Thầy Bạch! Đừng Làm Loạn

Chương 77: Có Tin Vui




Trong không khí man mát của mùa thu pha lẫn với chút nóng nực của mùa hè, Đan Tiểu Nghiên đang ngồi trên sofa lẩm bẩm gì đấy. Cô cầm trên tay quyển lịch, đếm đếm.

“Rõ là bây giờ mà.” Cô ca thán, vò đầu bứt tai cả buổi. Nếu theo như lịch thì đáng lẽ cô phải dụng dâu vào hai tuần trước rồi mới đúng. Vậy mà tính từ lần cuối cùng dì cả cô đến, bây giờ cũng đã hơn một tháng hai tuần rồi…

Chu kỳ của cô từ trước đến nay vẫn luôn đúng lịch mà, không lẽ nào… Tiểu Nghiên lo sợ run run tay, lấy điện thoại ra tra ‘Trễ kinh là bệnh gì.’ Cô lo sợ mình sẽ mắc phải căn bệnh nào đó, vậy nên xuyên suốt quá trình tay cô cứ run mãi không thôi.

Và kết quả hiện ra khiến cô càng sốc hơn, cái hiển thị đầu tiên nói đây không phải là bệnh… mà là cô đã mang thai rồi?

Tiểu Nghiên không tin vào mắt mình, cô bần thần để cái điện thoại xuống. Những lần quan hệ của hai người họ đúng là không có dùng bất cứ một biện pháp tránh thai nào, ngay cả dùng bao cũng không.

Cô ngồi trấn an bản thân rằng mình chỉ bị trễ kinh thôi, sẽ không có gì xảy ra đâu. Bó cẩn hơn nữa cô sẽ đi ra tiệm thuốc mua que thử thai.

Nghĩ là làm, Tiểu Nghiên chạy lên phòng thay quần áo, hôm nay Bạch Phong Thần không có nhà, vậy nên cả căn nhà rộng lớn bây giờ chỉ có mỗi cô thôi. Thay nhanh bộ quần áo, không quên đeo khẩu trang lại, cô đã sẵn sàng đi mua đồ rồi.

Trông cô lúc này không khác nào đi đánh trận cả, che chắn từ đầu đến chân. Cô đi cách nhà được một đoạn, cuối cùng cũng thấy một tiệm thuốc tây. Tiểu Nghiên nhanh chóng đi vào hỏi.

“Bạn muốn mua gì?” Chị nhân viên quầy thuốc mặc áo blouse trắng hỏi cô. Trông vẻ niềm nở kia của chị ấy chắc cũng đã biết vị khách này của mình đi đến đây để mua gì mà.

“Em…em muốn mua que…thử…thai.” Giọng cô lắp bắp, ngượng chín mặt luôn rồi.

Chị nhân viên quầy thuốc có tư vấn cho cô một số loại que thử thai, nhưng vì là lần đầu tiên mua nên cô có biết loại nào với loại nào đâu cơ chứ.

“Có loại nào chính xác không ạ.”

“Có chứ.” chị ấy lấy ra một hộp que thử thai rồi nói tiếp: “Nhưng loại này sẽ đắt hơn các loại khác, mà em bị trễ kinh mấy tuần rồi?”

“Dạ, em bị chậm hai tuần.” Giọng cô lí nhí, bây giờ cô mới biết que thử thai lại có nhiều loại đến vậy, thật rối não.

“Được rồi, em cứ lấy loại này đi. Que thử thai dùng vào buổi sáng là thích hợp nhất, trước khi dùng em nhớ đọc kỹ hướng dẫn sử dụng nha.” Thấy vẻ mặt sốt sắng kia của cô, chị ấy cũng nhanh chóng gói lại bằng một cái túi bóng màu đen.

Mua được thứ mình cần rồi Tiểu Nghiên nhanh chóng ra về, phải về trước khi chồng cô về mới được.

Cả tối hôm đấy cô cố gắng tỏ ra rất bình thường, thế nhưng vẫn không qua nổi sự nhạy bén của Bạch Phong Thần.

“Hôm nay ở nhà có chuyện gì sao?” Hắn nhìn dáng vẻ kia của cô rồi nhướng mày hỏi, dạo này hình như bé con nhà hắn có vẻ lạ lắm.

“A, đâu có chuyện gì đâu anh.” Tiểu Nghiên cười trừ, chuyện này còn chưa chắc chắn làm sao cô dám nói cho hắn biết được.

“Thật không vậy? Trông em như đang bị gì ấy.”

“Đâu có đâu, có khi tại anh đi làm về mệt nên ảo giác đó.” Cô có phần hơi nhột, bộ rõ ràng lắm sao?

Hắn cứ cảm thấy không đúng chỗ nào ấy, hay tại hắn cảm nhận sai rồi ta.

Tối hôm ấy, đột nhiên Bạch Phong Thần nổi thú tính, muốn thân mật với Tiểu Nghiên. Nhưng đã nhanh chóng bị cô cự tuyệt.

“Anh để yên cho em ngủ đi, anh mà làm như thế nữa là em sang phòng khác ngủ đấy.” Cô doạ lại hắn, vào cái lúc then chốt này thì làm sao mà cô có tâm tư gì với hắn nữa chứ. Chỉ mong đêm qua thật nhanh để cô có thể kiểm chứng xem chuyện cô đang canh cánh trong lòng có phải là sự thật không.

Bạch Phong Thần thấy vợ hắn gắt gỏng như vậy cũng ngưng động tác, không làm loạn nữa. Hắn đâu biết được mình sắp phải ăn chay trường đâu.

Sáng hôm sau, khi mới tờ mờ sáng Tiểu Nghiên đã thức dậy. Bình thường cô đâu có dậy sớm như thế đâu, mà tại cả đêm qua cô nôn nóng đến mức không ngủ được.

Cô chậm rãi nhấc cánh tay của hắn đang đặt trên người mình ra, cẩn thận không để phát ra tiếng động. Cô khép cánh cửa phòng ngủ lại, rón rén đi về phía phòng mình. Cẩn thận khóa cửa lại rồi trốn vào trong nhà vệ sinh.

Tiểu Nghiên đọc kỹ tờ hướng dẫn sử dụng, rồi làm theo các bước trong đấy. Chật vật hơn mười phút, cuối cùng cũng xong, bây giờ cô chỉ cần ngồi đợi chờ kết quả thôi. Trong lòng của Tiểu Nghiên đang vô cùng nôn nóng, cô túm chặt hai bên quần mình.

Kết quả rất nhanh đã có, cô cầm chiếc que thử thai nhỏ bé kia lên, lo sợ không dám nhìn. Cô từ từ lật lại xem.

‘Một vạch!’ Trong lòng cô bỗng thở phào, ngón tay đang che phần còn lại cũng bỏ ra…

Là hai vạch! Còn là hai vạch rất đậm nữa kìa. Chân tay Tiểu Nghiên bỗng bủn rủn, phải chống tạm vào tường để đứng. Vậy…vậy là cô có thai rồi?’

Cô ngơ ngác như người mất hồn, tâm trạng vui buồn hỗn loạn đan xen nhau. Không phải là cô không thích đứa bé này, mà tại nó đã đến không đúng lúc một chút nào. Cái thời điểm mà cô còn chưa làm được gì cho cuộc sống này, vẫn còn đang đi học, vẫn còn quá trẻ để làm mẹ.

Tiểu Nghiên vô thức mở cánh cửa nhà vệ sinh ra, đập vào mắt cô là vẻ mặt của Bạch Phong Thần.

“Á…aa.” Cô giật mình la toáng lên, chiếc que thử thai trên tay cũng theo đó mà rơi xuống đất, thành công thu hút sự chú ý của hắn.