Đối với học sinh mà nói, kỳ nghỉ luôn nhượng bộ cho lười biếng, Trình Khiêm mệt mỏi một đêm, khi mở mắt ra lần nữa thì màn hình điện tử trên tủ đầu giường đã nhảy đến 12 giờ 30 phút.
Hắn mơ màng nháy mắt, đầu óc còn đang bị giấc mộng kì quái quấy nhiễu, có chút không phân biệt được hư ảo với hiện thực. Trong chăn rất ấm áp nhưng ga giường dưới thân lại có chút lạnh ướt sũng, người trong ngực ngủ rất kiên định, hô hấp đều đặn, hắn cúi đầu nhìn rõ mặt đối phương, lúc này trạng thái mới hoàn toàn được kéo trở về hiện thực.
Cả phòng ngủ còn sót lại mùi pheromone đan xen với mùi tanh tanh nồng đậm, Trình Khiêm hít mũi bò dậy sau đó dùng chăn quấn người còn đang ngủ say lên ghế sofa mềm mại trong phòng khách.
Cánh tay hơi dùng sức là cả người đã được ôm ngang lên, Trình Khiêm không khỏi thầm than một câu, thật sự rất nhẹ.
Omega cảm nhận được chấn động quanh người, giống như rất sợ Alpha của anh rời đi, hơi nhíu mày hừ nhẹ hai tiếng, tay trói buộc trong chăn cũng bất an nắm ra ngoài. Trình Khiêm quỳ gối bên cạnh sofa hôn anh, lại liếm tuyến thể đầy vết cắn một lát, lúc này mới ngăn được giãy dụa rất nhỏ của Đàm Tư Cẩm.
Thấy người yên tĩnh lại lần nữa, Trình Khiêm nhẹ nhàng mở chăn ra, ánh mắt dịu dàng vừa rồi nhất thời ngưng trệ, đáy mắt nổi lên vài phần nóng rực. Thân thể trắng như tuyết này đã bị hắn tàn phá đến không chịu nổi, vết đỏ tím tái trải rộng khắp nơi, dịch thể nửa khô dính lung tung, mà chỗ riêng tư sưng đỏ đến sung huyết, làm cho người khác vừa nhìn đã cảm thấy đau đớn.
Trình Khiêm im lặng ôm người vào toilet, không gian trong toilet vẫn không lớn như trước, có một cái bồn tắm trong đó, một tay hắn ôm người vào trong ngực, tay kia bắt đầu điều chỉnh nhiệt độ nước.
Trình Khiêm cẩn thận tẩy rửa thân thể Đàm Tư Cẩm, trước sau bận rộn nửa giờ mới tắm sạch sẽ cho đối phương, một lần nữa ôm trở về sofa. Thân dưới của hắn cũng ướt một mảng lớn, đã sớm dính chặt vào làn da, đầu bù tóc rối tắm một lát rồi đến sofa nhìn người đang ngủ say một cái, lúc này mới trở lại phòng ngủ dọn dẹp.
Chờ trải ga giường xong thì màn hình điện tử đã nhảy đến 13 giờ 18 phút, dạ dày không chịu thua kém vang lên dữ dội, Trình Khiêm lại yên lặng ôm Đàm Tư Cẩm vào chăn, nhiều lần xác nhận đối phương vẫn ngủ say mới rời khỏi phòng ngủ, khoá cửa phòng từ bên ngoài lại.
Hắn cũng không hay nấu cơm nên đành phải xuống lầu mua chút đồ ăn, quan trọng hơn một chút, hắn nhất định phải mua thêm chút thuốc tiêu sưng cho vị trong nhà còn đang ngủ.
Thời gian chờ đợi để lấy đồ ăn chưa bao giờ khó khăn như vậy, tuy nói xung quanh khu phố cũ này có một con phố ăn vặt nhưng bởi vì tuổi tác đã lâu, quy hoạch bên trong và bên ngoài hơi lộn xộn, đường xá cũng quẹo bảy tám vòng, giao đồ ăn chờ một hai tiếng đồng hồ là chuyện thường xuyên. Trình Khiêm chờ ở bên ngoài quán mì sạch sẽ, đá qua đá lại viên đá nhỏ dưới chân, thỉnh thoảng nhìn ra cửa sổ lấy đồ ăn một cái.
Mà thuốc mỡ đựng trong túi áo khoác cũng đã bị hắn ủ nóng.
Chỉ chốc lát sau, ông chủ nhiệt tình đưa túi ăn cho vị khách thanh niên quen thuộc, Trình Khiêm xách xong liền không quay đầu lại chạy mất bóng.
Có vẻ chàng trai này đã rất đói.
Trình Khiêm chạy vội lên lầu nhanh chóng mở cửa phòng, hắn mở phòng ngủ khóa trái, một màn trước mắt lại khiến hắn kinh hãi tại chỗ.
Tủ quần áo vốn gọn gàng giống như bị người ta cướp bóc, trên giường chất đầy quần áo kéo từ tủ ra, xếp thành một ngọn núi nhỏ, Đàm Tư Cẩm run rẩy cuộn mình trong đống quần áo mang theo mùi Alpha, ý đồ từ trong mùi hương yếu ớt kia tìm kiếm một chút cảm giác an toàn.
Omega được đánh dấu tạm thời đã có hành vi xây tổ, mất Alpha đồng hành trong thời kỳ phát tình khiến anh rơi vào tình trạng bất an và hoảng loạn.
Trình Khiêm chỉ sửng sốt trong chớp mắt, ném túi thức ăn xuống rồi lập tức nhảy lên giường, hắn vừa phóng thích pheromone lớn mạnh của mình vừa kéo người từ trong đống quần áo ra.
Omega nửa tỉnh nửa mê như được giải cứu cực lực áp sát vào Alpha, trong mắt mơ hồ rưng rưng nước mắt làm ướt mí thật dài, khóe mắt phiếm hồng, nhìn qua cực kỳ tủi thân.
Thẳng đến khi rơi vào vòng tay rắn chắc kia thì anh mới hừ nhẹ một tiếng, như làm nũng bất mãn.
Trình Khiêm kéo người vào trong ngực rồi ôm chặt lấy, hôn mặt mày cùng môi người ta, nhẹ nhàng lẩm bẩm một câu: "Rất xin lỗi, em về muộn."
Nhưng mà Đàm Tư Cẩm chỉ biết dùng bản năng của một Omega để thân cận lưu luyến hắn, hưởng thụ nụ hôn dịu dàng của Trình Khiêm, không ngừng dính vào lòng hắn cũng không thể tỉnh táo đáp lại hắn cái gì.
Trình Khiêm tập trung trấn an, cắn môi anh, đầu lưỡi không nhịn được xông vào khoang miệng nóng ẩm, theo Đàm Tư Cẩm động tình hừ vài tiếng, hắn mạnh mẽ phục hồi tinh thần lại, nhanh chóng tách nụ hôn này ra.
Omega đang trong giai đoạn phát tình thì đối với sức hấp dẫn của Alpha quả nhiên đáng sợ, Trình Khiêm lại cứng rắn không chịu thua kém.
Hắn lắc lắc đầu, vứt bỏ những hình ảnh dâm mỹ mà rõ ràng không ngừng hiện lên trong đầu, xuống giường mở túi đồ ra, nâng một chén cháo thịt nạc nóng hổi lên.
Tay Trình Khiêm vừa dài vừa lớn, hộp nhựa kích thước không nhỏ bị một tay hắn dễ dàng bưng lên, hắn hít một tiếng mở nắp ra, giơ lên trước mặt Đàm Tư Cẩm, giống như khuyên động vật nhỏ thấp giọng nói: "Nào, ăn chút gì đó đã."
Đàm Tư Cẩm nương theo sức lực Trình Khiêm ngồi thẳng người tựa vào vai hắn, ngẫu nhiên mở mắt nhìn hắn một cái, phần lớn thời gian đều nhắm mắt nghỉ ngơi, giống như mệt đến lợi hại, vẻ mặt lộ ra mệt mỏi lưu luyến. Anh nghe không hiểu Trình Khiêm đang nói cái gì, áp sát đối phương sau đó tạm dừng động tác tiếp theo.
Trình Khiêm nhìn người trong ngực, dùng thìa múc một muỗng cháo, đút đến bên miệng anh: "Nào, há miệng."
Có lẽ là đói lả, Omega thần trí không rõ rốt cuộc bị mùi gạo nóng hổi hấp dẫn một chút lực chú ý, anh chậm rãi mở miệng, ngậm một muỗng cháo nho nhỏ vào trong miệng.
Thân dưới Trình Khiêm nóng lên, cổ họng phập phồng một chút, lần thứ hai đè những thứ mất nết xuống. Trong nháy mắt mà hắn đã thật muốn cho cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận ướt nóng ngậm cái thứ kia của mình vào.
Làm sao mà ăn một ít cháo có thể hấp dẫn đến như vậy.
Trình Khiêm ưỡn thẳng người, thật vất vả đút một chén cháo vào bụng đối phương, mà bụng mình cũng sớm đói kêu nửa ngày. Hắn thấy Đàm Tư Cẩm liếm liếm môi, tựa vào vai hắn nhắm mắt ngủ, rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, lấy từ trong hộp đồ một chén mì trộn cay ra ăn như hổ đói.
Người trong ngực ngửi thấy mùi dầu cay, nhắm mắt hít mũi, lại làm tổ trên vai hắn tiếp tục bình yên ngủ.
Hai ba miếng là Trình Khiêm đã nuốt xong một chén mì vào trong bụng, lại nhanh chóng dọn dẹp rác rưởi ra khỏi phòng, hắn cũng không muốn loại mùi cơm này phá hủy mùi thơm tươi mát còn lưu lại trong phòng ngủ.
Nhưng mà khi hắn trở lại phòng thì người trên giường đã mở mắt, bộ đồ ngủ trên người bị kéo ra, mùi hoa hồng từng luồng từng luồng bùng nổ khuếch tán ra ngoài.
Vẫn như lúc mới gặp trong phòng âm nhạc giãy giụa khó nhịn, nhưng lúc này anh lại có thêm một phần bình tĩnh xinh đẹp.
Omega trong thời kỳ phát tình sẽ bùng nổ, lúc này cần nhất chính là có Alpha trấn an, dùng cách thức quan hệ hoà hợp để trấn an là nhanh nhất.
Mà pheromone của Omega đối với Alpha mà nói cũng có lực hấp dẫn trí mạng, Trình Khiêm theo bản năng cảm thấy, hắn và Đàm Tư Cẩm rất rất phù hợp. Là một Alpha cấp cao vừa trưởng thành, không phải hắn chưa từng ngửi thấy mùi của Omega khác trong thời kỳ phát tình, mà trong đó có rất nhiều mùi quyến rũ đặc biệt, nhưng cho tới bây giờ hắn chỉ cảm thấy mấy mùi kia sặc đến chói mũi ghê người, chưa bao giờ gợi lên bất kỳ dục vọng nào muốn ăn người ta vào bụng.
Nhưng mà Đàm Tư Cẩm lại hoàn toàn bất đồng với bọn họ, anh như một miếng điểm tâm cực kỳ hợp khẩu vị, gợi lên dục vọng ăn uống mãnh liệt nhất trong nội tâm hắn, mà hương hoa hồng kia lại có thể kích phát dục vọng tình dục mà hắn chưa từng cảm nhận được, cũng khiến hắn hoàn toàn mất đi lý trí.
Tất cả mọi thứ vô hình nói với Trình Khiêm rằng Omega này là một sự tồn tại phi thường đối với hắn.
Ở trước mặt Đàm Tư Cẩm, hắn từ một vị thống trị vũ trang đầy đủ lưu lạc thành công cụ tình dục bị người dễ dàng khống chế.
Nhưng mà Trình Khiêm cũng cam tâm tình nguyện nhận.
Hắn khép cửa phòng lại rồi trèo lên giường, nhìn Omega đã cởi ra gần như hoàn toàn trần trụi, lẳng lặng nhìn anh ẩn nhẫn cau mày, cắn môi, vẻ mặt vốn là khó chịu lại diễn giải thành một thần thái mê người phong tình vạn chủng. Omega như vẫn còn chống lại ý thức cuối cùng của mình, nhưng cuối cùng anh vẫn thua trận, khuất phục trước mong muốn nguyên thủy nhất từ trái tim, tự tách hai chân dài ra, sau đó sử dụng đầu ngón tay xoa xoa huyệt nhỏ đang phun nước dâm đãng.
Anh nheo mắt lại, khóe mắt rũ xuống phiếm đỏ lên, mang theo nước mắt, giọng nói ấm áp khàn khàn: "Vào đi..."
Đây là câu thứ hai anh nói với Trình Khiêm, câu lúc trước là kháng cự, mà câu này lại là lời mời.
Trình Khiêm cắn răng, môi mím lại, sau đó ấn eo đối phương tinh tế đè xuống.
Toàn bộ quá trình hắn không nói một lời, chỉ làm người dưới thân rên rỉ không ngừng, liên tục đưa lên cao trào, màn đêm lặng lẽ giáng xuống trong im lặng, giống như sự khởi đầu của trận tình sự hoang đường hôm qua.
Đàm Tư Cẩm lại bị làm đến bất tỉnh. Nhưng mà phản ứng bản năng của thân thể vẫn kéo dài, huyệt nhỏ đáng thương phun ra dịch khép mở, hành lang nóng hổi còn đang tiếp tục hấp thụ côn thịt nóng bỏng, thiếu chút nữa Trình Khiêm lại xuất ra ở trong cơ thể anh.
Quá biết hút người, thân thể này thật sự quá mỹ diệu, Trình Khiêm mất trí nghĩ như vậy, rút dương vật bắn lên thân đối phương. Làm tình liên tục khiến cho dương vật chưa bao giờ buông lỏng mang theo một chút đau nóng mơ hồ, Trình Khiêm phục hồi tinh thần từ trong cao trào, mê ly nhìn mặt người dưới thân, sau đó lại chặn côn thịt trở về.
Mật huyệt vĩnh viễn không khô kia mới là thuốc tốt có thể giải trừ đau đớn của hắn.
Hắn ôm lấy người đã hôn mê, hôn lên khuôn mặt tuấn mỹ một lát, đợi nhiệt độ cơ thể tiêu tán một chút thì kéo chăn ngủ say.
Đã rất lâu không thể ngủ một giấc thật ngon, mà đêm nay, đã rất lâu không có được một giấc ngủ yên ổn đến vậy.