Thâu Hương Cao Thủ (Cải Biên)

Chương 850: Lại tiến cung




CHƯƠNG 847: LẠI TIẾN CUNG.

Ý nghĩ này vừa vừa mọc lên liền bị Đồ Đan Tĩnh đè xuống, xuất thân từ đại gia tộc, so với ai khác nàng hiểu cái đạo lý hôn nhân trọng yếu như thế nào, huống chi chính mình cùng Hoàn Nhan Lượng mới đúng là chân ái, chuyện cùng Đường Quát Biện phát sinh, chỉ có thể xem như là một hiểu lầm có nhiều mỹ lệ mà thôi...

Trên đường đi Đồ Đan Tĩnh lo được lo mất, bất tri bất giác đã về đến phủ, vừa về tới Vương phủ, Hoàn Nhan Lượng liền kéo nàng đi về phía phòng ngủ, Đồ Đan Tĩnh cũng kịp phản ứng:

-Vương gia muốn gì vậy?

Hoàn Nhan Lượng cười hắc hắc nói:

-Phu nhân, chúng ta cùng lên giường đi...

Nguyên lai hắn trên đường đi thì cứ nghĩ tối đến cảnh tượng tối hôm qua Đường Quát Biện đưa cây côn ŧɦịŧ nhét vào âm động của thê tử mình, càng nghĩ tthì rong lòng càng không thoải mái, thế nhưng thân thể lại không tự chủ được lại bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ hưng phấn lên, vừa nghĩ tới sâu trong âm động của thê tử còn có dương tinh của nam nhân khác, lúc này đang là nhớp nhúa như vũng bùn, hắn liền càng thêm miệng đắng lưỡi khô, cho nên vừa về đến nhà thì đã muốn cùng Đồ Đan Tĩnh giao hoan.
Đồ Đan Tĩnh đương nhiên không rõ ràng trượng phu mình lại có ý nghĩ quái dị như vậy, nàng thì nghĩ đến tối hôm qua thân thể của mình đã bị nam nhân khác nhét sâu vào làm chuyện có lỗi với trượng phu, hiện tại bên dưới hạ thể cái âm hộ vẫn còn hơi sưng ửng đỏ cùng với một mảnh chất lỏng hỗn độn, nếu bây giờ cùng trượng phu thân mật, chẳng phải là để toàn bộ hấp thụ ra ngoài ánh sáng? Nàng nào dám thuận ý của Hoàn Nhan Lượng .

Huống chi nàng hiện tại không biết vì cái gì, bây giờ cũng không có chút nào muốn trượng phu đụng vào thân thể, vội vàng lấy ra các loại lý do, rốt cục cũng bỏ được ý muốn của trượng phu ..

Nhìn theo thân ảnh thê tử đi tắm rửa, Hoàn Nhan Lượng trong lòng liền nghẹn lấy tà hỏa, bất quá hắn cuối cùng cũng biết chính sự trọng yếu, liền đem du͙ƈ vọиɠ tạm thời gác lại một bên, vội vàng phái người gọi tâm phúc Tiêu Dụ triệu tới.
Nghe được Hoàn Nhan Lượng kể lại lúc hắn cùng Đường Quát Biện trao đổi, Tiêu Dụ trong mắt tinh quang chớp động, tán thán nói:

-Trước kia thuộc ha cứ tưởng Đường Quát Biện chỉ là mãng hán hữu dọng vô mưu, không nghĩ tới hắn lại có kế sách đại tài này, một chiêu nhất tiễn hạ song điêu thật là xảo diệu, chỉ cần thao tác cho đúng cách, chúng ta không chỉ có thể diệt trừ được Thường Thắng vương đối thủ lớn nhất này, mà còn có thể thừa cơ gạt bỏ vây cánh, khiến cho Hoàng thượng hoàn toàn trở thành người lẻ loi.

Hoàn Nhan Lượng đại hỉ nói:

- Ngươi cũng cảm thấy kế sách này có thể thực hiện được sao?

-Kế này tuy n tinh diệu, thế nhưng là. . .

Tiêu Dụ đột nhiên lộ ra vẻ do dự,

-Thuộc hạ lại lo lắng hơn đó chính là Đường Quát Biện, hắn dù sao cũng là thân muội phu của Hoàng thượng, là đương triều phò mã, thuộc hạ không nghĩ ra lý do gì mà hắn lại giúp Vương gia, người này không thể không phòng a.
Hoàn Nhan Lượng cười ha ha nói:

-Vấn đề này ngươi không cần phải để ý đến tới, Đường Quát Biện người này trung thành, bản vương không chút nghi ngờ."

-Không biết Vương gia dựa vào cái gì mà khẳng định như vậy?

Thân là quân sư cho Hoàn Nhan Lượng, Tiêu Dụ minh bạch mưu đồ của chủ công mình, nếu không cẩn thận thì là đại họa bị khám nhà diệt tộc, hắn không thể không cẩn thận.

-Nguyên nhân cụ thể Bản vương không tiện nói ra, ngươi chỉ cần biết Đường Quát Biện cùng bản vương có một sợi dây quấn vào nhau là được.

Hoàn Nhan Lượng sắc mặt nóng lên, tối hôm qua sự tình thật sự là quá vi phạm luân lý cương thường, hắn nào dám nói cho người thứ ba nghe.

-Đã là Vương gia nói như vậy, thuộc hạ cũng không nhiều lời nữa…

Cho dù Tiêu Dụ vẫn còn hoài nghi, thế nhưng hắn cũng tin tưởng vào sự phán đoán của Hoàn Nhan Lượng, chủ công của mình tuy hoang dâʍ chút, thế nhưng là người tốt nhất văn thao vũ lược…
-Ngươi cảm thấy chúng ta sẽ thao tác kế sách nhất tiễn hạ song điêu này như thế nào?

Hoàn Nhan Lượng trong lòng mình cũng có kế hoạch, nhưng rất nhiều chi tiết vẫn đến tiểu Gia Cát này đưa ra ý kiến hoàn thiện.

Tiêu Dụ trầm tư một lát, liền mở miệng nói ra;

-Thuộc hạ cho rằng nên hai bút cùng vẽ, trước phái người điều đi nhân vật nòng cốt Hoán Y Viện, sau phái cao thủ đến cướp lấy những công chúa Tống Triều đó.

- Thủ lĩnh Hoán Y Viện là đại nội tổng quản Đại Hưng Quốc, bất quá hắn phải thường xuyên phục thị tại bên cạnh Hoàng đế, cho nên sự vụ bình thường của Hoán Y Viện là do muội muội của Hoàng thượng là Hoàn Nhan Bình phụ trách, lại thêm Bồ Sát Thế Kiệt cùng Phó Tán Hốt Thổ hai đại cao thủ phụ tá, ba người này có thể nói là thủ lĩnh chính giữa Hoán Y Viện, chỉ cần điều đi được ba người bọn họ, Hoán Y Viện sẽ là quần long vô thủ, đối mặt sự công kích trong thời gian ngắn, vô pháp tổ chức kịp lực lượng ứng phó, không đủ chống cự..
Hoàn Nhan Lượng truy vấn:

-Bằng cách nào để điều đi ba người bọn họ? Theo bản vương được biết, ba người bọn họ tính tình nước lửa bất xâm, lại đối hoàng đế trung thành tuyệt đối, rất khó mua chuộc được.

-Làm người ai cũng có nhược điểm,

Tiêu Dụ một bộ tính toán vững vàng,

- Nhược điểm Bồ Sát Thế Kiệt là ngay tại muội muội của hắn, chỉ cần lợi dụng Bồ Sát Thu Thảo làm đường dẫn, việc điều hắn đi không khó; còn Phó Tán Hốt Thổ thì làm người cực kỳ hiếu thảo, lợi dụng hắn quả mẫu của hắn, cũng dễ dàng điều đi; Hoán Y Viện theo quy củ, nhất định phải còn một người lưu thủ trong viện, cho nên sau khi đã hành công điều hai người kia đi, chỉ còn lại Hoàn Nhan Bình là gần như không có khả năng đi đâu cả..

Hoàn Nhan Lượng giật mình, rồi cười nói:
-Nói như vậy, khẳng định ngươi đã có cách đối phó?

-Đây là đương nhiên!

Tiêu Dụ vuốt vuốt xuống ba chòm râu dê,

-Hoàn Nhan Bình tính cách tàn nhẫn điêu ngoa, lại là thân muội muội Hoàng đế, nàng cơ hồ không có nhược điểm, bất quá đ0ã là nữ nhân thì trốn không thoát một chữ tình, theo thuộc hạ được biết, nàng hình như cùng tỷ phu Đường Quát Biện có chút không minh bạch, chúng ta đến lúc đó lấy danh nghĩa Đường Quát Biện, tất có thể thành công điều nàng đi.

Hoàn Nhan Lượng nghĩ đến trước đó Hoàn Nhan Bình mới sáng sớm đã chạy đến phủ tìm đến Đường Quát Biện, âm thầm suy nghĩ: “ Giữa bọn họ tuyệt đối là có cấu kết, ha ha, Đường Quát Biện này quả nhiên là diễm phúc, hái như thế một đôi tỷ muội xinh đẹp, hừ, tối hôm qua bản vương đã hi sinh Vương phi, làm sao cũng phải nỗ lực thu lại cho bằng được đôi tỷ muội này kiếm về."
Hoàn Nhan Lượng lúc này đã hạ quyết tâm, nếu có cơ hội sẽ gặp Đường Quát Biện đưa ra trao đổi về Hoàn Nhan Bình, Đường Quát Biện ngay cả thê tử Ca Bích đã dâng ra, không tin là hắn không nỡ tiếc lấy một tiểu di tử, chậc.. chậc, nếu là có thể đưa tỷ muội các nàng đặt ở trên một cái giường, dùng cây côn ŧɦịŧ đâm vào hết cái âm động của tỷ tỷ, rồi rút ra đâm vào muội muội luân phiên thì có biết bao là sướng khoái…

Tiêu Dụ không biết chủ công mình lúc này đang lâm vào bên trong tự sướng, nên cứ tiếp tục hoàn thiện lấy toàn bộ kế hoạch:

-Có thể khẳng định, sau khi chuyện này xảy ra, hoàng thượng Hi Tông tất nhiên sẽ truy tra việc bọn họ bỏ rơi nhiệm vụ, cho nên chúng ta chỉ cần cố ý lưu lại một chút manh mối, chỉ hướng đến Thường Thắng vương. Lúc thành công điều đi ba người bọn họ, Vương gia liền phái nhóm người Âu Dương tiên sinh xuất thủ, công phá Hoán Y Viện, đem những công chúa Tống triều bắt đi, Hoán Y Viện kinh qua thất bại thảm như vậy, tự nhiên sẽ mất đi tín nhiệm Hoàng thượng, mà bọn người Bồ Sát Thế Kiệt chắc chắn sẽ bị Hoàng thượng nghiêm trị, đến lúc đó Vương gia lại thừa cơ lôi kéo, thì có thể diệt trừ đôi mắt của Hoàng thượng ở kinh thành …
…………………………………………………………………………………….



Trong lúc Hoàn Nhan Lượng cùng Tiêu Dụ ở trong phủ âm mưu, thì Tống Thanh Thư đã thay đổi thành dung mạo Tiểu Hưng Quốc, lặng lẽ tiến vào hoàng cung, dù sao hắn phải gặp Hoàng hậu Bùi Mạn cùng Hoàng Sam nữ tử để trao đổi chi tiết, tránh việc khi đối mặt Hoán Y Viện điều tra, các nàng bối rối sẽ lộ ra sơ hở..

Xét thấy tẩm cung Hoàng Hậu từ khi xảy ra chuyện thì thủ vệ sâm nghiêm, Tống Thanh Thư quyết định trước tìm Hoàng Sam nữ tử tìm hiểu trước một chút tình huống, nhưng vừa tới cửa nhà Tiểu Hưng Quốc, thì thấy Hoàng Sam nữ tử một thân mặc cung trang từ trong nhà bước ra ngoài đụng vào trong ngực hắn. ….