Thâu Hương Cao Thủ (Cải Biên)

Chương 682: Sử dụng sao cũng đáp ứng…




CHƯƠNG 682: SỬ DỤNG SAO CŨNG ĐÁP ỨNG…



Nhìn thấy Tống Thanh Thư bất chợt từ trên trời giáng xuống, Đường phu nhân giật mình kinh hãi, khi thấy rõ hình dạng hắn, liền mừng rỡ, liền nhào lên từ phía sau ôm lấy Tống Thanh Thư, vùi đầu ở trên lưng hắn:

-Công tử…ta….. . . ta…. cứ sợ sau này, sẽ không còn được gặp lại công tử!

Tống Thanh Thư vỗ tay nàng an ủi, thực ra hắn sở dĩ không có để cho nàng biết mình trốn ở chỗ này, cũng có một phần nguyên nhân là muốn nhìn qua một chút nàng sẽ ứng đối ra sao với Hoàn Nhan Lượng.

Kết quả cảnh tượng xay ra trước mắt làm cho Tống Thanh Thư vô cùng hài lòng, cho dù vừa rồi Đường phu nhân vẫn phải chịu khuất phục Hoàn Nhan Lượng, nhưng trước đó nàng đã nghĩ đến biện pháp cự tuyệt Hoàn Nhan Lượng không cho Hoàn Nhan Lượng chạm đến trên người nàng, đó là điều ngoài dự kiến của Tống Thanh Thư, dù sao trong lòng hắn, Đường phu nhân là một vưu vật rung động lòng người, nhưng lại có mấy phần khí tức thủy tính dương hoa phong trần.
-Được rồi… về sau phu nhân sẽ không bị hắn khi dễ nữa.

Tống Thanh Thư vội trấn an nàng..

-Thật sao?

Đường phu nhân không tin, ngẩng đầu nhìn hắn.

-Đương nhiên là thật.

Tống Thanh Thư mỉm cười, vừa rồi lúc vận dụng Di Hồn đại pháp, hắn thừa cơ lưu lại một đạo ấn ký tại trong tâm trí của Hoàn Nhan Lượng, khiến cho đối phương sẽ mất đi hứng thú với thân thể của Đường phu nhân, về sau nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Hoàn Nhan Lượng tuyệt sẽ không đúng đến nàng.

Tuy nhiên Hoàn Nhan Lượng vốn là ngồi ở vị trí vương gia, kiến thức và khí phách khác hẳn với A Tử, Tống Thanh Thư có thể tuỳ tiện dùng Di Hồn đại pháp đem A Tử biến thành nữ nô, nhưng hắn không có cách nào để Hoàn Nhan Lượng cũng trở thành người phục vụ cho mình, mà chỉ có thể cho ra một số mệnh lệnh đơn giản, chỉ là như vậy thì từ sâu trong nội tâm của Hoàn Nhan Lượng mới không phản ứng mãnh liệt.
Ví dụ như Hoàn Nhan Lượng lúc trước chỉ xem thân thể của Đường phu nhân là nơi chơi đùa phát tiết, dù sao cũng đã đạt được qua ý muốn, bởi vậy khi Tống Thanh Thư khiến cho Hoàn Nhan Lượng từ bỏ Đường phu nhân, thì sâu trong nội tâm của Hoàn Nhan Lượng cũng không có gì là kháng cự, nhưng nếu Tống Thanh Thư dùng chỉ lệnh giống như vậy để Hoàn Nhan Lượng từ bỏ ham muốn thân thể của Hoàng Dung, thì sâu trong tiềm thức của hắn sẽ kịch liệt phản kháng vì ước muốn trước đó chưa thành, Tống Thanh Thư không dám miễn cưỡng ép nuộc, lo lắng nếu bị kích động quá thì sẽ có khả năng Hoàn Nhan Lượng tỉnh táo lại.

Dỗ dành xong Đường phu nhân, Tống Thanh Thư lại chuyển qua trên thân Hoàn Nhan Lượng, vẫn là muốn nghe ngóng tin tức, Tống Thanh Thư thừa cơ hỏi:

-Các người của Võ Đang bị mất tích, có phải hắc thủ đứng đằng sau là do Kim Quốc thực hiện?
-Đúng vậy..

Hoàn Nhan Lượng ánh mắt đờ đẫn, thì thào đáp.

Tống Thanh Thư trong lòng vui mừng, vội hỏi tiếp:

-Bọn họ hiện đang ở đâu?

-Hoán Y Viện.

Hoàn Nhan Lượng nói ra một cái tên lạ lẫm.

-Hoán Y Viện ở nơi nào?

Tống Thanh Thư hỏi.

Nào ngờ Hoàn Nhan Lượng ngậm miệng không một lời, Tống Thanh Thư liền minh bạch nơi này hẳn là một chỗ cực kỳ bí mật, hắn không dám ép hỏi qua gấp, để tránh kíƈɦ ŧɦíƈɦ Hoàn Nhan Lượng tỉnh táo lại, đến lúc đó thì đả thảo kinh xà, sẽ khiến cho việc cứu nhóm người Tống Viễn Kiều càng thêm khó khắn

Tống Thanh Thư liếc qua Đường phu nhân ý thăm dò, nhưng Đường phu nhân khẽ lắc đầu:

-Ta ở Kim Quốc lâu như vậy, lại chưa từng nghe qua nơi này.

Tống Thanh Thư đành phải đem ba chữ này nhớ kỹ trong đầu, tiếp theo cơ bản không hỏi ra thêm được tin tức gì hữu dụng, nhìn lấy sắc mặt Hoàn Nhan Lượng tái nhợt đổ đầy mồ hôi, lại thêm lo lắng bên ngoài Mộ Dung Bác phát hiện được điều gì bấy thường, Tống Thanh Thư rất nhanh dừng lại:
-Chính mình cởi y phục ra đi..

Tống Thanh Thư hạ xuống chỉ lệnh cuối cùng.

Hoàn Nhan Lượng hai mắt liền tỏa sáng, tựa hồ lúc này Hoàng Dung kiều diễm mỹ lệ đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trên giường cầu hoan với hắn, hắn vội cởi sạch y phục, liền phóng lên trên giường ôm lấy chăn mền.

Đường phu nhân đỏ mặt, xì một cái liền xoay người sang chỗ khác, trong phút chốc Hoàn Nhan Lượng bình thường uy quyền biết bao, giờ phút này lại như là con chó nghe theo lời chủ vậy, ánh mắt nàng nhìn về phía Tống Thanh Thư càng thêm hâm mộ:

-Công tử quả thật lợi hại….

Trong lòng nàng, Hoàn Nhan Lượng là tên ác ma, không nghĩ tới bị Tống Thanh Thư giải quyết dễ dàng như vậy..

Tống Thanh Thư cười cổ quái, tại bên tai nàng nhẹ giọng nói:

-Thực ra phu nhân cũng biết ta có bản lĩnh gì lợi hại nhất. . ."
Đường phu nhân hai má lập tức hiện lên một tầng đỏ ửng, gắt giọng:

-Chán ghét…

Tống Thanh Thư hai ngày này cảm nhận đầy đủ được thân thể nàng diệu dụng, lại thêm bây giờ đã biết nhóm người Tống Viễn Kiều đang hạ lạc, trong lòng của hắn một tảng đá lớn đã rơi xuống đất, nhất thời bị Đường phu nhân tràn ngập vị nữ nhân phong tao thoáng nhìn làm cho trong lòng ngứa ngáy, hận không thể lập tức đem nàng đè xuống cắm cây côn ŧɦịŧ vào trong thân thế.

Tuy nhiên bên cạnh đang có Hoàn Nhan Lượng đang nằm thở hổn hển, hắn còn không đến mức tà ác thú vị đem Đường phu nhân giải quyết tại chỗ.

-Nơi này phu nhân không thể ở lại được, Hoàn Nhan Lượng tuy bị tại hạ ám chỉ, sẽ không còn quấn lấy phu nhân, nhưng nếu cứ xuất hiện ở trước mặt hắn, khó biết có thể sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Như vậy đi … lát nữa phu nhân đí đến phòng của tại hạ…
Tống Thanh Thư nói ra.

-Được rồi…

Đường phu nhân y như là chim non nép vào người dựa vào hắn, đột nhiên vẻ mặt lo âu nói,

-Ca ca của ta luôn luôn yêu thương ta, đêm nay Hoàn Nhan Lượng xuất hiện ở đây, lại chẳng thấy ca ca xuất hiện, ta lo lắng hắn xảy ra chuyện gì, công tử có thể hay giúp ta đi nhìn xem hắn một chút, bây giờ tình huống như thế nào rồi?

Nghĩ đến Đường Quát Biện bị Hoàng Dung đánh trúng trọng thương, Tống Thanh Thư nhíu mày, lúc ấy thấy thái độ bọn người Hoàn Nhan Lượng tựa hồ có chút không để ý đến Đường Quát Biện, chỉ sợ bây giờ tình huống không lạc quan lắm.

Nghĩ đến đối phương dù nói thế nào cũng là huynh đệ kết nghĩa, tuy trong lòng của hắn cao lắm chỉ coi đối phương là bằng hữu đối tửu, Tống Thanh Thư vẫn là quyết định, lập tức gật đầu nói:
-Được…. tại hạ đi xem một chút tình huống của lệnh huynh, phu nhân cứ về trước phòng của tại hạ, cứ tắm rửa thân thể sạch sẽ chờ tại hạ nhé…

Đường phu nhân mị nhãn như tơ, cắn môi ghé vào lỗ tai hắn thổi một hơi:

-Đêm nay nhân gia là của công tử, công tử muốn sử dụng cách như thế nào, thì nhân gia cũng sẽ đáp ứng như thế đó.

Đường phu nhân cố ý chậm rãi nói ra câu nói này, ẩn ẩn giọng mũi nghe qua là cho Tống Thanh Thư trong lòng rung động, lập tức muốn liền cùng nàng quay trở về phòng mình, bất quá hắn rõ ràng sự tình có nặng có nhẹ, trước hoàn thành việc nàng nhờ lấy, rồi sẽ chậm chậm hưởng dụng cái thân thể uyển chuyển này…

Tống Thanh Thư ôm Đường phu nhân phóng ra từ phía cửa sổ sau rời đi khỏi gian phòng kia, khinh công vận hành đến cực hạn, nhảy vọt rất nhanh đả ngoài mấy chục trượng như là một làn khói xanh s, lại thêm bọn thị vệ chỉ chú ý đề phòng bên ngoài, Mộ Dung Bác võ công tối cao lại ở phía trước cửa phòng, bởi vậy không có ai phát giác được hai người ..
Về phần Hoàn Nhan Lượng, Tống Thanh Thư đã cho hắn đầy đủ ám chỉ, khi hắn tỉnh lại, sẽ quên đêm nay phát sinh ra tất cả mọi thứ, chỉ nghĩ rằng Đường phu nhân phục thị, sau khi xong rồi thì tự động rời đi.

Đến một nơi yên tĩnh, Đường phu nhân cùng Tống Thanh Thư tách ra, nàng lặng lẽ hướng đến phòng của hắn đi đến, khi vừa đẩy cửa phòng ra, trong lòng đang suy nghĩ tắm rửa cho thật sạch sẽ để hắn vùi đầu vào hạ thể của mình, đột nhiên bên hông tê rần, mắt liền tối sầm lại, tiếp theo chuyện gì cũng không biết.

Nhìn lấy Đường phu nhân ngã xuống đất ngất đi, Hoàng Dung nhẹ nhàng xì một cái:

-Thật không biết xấu hổ, đêm tối lại chạy tới phòng ngủ của nam nhân …

Nguyên lai Hoàng Dung lo lắng cho sự an nguy của Quách Tĩnh, nên sau khi liên lạc với người của Cái Bang, liền vội vàng gấp rút quay trở về, nàng đang trong phòng Tống Thanh Thư chờ đợi hắn nãy giờ, nào ngờ trở về lại là một nữ nhân!
Đem Đường phu nhân nhét vào trong tủ treo y phục qua đi, Hoàng Dung chợt cảm thấy một trận buồn ngủ dâng lên, lại chờ thêm một hồi, mà Tống Thanh Thư vẫn chưa có dấu hiệu gì quay trở về, do dự một chút, nàng dự tính nằm nghỉ ngơi một chút xíu để lấy lại tinh thần cho tỉnh táo, trong lúc chờ Tống Thanh Thư trở về ..

Vừa nằm dài trên giường, Hoàng Dung cảm thấy cái áo Nhuyễn Vị Giáp cấn trên thân thể làm cho không thoải mái, ngẫm lại chỉ là nằm nghỉ một chút rồi dậy nên cũng không có gì, vì thế liền cởi y phục ra, tháo cái áo Nhuyễn Vị Giáp xuống ném qua ở một bên, trên thân thể chỉ còn cái yếm cùng cái tiểu nội khố nhỏ bé phô bày ra toàn bộ đường cong lồi lỏm huyền ảo chết người…

Hoàng Dung đêm nay thực sự quá mệt mỏi, vừa nằm xuống, không bao lâu liền duy trì không được, rất mau ngủ quên tiến vào mộng đẹp.