Thất Thất Tôi Yêu Em

Chương 4: 4: Nỗi Nhụcii




Mộ Vân dùng chân đá đổ chiếc xe lăn và lấy tay tát mạnh vào mặt mình, cô ta giả vờ té xuống đất "Aaaaaaa".



Chu Tước Minh nghe tiếng la của Mộ Vân lập tức chạy nhanh vào, Chu Tước Minh nhìn thấy chiếc xe lăn ngã xuống, còn Mộ Vân thì ngồi phệch xuống đất lấy tay ôm mặt mà khóc.



Chu Tước Minh nhanh chóng chạy ngay đến bế Mộ Vân ngồi dậy đặt cô ngồi lại lên chiếc xe lăn.



"Chu Tước Minh! !.



không!.



.



không phải tôi!" Hình Thất Thất cố giải thích.



Anh ta liền tát mạnh vào mặt Hình Thất Thất, khuôn mặt trắng bệch bỗng trở nên đỏ ửng,cái tát của hắn mạnh đến mức khiến cô ngã khụy xuống sàn,cơn giận dữ của con thú bỗng bộc phát "Không phải tôi đã cảnh cáo cô rồi sao!"

Cô ôm chặt lấy chân hắn "Chu Tước Minh anh! tin tôi! Tôi không cố làm"



Chu Tước Minh không để lời nói của cô lọt vào lỗ tai hắn, hắn còn dùng chân đá thật mạnh vào bụng cô khiến cô đau quặng vô cùng, cô không còn sức lực nào nữa! Và ai đó đang nhếch môi cưới đắc ý.





Chu Tước Minh lấy điện thoại ra và gọi cho một ai đó, nói một giọng giận dữ "Thuê một tên ăn mày tới đây cho tôi! Nhanh"

Hình Thất Thất nghe đến đây hoảng sợ vô cùng, thừa biết anh ta đang muốn làm gì, anh ta thuê tên ăn mày đó tới chính là muốn tên ăn mày đó cưỡng bức cô, đây chính là hình phạt nặng nhất cũng là nỗi nhục lớn nhất của cô.




"Xin anh!.



.



Xin anh đừng!.



làm thế!" Hình Thất Thất nhìn anh ta khóc không thành tiếng giọng nói yếu ớt run run

Sao anh ta có thể đối sử với cô như vậy?

Chu Tước Minh bóp chặt lấy cổ cô nhíu mày nhìn cô với ánh mắt khinh bỉ "Đụng tới người con gái của tôi, sẽ có hậu quả gì "


"!.



"

Chu Tước Minh đẩy xe lăn đưa Mộ Vân ra khỏi phòng,và nói bằng giọng nói mỉa mai " Hãy tận hưởng những gì mà tôi cho cô đi"

Hình Thất Thất cười trong đau khổ "Anh thật nhẫn tâm" Cô kìm nén sự đau đớn cố gắng đứng dậy tìm cách thoát khỏi nơi gọi là "địa ngục" này, nhưng mọi thứ cũng chỉ là vô vọng.





! ! ! ! ! ! ! !

Một lúc sau , một tên vệ sĩ của anh ta đưa một tên ăn mày tới,Chu Tước Minh đưa tên ăn mày đó lên trên phòng của Hình Thất Thất.



"cạch" tiếng cửa phòng mở ra

"Làm cho tốt vào" Tiếng nói sắt lạnh như băng của Chu Tước Minh phát ra làm cho Hình Thất Thất đau đến thấu xương, cô sợ hãi co rút người lại về phía chân giường ôm đầu mà khóc.



Tiếng cửa căn phòng dần đóng lại căn phòng tràn ngập bóng tối , tiếng bước chân của tên ăn mày dần bước đến bên cô.



Hắn quỳ xuống ôm chặt lấy bờ vai gầy gò của cô, lúc này cô sợ hãi đến tột độ "Aaaaa!.



Đừng chạm vào tôi!.



Xin anh!.



xin anh hãy tha cho tôi" Cô dãy dụa khóc nấc lên cầu xin người đàn ông đó.



"Thất Thất!.



.



là anh đây,em bình tĩnh lại đi!"