng rất buồn, người bạn như chị em ruột của mình phải rơi lệ, thật là...haizz. Cô biết Nhung có tình cảm với Mạnh từ đầu năm lớp 10. Đơn phương người ta lâu như vậy mà không dám nói, dù gì cũng được gần 2 năm rồi! Nhiều lần cô muốn giúp mà Nhung không có chịu, cứ giấu trong lòng! Nếu biết Mnah5 thích cô nữa có lẽ sẽ là cú soock lớn cho Nhung. Thật tội cô bạn nhỏ này của cô quá...
-Mày giải thích đi- Nhung lâu nước mắt rồi ngước mắt lên nhìn cô. Cô và Nhung ngồi xuống vệ đường.