Lý Mạn Hi lái xe dẫn Đàm Tư Cẩm chạy tới khuôn viên ngoại thành, bà lái rất nhanh, gần như mất nửa giờ đã tới, Đàm Tư Cẩm có chút không chịu nổi tốc độ của xe thể thao, một đường đều yên lặng ngồi ở ghế phụ không phát ra bất kỳ tiếng động nào.
Khi cánh cửa khuôn viên trước mắt chậm rãi mở ra, Đàm Tư Cẩm giống như bị tốc độ cao đẩy lên một thế giới mới chưa từng thấy qua, khi xe thể thao phanh gấp ở phía trước tòa nhà nhỏ hai tầng thì Lý Mạn Hi mới nói câu đầu tiên suốt từ khi lái xe tới giờ.
"Đến rồi thầy Đàm."
Rốt cuộc dạ dày dời sông lấp biển cũng yên tĩnh lại một chút, Đàm Tư Cẩm mở cửa xe, chỉ thấy hai người mặc âu phục giày da từ trong nhà đi ra.
Chú Lê rất kinh ngạc phu nhân lại mang người về nhanh như vậy, ông nho nhã lễ độ cúi đầu với Đàm Tư Cẩm, sau đó làm thủ thế mời lễ phép.
"Thầy giáo, hãy đi theo tôi."
Một người đàn ông mặc âu phục khác đi theo Lý Mạn Hi để đỗ xe thể thao, tiếng giày cao gót không nhanh không chậm xuất hiện phía sau khiến Đàm Tư Cẩm bỗng nhiên có ảo giác sắp bị áp giải vào một tòa ngục giam đắt tiền.
Nụ cười lễ phép của chú Lê còn treo trên mặt, Đàm Tư Cẩm nhìn bước chân ông dừng lại, vẫn đi theo.
Ánh sáng trong tòa nhà so với ngoài trời kém hơn rất nhiều, hành lang mở là một loại màu trắng sáng không có nhiệt độ làm cho trang trí đắt tiền nhìn qua tinh xảo đến có chút không chân thật. Đàm Tư Cẩm đi theo chú Lê đến cuối hành lang, còn chưa kịp xử lý rất nhiều thông tin không rõ như vậy thì chú Lê đã nhập mống mắt vào màn hình điện tử khóa mật mã, cũng nhập thêm một chuỗi mã rất dài.
Cửa lớn nặng nề rắc rắc một tiếng mở ra, một mùi rượu nồng nặc trong nháy mắt nhào vào mũi Đàm Tư Cẩm, không hiểu sao sợ hãi giống như một dây pháo đốt thẳng vào não của anh cực nhanh, nhưng anh lại không nhịn được muốn đi vào xem tình huống bên trong.
"Thầy giáo, mời thầy vào. Xin lỗi ánh sáng bên trong hơi tối, ánh sáng mạnh sẽ làm kích thích thiếu gia."
Chú Lê đột nhiên mở miệng làm Đàm Tư Cẩm sợ tới mức đang thất thần khẽ run lên một chút, anh gật gật đầu, sau đó nhấc chân bước vào.
Dưới chân mềm nhũn, Đàm Tư Cẩm thiếu chút nữa không đứng vững, cửa phòng cạch cạch một tiếng khóa chặt, mùi rượu nồng nặc trong nháy mắt bao bọc anh lại giống như bị ấn đầu ngâm vào bồn tắm đầy whisky khiến người ta hít thở không thông. Anh cố sức thở dốc hai hơi, nheo mắt lại thích ứng với ánh sáng màu vàng sậm như là cố ý khống chế bên trong, tay không khỏi vịn lên mặt tường, lúc này mới phát hiện thứ kỳ ảo trong phòng.
Lòng bàn chân, bốn phía thậm chí là mái nhà đều lấp đầy đệm trắng và xốp trải lên, đi một bước lún một bước như tiến vào bờ biển phù sa. Phòng rất lớn, anh thích ứng trong phòng và cảm xúc mềm mại bốn phía một lát thì tầm mắt mới chậm rãi trở nên rõ ràng hơn một chút.
Ngoại trừ tiếng mở cửa vừa rồi thì gần như anh không phát ra bất kỳ tiếng động nào, nhưng mà tiếng ma sát kim loại lại đột nhiên truyền vào lỗ tai anh.
Trong góc cách đó không xa có một bóng tối như mực, nếu như không đoán sai thì Trình Khiêm đang ở đó.
Có lẽ là bởi vì anh đến nên trong pheromone mùi rượu mơ hồ pha trộn một chút giai điệu ngọt ngào, Đàm Tư Cẩm cố gắng thích ứng với ánh sáng rồi cẩn thận di chuyển về phía người trong góc, cảm giác nhạy bén khiến anh bắt đầu có thể phân biệt được cảm xúc của đối phương từ trong mùi pheromone.
Đó là một loại thú tính nguyên thủy khiến người ta sởn tóc gáy, mà theo anh tới gần thì loại dục vọng này càng thêm mãnh liệt, còn nhiễm chút ngọt ngào của hương hoa giống như kẹo tử vong do ma quỷ mở lòng bàn tay tặng.
Đàm Tư Cẩm nín thở, máu toàn thân như trong nháy mắt ngưng đọng, rốt cuộc anh thấy rõ bộ dáng Trình Khiêm.
Cổ tay và cổ chân người trong góc đều buộc dây xích đặc chế, dây xích vừa dài vừa nhỏ, trong bóng tối lóe lên ánh kim loại màu bạc, toàn thân hắn không mảnh vải che thân ngồi trong góc, đôi chân dài cong lên, ánh mắt đen nhánh nhìn chằm chằm Đàm Tư Cẩm, từ lúc anh vào cửa cũng không rời. Sau khi nhìn thấy Đàm Tư Cẩm đến gần thì hắn rất nhanh đứng lên từ trong góc, đi hai bước muốn nghênh đón nhưng xích sắt trên tay chân vang lên vài cái rồi căng chặt khiến hắn không cách nào tiếp tục tiến về phía trước.
Từ trong nỗi sợ hãi cực độ Đàm Tư Cẩm lộ ra một phần đau lòng, hốc mắt đột nhiên có chút chua xót, gương mặt lãnh tuấn vô cùng quen thuộc giờ phút này đã bị dụng cụ phòng cắn màu đen trói buộc lại, mặt lưới kim loại giống như lồng giam bao phủ nửa mặt dưới của hắn, nút thắt da vòng qua bên tai và mặt, gắt gao siết chặt sau đầu hắn.
"Đàm Tư Cẩm..."
Trình Khiêm thì thầm một tiếng khiến Đàm Tư Cẩm hoảng hốt cho rằng hắn khôi phục ý thức, Đàm Tư Cẩm nhịn mùi pheromone như xé rách màng mũi, chậm rãi tới gần sau đó nhẹ nhàng ôm lấy hắn.
Mặt lưới kim loại lạnh lẽo dán vào cổ Đàm Tư Cẩm, lạnh đến nỗi cả người anh run lên, nhưng mà thân thể kia lại nóng bỏng đến mức như đang cháy, như khiến anh rơi vào vòng tay địa ngục nham thạch nóng chảy, người anh ôm gần như trong nháy mắt lúc thân thể kề sát đã bắt đầu phát điên, trong tiếng xích sắt lắc lư thì miếng ngăn cách của anh bỗng nhiên bị xé rách, lực ôm càng siết chặt, giống như muốn nhúng anh vào thân thể đối phương.
Nước miếng ướt đẫm xuyên qua mặt lưới chảy xuống làm ướt vải trên vai Đàm Tư Cẩm, trong bóng tối Đàm Tư Cẩm đối diện với ánh mắt đối phương, đôi mắt kia như bị Ám Dạ nguyền rủa, đen đến triệt để trống rỗng, không có một tia sáng nào.
Đàm Tư Cẩm hoảng hốt cảm thấy người trước mắt này sắp xé nát mình, cắn nuốt, ăn mình sạch sẽ, một giọt máu cũng không còn.
"Trình Khiêm."
Giọng của Đàm Tư Cẩm vang lên, pheromone kín không kẽ hở cũng gợi lên dục niệm đè nén của anh, bức ra nước mắt sinh lý của anh, pheromone hoa hồng bắt đầu tản ra với tốc độ ánh sáng, giao triền một chỗ cùng mùi rượu.
Người siết chặt anh nghe được âm thanh nhỏ nhẹ thì thân thể nao nao, não bộ tỉnh táo trong nháy mắt, lại giống như bị âm thanh nhớ nhung đã lâu kéo vào vực sâu đen hơn.
Mặt lưới kim loại lạnh lẽo đặt lên cổ và mặt Đàm Tư Cẩm vuốt ve qua lại mang theo nhiệt độ rơi xuống da anh, hô hấp nóng nảy một khắc cũng không ngừng, giữa hơi thở đều là mùi rượu nồng đậm mà ngọt ngào. Đàm Tư Cẩm thở hổn hển, gần như bị ép đến thở không nổi, sợi xích liên tục không ngừng phát ra tiếng vang nhỏ, bàn tay nóng bỏng lau đi nước mắt của anh, không hề có quy luật vuốt ve toàn thân, nóng nảy cởi quần áo của anh, tính khí ngang ngược sớm đã thành một cây gậy cứng rắn đặt lên bụng anh.
Đàm Tư Cẩm không giãy giụa nữa, mềm nhũn ở trong ngực hắn mặc kệ hắn lột quần áo của mình, anh rơi lệ lặng lẽ nhìn bộ dáng cực độ khát vọng của Trình Khiêm, trong tuyệt vọng giơ tay sờ lên nút thắt sau đầu đối phương.
Ngón tay linh hoạt cởi bỏ nút thắt dây thừng, kèm theo một tiếng vang nhỏ, thiết bị phòng cắn bị Đàm Tư Cẩm chậm rãi lấy xuống, Trình Khiêm như cảm nhận thấy trói buộc được lấy ra, lồng ngực của hắn hưng phấn phập phồng vài cái, ngay lúc thiết bị rời khỏi mặt thì hắn ôm lấy người trong ngực cắn lên tuyến thể đang phóng thích hương hoa.
Răng nanh sắc nhọn trong nháy mắt đâm thủng làn da, những chiếc răng khác cũng bị lún vào da thịt giống như muốn cắn hạ triệt để tuyến thể. Đàm Tư Cẩm đau đến mức toát mồ hôi lạnh, nhịn không được kêu ra tiếng, lúc này Trình Khiêm mới ý thức được anh bị đau, lại thoáng thả lỏng hàm răng một chút.
Vô số pheromone Alpha mang theo đau đớn xé rách da thịt mạnh mẽ tràn vào trong cơ thể Đàm Tư Cẩm, thần kinh anh căng thẳng thiếu chút nữa mất đi ý thức. Mà Alpha lại thỏa mãn liếm láp máu tanh mang theo hương hoa, mùi hoa brandy sau khi giao hợp cổ vũ hắn rất lớn làm cả người hắn lâm vào một loại huyết mạch phun trào.
Tiếng xích sắt chấn động rõ ràng đáng sợ, Trình Khiêm một mạch đã đẩy Đàm Tư Cẩm ngã xuống, kéo gần, xé nát quần áo vướng víu kia, mở hai chân anh cắm tính khí vào đến cùng, Đàm Tư Cẩm phản xạ có điều kiện thất thanh thét chói tai, tiểu huyệt bị xâm phạm mãnh liệt kích thích kịch liệt co rút căng thẳng, mà những thứ này rơi vào trong tai Alpha lại càng thêm câu ra dục vọng khát vọng cùng chinh phục của hắn.
Khoảnh khắc tính khí tiến vào thì Đàm Tư Cẩm căng cứng thân thể giống như một con cá bị rút gân cốt, kêu ra một tiếng vỡ vụn, sợ hãi theo bản năng trong nháy mắt này bao trùm toàn thân, mà trong nháy mắt qua đi, Alpha ở trên người anh nhanh chóng nhún eo gầy gò, lấy dã tính nguyên thủy nhất cùng vũ lực không ngừng đâm mạnh.
Nỗi sợ hãi khổng lồ như thủy triều bao phủ Đàm Tư Cẩm, mà thân thể lại mù quáng nghe theo pheromone điều khiển, tiểu huyệt rất nhanh ướt đẫm, mật dịch cuồn cuộn không ngừng bị đâm chọc quấy đến nhớt sệt, theo chỗ giao hợp tí tách rơi xuống kéo ra sợi chỉ bạc, mông đầy đặn bị đụng đến run rẩy không ngừng, tiếng nước ba ba rất nhanh che lấp qua tiếng xích sắt, lại xen lẫn vào tiếng rên rỉ và thét chói tai đứt quãng của Đàm Tư Cẩm, tiếng vang khiến người ta xấu hổ kích động cả phòng.
Cùng lúc đó, Alpha cũng cố chấp gặm cắn từng tấc da của Omega, hắn vươn đầu lưỡi quấy rầy khoang miệng Đàm Tư Cẩm, mạnh mẽ hút nước bọt của anh, sau đó cắn xuống, răng đâm thủng da, sau khi nếm được mùi máu ngọt ngào thì khắc chế xúc động cắn miếng thịt kia vào miệng, từng hàng răng in đầy cổ, xương quai xanh, ngực trước, răng môi lưu luyến trước núm vú sưng đỏ, đầu lưỡi mút mạnh vào nhũ hoa mang theo đau đớn nóng bỏng chảy thẳng vào não bộ.
Nhưng mà những thứ này còn chưa thể thỏa mãn dục vọng đánh dấu mãnh liệt của Alpha, hắn như muốn để lại hương vị của mình khắp toàn thân Omega, vì thế vừa ra vào với tốc độ cao vừa nâng cánh tay Đàm Tư Cẩm lên, nâng hai chân anh gặm cắn liếm láp, để lại nông hoặc sâu dấu vết máu, ngậm huyết châu lăn xuống vào miệng.
Đau đớn không ngừng phá hủy thần kinh cuối cùng của Đàm Tư Cẩm, pheromone Alpha mỗi một chỗ trên cơ thể dung nhập vào máu thịt làm cho thân thể anh trở nên nóng bỏng như người tra tấn anh, sưng lên, nhiệt độ tích lũy trong cơ thể tùy thời có thể phá tan cơ thể bạo phá ra.
Dần dần trong loại tra tấn tàn bạo này, tầm mắt Đàm Tư Cẩm bắt đầu mơ hồ, thân thể chậm rãi trở nên tê dại, mất đi tri giác, giống như là trong cuồng phong bạo vũ xóc nảy đến choáng váng, làm anh giống như sắp chết tùy ý để cho người ta xâm chiếm.
Alpha vẫn tùy ý chà đạp người dưới thân vô lực mà mềm mại, ánh mắt u ám đến cực hạn, phảng phất muốn nuốt người vào vực sâu, tính khí hung mãnh trong va chạm kịch liệt càng lúc càng lớn, càng trở nên căng cứng, quy đầu nhanh chóng phá cửa khoang sinh sản, giật giật ngang ngược đâm vào khoang.
Khoang sinh sản nóng cao theo bản năng mà nhiệt tình tiếp nhận Alpha vào, thịt mềm mại và chặt chẽ khuấy động tình dục, phun mật dịch nóng hổi lên quy đầu, dùng hết sức lực muốn hút tinh dịch trong côn thịt ra.
Alpha như dã thú thở hổn hển kêu lên, không chút che giấu khoái cảm sảng khoái của hắn khi lên đỉnh, quy đầu ở một khắc nào đó nhanh chóng cắm sâu đột nhiên lại tăng lên vài phần, kẹt vào khoang sinh sản thắt chặt, hoàn mỹ tạo kết.
Đàm Tư Cẩm như phảng phất tỉnh táo trong chớp mắt, đột nhiên mạnh mẽ cào gãi người xông vào trong cơ thể anh, nhưng mà hai cái vẫy tay nhẹ nhàng như gãi ngứa, căn bản không kích thích được bất kỳ phản ứng nào của Alpha. Trong nháy mắt qua đi, tinh dịch nóng bỏng bắn vào trong khoang sinh sản của anh, từng luồng tinh không gián đoạn ước chừng kéo dài nửa phút, như bộc phát ra tất cả dục vọng đè nén đã lâu.
Đàm Tư Cẩm bị nóng đến co rút lồng ngực, toàn thân giật giật không ngừng, âm thanh khàn khàn nặn ra một ít tiếng vỡ vụn vô ý thức, sau đó như robot hết pin rơi vào trong bóng tối vô biên.
Cuối cùng anh ngất xỉu.
Alpha cúi đầu nhìn về phía người đang ngủ dưới thân, đôi mắt đen nhánh vẫn đen đến đáng sợ, nhiệt độ thân thể đã theo sảng khoái phát tiết mà hạ vài độ, cảm giác thoải mái lan tràn khắp toàn thân, tay hắn vuốt ve vết răng và vết thương loang lổ trên thân thể tuyết trắng kia, vuốt ve những dịch thể dính dính ở nơi giao hợp, trên mặt hiện lên hài lòng.
Cuối cùng hắn đã đánh dấu Omega của mình hoàn toàn. Cuối cùng anh ấy đã thuộc về mình.