9h, nước Anh.Sau khi xuống máy bay, anh đã đến được nơi ba mẹ anh định cư. Nhà anh định cư bên đây khi anh mới 17 tuổi. Ba anh hiện đang làm CEO của một công ty xuất khẩu thực phẩm nổi tiếng bên Anh. Còn bà Kim thì lại là một diễn viên điện ảnh. Nhưng khi cưới ông bà đã từ bỏ ước mơ một lòng một dạ yêu chồng con, không tham gia ngành giải trí nữa. ÔNG luôn muốn anh làm việc ở công ty nhưng anh lại không hề yêu thích việc đó cho lắm. Ước mơ của anh vốn dĩ là một giáo viên đứng trên bục giảng truyền đạt cho học sinh, để làm được việc đó anh đã học xong đại học bên Anh và về Việt Nam thân yêu, nơi đã sinh ra anh nhưng có lẽ đã ít gắn bó với mình nên anh càng muốn sống ở nơi đó, căn nhà hiện tại là do ba mẹ đã xây sẵn tặng anh. Nhưng không hẳn thế vì anh cũng đã học xong đại học ngành quản trị kinh doanh theo ý ba của mình.
Dưới cái ánh nắng rực rỡ, một chàng trai tay xách vali, bước đi đầy tự tin, chiếc áo sơ mi sọc caro đen chỉnh tề, chiếc quần jean với cái thắc lưng rất hợp thời trang, và không ai khác chính là anh_ Cao Khôi Nguyên anh ngước cao lên nhìn những ngôi nhà cổ kính ở nước Anh_Nó thật đẹp và không khác mấy so với những năm anh vắng bóng ở đây. Anh đi tới một ngôi nhà phía trước mặt, ngôi nhà cao tầng và kiến trúc Anh kia rất đẹp.
_Cốc... cốc_ Anh gỗ cửa.Người phụ nữ bên trong bước ra, mặc một chiếc đầm dài màu tím, nhìn bà rất sang trọng.
_Con...yêu_Bà mở cửa khuôn mặt tươi hẳn,cười khanh khách, không ngờ người đứng đây lại là con trai mình. Bà còn nghĩ sẽ vài hôm nữa anh mới tới.
_Ừ! Là con _chỉ một câu đơn giản vậy thôi, bà choàng tay ôm cao trai của mình, bao năm nay bà đã thấy anh trưởng thành hơn nhiều. Đã gầy hơn, Cao hơn.