Nghe tôi âu yếm nói, còn đưa tay vuốt ve khuôn mặt của ông giáo già nữa. Môi thầy khẽ cong lên vì muốn gửi đến tôi 1 nụ cười chan chứa chữ tình. Thầy cũng đưa tay vuốt ve bờ má của tôi lại, đôi mắt đang thâm trầm, bỗng chốc liền tỏ ra gian manh. Vịn vào câu nói ban nãy của tôi, thầy bắt đầu bẻ lái nó sang nhánh khác:
- Cám ơn em, nhưng ngoài là điều kỳ diệu và là niềm bất ngờ của em ra. Tôi còn là điều kỳ cục và là sự bất phản kháng của em nữa đó!
Dứt lời, thầy giành lấy tách trà đang được cầm trên tay tôi và uống cạn hết 1 hơi. Sau đó vừa ôm tôi lại vừa nghiêng người đặt tách trà lên bàn kính gần đó. Trong tích tắc, thầy bế xách nách tôi lên, nhanh chóng đặt lưng tôi chạm dính trên bức tường kính trong suốt, được thiết kế để ngắm cảnh núi non hùng vĩ bên ngoài. Tôi hoảng hồn bám tay lên vai thầy, 2 chân bị lơ lửng trên không trung nên sợ hãi vội vòng ra sau ôm lấy eo thầy quặp lấy như dây leo vậy. Thầy cởi trần, còn tôi chỉ khoác đúng cái áo choàng, bên trong càng không có nội y che chắn những vùng trọng điểm. Nên việc tôi banh chân và bám chặt thân mình vào thầy như thế, đã làm cho tà áo choàng tè he ra và... vùng kín của tôi chạm vào bụng thầy rồi. Ặc, khắp mình mẩy tôi nhanh chóng hầm hầm và run rẩy. Tôi muốn nhảy xuống đất ngay để có thể thoát khỏi tư thế kỳ khôi này, nhưng cơ bản là bị thầy ghìm chặt rồi.
Khi hơi thở của thầy hừng hực phà ra, ánh mắt nhìn tôi cũng đã phủ đầy màu dục tình. Tôi trông thấy rõ yết hầu của thầy đang dịch lên dịch xuống. Thế là tôi biết, tôi sắp xong rồi!
- Thầy, em...tự nhiên em thấy đói ghê á!
Tôi cố tìm cách thoát thân, nên miệng mồm giảo hoạt, nhanh trí tìm cách luồn lách để tránh khỏi tình huống này. Nhưng:
- Tập thể dục trước khi ăn sáng sẽ giúp ngon miệng và tiêu hoá tốt hơn!
Nói rồi, thầy không chần chừ vùi ngay mặt mình vào cổ tôi mà mút lấy từng tấc da thịt mỏng manh. Tay cố ý kéo eo tôi cho cong vòng, đồng nghĩa với việc cổ tôi bắt buộc phải ngửa ra để thầy dễ bề mơn trớn. Tôi sợ ngã nãy giờ nên cứ bám dính lấy thầy thật chặt, còn đang e ngại việc có ai đó đứng ở bên dãy nhà kia nhìn thấy cảnh tượng này không đây.
- Thầy...lỡ...có người thấy thì kì lắm. Hay thôi, mình để khi khác nha thầy!
“Nghĩ sao vậy gái, nghĩ sao đến giờ phút này gái còn kêu ổng tha cho mình mà để khi khác?” Tiếng lòng tôi đang vừa cắn miếng ổi vừa muốn tìm lý do không cho tôi từ chối thầy. Ông giáo đưa 1 tay kéo nhanh tấm rèm cửa bên cạnh ra, nhằm muốn che khuất tôi và thầy đang trong tư thế quá ái muội giữa non xanh nước biếc này. Thầy áp lưng tôi đè lên tấm rèm ấy rồi tiện tay kéo luôn cả cái nơ buộc áo choàng tắm của tôi ra luôn. Cơ thể trắng mịn trơn láng phơi bày mồn một đập vào mắt thầy ngay lập tức.
Tôi rất ngại ngùng, nhưng lại không dám lấy tay che thân vì còn đang chênh vênh sợ ngã, nên hai tai nãy giờ đã bận để ở trên cổ thầy rồi.
- Anh yêu Phương! Yêu nhiều lắm!
Thầy vừa mút cần cổ, vừa thỏ thẻ câu yêu bên tai khiến cõi lòng tôi thổn thức, bất giác rung lên từng nhịp tim xao xuyến. Tôi dần dà đã thích nghi, nên bắt đầu không còn cảm thấy ngại ngùng nhiều nữa. Đưa 2 tay ôm lấy mặt thầy để nâng niu, vừa thở ra nặng nề, tôi vừa cất lên tiếng nói lòng mình theo thầy:
- Em cũng yêu thầy nhiều lắm!
Lời nói của tôi đã cùng thầy thắp bừng ngọn lửa tình đang âm ỉ cháy giữa cả 2. Thầy ngưng động tác mân mê trên cổ tôi lại, mà đưa đôi mắt đang đục ngầu lên nhìn vào tôi - kẻ cũng đang lơ mơ nhìn thầy nãy giờ. Ông giáo thở hắt ra những khát vọng tình dục muốn được cùng tôi hoà hợp. Còn tôi thì thở ra những hồi hộp và nôn nao của cô gái mới lớn, khi biết mình sắp bị thành đàn bà.
- Anh, có đang ép buộc em không?
Tôi lắc đầu, khiến cho ông giáo chợt nổi lên ý vui mừng. Nhưng ngay sau đó, thầy liền bị đứa nít ranh tôi đây dội lại 1 câu:
- Cái này còn hơn cả ép buộc.
Ông giáo chau mặt nhìn tôi đang cười khúc khích, chỉ phút chốc thôi, chân mày của thầy liền giãn ra. Khuôn mặt lão sói ùn ùn toả ra thần khí ngang ngược và muốn chiếm hữu tôi ngay tức khắc:
- Thế sao? Vậy thì tôi không muốn khách khí với em nữa. Nên em hãy chuẩn bị tinh thần là mình sắp còn mỗi bộ rễ thôi đi nhé! Bởi vì, tôi sẽ nhai em luôn bây giờ.
Dứt lời, thầy bợ mông tôi lên cao hơn, để cặp ngực nhỏ xinh của tôi ngang tầm ngay khoé miệng của thầy và “oằm”. Thế là đôi gò bồng của tôi lại bị giày vò rồi nhào nắn đến biến dạng và ửng đỏ. Từ bên này đến bên kia, hai nụ hoa hồng phấn mới lớn có chút éc của tôi hết bị ngậm, bị mút, bị cắn nhẹ, rồi bị xoa, bị nắn, bị vo ve. Tôi bị thầy kích thích cực độ, nên bắt đầu cảm thấy rạo rực và dạt dào cảm xúc đê mê. Sau lần đạt cực khoái đầu tiên vào đêm qua, nơi ấy của tôi được thầy dạy dỗ nên đã biết điều thêm ít nhiều. Thế là nó co bóp và tiết ra mật, cái thứ chất nhờn tình dục tự nhiên mà cơ thể sản sinh ra, nhằm giúp bôi trơn và tránh đau rát trong công cuộc “cạ tình”.
Tôi mê loạn vò tay vào mái tóc và sờ soạng khuôn mặt của người tôi yêu, khi thầy đang đắm chìm trong 2 bầu ngực của tôi đến điên đảo. Tôi cắn răng và bật lên tiếng rên rỉ:
- Thầy...thầy ơi! Anh....
Thầy rời mặt mình khỏi hõm ngực của tôi khi được nghe tôi gọi 1 tiếng “anh” ngọt ngào, mà cõi lòng của ổng muốn nở ngàn hoa thơm ngát luôn. Không thể chần chừ thêm giây phút nào nữa, ông giáo liền nhấc tôi rời khỏi bức tường kính có màn che phủ, ôm bế tôi về lại chiếc giường ngủ mà nhẹ nhàng đặt xuống. Suốt quá trình, tôi vẫn bám tay trên cổ thầy, đến khi lưng tôi tiếp nệm, thầy cũng đã tháo khăn tắm của mình ra và ném qua 1 bên. Nơi đàn ông mạnh mẽ của thầy đã ngóc đầu cao vút và dựng đứng sừng sững từ lâu.
Áp chặt thân mình lên ngực trần của tôi, bên dưới, thầy cho hai chân tôi dang rộng ra để chuẩn bị tiếp nhận “phần dương” của thầy. Nhưng trước khi nhấn vào, thầy muốn va quẹt nó với 2 “cánh hoa” của tôi để làm quen với nhau sơ sơ trước. Tôi căng thẳng tột độ, trên trán bắt đầu muốn lấm chấm mồ hôi hột. Bèn lợm giọng lên tiếng hỏi thầy mà 2 tay tôi bám lên vai ổng cứng ngắc:
- Liệu... của em có vừa với thầy không?
- Kiểu nào cũng vừa hết, để tôi nông từ từ cho em!
Tôi nuốt nước miếng cái “ực”, rồi nhiều chuyện ráng hỏi câu thứ 2:
- Chuyện ấy...có đau lắm không thầy?
Ông giáo biết tôi đang run sợ nên đặt môi hôn lên trán tôi để trấn an. Rồi khàn giọng nói với tôi rằng:
- Nếu em đau quá thì cứ cắn vào vai anh.
Éc, vậy là sẽ đau lắm sao? Nghe là tôi muốn run run cặp giò của mình rồi. Chưa kịp để tôi lên tiếng hỏi nhây thầy thêm câu tiếp theo: đau là đau như thế nào. Thì...“Áaa”, tôi hét lên.
Cha mạ ơi! Gì mà đau dữ vậy trời, thầy mới chỉ đưa vào giữa “2 cánh hoa” thôi mà tôi đã thấy rát như thế này rồi sao? Tôi chưa kịp làm quen cơn đau ở vòng ngoài, ông giáo đã mau chóng đưa đầu thằng nhỏ toạc vào trong thêm tí nữa. Thôi, tan tành rồi! Tôi cảm giác “đường hầm” của mình muốn rách toạc ra luôn. Nên khổ sở cắn môi, 2 mắt nhắm chặt để ráng chịu đựng. Và rồi “tạch”, tôi cảm nhận rõ là mình tét miếng da luôn, vậy là tôi mất “zin” rồi ư? Tức cái là cơn đau thì ngày 1 tăng chứ không thấy giảm, mà thầy còn chưa đưa hết 1 nửa thân “thằng nhỏ” vào trong mới chết tôi chứ. Nên tôi ghì hai đầu gối lên hông thầy muốn giữ lại, cốt là để kìm hãm tốc độ thầy đang cố lủi đầu khai hoang “đường hầm” của tôi. Mà do vì quá đau đến nhịn không nổi, nên tôi bật khóc tức tưởi ở dưới thân thầy. 2 hàng nước mắt nóng hổi trào ra rớt ngay xuống gối không kịp để thầy lau khô. Thề là đau thiệt đó, đau lắm luôn, chứ không phải đau sương sương đâu.
- Thầy ơi!! Huhu, đau chết em mất!!!
Ông giáo cúi xuống để tôi có thế vùi mặt mình vào vai ổng. 2 tay thầy tìm lấy 2 tay tôi nãy giờ đang bấu trên lưng ổng mà nắm chặt. Tôi biết thầy cũng đang rất khổ cực khi đang cố mở đường vào bên trong tôi. Vì của tôi khít đến nỗi bó chặt “thằng em” to lớn của thầy, cố cản không cho nó tiến sâu vào thêm. Do tôi càng căng và gồng người, đồng nghĩa với việc cô bé của tôi sẽ càng co rút vào thêm, lại khiến cho thầy gặp khó khăn hơn trong việc di chuyển. Mặc dù không khí ở Đà Lạt rất dễ chịu vì khá mát mẻ và lành lạnh, nhưng thời khắc này, cả thân thể tôi bắt đầu túa ra mồ hôi đầm đìa dẫu cho mới tắm xong không bao lâu. Bình tĩnh hôn lên má tôi vài cái, thầy vừa thở nặng nhọc vừa trấn an tôi rằng:
- Ráng dùm anh nha Phương! Em thả lỏng người ra 1 xíu để cho anh dễ vào, đừng gồng quá!
Em lạy thầy, đau thấy tía má em luôn mà thầy kêu em hãy thả lỏng người, bộ thầy muốn hành chết em hay gì, ác thì cũng vừa vừa phải phải thôi chứ. Tôi thầm mắng mỏ ông giáo ở trong lòng vì đang bị làm đau đến ấm ức. Nhưng tôi chưa kịp chuẩn bị tinh thần, ổng liền căng cơ rồi tập trung dùng nhiều sức hơn mà vùi sâu “thằng bé” vào hết bên trong cơ thể tôi, coi như là muốn xé toạc người tôi ra như phá kén. Để cho tôi khỏi bị tâm lý hoang mang, khi thầy cứ nhích chút một lại làm tôi đau âm ỉ từ từ thì bao giờ mới xong chuyện đây. Giống như thể ổng muốn làm cho đau điếng 1 lần dứt khoát rồi thôi vậy.
Tôi thét lên kinh hoàng tiếng thứ 2, toàn thân liền trở nên cứng đờ, vì cơ thể đã bị chẻ đôi trong tích tắc mà chưa có sự tiên liệu. Các mạch máu và các sợi gân trên người tôi chợt đông cứng lại, khiến tôi há mồm trợn mắt và ngưng thở như bị đột tử. Nước mắt đọng trên khoé mi cũng ngưng chảy ra, và cần cổ tôi muốn nổi cả gân xanh vì cơn đau khủng khiếp này ập đến quá đột ngột. Nỗi thống khổ hiện lên rõ rệt trong con ngươi đen thẫm của tôi vào khoảnh khắc này, khiến lương tâm của thầy liền bị cắn rứt. Nhưng do được toại nguyện vì đã hoàn thành tâm ý, nên vừa thở phào vui mừng và nhẹ nhõm, vì đã đưa hết lưỡi kiếm vào trong chuôi rồi. Thầy vội ôm lấy cả cơ thể tôi vào lòng để mà nhanh chóng dỗ dành:
- Xin lỗi em, anh xin lỗi!!!
Im im làm 1 cú cho đã xong rồi xin lỗi, ông giáo già chơi gác dễ sợ. Sau khi đã hít vào phổi được 1 hơi, tôi uất ức nhìn thầy, môi dưới lận vào, cả người run run rồi bật khóc bù lu bù loa lần nữa. Tay tôi đập lên ngực thầy muốn xả giận vì tức tối. Vừa mếu máo, tôi vừa trách mắng thầy:
- Thầy nha...huhu. Thầy lớn mà thầy chơi kì với em quá nha...!!!
Ông giáo mỉm cười nhìn tôi đầy áy náy, sau đó vội nâng sau gáy tôi lên để vùi mặt tôi vào 1 bên hõm cổ mình. Hôn lên trán tôi vài cái, thầy bắt đầu luận động ra vào thân dưới của mình trong chỗ sâu kín nhất của tôi, nơi mà vừa bị ổng khai phá cách trắng trợn. Khiến tôi lại tiếp tục nhăn mặt và cắn răng chịu đựng tập 2. Nhưng chuyến này thầy làm dịu dàng lắm, nhấp nháy nhẹ nhàng từng cái chứ không dám ào ào và mạnh bạo.
Dần dà, nơi ấy của tôi đã làm quen với kích cỡ “thằng em” của thầy, bắt đầu nới lỏng ra để vừa vặn với nó. Thầy tiếp tục phủ môi mình quấn quýt lấy môi miệng tôi bên dưới và tôi cũng nhiệt tình đón nhận. Cơ thể tôi bỗng chốc sản sinh ra thứ ham muốn của người phụ nữ, sau khi vừa mới được cắn trái cấm đầu đời cùng với người mình yêu. Đó là ham muốn được lấp đầy, ham muốn được hoà quyện với người đàn ông của mình thành 1, ham muốn được anh ấy vuốt ve và mân mê khắp cơ thể nhỏ bé mong manh của mình.
Thầy tuyệt quá, tuyệt từ khuôn mặt, hình thể, tính cách, lẫn cả bản năng tình dục. Cách thầy âu yếm tôi, thầy chiều chuộng tôi, thầy thay đổi các tư thế và luôn đặt sự thoải mái và dễ chịu của tôi lên hàng đầu. Tôi chỉ việc nhắm mắt hưởng thụ, để thầy hoạ lên người tôi những nét vẽ tình yêu bằng môi miệng của mình. Thân dưới thầy va chạm vào từng ngóc ngách sâu hút bên trong nhuỵ hoa bé nhỏ của tôi để lấy mật. Lúc dịu dàng khi mãnh liệt, lúc chầm chậm khi nhanh mất kiểm soát. Nhưng tất cả mọi việc thầy làm, thật ra là muốn tôi cảm thấy sung sướng và nở rộ nhất. Tôi không ngại ngần rỉ vào tai thầy những tiếng rên kiều diễm, để cho thầy cảm thấy mãn nguyện khi đã thực sự làm tôi cảm thấy hạnh phúc.
Tôi biết vì sợ tôi không có đủ sức lãnh nhận, nên thầy đã cố gắng kiềm hãm dục vọng trong bản thân mình dữ lắm. Bởi thế mà động tác của thầy mới cố gắng dịu dàng và nhẹ nhàng nhất có thể. Chứ mà thả không phanh là tôi đảm bảo mình chịu không nổi với ổng đâu. Trên trán thầy cũng túa ra mồ hôi không kém tôi, vì đã phải vận động toàn thân không ngừng nghỉ nãy giờ. Cả thân thể tôi đang chao đảo lắc lư từng nhịp cùng thầy, nhưng tôi vẫn cố gắng đưa tay lên quệt sạch lớp mồ hôi trên khuôn mặt của ông giáo già thương yêu, sau đó nhoẻn miệng mỉm cười ngọt ngào với ổng. Hương vị tình dục toát ra vây lấy không gian xung quanh, càng khiến tôi muốn gắn bó thật chặt với người đàn ông này thêm.
Khi nơi ấy của tôi bắt đầu co rút kịch liệt, thầy gầm lên 1 tiếng, rồi thẳng người trao tất cả những yêu thương đã kìm nén bấy lâu vào sâu bên trong tôi. Cả hai chúng tôi đều nhắm mắt và ngửa cổ, hai bàn tay vẫn nắm chặt lấy nhau không rời để cùng nhau lên đỉnh. Có thứ cảm xúc đã thăng hoa, có thứ tình yêu mãnh liệt mà tôi dành cho thầy đã lên ngôi trong tâm hồn tôi từ giây phút này. Sau cuộc yêu, thầy hổn hển rót vào tai tôi lời khẳng định:
- Cả đời này, anh thuộc về em!
Vâng! Tôi là Bùi Ái Phương, và màng trinh của tôi hưởng dương 18 tuổi!!!