Có rất nhiều giả thuyết được đặt ra, rằng ma quỷ liệu có thật ở trên đời này?
Một số người ở các nước phương Tây, họ ủng hộ chuyện thế giới này hoàn toàn có linh hồn. Vì áp dụng Định luật bảo toàn năng lượng của Einstein, theo đó, năng lượng không tự sinh ra hay mất đi mà chỉ chuyển hoá từ dạng này sang dạng khác, hay truyền từ vật này sang vật khác. “Theo giả thuyết này, sau khi một người chết đi, năng lượng cơ thể đi vào môi trường dưới dạng nhiệt lượng, mà họ coi đó chính là linh hồn. Còn xác thịt chuyển hóa thành năng lượng trong cơ thể động vật ăn thịt hoặc vi sinh vật.“
Và một số quan điểm khoa học đã chỉ ra:
“Mỗi khi một ai đó chết, sẽ mất đi 31 gram, được coi là ý thức khi người đó còn sống chuyển đổi thành một dạng sóng tương tác.
Khi một người nào đó bị coi là nhìn thấy linh hồn, lúc này não bộ của họ dò được và tương tác với dạng sóng ấy, nên mới cho ra những hình ảnh trực quan mà gọi là ma.”
Theo tín ngưỡng của người Châu Á, chết không phải là hết. Vì con người có 2 phần: phần xác và phần hồn. Vậy khi thân xác đã chết rồi, phần hồn sẽ đi về đâu? Và nếu có dương thế thì sẽ có âm thế luôn không? Vì âm dương là quy luật của đất trời, tuy đối lập nhưng phải tồn tại song hành với nhau. Có thể các linh hồn, họ sẽ sống ở 1 thế giới song song với chúng ta. Cứ ngỡ là xa muôn trùng, nhưng thực chất, họ - những người đã chết. Vẫn luôn tồn tại xung quanh những người dương thế như chúng ta đây. Có nhiều tín ngưỡng và rất nhiều quan niệm khác nhau về cõi âm, về đầu thai chuyển kiếp, về kiếp trước kiếp sau.... Nhưng theo tôi, nếu thực sự trên đời này có ma, là linh hồn của những người đã khuất. Thì người còn sống ở dương thế như chúng ta có người xấu và người tốt, và các linh hồn cũng vậy!
Dẫn vào câu chuyện mà tôi đang mắc phải, những linh hồn tà đạo đang cố gắng làm hại tôi, là những người khi chết đã mang theo quá nhiều oán niệm, nên sinh ra ám khí rất mạnh và bị các pháp sư luyện bùa trục lợi. Còn vùng đất Tổ của ba mẹ thầy, là nơi sinh sống và chôn cất của ông bà cố, sơ, tổ phụ, tổ mẫu của gia đình thầy biết bao đời nay. Một số người 'sống khôn thác thiêng', họ vẫn luôn ở đó xung quanh những người dương thế, để chăm nom và dang tay bảo vệ lẫn che chở cho hậu thế các đời sau. Bởi:
...“Cây xanh thì lá cũng xanh,...
...Cha mẹ hiền lành để đức cho con....
...Mừng cây rồi lại mừng cành,...
...Cây đức lắm chồi, người đức lắm con....
...Ba vuông sánh với bảy tròn,...
...Đời cha vinh hiển, đời con sang giàu.”...
......................
Tôi cùng thầy nói chuyện với mẹ thầy trong chốc lát, và cha Vũ già của tôi cũng có vô hỏi thăm vài câu. Sau đó, 2 ông bà nhường lại không gian riêng tư cho 2 vợ chồng chúng tôi nghỉ ngơi và ăn uống.
Nếu đúng như thường lệ, khi ngủ dậy tôi sẽ rất đau đầu và kèm theo chứng đau ngực. Thật vi diệu là hôm nay, nằm nghỉ trong ngôi nhà Tổ có bề dày lịch sử hoàng tráng, và theo mẹ thầy là nơi rất linh thiêng này, tôi đã không còn cảm thấy đau mình mẩy nhiều nữa. Nó chỉ còn hơi nhoi nhói chút xíu mà thôi.
Nhưng khi tôi cùng thầy dùng bữa xong và tiếp tục chợp mắt để lấy lại sức, bên tai tôi vẫn còn nghe thấy tiếng niệm chú nhưng rất nhỏ, nhỏ hơn 2 ngày trước rất nhiều. Nó khiến đầu óc tôi hơi choáng như bị say xe vậy. Nhưng tôi hiểu những gì mà cha Vũ của tôi đã nói, rằng ý chí và nghị lực của con người là bất bại. Nó có thể chiến thắng nghịch cảnh và làm những điều không thể thành có thể. Ba thầy khuyên tôi hãy rèn luyện ý chí trong tâm can của mình cho thật mạnh mẽ, đừng yếu mềm mà khiến mình bị chi phối và khuất phục bởi dạng năng lượng xấu. Vì sau lưng tôi giờ đã có 1 gia đình vững mạnh, ông không cho phép tôi được yếu thế trước kẻ thù đang muốn làm hại mình.
Nghe lời ba thầy, tôi nằm ngửa ra và bắt đầu thở đều đều. Vận động lý trí tập trung cao độ và nghĩ tới những điều tốt đẹp thiện lành. Cũng như động viên bản thân mình phải vượt qua được những sự này, y như là nằm thiền vậy. Cái nắm tay của anh giáo đang ở kế bên, càng tiếp thêm cho tôi sức mạnh để có thể chiến thắng nỗi sợ hãi của mình.
Trong đầu tôi, giọng nói của con quỷ nữ vang lên lanh lảnh trong tiềm thức ở 1 nơi rất xa, khi tiếng niệm chú đã bị tôi đào thải ra khỏi 2 lỗ tai:
- Mày mà bước chân ra khỏi cái nhà này, mày sẽ chết ngay lập tức!!!
- HÃY CÚT ĐIIII!!!!
Tôi quát nạt nó bằng tiếng nói của não bộ rất cương quyết của mình. Bà nội đã mất, điểm tựa 1 thời của tôi đã mất. Nhưng nay tôi lại có 1 điểm tựa tinh thần mới vững chắc hơn rất nhiều. Đó là anh giáo - chồng của tôi, cha mẹ chồng của tôi và các anh chị của tôi nữa. Vậy việc chi tôi phải sợ, việc chi tôi phải hèn nhát để người ta có thể làm khổ mình. Tôi sẽ cố không để nó trấn áp mình nữa, sẽ ráng không để nó chi phối bản thân mình. Vì tôi biết xung quanh tôi, quý nhân rất nhiều.
.................
Chuyến bay từ Bắc Kinh đáp xuống sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất khi đồng hồ điểm đúng 12 giờ trưa. 1 ông lão đã ngoài 60 tuổi, với bộ râu quai nón màu muối tiêu dài y như đạo hạnh của ông vậy. Trông thần thái của ông vô cùng bức người, vì toàn thân toả ra 1 dạng năng lượng gì đó rất mạnh mẽ và tràn đầy sinh khí. Đến người phàm gặp mặt cũng phải kính nể, vì thế mà ma quỷ cũng phải cúi đầu trước ông.
Trên người ông là bộ quần áo tàu màu đen, 2 bên ngực được thêu rồng phượng rất tỉ mỉ. Lòng bàn tay phải ông đang xoay 2 viên bi đá màu xanh lục bảo. Trông dáng vẻ không khác gì các anh hùng hào kiệt trong phim kiếm hiệp TVB.
Khoảnh khắc ông rời xe của tài xế và đặt chân xuống mảnh đất của nhà Tổ thầy. Râu tóc ông khẽ bay về 1 hướng vì có gió thổi lướt qua. Đôi mắt tỏ tường âm dương của ông nhắm lại, tay phải ngưng xoay bi, tay trái vòng ra phía sau lưng và ngẩng đầu lên trời 1 góc 45 độ. Cả người ông bỗng tĩnh lặng trong vài giây như là đang cảm nhận điều gì đó.
Khi đã nghe hết lời của gió muốn nhắn gửi, ông khẽ gật gù đầu vài cái và trầm tĩnh theo người bước vào trong nhà. Ba mẹ thầy và thầy nồng nhiệt chào hỏi và tiếp đón ông bằng tiếng Trung, nên tôi không thể hiểu họ đang nói gì.
Ông lão thư thả ngồi xuống bộ ghế gỗ rồi nhìn liền qua tôi, sau khi tôi cúi đầu chào ông 1 cách rất lễ phép. Đôi mắt ông chăm chăm vào tôi thật lâu, như đang cố gắng phân tích ở tôi điều gì đó.
Sau khi đã nắm bắt được những sự mình cần biết, ông lão quay sang trao đổi với thầy lẫn ba mẹ thầy bằng tiếng Trung rằng:
[ Cô bé này đang bị yểm bùa âm binh. Người đi thỉnh bùa là 1 cô gái trẻ mang đầy lòng hận thù vì tình. Và muốn đoạt mạng cô bé này cách nhanh chóng, chứ không đơn giản là làm hại và phá phách không thôi. Người đang luyện là 1 ông thầy Khmer rất cao tay. Ông ta dùng 1 con quỷ nữ chết vì hận tình với oán khí rất rặng, để nó tấn công nhằm chia rẽ tình cảm của 2 vợ chồng và khiến cô bé chết vì tự sát. Tôi đọc sơ về các quẻ bài được gieo về cô bé này, ban đầu có 1 bà lão là thân nhân của cô bé mới mất hơn 49 ngày. Do linh lực của bà đó quá yếu nên không thể che chắn nổi. Rất may là trước đây cô bé từng về đây ra mắt Cửu Huyền Thất Tổ ở nơi đây. Một nơi có linh lực vô cùng hùng mạnh, có thể đẩy lùi được thứ tà khí đang đứng ngoài cổng dòm ngó kia. Nếu như muốn cô bé này sống sót và thoát được kiếp nạn, chúng ta chỉ có 1 sự lựa chọn duy nhất...đó chính là dùng mạng đổi mạng]
Mẹ thầy liền sững sờ vài giây vì bắt đầu thấy hoảng sợ, còn ba thầy cùng thầy vẫn cố gắng giữ điềm tĩnh và cùng bàn thảo với ông lão. Sau đó ông đã giải thích rằng:
[ Loại bùa này là bản thoả thuận với ma quỷ. Nó là con dao 2 lưỡi, bởi nếu người bị hại không chết, thì nó sẽ phản lại người đã đi thỉnh mà tước đi linh hồn của người đó với cái chết rất nghiệt ngã. Vì thế cô gái kia đã dốc hết tâm huyết và dùng ngay cả máu của mình để kí cam kết. Cốt là để cô bé này không kịp tìm người giải gỡ hay tìm cách quật phá lại được. Nên lá bùa này mới linh nghiệm và hung ác đến nỗi, mà chỉ mới trong vòng 2 ngày, đã khiến cô bé này lạc hồn và xém chút là mất mạng. Nhưng mệnh của cô bé này chưa tận, còn vận của cô gái kia thì tới rồi. Và tôi biết, ông thầy kia cũng đã nhìn thấy được những điều ấy, nhưng không hiểu sao vẫn rắp tâm thực hiện. Âu, tất cả đều là báo ứng]