Thời gian này Kỷ Hạ ở nước ngoài bận rộn đến sứt đầu mẻ trán, Đào Nhuyễn không có cách nào liên lạc được với cô ấy, nhưng dù không liên lạc, tỉnh cảm hai người vẫn sâu đậm như trước.
Nhưng Đào Nhuyễn nghĩ không ra Kỷ Hạ và Cố Chi Châu có mối quan hệ gì.
Cô quen biết Kỷ Hạ đã sắp được 2 năm rồi, Kỷ Hạ hầu như không nhắc đến Cố Chi Châu với cô.
Tại sao biết chuyện cô và Cố Chi Châu hẹn hò, phản ứng của Kỷ Hạ lại lạ như vậy?
Đào Nhuyễn thật sự không hiểu.
Cô gọi lại cho Kỷ Hạ lần nữa, muốn hỏi rốt cục là có việc gì, nhưng bên phía Kỷ Hạ đã tắt máy rồi.
Thôi vậy.
Đào Nhuyễn nghĩ, vẫn nên chờ Kỷ Hạ quay về hỏi trực tiếp thì hơn.
Đến tối, Cố Chi Châu vẫn nói chuyện với cô như mọi khi, vẫn kể một câu chuyện cổ tích trước giờ ngủ, vẫn chúc cô ngủ ngon.
Lại một đêm Đào Nhuyễn ngọt ngào đi vào giấc ngủ.
Ôm gấu bông trong tay cô luyến tiếc nghĩ, nếu như đây là Cố Chi Châu thì tốt quá.
Kết quả khi mở mắt ra, cô lại đang nằm trong lòng Cố Chi Châu.
Đã rất nhiều ngày không tiến vào giấc mơ này, Đào Nhuyễn trong nháy mắt ngơ ngác, Cố Chi Châu hôn nhẹ lên trán cô, dịu dàng nói: "Bà xã, tân hôn vui vẻ."
Nụ hôn trên trán cảm giác rất chân thực, khiến Đào Nhuyễn càng thêm hốt hoảng.
"Tại sao lại nhìn anh như vậy?" Cố Chi Châu đặt lên môi cô một nụ hôn.
Một nụ hôn mềm mại.
Đào Nhuyễn mơ hồ nhìn anh, lẩm bẩm: "Anh như vậy em sẽ nghĩ đây là sự thật..."
Hóa ra Cố Chi Châu trong mơ cũng có thể dịu dàng như thế sao?
"Tất nhiên là thật rồi, Nhuyễn Nhuyễn, kể từ ngày hôm nay em chính là Bà xã của anh."
Bà xã ư?
Đúng rồi, còn có câu nói trước đó của Cố Chi Châu chúc tân hôn vui vẻ....
Đợi đã, bọn họ đã kết hôn rồi sao?
"Học trưởng...." Đào Nhuyễn choáng váng, trong giây phút đó cô quên mất đây chỉ là trong mơ thôi, giật mình muốn làm rõ ràng mọi chuyện, hỏi Cố Chi Châu rốt cục đã có chuyện gì.
Kết quả lại bị Cố Chi Châu nhéo nhéo mũi.
Cố Chi Châu cười khẽ: "Đã kết hôn rồi, còn gọi anh là học trưởng à?"
Đào Nhuyễn không chú ý liền bị kéo vào mộng cảnh, theo bản năng liền hỏi Cố Chi Châu: "Vậy... gọi là gì ạ?"
Cố Chi Châu nhéo nhẹ cằm cô, trong giọng nói còn mang ý cười: "Em nói xem?"
Đào Nhuyễn thử thăm dò: "Ông xã?"
"Ơi", Cố Chi Châu mỉm cười, "Lại gọi một lần nữa anh nghe."
Lỗ tai Đào Nhuyễn bất giác đỏ lên, giọng cũng nhỏ đi: "Ông xã..."
Cố Chi Châu: "Gọi lại lần nữa."
Đào Nhuyễn chịu đựng cảm giác xấu hổ nhắm chặt mắt, lại gọi hai lần: "Ông xã ơi. Ông xã~ "
Cố Chi Châu liền cúi đầu hôn cô.
Nụ hôn thật dịu dàng.
Ban đầu Cố Chi Châu chỉ hôn liếm theo đường nét môi cô, đợi đến khi cô bị hôn đến thoải mái tự giác há miệng, lưỡi Cố Chi Châu mới tiến vào, cuốn lấy lưỡi cô không ngừng mút mát. . ngôn tình hay
"Ư..."
Nụ hôn chậm rãi ôn nhu, mang theo vạn phần trân trọng, không hề có chút cảm giác thô bạo, nhưng Đào Nhuyễn vẫn bị nụ hôn này hôn đến có phản ứng.
"Ưm~ "
Cố Chi Châu vén làn váy, lúc này Đào Nhuyễn mới chú ý, trên người cô lúc này vẫn là bộ váy cưới trắng tinh khôi.
Hóa ra hôm nay thật sự là đêm tân hôn của bọn họ sao?
Đào Nhuyễn còn đang suy nghĩ, phía dưới của cô đã bị Cố Chi Châu cởi sạch, đôi chân trắng nõn thon dài làm nổi bật màu trắng tinh khiết của váy cưới, càng thêm xinh đẹp lung linh.
"Nhuyễn Nhuyễn, tại sao em lại có thể đẹp đến dường này?"
Bàn tay to lớn của người đàn ông xoa nhẹ mắt cá chân cô, một đường đi đến bắp đùi, tiến vào giữa đùi tách hai chân cô ra.
"Đừng, đừng nhìn...."
"Thật xinh đẹp." Cố Chi Châu nhìn chằm chằm tiểu huyệt chảy nước, lại còn thốt ra những lời này khiến Đào Nhuyễn cảm thấy vô cùng thẹn.
"Đừng mà... a~ "
Cô bị đôi môi Cố Chi Châu che phủ.
Cố Chi Châu chủ động liếm tiểu huyệt cô.
Đào Nhuyễn làm sao chịu được sự dịu dàng mà Cố Chi Châu đem lại đây? Phải chăng người đang dịu dàng liếm tiểu huyệt của cô kia không phải Cố Chi Châu? Rất nhanh chóng cô liền không chịu được nữa mà đong đưa eo, dưới sự trêu chọc nhịp nhàng của môi lưỡi anh liền cao trào.
Cố Chi Châu không hề nói lời đùa giỡn cô, mà còn vươn tay xoa tiểu huyệt, cẩn thận khuếch trương cho cô.
Lần này Cố Chi Châu thật sự rất dịu dàng lại tinh tế tỉ mỉ, vì tránh để Đào Nhuyễn bị thương, anh thậm chí đã dạo đầu rất lâu, lâu đến mức Đào Nhuyễn không nhịn được phải cắn ngón tay cầu xin anh.
"Ưm, học trưởng... có thể, có thể tiến vào rồi...."
Cố Chi Châu rút dương v*t đã cương cứng ra, đặt ở miệng huyệt, nhẹ nhàng hỏi cô: "Phải gọi anh như thế nào?"
Đào Nhuyễn ôm mặt kêu lên: "Ông xã~ "
Cố Chi Châu kéo tay Đào Nhuyễn đang che mặt, để cô nhìn thấy anh, ngay sau đó dương v*t thô cứng liền hung hăng đâm vào, chọc ngoáy tiểu huyệt non mềm chặt khít.