Thâu Hương Cao Thủ (Cải Biên)

Chương 469: Trước mặt mọi người cũng chiếm lấy tiện nghi.




CHƯƠNG 469: TRƯỚC MẶT MỌI NGƯỜI CŨNG CHIẾM LẤY TIỆN NGHI.

-Chu Cửu, Thanh Thanh, là ta sai rồi, các ngươi muốn đánh muốn phạt muốn làm gì cũng được, đừng có im lặng như vậy mà.

Chu Chỉ Nhược đưa tay nắm ống tay áo của hai nàng, nhưng hai nàng không hẹn mà cùng nghiêng đầu sang chỗ khác, không hề để ý tới Chu Chỉ Nhược.

-Ta chỉ là muốn trêu đùa một chút mà thôi, với lại tên khốn này lúc trước việc làm rất là vô liêm sỉ, ta cũng muốn nhân cơ hội đe dọa hắn một trận..

Chu Chỉ Nhược tiếp tục giải thích.

-Hừ,

Chu Cửu hừ một tiếng, chua xót nói,

-Kết quả là doạ hắn sợ đến mức phải hoan ái với Chu tỷ?

Chu Chỉ Nhược và Tống Thanh Thư cùng lúc quay trở về, mặt mày hớn hở, dung nhan Chu Chỉ Nhược tỏa sáng như hoa đào, kẻ ngu si nhìn qua cũng biết bọn họ vừa làm xong cái gì.
Chu Chỉ Nhược lúng túng, oán giận trừng mắt Tống Thanh Thư, nếu không phải hắn cứ lôi kéo đòi tiếp tục lần hai…rồi lại lần ba. . . thì hai người đã quay trở về từ sớm rồi.

-Không biết Chu tỷ tỷ có kiểm tra ra là hắn có chạm qua Hoàng phu nhân chưa vậy?

Hạ Thanh Thanh tựa như chế giễu nhìn hai người, hai chữ tỷ tỷ dằn đến rất nặng.

Nghĩ đến cái biện pháp mà Hạ Thanh Thanh đưa ra trước đó, Chu Chỉ Nhược sắc mặt ửng đỏ, um à đáp:

-Cái..đồ vật đó không. . . không có. . . không có mùi vị của… nữ nhân khác..

Vừa rồi lúc hai người gần gủi, do đó đầu tiên nàng đã chủ động hôn hít ngửi lấy rồi mới bú ʍúŧ lấy cây côn ŧɦịŧ của hắn, nếu cây côn ŧɦịŧ trước đó đã nhét vào hang động huyệŧ của Hoàng Dung, thì cái mùi vị đọng lại trên cây côn ŧɦịŧ không thể nào che giấu được nàng.
-Vừa rồi nghe được đề nghị kiểm tra của ta, thì Chu tỷ còn mắng ta không đứng đắn, không ngờ tới Chu tỷ lại là xung phong đi trước nhận việc thực tiễn đầu tiên mà không cho ai biết trước..

Hạ Thanh Thanh vạch trần cái xấu của Chu Chỉ Nhược.

Dù sao vừa rồi Hạ Thanh Thanh cùng Chu Cửu ở chỗ này lo lắng đều mức muốn điên lên rồi, ai ngờ Chu Chỉ Nhược lại âm thầm lặng lẽ đem hắn mang đi ra ngoài ăn vụng, cho nên phẫn nộ lập tức nẩy sinh là điều dễ hiểu.

-Ai dà…. các người đừng có tiếp tục náo nữa, ta muốn tìm một cái lỗ để chui vào đây này..

Chu Chỉ Nhược vừa thẹn lại quẫn, lặng lẽ bấm Tống Thanh Thư một cái, ra hiệu hắn nói giúp giùm mình..

-Ngày mai còn luận võ, ta phải đi trước để điều tức, mọi người cứ tán gẫu đi nhé..

Nói xong Tống Thanh Thư liền vội vã thoát ra ngoài, cái chuyện này mình xen vào chẳng phải là tự mình tìm lấy phiền phức sao.
Sáng ngày hôm sau Tống Thanh Thư vừa bước ra, thì thấy ba nàng đã hòa hảo như lúc ban đầu, một bộ dáng vẻ tỷ muội tình thâm, Tống Thanh Thư thấy bất ngờ, lặng lẽ kéo Chu Chỉ Nhược qua hỏi:

-Làm sao lại ổn thỏa vậy?

Chu Chỉ Nhược gắt một cái:

-Chuyện riêng của nữ nhân, ngươi nhiều chuyện để làm gì…

Nói xong nàng đem hắn đẩy ra, lại chạy đến cùng với Chu Cửu và Hạ Thanh Thanh líu ríu tán gẫu ..

Tống Thanh Thư đi tới khu vực lôi đài, trên đường thấy các võ lâm nhân sĩ đều đang bàn luận chuyện tối ngày hôm qua.

………………………………………………………………………………………..

Tống Thanh Thư bỗng sáng mắt lên, thấy cách đó không xa đoàn người Hoàng Dung đang đi tới, có thể là Hoàng Dung bản lĩnh hơn người, từ trên người nàng không nhìn thấy cái vẻ gì của chuyện kinh hoảng đêm qua, vẫn là dáng dấp diễm quang chói lòa bắn ra tứ phía.
Hoàng Dung hiển nhiên cũng nhìn thấy hắn, đêm qua suýt chút nữa danh tiết bị hủy diệt sạch, làm cho lòng nàng vẫn còn sợ hãi, lúc nhớ lại ấn tượng sâu đậm nhất vẫn là lúc nàng cùng với Tống Thanh Thư nỗ lực bằng mọi cách giấu diếm để qua mặt Âu Dương Phong .

Nghĩ đến các loại kiều diễm khoái lạc, Hoàng Dung chợt không nhịn được, tựa như..sâu trong cái hang động huyệŧ của mình như lại bị kích, cửa hang bất chợt co rụt nhíu lại, một ít chất lỏng đã tiết ra, làm hai chân nàng hơi run lên, tên khốn kiếp này lúc đó không biết dùng sử dụng cái..công phu quái quỷ gì đó trên thân thể của nàng, khiến cho nàng lúc ở trước mặt hắn không hề giữ được tôn nghiêm của mình. . .

-Nghe nói Hoàng phu nhân tối hôm qua gặp nạn, không biết có ảnh hưởng gì đến thân thể không?
Tống Thanh Thư sắc mặt bình thường, tựa như cái gì đều không có phát sinh qua, hỏi thăm nàng.

Tên khốn kiếp này nguỵ trang đến mức giống như thật vậy!

Hoàng Dung sắc mặt ửng đỏ, nhưng cũng phải nhẹ nhàng trả lời:

-Đa tạ Tống công tử quan tâm, tối hôm qua chỉ là gặp phải một tên vô liêm sỉ, có điều đã bị ta đoán trước được ý định, nên hạn chế được sự nguy hiểm, không đáng quan tâm đến.

Tống Thanh Thư ngẩn ra, nữ nhân này cũng thật biết cách chiếm lấy tiện nghi, có điều hắn cũng rất nhanh khôi phục bình thường, cười nói:

-Sau này phu nhân nếu như có yêu cầu, tiểu đệ nhất định dốc hết sức lực, cúc cung tận tụy giúp phu nhân đến chết cũng không từ…

Những người chung quanh nghe loáng thoáng được câu nói này của hắn làm cho rơi vào trong sương mù không hiểu gì cả, còn Quách Phù thì đã luôn thấy hắn khộng vừa mắt thì cho rằng hắn vuốt mông ngựa hơi quá mức rồi ..
Hoàng Dung nghe hắn nói vậy thì lại cảm thấy trong thân thể mình nóng lên, nàng rõ ràng hiểu được ý tứ lời này của hắn, ngoài miệng cười khanh khách đáp:

-Nều như ta có yêu cầu gì thì sẽ tìm đến phu quân của ta nhờ trợ giúp, không nhọc đến Tống công tử quan tâm.

-Vây sao?

Tống Thanh Thư lộ ra tà ý cười,

-Chỉ sợ là Quách đại hiệp vì trấn thủ Tương Dương, chưa chắc có nhiều tinh lực để phụ giúp cho phu nhân a. Trong khi tiểu đệ thì rảnh rỗi nhàn vân dã hạc, cam đaon khi nào phu nhân cho truyền thì sẽ theo đến phụ giúp ngay.

Hoàng Dung bị hắn mấy câu nói làm cho cả người nóng bỏng, còn chưa kịp phản ứng, Quách Phù đã mắng lên:

-Ngươi làm sao vậy, mẫu thân của ta là bang chủ Cái Bang, nếu cần sự trợ giúp thì đã có người trong Cái Bang ra tay, làm sao lại đi tìm một người ngoài như ngươi vậy a.
Tống Thanh Thư lộ ra vẻ kinh ngạc:

-Nguyên lai phu nhân trong thường ngày, nếu có yêu cầu sẽ tìm đến người trong Cái Bang giải quyết a, tiểu đệ thật là đường đột.

Quách Phù còn muốn lại nói, Hoàng Dung liền ngăn lại nàng:

-Luận võ sắp bắt đầu rồi, ta còn có chuyện cần thu xếp, Tống công tử cũng sớm chuẩn bị một chút đi, cáo từ.

Hừm…Quách Phù của mình đúng là một nữ nhi ngốc, căn bản không biết lời nói có ý gì, liền xen mồm lung tung.

Nói xong Hoàng Dung liền kéo Quách Phù rời đi, nhưng trong lòng lại mắng Tống Thanh Thư vô liêm sỉ, có điều chẳng biết vì sao, nàng lại không có sản sinh ra điều gì căm ghét hắn, trái lại là có thêm một rung động dị biệt cấm kỵ, vì nàng nhận thấy được, trong lúc trao đổi vài câu ẩn ý với hắn, cái tiểu nội khố của mình đã nhơ nhớp dinh dính một ít chất lỏng từ cái lổ nhỏ tiết ra rồi..