Thâu Hương Cao Thủ (Cải Biên)

Chương 622: Giả làʍ ŧìиɦ lữ




CHƯƠNG 622: GIẢ Làʍ ŧìиɦ LỮ.



-Ngươi…..

Huyền Trừng đại sư bị hắn làm cho tức chết, chẳng qua là tất cả mọi người đều nhìn thấy đối phương đã đem kinh thư trả lại cho mình, mà kinh thư là do mình chụp lấy được rồi mới nổ tung, hắn thật sự là há miệng mắc quai, có nỗi khổ không nói ra lời được.

Nếu đổi lại là người khác, Huyền Trừng đại sư có thể sẽ phóng đến gϊếŧ ngay, nhưng tên thần bí nhân này trước đó biểu hiện công phu không dưới người của lão, huống chi bên cạnh còn có một Trương Tam Phong thâm bất khả trắc, nếu quả thật đánh nhau, thắng bại khó liệu, mà cho dù có đánh thắng đi nữa, thì kinh thư đã bị hủy, bên mình cũng không chiếm được chỗ tốt gì. . . “Bản Phạn văn Dịch Cân Kinh đã bị hủy, tuy nhiên trong Thiếu Lân tự vẫn còn bản Hán tự, cũng may là không để cho thần công của Thiếu Lâm bị tiết lộ ra ngoài. . ."
Huyền Trừng đại sư tâm niệm xoay chuyển, rất nhanh đã có chủ ý:

-Hừ, các hạ hôm nay giở trò, ngày khác Thiếu Lâm sẽ hậu báo ổn thỏa, chúng ta đi….

Nói xong liền cùng với Phương Chứng và Hư Trúc rời đi, một bên Tả Lãnh Thiền cũng oán độc liếc nhìn Tống Thanh Thư, sau đó mang theo đám thủ hạ hộ tống rời theo sau.

-Tả minh chủ định cứ đơn giản như vậy rời đi sao?

Tống Thanh Thư hừ một tiếng, hắn cùng Tả Lãnh Thiền mấy lần trở mặt, càng thêm mấu chốt là Tung Sơn phái cùng Kim Xà Doanh lợi ích trước sau gì cũng xung đột trực tiếp, lần này Tả Lãnh Thiền đang bị trọng thương, đây cũng là một cơ hội thật tốt để diệt trừ lão.

Tả Lãnh Thiền còn chưa kịp nói gì, thì Huyền Trừng đại sư bỗng nhiên quay đầu lại:

-Hừ, thí chủ muốn gây bất lợi cho Tả Minh Chủ sao?
Phương Chứng cùng Hư Trúc cùng lúc tiến lên một bước che khuất Tả Lãnh Thiền ở phía sau lưng.

Tống Thanh Thư nhíu mày, trước đó đã đoán được Thiếu Lâm Tự cùng Tung Sơn Phái kết minh, nhưng không ngờ tới song phương quan hệ tương thân đến mức này, nhìn tư thế của nhóm Huyền Trừng đại sư, tựa hồ là bọn họ sẵn sàng dốc toàn lực trợ giúp cho Tả Lãnh Thiền.

Tống Thanh Thư cười nói:

-Tại hạ đã hiểu vì sao Tả Lãnh Thiền lại to gan như vậy, dám cướp gϊếŧ sứ thần Mãn Thanh, cũng là đắc tội với Kim Xà Doanh, nguyên lai là vì có Thiếu Lâm Tự làm chỗ dựa ở sau lưng a.

Huyền Trừng đại sư hừ:

-Bần Tăng không hiểu thí chủ đang nói cái gì, chỉ là bất quá Tung Sơn phái là danh môn chính phái, nếu là có kẻ xấu vọng tưởng gây bất lợi cho Tả minh chủ, thì phái Thiếu Lâm đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
-Diệt cả nhà người, gϊếŧ hại nữ nhân và hài tử, lén lút mời chào cao thủ tà phái, Tung Sơn phái quả nhiên tốt cho một tên gọi danh môn chính phái." Tống Thanh Thư sắc mặt lạnh lẽo.

Huyền Trừng đại sư da mặt nóng lên, dù sao Tung Sơn Phái làm những cái chuyện xấu xa kia thì Thiếu Lâm nhất thanh nhị sở, chẳng qua hiện nay song phương đang cùng một đầu trận tuyến, đương nhiên sẽ không thừa nhận:

-Những lời này chẳng qua là người trong giang hồ đồn bậy mà thôi…

-Người xuất gia thì không lừa dối, cũng không biết đại sư thường ngày tụng niệm kinh thư loại gì,

Tống Thanh Thư mỉa mai nói tiếp:

-Thôi được, họ Tả kia, hôm nay tại hạ tha cho cách hạ một mạng, lần sau gặp nhìn lại thì sẽ không có vận tốt như vậy đâu.

Huyền Trừng đại sư bị lời nói của hắn làm cho nổi giận lên, nếu không phải trước đó đã bại vào chi thủ của Trương Tam Phong, nhuệ khí bị vơi bớt, lão đã sớm xuất thủ, hằm hằm nhìn Tống Thanh Thư, lrồi iền dẫn mọi người quay người rời đi.
Nhìn theo nhóm người Thiếu Lâm, Tung Sơn phái biến mất dần dần từ phía xa, Tống Thanh Thư cung kính cúi đầu đối vớiTrương Tam Phong:

-Lần này đa tạ Trương chân nhân xuất thủ tương trợ.

Trương Tam Phong mỉm cười:

-Tiểu cư sĩ không cần phải khách sáo, lấy võ công của ngươi, nếu không vì phải phân tâm cứu chữa cho Nhậm cô nương, những người này cũng sẽ không thương tổn được ngươi, bất quá. . .

Trên mặt đột nhiên hiện ra vẻ do dự.

Tống Thanh Thư giật mình, rõ ràng thấy được đối phương tựa hồ có chuyện muốn nói, vội vàng đáp:

-Trương Chân Nhân có điều gì muốn nói sao?

Trương Tam Phong gật đầu:

-Bần đạo thấy tiểu cư sĩ cùng vị Nhậm cô nương tựa hồ có quan hệ không ít, không biết hai người các ngươi. . .

Trương Tam Phong lời nói còn chưa dứt, nhưng ai cũng hiểu ý lão, dù sao Nhậm Doanh Doanh trên danh nghĩa vẫn là tôn tức phụ của lão, lúc này ngay trước mặt lão lại cùng một nam tử xa lạ có cử chỉ thân mật, mặc kệ là hàm dưỡng sâu đến đâu, cũng không nhịn được nên mở miệng hỏi.
Tống Thanh Thư nhất thời lúng túng, tình huống hiện tại này hắn phải giải thích như thế nào đây? Trước đó đã không có lấy thân phận chân chính xuất hiện, bây giờ thì khó mà nói chính mình là Tống Thanh Thư, bởi là như vậy đừng nói là Nhậm Doanh Doanh lập tức trở mặt, liền ngay cả Trương Tam Phong cũng khó tránh khỏi sinh ra khúc mắc trong lòng, dù sao đối phương trên danh nghĩa là thái sư phụ của mình, mà hắn còn giả thần giả quỷ lâu như vậy, lấy trên đạo lý tôn sư trọng đạo của giang hồ từ xưa nay, hành vi của hắn thật sự là có chút bất kính.

Đang lúc Tống Thanh Thư do dự, thì Nhậm Doanh Doanh lại mở miệng trước:

-Hồi bẩm Trương chân nhân, hắn. . . hắn là tình lang của tiểu nữ, chúng ta sớm đã tư định chung thân, bất đắc dĩ trước đó không lâu gia phụ vì cùng Kim Xà Doanh kết minh, đem tiểu nữ gả cho Tống. . . Tống Thanh Thư, đang trong thời khắc vô cùng lo lắng, lại may mắn gặp gỡ Trương chân nhân tại đây, chính là thái sư phụ của Tống Thanh Thư, mong rằng Trương chân nhân có thể ra mặt chủ trì công đạo, thành toàn tiểu nữ và hắn.
-Hả?

Nghe xong Nhậm Doanh Doanh nói một phen, Tống Thanh Thư mắt trợn tròn, nữ nhân này đến tột cùng có ý đồ gì?

Nguyên lai Nhậm Doanh Doanh bất đắc dĩ phải tiếp nhận thành thân giả với đề nghị của Tống Thanh Thư, nàng vốn chính là người thông minh, sau đó tỉnh táo lại, rất nhanh liền ý thức được cuộc hôn ước giả này ẩn tàng nhiều nguy cơ, nàng thì không cam tâm đem vận mệnh của mình đặt vào sự hảo tâm tùy hứng của Tống Thanh Thư, lần này cơ duyên xảo hợp gặp được Trương Tam Phong, lại thêm trước đó được vị cao nhân này chữa thương cho mình, mang đến hiểu lầm cho Trương Tam Phong, trong nội tâm nàng liền hình thành một kế hoạch, muốn lợi dụng cơ hội lần này giải trừ hết hôn ước cùng với Tống Thanh Thư. Có Trương Tam Phong ra mặt, Tống Thanh Thư đương nhiên không dám nói gì, phụ thân cũng không thể lại lợi dụng dùng Xung ca để uy hϊếp mình. . .
-Nhậm….

Tống Thanh Thư vừa muốn nói gì, thì cảm thấy bên hông bị nhéo lấy nhẹ nhàng một cái, nhìn lại,thấy được bên trong ánh mắt Nhậm Doanh Doanh cầu khẩn, hắn hơi sững sờ nhưng trên mặt liền nổi lên một nụ cười cổ quái, nên nói dựa theo lời nàng,

-Đúng đấy….tiểu bối cùng Nhậm Doanh Doanh tình đầu ý hợp, mong rằng Trương Chân Nhân thành toàn.

Trước đó thấy hai người cử chỉ thân mật, Trương Tam Phong trong lòng sớm có suy đoán, lúc này lại nghe được hai người chứng thực nên thần thở dài:

-Bởi vì cái gọi là hữu tình, hai người đã sớm đã tư định chung thân, chỉ là nói rõ Thanh Thư không có cái phúc phần này, cũng được…bần đạo lần này đang định đi đến Kim Xà Doanh, hai vị có thể cùng đi theo, khi gặp Thanh Thư, bần đạo sẽ nói với hắn về việc này.

-A?

Nghe nói đi đến Kim Xà Doanh gặp Tống Thanh Thư , Nhậm Doanh Doanh vô thức có chút sợ hãi, nhưng bất qúa đây là cơ hội tốt nhất để giải trừ hôn ước, nên do dự một chút liền gật gật đầu.
Tống Thanh Thư lại là kinh hãi, liền hỏi:

-Nghe qua Trương chân nhân đã từ lâu không rời khỏi Võ Đang Sơn, vậy tại sao lần này lại ngàn dặm xa xôi đến Kim Xà Doanh vậy chứ?

Nghĩ đến Trương Tam Phong ngàn dặm xa xôi cố ý tìm đến mình, Tống Thanh Thư làm sao mà không lo lắng?

-Bần đạo trong lòng có chút nghi hoặc, cần đến Kim Xà Doanh chứng thực một phen.

Trương Tam Phong trên mặt hiện ra sầu lo, hiển nhiên không muốn nhiều lời.

Tống Thanh Thư còn muốn hỏi bóng nói gió một phen, một bên Nhậm Doanh Doanh lại đột nhiên ho khan, Trương Tam Phong vội nói:

-Nhậm cô nương trong cơ thể hàn độc không nên để chậm trễ, chúng ta mau chóng đến thôn trấn phụ cận tìm tửu điếm dàn xếp, để giúp nàng trị thương cho tốt.

-Vâng..

Nhìn lấy Nhậm Doanh Doanh bình thường dung nhan kiều diễm, bây giờ tái nhợt vô cùng, Tống Thanh Thư cũng minh bạch thương thế của nàng kéo dài không được, vạn nhất để cho hàn độc xâm nhập đến đan điền, tim, trên đỉnh đầu ba khu vực này, lúc đó cho dù hắn liên thủ với Trương Tam Phong, chỉ sợ cũng chưa hẳn có thể trị hết hàn độc trong người của nàng.