Thất Nghiệp Sau Ta Đổi Nghề Sang Tu Tiên

Chương 21




Địa điểm cắm trại được chọn là một sườn núi tương đối bằng phẳng, có khoảng trống đủ rộng để dựng một chiếc lều nhỏ. Phương Linh mất gần ba mươi phút để dọn sạch những hòn đá và cỏ dại. Cô mua lều trại là tự bung nên rất tiện lợi. Không đến mười phút đã dựng xong lều. Trong lúc cô dọn đá quái thú cũng không nhàn rỗi, nó bò xung quanh một vòng khu vực cắm trại. Một bên bò một bên phun linh thạch, đông một khối tây vài khối cứ nhứ vậy đem linh thạch khảm vào trong đất. Nếu từ trên cao nhìn xuống sẽ thấy những khối linh thạch kia đều có điểm chung là lấy khu cắm trại làm trung tâm. Các khối linh thạch vây xung quanh tạo thành hình tròn mở rộng ra bốn phía. Đợi đến Phương Linh dựng xong lều nó cũng ném nốt khối linh thạch cuối cùng. Khối linh thạch này vừa rơi xuống đất một luồng ánh sáng nhạt chợt lóe mà qua, sau đó như phản ứng dây chuyền vậy toàn bộ những khối linh thạch đều phát sáng lên. Vì là ban ngày nên ánh sáng này không đáng chú ý ít nhất ở khoảng cách gần như Phương Linh là không nhìn thấy được. Tuy không nhìn thấy nhưng cô lại cảm nhận được không khí quanh mình trở lên trong lành lên. Mỗi tế bào trong cơ thể như khát nước lâu ngày gặp trời mưa vậy, cứ thế mà ra sức hấp thu lên. Phương Linh hít sâu một ngụm linh khí mới thò đầu ra hỏi quái thú: "Ngươi vừa rồi làm gì vậy?"



Quái thú đã bày trận xong liền không hề giấu giếm trả lời: "Lão tử bày tụ linh trận."

Phương Linh nghe này ngạc nhiên vô cùng hỏi: "Ngươi còn sẽ bày trận nữa?" Cô tưởng bày trận thứ cao siêu này chỉ có nhân tộc đầu óc nhiều sạn mới làm được cơ. Không nghĩ tới đầu óc đơn giản như quái thú thế nhưng cũng biết. Nhìn Phương Linh kinh ngạc thế này quái thú đắc ý vô cùng. Ở tu chân giới tụ linh trận là trận pháp đơn giản nhất kẻ hèn luyện khí kỳ cũng có thể dễ dàng làm ra. Nhưng Phương Linh lại không biết điều này nên quái thú mới dám kiêu ngạo khoe khoang. Nó còn làm ra vẻ không mấy quan tâm nói: "Đúng vậy. Phàm giới linh khí quá loãng, ngay cả ở long mạch linh khí cũng không nhiều hơn là bao. Muốn dẫn khí nhập thể ở đây là có chút khó khăn. Nên lão tử đã bày trận này ra để linh khí đều hội tụ hết lại đây. Ngươi có cảm nhận được không?"



Phương Linh lúc này cả tâm trí đều bị hai chữ linh khí chiếm hết. Hóa ra không phải không khí trở lên trong lành mà nó toàn là linh khí thôi. Từ lúc học xong văn tự của nhân tộc tới nay, cô đã nghiên cứu kỹ càng mấy khối ngọc giản mà quái thú đưa. Nên cô biết tầm quan trọng của linh khí đối với người tu tiên thế nào. Tu tiên là quá trình con người hấp thu linh khí ngoài tự nhiên vào trong cơ thể. Thông qua công pháp tinh lọc linh khí sẽ trở lên tinh thuần hơn để cất chứa vào đan điền. Cơ thể người như vật chứa vậy, đến khi lượng linh khí đã tích tụ đủ đầy nó sẽ bão hòa. Lúc đó cần phải chuyển hóa từ lượng khí kia sang dạng lỏng, đây là quá trình trúc cơ. Từ dạng lỏng cô đọng lại thành đan là lúc kim đan đại thành. Vỡ đan thành anh là quá trình nguyên anh thành hình, tu sĩ lúc này sẽ có hai sinh mạng. Kể cả khi thân thể bị phá hủy nguyên anh còn ở vẫn có thể tái tạo một cơ thể khác giống như lúc ban đầu. Đây là sự thần kỳ của thế giới tu chân.

Phương Linh hiện tại một chút cũng không thấy lạnh cả người cô nhiệt tình tăng vọt. Cô không cần quái thú thúc giục gấp không chờ nổi mà ngồi trở lại lều. Hai chân khoanh lại đôi tay tách ra để lên hai đùi, hai mắt nhắm lại, đầu óc phóng không. Động tác lưu loát trôi chảy đây là thành quả của gần tháng nỗ lực ngồi thiền. Không biết do linh khí nồng đậm hay do tư chất của cô quá tốt mà chỉ ngồi thiền một lúc cô đã cảm thấy được không khí xung quanh biến đổi. Nó không phải không màu nữa mà bắt đầu xuất hiện những đốm sáng màu sắc sặc sỡ hơn. Như màu xanh, đỏ, nâu, tím, vàng. Những đốm màu này tạo thành chuỗi quấn quanh nhau theo không khí lưu chuyển mà di chuyển theo. Mục tiêu của cô là những đốm phát sáng kia. Nhưng mỗi lần cô tới gần, những đốm sáng này như chơi trốn tìm với cô vậy trốn đến càng xa hơn. Chỉ để lại những đốm sáng màu xanh lưu luyến không đi. Phương Linh biết đây là mộc linh khí tương ứng với mộc linh căn của cô. Cô cần phải hấp thu chúng nó. Cô không vội tiếp cận mà cố gắng ổn định trạng thái bình thản nhất, trong đầu không ngừng lặp lại khẩu quyết dẫn khí nhập thể. Mộc linh khí lúc này như bị cô hấp dẫn vậy từng chuỗi từng chuỗi một thông qua kinh mạch tiến vào trong cơ thể cô. Phương Linh ai đến đều không cự tuyệt cứ thế hấp thu hết. Theo thời gian trôi đi lượng linh khí trong kinh mạch cô càng ngày nhiều. Nhưng kinh mạch phía trước như có rào chắn vậy lấp kín hết lối đi, tất cả chúng nó đều bị giữ lại. Chúng dồn lại cùng nhau chung sức phá rào chắn phía trước. Không biết qua bao lâu một tiếng phanh nhỏ rào chắn bị phá tan, đám linh khí được giải phóng lao nhanh ra ngoài. Lúc này công pháp phát huy tác dụng, nó dẫn đường đám linh khí kia tìm đến đan điền định cư tại đó. Mà Phương Linh cũng thành công dẫn khí nhập thể trở thành một vị tu sĩ chân chính, tu vi luyện khí một tầng.