Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 101: Thôn Thực Trùng Biến Đổi




Hồng Giao Long Khâu gầm gừ:



Grao grao!



Khí tức uy hiếp hùng mạnh khuếch tán, ba mươi con yêu thú chậm rãi dừng thế lao tới. Đặc biệt đám yêu thú nhất giai, nhị giai thoáng chốc run sợ, chỉ có con nhị giai đỉnh phong kia còn đứng vững. Huyết mạch của Hồng Giao Long Khâu rất cao, khí thế huyết mạch áp chế, nhiều ít có tác dụng với yêu thú huyết mạch không cao bằng.



Grao!



Còn một con Bạch Vũ Sư nhị giai đỉnh phong, vẫn không lùi bước xông tới trước mặt Bắc Tiểu Lục.



Bạch Vũ Sư to hơn bảy mét, so với Bắc Tiểu Lục tuyệt đối là khổng lồ, tốc độ cực nhanh. Bạch Vũ Sư phát ra các phong nhẫn kỳ dị, tiếng nổ vang bên tai không dứt. Bạch Vũ Sư nhào vào Bắc Tiểu Lục.



Bắc Tiểu Lục lạnh lùng quát:

Cút đi!



Bắc Tiểu Lục còn không có thời gian chơi đùa với nó, Hồng Giao Long Khâu liền chặn mất đường của Bạch Vũ Sư. Loan tỷ rất tức giận, một con yêu thú, cảnh giới không cao mà lại dám trước mặt nó ra oai.

Một ngụm Thủy Long Pháp Thuật bắn ra, cuốn theo Bạch Vũ Sư bay ra xa, đập vào một tảng đá thật to, sụp đổ nhấn chìm nó trong đống đá vỡ.

— QUẢNG CÁO —



Mấy con yêu thú nhìn tới cảnh đó, ánh mắt càng hoảng sợ, Loan tỷ càng hướng phía chúng nó gào một cái, cả đám liền run sợ, không dám nhìn tới.

Cạch!

Một âm thanh nhỏ, từ đống đá nhô ra một con yêu thú, cả người toàn huyết dịch, làm cho bộ lông nó vốn màu trắng, giờ đã nhuốm đỏ.

Bạch Vũ Sư gào một tiếng thật to, lao về phía Hồng Giao Long Khâu. Loan tỷ cũng mất kiên nhẫn, lao tới va chạm với nó, ầm một tiếng cả người Bạch Vũ Sư lung lay ngã ra đằng sau, chỉ là chưa đợi nó đứng đậy, liền bị một chiếc đuôi quật tới làm nó bay lên trời.

Loan tỷ phi lên không trung, quật đuôi liên tiếp liên tục vào người Bạch Vũ Sư làm nó kêu gào thảm thiết. Sau cùng bị một ngụm Loan tỷ cắn chết, cả người rơi xuống mặt đất, bụi bay tứ tung.



Bên này sau một hồi giao chiến, xúc tu trên người Thôn Thực Trùng bị gọt vô số cái, Bắc Tiểu Lục ngự kiếm, chặn đỡ một cái Huyết Thủ, tiếp nhận được Tư khuynh Mỹ. Vừa mới được Bắc Tiểu Lục ôm lấy, Tư Khuynh Mỹ liền phun ra một ngụm máu.

Bắc Tiểu Lục hốt hoảng, kiểm tra thân thể nàng, phát hiện cả người nội tạng liền bị chấn thương, trong lòng liền nặng nè. Vội vàng lấy ra đan dược cho vào trong miệng của nàng, nhìn sắc mặt trắng bệch trong lòng có chút ưu thương.

Trong lúc vội vàng không biết làm sao chiếu cố Tư Khuynh Mỹ, nghĩ nghĩ truyền âm cho Hồng Giao Long Khâu.

“Loan tỷ, ngươi ở một bên bảo vệ nàng”.

Loan tỷ cái đầu to lớn gật gật đầu, tiếp nhận Tư Khuynh Mỹ liền lui về phía xa.

Không có Loan tỷ trợ trận, Bắc Tiểu Lục dự đoán trận chiến này tiếp theo mới thật sự ác liệt. Hắn một tay cầm kiếm, một thân hắc bào tỏa ra một luồng khí tức nguy hiểm.

Lôi Linh Thể, hắn bắt buộc phải vận dụng, mặc dù vẫn chỉ là giai đoạn mới thức tỉnh. Nếu không nhiều đồ vật, đều không có cách nào vận dụng được. Thần thức cảm nhận một chút, trong người chân nguyên chưa hoàn toàn hồi phục một thành, thở dài ánh mắt lăng lệ nhìn về nơi Thôn Thực Trùng.

— QUẢNG CÁO —



Thôn Thực Trùng cảm nhận được ánh mắt Bắc Tiểu Lục, đôi mắt màu máu cũng nhìn chằm chằm hắn.

Grào! Một tiếng, Thôn Thực Trùng liền biến mất tại chỗ, Bắc Tiểu Lục huy động thần thức, thân pháp cũng nhanh chóng di động.

Keng Keng!

Những âm thanh vao chạm vào nhau, ba cái Huyết Thủ lao tới Bắc Tiểu Lục, làm hắn vội vàng né trắng. Thôn Thực Trùng cũng nhân lúc đó mà chuyển động, Bắc Tiểu Lục thấy vậy, chuẩn bị làm ra phòng thủ, liền phát hiện mục tiêu của Thôn Thực Trùng trong nháy mắt.

Cả người Bắc Tiểu Lục liền phát giác không ổn, quả nhiên sau khi đánh lui Bắc Tiểu Lục. Thôn Thực Trùng không tiếp tục tấn công, mà chuyển hướng khác, không sai mục tiêu của nó chính là đám yêu thú kia.

Trong thoáng chốc một thân hình to lớn xuất hiện trên đầu của những con yêu thú kia, vốn dĩ bị Hồng Giao Long Khâu dọa lui. Không nghĩ tới bây giờ lại gặp một kẻ đẳng cấp hơn, hơn nữa khí tức giết chóc, thôn phệ, huyết dịch đậm đặc từ người Thôn Thực Trùng phát ra, chấn nhiếp tinh thần bọn chúng không ít.

Bụp!

Một chiếc Huyết Thủ vung tới, một con yêu thú ngơ ngác, bị xuyên thủng đầu, bị Thôn Thực Trùng nuốt không còn cặn bã. Không tới mấy hơi thở, số lượng yêu thú liền không còn mấy con.

Bắc Tiểu Lục ngay từ lúc Thôn Thực Trùng làm ra động tác, đã đoán ra ý đồ của nó, làm sao dám để nó thực hiện.

Một tiếng xé gió, ken két vang động trong không gian, một thanh phi kiếm bao trùm Hắc Lôi lao tới, ầm một phát cả người Thôn Thực Trùng liền chấn động, ngay cả mấy con yêu thú cũng văng ra xa.

Nhìn thấy con mồi biến mất phía xa, Thôn Thực Trùng tức giận tuôn ra những chiếc xúc tu, ý đồ muốn bắt bọn nó lại. Bắc Tiểu Lục đã xuất hiện trước mặt nó, cầm Diệt Lôi Kiêm shung hắng chém vào đầu của nó.

Thôn Thực Trùng đau đớn, đôi mắt đỏ của nó tức giận, làm người ta không dám nhìn thẳng vào. Nếu như tu sĩ tâm lý kém, nhìn vào bị ảnh hưởng bởi sát khí, có khi tâ chí liền bị hoản loạn.

— QUẢNG CÁO —

Nhưng Bắc Tiểu Lục cùng đám thiên kiêu hiển nhiên không phải, bọn họ hầu như trừ thiên phú, ý chí cũng được rèn luyện gian khổ. Không phải mấy tên nhị thế tổ, chỉ biết tu luyện cảnh giới.

Cả hai không bất động quá lâu, liền lao vào nhau chiến đấu, có vẻ như vừa thôn phệ được một chút huyết dịch yêu thú, cả người nó càng đậm đặc sát khí, mỗi lần tung Huyết Thủ lực lượng đều mạnh hơn không ít.

Ầm!

Bắc Tiểu Lục nghênh đón trức tiếp ba cái Huyết Thủ, cả người đều không tốt, bật văng ra đằng sau. Thôn Thực Trùng cảm nhận xung quanh, bỗng đôi mắt đỏ của nó lóe sáng, phi thân nhảy nhảy trên không trung mấy lần, liền xuất hiện ở một chỗ.

Bắc Tiểu Lục nhìn qua phía đó, chỉ mới nhìn thấy thứ gì dưới chân, cả người đều không tốt, hắn có xúc động muốn chửi tục.

Thôn Thực Trùng nhìn thi thể to lớn của Bạch Vũ Sư trong đống đá vỡ, đôi mắt tham lam nhìn nó, giống như nhìn thấy một thứ gì quý giá vậy. Không có nhiều động tác dư thừa, một ngụm nuốt chửng Bạch Vũ Sư vào bụng.

Bắc Tiểu Lục làm gì cho nó thời gian tiêu hóa, cả người ngự kiếm lăng không, trên tay cầm một tấm phù lục, một tay bấm pháp quyết, ném về phía Thôn Thực Trùng.

Phù lục hóa thành một con Lam Lôi Ngục Khuyển, khí thế vô cùng hủy diệt, chấn động linh khí xung quanh. Dường như cảm nhận được khí tức nguy hiểm từ phù lúc phát ra, Thôn Thực Trùng ánh mắt lăng lệ, đánh ra vô số Huyết Thủ, nhằm ngăn chặn Lam Lôi Ngục Khuyển.

Nhưng dường như Huyết Thủ chạm vào nó, liền bị lôi điện cắn nuốt không còn chút gì. Nhìn Lam Lôi Ngục Khuyển càng ngày càng tiến gần, đôi mắt của Thôn Thực Trùng xuất hiện một chút e ngại.

Cả người Thôn Thực Trùng liền biến đổi, thân hình to lớn càng lúc càng cuộn lại, sau một giây, liền xuất hiện một hình thái khác. Thân trên khá giống yêu thú bình thường, bên dưới vẫn như cũ bầy nhầy. Nói khá giống chỉ là phần trên Thôn Thực Trùng có hai hai cánh tay, đầu nó cũng yêu dị hơn, những vẫn như cũ ác hàn.

Nó há miệng ra một hơi thở thôn phệ , hủy diệt tràn ra, tạo thành một quả năng lượng, bắn ra một chùm hơi thở hủy diệt màu đen kì dị, va chạm trực tiếp vào Lam Lôi Ngục Khuyển.