Cô xua đi dòng suy nghĩ ,bước vào vòi nước bên cạnh rửa mặt rồi vỗ má cho tươi tỉnh .Tự tin bước vào lớp . Nhưng sao hôm nay hành lang vắng thế? Cô thấy trống rỗng quá . Bóng dáng ai đó đâu? Cô nhìn xung quanh ,chợt nhớ thầy đã nghỉ phép mà ... Hừ ...Cô cứ sai sao vậy nè bực bội thật! Cô lập tức bước vào cửa lớp xin phép giáo viên rồi bước vào .May sao hôm nay cô đươc gặp cô Huyền công nghệ dạy tiết đầu cơ nè. Sướng thế ! cô này hiền nhất trường nên cô được giáo viên nhanh chóng cho vào chỗ ngồi .Hôm nay cô cực may mắn à nha ! Nhưng sao ...cô cứ buồn thế này ? Cô ngồi trong lớp mà giáo viên giảng cứ lời nói gió bay , tai này bay sang tai kia , không có chú ý gì hết ..cũng may là công nghệ chứ nếu môn chính '' toán , văn , anh " thì chắc cô ''tiêu'' vì không hiểu bài rồi .Cô ngồi vào chỗ tay phải chống cằm ... ngó ra ngoài cửa sổ.Mùa hè sắp đến rồi cây phương đã ra lá trổ hoa đỏ rực -Mặc cho cây phượng đẹp thế nào , chứ cô cũng có nhìn nó đâu? Trong ánh mắt của cô hết sức mơ màng à nha ...cứ lơ lẫn trên mây ấy chứ.
-Hạ Quân , đọc giúp cô ghi nhớ bài mới nhé -Cô Huyền quay lưng viết bảng
-....
-Quân- Không thấy tiếng trả lời , Cô Huyền quay xuống nhắc
-....-Vẫn im lặng .Tuyết Nhung nhận ra sắc mặt cô Huyền đang nhăn lại , Nhung lập tức khều khều tay của cô .Còn cô Huyền cứ tưởng cô đang say mê cây phượng nhưng...đâu phải
-Dạ ?- Cô lập tức đứng dậy , hết sức nghiêm chỉnh à nha