Thâu Hương Cao Thủ (Cải Biên)

Chương 737: Tin tức hoán y viện




CHƯƠNG 737: TIN TỨC HOÁN Y VIỆN .

Chuyện cho tới bây giờ, cho dù Tống Thanh Thư không muốn đơn độc đối mặt với Hoàn Nhan Ca Bích thì cũng không có cách, bất quá hắn nghĩ lại, ở chung với một nữ nhân xinh đẹp, chí ít so với nhìn thấy Hoàn Nhan Lượng với khuôn mặt đáng ghét kia cũng tốt hơn nhiều, tuy nhiên ngoài mặt vẫn là biểu đạt ra vẻ áy náy, rồi cũng hướng đến Hoàn Nhan Lượng cáo từ.

Hoàn Nhan Lượng cứ việc còn muốn nhìn ngắm Hoàng Nhan Ca Bích một hồi, chẳng qua phu phụ nhân gia đã như vậy nói, hắn đành phải nhìn theo phía sau Hoàng Nhan Ca Bích rời đi, lúc nhìn theo cái mông tròn của nàng vễnh cao cao một cách tự nhiên, hắn càng phát giác toàn bộ những cơ thϊếp trong phủ đều là dung chi tục phấn, chẳng có người nào có được cái mông khiêu gợi như là Hoàng Nhan Ca Bích, tâm tình không khỏi vì đó mà phiền não.
Hai người lúc rời đi đương nhiên không biết tâm tư của Hoàn Nhan Lượng, tuy nhiên nữ nhân trời sinh có giác quan mẫn cảm, nên khi bọn họ ngồi lên trên xe ngựa, Hoàn Nhan Ca Bích nhíu mày, nhỏ giọng nói với Tống Thanh Thư:

-Muội luôn cảm thấy Hải Lăng vương huynh cứ có ánh mắt nhìn vào thân thể của muội rất là quái lạ…

Tống Thanh Thư từ miệng của Đường Quát Biện thì biết được Hoàn Nhan Lượng lâu nay một mực ngấp nghé vị nữ nhân xinh đẹp trước mắt này, bất quá Tống Thanh Thư về sau biết hai người là đường huynh muội, cũng có chút hoài nghi Đường Quát Biện phán đoán sai, dù sao Hoàn Nhan Lượng cho dù háo sắc, muốn làm ra cái loại sự tình trái với đạo lý luân thường này, nghe qua cũng hơi rợn cả người, đương nhiên vẫn cẩn thận là hơn, nên phòng bị vẫn phải phòng bị, chỉ là không cần thiết phải nói ra khiến cho Hoàng Nhan Ca Bích kinh khϊếp.
-Hoàn Nhan Lượng mặc dù háo sắc, nhưng muội dù sao cũng là công chúa chi tôn, đồng thời cũng là đường muội của hắn, nên hắn cũng phải phân rõ nặng nhẹ..

Tống Thanh Thư nhẹ nhàng an ủi .

-Hy vọng là như vậy đi..

Hoàn Nhan Ca Bích ngón tay nhẹ nhàng chạm vào trên lồng ngực Tống Thanh Thư,

- Oát Cốt Lạc, trên người của huynh bây giờ thương tổn còn đau phải không?

Nhìn lấy ngón tay ngọc của nàng lướt qua trên người, Tống Thanh Thư cảm thấy có chút không được tự nhiên:

-Không có gì đáng ngại, chỉ bất quá trên đường đi xa, nên bây giờ có chút mệt mỏi..

Hoàn Nhan Ca Bích trên mặt lộ ra đau lòng:

-Vậy huynh cố ngủ một chút đi, khi nào tới phủ muội sẽ đánh thức hung dậy..

Tống Thanh Thư gật đầu, hắn biết Hoàn Nhan Ca Bích là thê tử của Đường Quát Biện, chính mình dùng dịch dung thì có thể giấu diếm được tất cả mọi người, nhưng ở trước mặt nàng thì rất dễ dàng bại lộ, bởi vậy hắn ít nói chuyện, cố ý làm ra một bộ đôi mắt như là buồn ngũ không mở ra được.
Thực ra hắn cũng cân nhắc đem chân tướng sự thật nói cho đối phương biết qua, bất quá mục đích quan trọng nhất chuyến này của hắn, là vì để tìm cách cứu nhóm Tống Viễn Kiều, nên cần phải lấy thân phận của Đường Quát Biện yểm hộ, nếu bây giờ nói ra cho Ca Bích biết rõ chân tướng, hắn không xác định đối phương đến tột cùng sẽ có phản ứng gì, nếu như nàng lập tức đến vạch mặt Hoàn Nhan Lượng ra, đó là điều lớn nhất mà Tống Thanh Thư không muốn nhìn thấy.

Tống Thanh Thư kéo qua một cái cái gối đệm, đang muốn dùng để làm gối đầu, tùy tiện nằm tại trong xe nhắm mắt qua, nào ngờ Hoàn Nhan Ca Bích một tay đoạt lấy cái đệm trong tay hắn, một bên liếc nhìn hắn, một bên vỗ vỗ lên cái bắp đùi của mình:

-Đem đầu gối lên nơi này đi, để muội có thể giúp huynh xoa bóp thư giãn một chút …
Cứ như vậy cái loại đãi ngộ hương diễm như thế này, hắn không phải là chưa có hưởng thụ qua, tuy nhiên trước kia đối với hắn thì ai cũng nữ nhân của đều mình, còn như bây giờ là một thê tử của người khác đang không biết rõ tình tình huống thật sự về trượng phu mình, thật đúng là hắn chưa từng gặp qua.

"Việc này trời biết, đất biết, ta biết, ở chỗ này ta giả trang cái gì a" Tống Thanh Thư âm thầm khinh bỉ mình, bởi vì hắn rõ ràng cảm giác được nhịp tim của mình đập nhanh so bình thường mấy phần..

Dù sao những động tác này cũng chuyện thân mật bình thường giữa phu phụ với nhau, Tống Thanh Thư cho là nếu mình làm quá mức xa lạ thì sẽ lại gây cho đối phương hoài nghi, do dự một chút liền đem đầu gối đi lên trên bắp đùi của Hoàn Nhan Ca Bích.

Cái loại xúc cảm mềm mại co dãn tràn ngập kinh người khiến cho trong lòng Tống Thanh Thư rung động, hắn vội vàng tập trung ý chí, trong lòng hiện lên một mơ hồ lo lắng, tuy nhiên hắn đã trãi qua vô số lần kinh nghiệm thực tế về dịch dung, thuật dịch dung của hắn đã đạt tới cấp độ xuất thần nhập hóa, chỉ sợ ngay cả A Chu bây giờ đã kém rất rất xa hắn, nhưng trong khoảng cách tiếp xúc gần như vậy, hắn vẫn là lo lắng bị đối phương phát hiện ra điều sơ hở gì…
Bất quá, nhàn nhạt mùi thơm thân thể của nàng từ trước mặt bay tới, điều này làm cho hắn lập tức tâm viên ý mã (*chỗ này ngon muốn xơi chỗ khác)! Hương thơm nữ nhân thành thục đem toàn thân hắn bao vây lấy như là tắm gió xuân vậy!

Vẻn vẹn gần trong gang tấc là cái âm hộ vưu vật thần bí kia càng làm cho hắn hai mắt tỏa sáng, trước mắt khuôn mặt hắn cơ hồ đang áp vào đến bên bẹn đùi của mỹ phu nhân, nóng rực khí tức càng không ngừng phun vào bên trên cái âm hộ nàng, lại khiến cho toàn thân Hoàn Nhan Ca Bích trở nên không được tự nhiên, nàng hơi nhúc nhích hai chân, hàm râu của hắn nham nhám như là xuyên thấu qua làn vải lụa cọ quẹt lâm châm vào lớp da thịt mềm mại của bắp đùi non nàng, một chốc sau từ chính giữa hai chân của nàng bắt đầu tỏa ra cái mùi hăng hăng nhàn nhạt đặc thù từ cái âm hộ khi vừa chớm động tình, tựa như vờn quanh đọng trên chóp mũi của hắn.…
Hoàn Nhan Ca Bích trên mặt đã trở nên ửng đỏ trở nên kiều diễm ướŧ áŧ, đôi mắt hạnh kia lúc này càng là ẩn chứa xuân thủy nhộn nhạo! Còn Tống Thanh Thư thì trong lúc đang lo được lo mất trước tình huống này, trải qua giây khắc lơ đãng thì Hoàn Nhan Ca Bích hơi có vẻ giật mình trở về thực tại là trượng phu mình vẫn còn đang trọng thương, những ngón tay của nàng liền nhẹ nhàng tại trên huyệt thái dương hắn xoa xoa, có lẽ là vì muốn trượng phu có thể nghỉ ngơi tốt hơn, có thể vì để trấn định lại lửa dục đang sắp nhen nhóm, nên nàng không có nói gì với Tống Thanh Thư, ngược lại nhẹ nhàng hát ra một bài không biết tên ..

Mặc dù Tống Thanh Thư nghe qua không hiểu ý tứ của bài hát này, tuy nhiên thanh âm Hoàn Nhan Ca Bích giống như nước chảy êm đềm róc rách, dễ nghe êm tai, đồng thời còn có một ý vị tĩnh khí an thần, Tống Thanh Thư vừa rồi dục hỏa một mực kéo căng, tâm thần bất tri bất giác liền trầm tĩnh lại…
"Đường Quát Biện mãng hán này, lại có một thê tử tốt như vậy" Tống Thanh Thư vốn là công lực đại tổn, vì đã cố ý để cho bên trong thân thể của mình trúng phải kịch độc của Âu Dương Phong, trong khoảng thời gian này còn phải thường xuyên ứng phó với Hoàn Nhan Lượng, còn bây giờ thì phải dùng các loại thăm dò với Hoàn Nhan Ca Bích, nên sau khi an tĩnh trở lại thì cũng đã mệt mỏi, Tống Thanh Thư cuối cùng thế mà bất tri bất giác lâm vào mộng đẹp.

……………………………………………………………………………………..

-Nhỏ giọng một chút, choi chừng lão gia thức tỉnh" phát hiện được thân thể của mình đang dị động, Tống Thanh Thư lập tức liền thức giấc, hắn nhận biết mấy người hầu đang muốn mang mình đưa lên một cái kiệu mềm.

-Muội thấy huynh đang ngủ say, nên không có muốn đánh thức, định cho hạ nhân đem kiệu đưa huynh vào trong phủ..
Biết hắn đã tỉnh, Hoàn Nhan Ca Bích áy náy, vội vàng giải thích nói.

"Bọn họ đến rất đúng lúc, " Tống Thanh Thư trong lòng hơi động, liền có chủ ý,

-Cũng không biết là tại vì còn mệt mỏi hay không, ta hiện tại choáng váng đầu óc, cứ để cho bọn họ mang ta vào trong cũng được.

Hắn tuy thông qua các loại tin tức thì biết được nhiều chi tiết, nhưng dù sao vẫn chưa có từng đến trong nhà Đường Quát Biện, vạn nhất lát nữa đi vào nhầm đường, dù là nữ nhân ngu ngốc đến mấy cũng sẽ phát giác được việc không bình thường, bây giờ có kiệu ngồi thẳng đến nơi thì khỏi phiền lòng .

Nghe được trượng phu nói thế, thần sắc Hoàn Nhan Ca Bích liền khẩn trương lên, một bên an bài hạ nhân cẩn thận mang Tống Thanh Thư đi, một bên phân phó nha hoàn đi mời ngự y, nàng vôn là muội muội được đương kim hoàng thượng thương yêu nhất, chuyện mời vài ngự y đến thì không ai dám nói cái gì.
Tống Thanh Thư âm thầm lo lắng, tuy nhiên so với giấu diếm thê tử của Đường Quát Biện, thì ứng phó với những ngự y đó mà nói, thì có thể là đơn giản hơn rất nhiều.

Trong cái thế giới này, ngự y mặc dù là y thuật cao minh nhất trong các thầy thuốc, nhưng vẫn phải dựa theo tứ chuẩn là nhìn, nghe, hỏi, sờ mấy loại này, Tống Thanh Thư sớm liền chuẩn bị lí do thoái thác, lại thêm lợi dụng nội công cải biến mạch đập cũng không phải việc khó, bởi vậy hữu kinh vô hiểm bình tỉnh ứng phó những ngự y mà Hoàn Nhan Ca Bích mời đến ..

Cuối cùng Hoàn Nhan Ca Bích nghe được kết luận của ngự y là Đường Quát Biện cũng không có nguy hiểm tính mạng, tuy nhiên cần phải nằm trên giường nghỉ ngơi một đoạn thời gian dài, lúc tiễn đưa ngự y qua đi, Hoàn Nhan Ca Bích nhìn lấy trượng phu nằm yên ở trên giường, nàng lặng lẽ rơi lệ:
-Sớm biết nhiệm vụ lần này nguy hiểm như vậy, muội đã yêu cầu hoàng huynh phái người khác đi rồi..

Tống Thanh Thư vội vàng an ủi nàng vài câu, đột nhiên trong lòng hơi động, làm bộ trong lúc lơ đãng nói:

-Lần này ta đụng phải người Tống, bọn họ tựa hồ đã biết về tin tức của Hoán Y Viện rồi….