Thâu Hương Cao Thủ (Cải Biên)

Chương 819: Cò kè mặc cả




CHƯƠNG 819: CÒ KÈ MẶC CẢ.

Hoàng hậu Bùi Mạn cười khanh khách nói:

-Tiểu Hưng Tử, ta phát hiện ngươi tháo mặt nạ xuống, không chỉ trở nên đẹp mắt, còn thông minh hơn nhiều.

-Tạ nương nương khích lệ.

Tống Thanh Thư cười cười,

-Nương nương nên nhanh lên nói cho tại hạ biết muốn đối phó ai đi, tại hạ thấy nương nương chuẩn bị vội vàng như thế, chỉ sợ thời gian không còn nhiều lắm đâu."

Hoàng hậu Bùi Mạn ánh mắt nhìn vào người của mình:

-Tống công tử trước hãy giải khai huyệt đạo ta đi, có ai đối xử với người giao dịch của mình như thế không a?

-Không có vấn đề.

Tống Thanh Thư cũng rất dứt khoát, chỉ phong bắn tới, liền giải khai huyệt đạo đối phương.

Hoàng hậu Bùi Mạn cảm giác toàn thân buông lỏng, đứng lên trước duỗi người một cái, lộ ra hai bâu vú sung mãn khiến cho các tỷ muội công chúa kia cũng phải hâm mộ thèm muốn, sau đó rất tự nhiên ngồi vào trên giường:
-Thời gian không còn nhiều, nếu như bản cung đoán không sai, Ngụy vương lúc này đã tiến cung rồi.

-Ngụy vương?

Tống Thanh Thư trong đầu linh quang nhất thiểm,

-Người muốn đối phó là Ngụy vương?

-Nếu không phải là hắn, vậy thì công tử muốn bản cung muốn đối phó với ai?

Hoàng hậu Bùi Mạn cười như không cười nhìn qua hắn.

Tống Thanh Thư trong đầu suy nghĩ càng lúc càng rõ ràng, trước đó bời vì nàng muốn hắn giả mạo Hoàng đế, hắn vẫn cho là nàng muốn đối phó với Kim Hi Tông, nhưng lại có quá nhiều vấn đề hắn không nghĩ ra vì sao, bây giờ biết được mục tiêu là Ngụy vương, tất cả mọi chuyện đều rộng rãi sáng sủa.

-Nương nương tại sao phải đối phó Ngụy Vương?

Tống Thanh Thư ngạc nhiên hỏi.

-Rất đơn giản, nhi tử của bản cung chết yểu, bây giờ Hoàng thượng chỉ còn lại có hắn là nhi tử, mà tên tiểu súc sinh này nếu leo lên được hoàng vị, hạ tràng của bản cung chắc chắn sẽ thê thảm vô cùng!
Hoàng hậu Bùi Mạn trên mặt hiện lên vẻ ngoan lệ, lập tức nhìn qua Hoàng Sam nữ tử,

-Về chuyện nay thì vị cô nương này hẳn là rõ ràng nhất, lần trước Ngụy Vương thâm nhập Thái Hòa điện đã đối đãi với ta như thế nào, nàng cũng đều nhìn thấy ở trong mắt.

Tống Thanh Thư cũng gật đầu, lần kia hắn cũng có mặt, Ngụy vương kia còn chưa có lên làm Hoàng đế đâu, mà đã đối với Bùi Mạn hoàng hậu như vậy rồi, nếu quả thật hắn lên làm Hoàng đế, hoàng hậu Bùi Mạn khẳng định không có trái cây tốt gì để ăn.

-Nhưng hắn dù sao cũng là ngươi duy nhất nối dõi của Hoàng đế, nếu hắn bị xảy ra chuyện, hoàng vị cũng phải rơi xuống trong tay chi thứ?

-Chuyện đó cùng bản cung đâu có quan hệ gì chứ?

Hoàng hậu Bùi Mạn cười lạnh,

-Hoàng vị rơi xuống trong tay ai, so với chuyện rơi xuống trong tay Ngụy vương cũng đều tốt hơn.
Hoàng Sam nữ tử mặt không biểu lộ tán đồng, còn Tống Thanh Thư lại là rất hiểu lựa chọn của Hoàng hậu Bùi Mạn .

-Nương nương đã nói Ngụy vương nhanh đến, vậy chúng ta nói ngắn gọn, đến tột cùng thì nương nương cần tại hạ làm cái gì?

Tống Thanh Thư nhanh chóng hỏi.

- Thủ hạ Lục Lễ là cao thủ của bản cung chết tại trong tay các ngươi, lúc đầu hắn là người mà ta dùng để đối phó với tên Ám Vệ bên cạnh Ngụy vương, cho nên chuyện thứ nhất, bản cung muốn các ngươi giúp ta diệt trừ tên Ám Vệ kia.

Hoàng hậu Bùi Mạn biết thời gian cấp bách, thần sắc nghiêm trọng lại, cũng không hề quanh co lòng vòng.

-Không có vấn đề,

Tống Thanh Thư gật đầu,

-Vậy còn việc nương nương nhắc đến sẽ giúp chúng ta cứu những công chúa trong Hoán Y Viện đó, nương nương dự định giúp như thế nào?
Càng là thời điểm cấp bách, thì việc cò kè mặc cả càng them dễ dàng, Tống Thanh Thư khắc sâu minh bạch đạo lý này.

-Các nàng đều bị Hoán Y Viện dùng Tiêu Dao Tán khống chế, bản cung có thể cho các ngươi giải dược Tiêu Dao Tán.

Hoàng hậu Bùi Mạn cũng rất dứt khoát đáp ứng.

-Thư độc dược kia có giải dược a?

Tống Thanh Thư nghi ngờ hỏi.

-Đương nhiên là có giải dược,

Hoàng hậu Bùi Mạn nhanh nói.

Tống Thanh Thư lại hỏi,

-Còn cần chúng ta hỗ trợ cái gì nữa?

-Có!

Hoàng hậu Bùi Mạn chỉ hướng trên giường hai nàng kia,

-Ta cần khẩu cung của bọn họ.

-Nguyên lai là nương nương dự định hãm hại Ngụy vương.

Tống Thanh Thư đại khái hiểu được kế hoạch nàng đến tột cùng là cái gì,

-Chuyện này không có vấn đề, tại hạ có thể nói các nàng phối hợp với nương nương, bất quá tại hạ rất hiếu kì, nếu chúng ta không có xuất hiện, thì nương nương làm thế nào lấy được khẩu cung hai nàng?
-Có một số thời khắc, bản thân người chết cũng là một loại khẩu cung.

Hoàng hậu Bùi Mạn bình thản nói.

Tống Thanh Thư lông mày nhướng lên, nữ nhân này quả nhiên người phi thường, về sau hợp tác với nàng thì phải cẩn thận là hơn, nếu không phải thì lúc nào bị nàng tính kế cũng không biết được.

-Có thể dựa theo yêu cầu của nương nương cung cấp khẩu cung, vậy nnương nương còn có thể trợ giúp được chúng ta cái gì?

Ngươi tới ta đi, Tống Thanh Thư lại hỏi.

-Có giải dược thì các ngươi có thể cứu được những người kia trong Hoán Y Viện, bất quá các ngươi chỉ sợ là rất khó đem nhiều người như vậy an toàn đưa ra khỏi thành, bản cung có thể cho ngươi một khối Kim Bài, đến lúc đó không ai dám kiểm tra các ngươi.

Bùi Mạn hoàng hậu đáp.

Hoàng Sam nữ tử nhướng mày:
-Chuyện này không cần ngươi hỗ trợ, ta đã sớm mua chuộc được nội tuyến, đến lúc đó tự nhiên sẽ thông qua được cửa thành.

Hoàng hậu Bùi Mạn cười lạnh:

- Những tên thủ vệ thành môn kia, bình thường tự mình thu chút tiền, đó là đối với một số vi phạm lệnh cấm hàng hóa của thương nhân, bọn chúng mở một mắt, nhắm một mắt thì cũng liền thôi, nhưng đến lúc trong Hoán Y Viện xảy ra chuyện, trong hoàng cung nổi giận, nhất định toàn thành giới nghiêm, ai mà to gan như vậy, vào lúc đó dám thả các ngươi đi ra khỏi thành?

Hoàng Sam nữ tử sững sờ, cũng phải thừa nhận Hoàng hậu Bùi Mạn nói rất có đạo lý lợi hại…

Tống Thanh Thư cũng càng tán đồng về chuyện Kim Bài của Bùi Mạn:

-Còn có sự tình gì cần chúng ta phối hợp nữa không?

-Bản cung còn cần ngươi ở lại trong cung một thời gian, trong khoảng thời gian này, rất có thể ta cần sự trợ giúp của ngươi.
Hoàng hậu Bùi Mạn lẳng lặng nhìn qua hắn.

Tống Thanh Thư khẽ nhíu mày:

-Cái yêu cầu này quá phức tạp, nương nương định dùng cái gì để trao đổi về việc này?

Hắn cũng không có liền cự tuyệt, dù sao Hoàn Nhan Lượng đối với Ca Bích đang nhìn chằm chằm, hắn đã đáp ứng Đường Quát Biện, nhất định phải giúp Đường Quát Biện xử lý sạch cái tai hoạ ngầm này, chứ nếu để Ca Bích xảy ra chuyện gì, quãng đời còn lại thì lương tâm của hắn sẽ bất an.

Hoàng hậu Bùi Mạn đáp:

-Bản cung thật ra cũng có thể nghĩ đến biện pháp chặn lại truy binh đuổi gϊếŧ sau khi đám người kia khi rời khỏi nơi đây, nếu không cho dù bọn họ có chạy ra khỏi kinh thành, thì cũng rất khó an toàn để quay trở lại Tống quốc.

Tống Thanh Thư lắc đầu:

-Cái giá trị này vẫn không đủ.

Hoàng hậu Bùi Mạn cười gật đầu:
-Bản cung cũng cảm thấy có chút không đủ, như vậy đi… về sau công tử có gì cần, đều có thể đưa ra yêu cầu với bản cung, chỉ cần tại trong phạm vi năng lực của bản cung, thì bản cung đều có thể thỏa mãn cho công tử.

-Thành giao!

Tống Thanh Thư không hỏi tiếp nữa, thực ta song phương lòng dạ biết rõ, bọn họ đều là người thông minh, về sau hai người nếu muốn đối phương làm chuyện gì thì sẽ có chừng mực, tuyệt sẽ không làm cho đối phương quá khó xử.

Vừa mới hoàn thành giao dịch, ngoài điện liền truyền đến thanh âm Ngụy nương:

-Nhi thần Đạo Tể, đến đây thỉnh an nương nương.

Hoàng hậu Bùi Mạn nháy mắt cho hai người, Tống Thanh Thư cùng Hoàng Sam nữ tử liền mũi chân điểm phóng lên trên xà ngang, còn Triệu Hô Nhi cùng Triệu Viên Viên cũng làm theo tiếp tục chui vào tấm chăn.